[ĐM]Nghe nói tôi rất nghèo Tác giả: Tô Cảnh Nhàn Độ dài: 135 chương chính văn + 4 phiên ngoại Thể loại: hiện đại, giới giải trí, hài, 1x1, bề ngoài cao lãnh bên trong ngây thơ công X quý công tử, hảo nhân duyên, nhà có đồ cổ nhưng không mua nổi thức ăn ngoài thụ Editor: Hoàng Chiêu Hy -------------------------------- Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả. NGHIÊM CẤM REUP, CHUYỂN VER Ngoài ra mình cũng có up truyện trên wordpress của mình. Các bạn có thể ghé thăm ổ của mình tại: https://thiendu666.wordpress.com/ Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, VÀ ĐỪNG CÓ REUP CỦA MÌNH…
Toàn bộ tình tiết truyện chỉ là hư cấu và được tác giả viết ra trong lúc rảnh rỗi nên sẽ không có ngày đăng chương cụ thể. Truyện nhẹ nhàng đáng yêu, vì thiết lập ABO nên có thể sẽ OCC một xíu, hầu như không có drama. Mong mọi người có thể đọc truyện với tâm lý giải trí thoải mái. Iuuu___Từ ngày Pete phân hoá muộn thành O cũng chẳng thấy cơ thể so với lúc trước ngoài mềm dẻo hơn thì có gì thay đổi. Cho tới một ngày nọ...Vegas : " Pete, tôi sẽ chịu trách nhiệm với em, nghe nói sau khi đánh dấu Pheromone sẽ ảnh hưởng rất lớn tới Omega đấy. " Pete kiềm lại cảm giác khó chịu khi tách khỏi Vegas, sắc mặt trắng bệch đem gối ném vào mặt hắn: " Chịu cái cức. Mày cút đi, tao không muốn thấy mặt mày nữa." Vegas nghe lời bước ra ngoài. Vừa mới đóng cửa, trong phòng liền truyền tới tiếng vật nặng rơi xuống đất. ...5 phút sau, Pete cuộn người trong lòng Vegas mặc cho hắn xoa cục u to chà bá trên trán. Vegas càng xoa càng cau mày: " Sao em lại cứng đầu vậy hả? Muốn pheromone của tôi thì nói chứ giả bộ từ chối đéo gì, giờ tự mình hại mình rồi thấy không?" Pete nghẹn họng, càng nghẹn càng tức, cuối cùng oa một cái khóc tê tâm liệt phế : " Mày-mày to tiếng với tao !! Tao thế này không phải do mày à? T-tao đã đau như vậy rồi, còn bị khó chịu vì cái pheromone chết tiệt này. V-Vậy..vậy mà mày còn mắng tao?" Vegas: "..."_______…
Hán Việt: Pháo hôi mỹ nhân bị điên phê cưỡng chế số mệnh (khoái xuyên )Tác giả: Tam Nhi Bất KiệtTình trạng: Còn tiếpTình trạng bản edit : đang editEditor : ShilinaThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , Tương lai , OE , Tình cảm , H văn , Song tính , NP , Chủ thụ , Cường thủ hào đoạt , 1v1Mất acc cũ lập acc mới viết lại , lần này mất là thôi nhé…
★ Tên gốc: QUÝ PHI BẰNG PHUN TÀO THỰC LỰC THƯỢNG VỊ. ★Tác giả: Hoa Nhật Phi. ★Tổng số chương: 181.★Trạng thái bản gốc: đã hoàn.★Conver: Lovely Day★Edit: Tái Thế Tương Phùng •Nghe đồn đương kim Bệ hạ giết cha giết huynh, là bạo quân giết người không chớp mắt, người người e ngại. Rốt cục, ngay cả trời cũng dung không được hắn!Một đêm dông tố, Hoàng đế giục ngựa ra khỏi thành, bất hạnh bị sét đánh trúng, chưa hết đâu. Sau khi tỉnh lại, đột nhiên thêm một kỹ năng 'Có thể nghe thấy tiếng lòng Quý phi'. Quý phi tự xưng đối với mình tình căn thâm chủng, trong bụng câu đầu tiên khi nhìn thấy hắn lại chính là: Cẩu hoàng đế!Vì lẽ đó, tình yêu của Quý phi sẽ biến mất đúng không?•Nội dung nhãn hiệu: Tình hữu độc chung, hoan hỉ oan gia, xuyên qua thời không.•Một câu giới thiệu vắn tắt: Vì lẽ đó tình yêu của Quý phi sẽ biến mất, đúng không?•Tên chương do editor đặt.★Văn án của editor:✿Vài ngày sau khi bị sét đánh...Bạo quân: "Vì sao trẫm nghe được lời ngươi nói mà những người khác lại không nghe được? Đích thị là yêu quái!"*xách kiếm lên chém lấy chém để*✿Hơn nửa năm sau khi bị sét đánh...Bạo quân: "Nàng trốn đi đâu ta cũng tìm ra hết, cứ tùy tiện chọn một chỗ là được."Sủng phi: [ ta đi nhà xí, đi theo không? ]Bạo quân cười mỉm:"Nàng đi nhà xí ta cũng theo."Sủng phi xanh mặt:[ đậu má mình chỉ nghĩ thôi chứ có nói ra miệng đâu? Sao con chó này biết được. Đích thị là yêu quái. ]*xách cái quần chạy tám hướng*…
Tên gốc: Kê đản ái thạch đầuTác giả: Tích TrầnThể loại: Bách hợp [GL], đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, ngược tâm, sư sinh, HE.Tình trạng bản raw: 99 chương hoànEditor: Bách LinhThiết kế bìa: Ainsley - Trạc Thanh from page [Ôn nhu]Văn ánNàng là mỹ nữ giáo sư phong mĩ toàn trường, cao quý, tao nhã, bác học đa tài, cũng là một khối băng sơn. Ít nhiều tráng sĩ nối đuôi nhau chết dưới gấu váy thạch lựu của nàng, cuối cùng vẫn lại bị một nữ sinh viên chấp nhất khiến cho cõi lòng đại loạn, băng sơn trầm thuyền. Cô là đoá hoa minh diễm, kiêu ngạo rực rỡ như lửa của khoa Thương mại, từ trước tới nay không hề giấu diếm việc mình thích con gái, tính tình hào phóng, thoải mái. Năm thứ nhất vừa vào trường đã nghe nói tới băng sơn giáo sư xinh đẹp toàn trường. Vừa gặp qua một lần, lòng liền trao gửi, không phải người không cưới. Cp: Lương Sơ Lam x Trần MặcCô là mỹ nữ giáo sư suy nhất có thể nổi danh ngang hàng băng sơn mỹ nữ, gợi cảm lại mị hoặc. Nam sinh học khoá nàng không có ai không phải trải qua quá trình nuốt nước miếng mà vượt qua, nhưng nàng lại chỉ nhìn trúng một tiểu loli. Thích trêu chọc thiên nhiên ngốc này, cuối cùng lại không ngờ tiểu loli đó thì ra là một phúc hắc quân, sau này sẽ thế nào đây? Nàng là quy xác tiểu loli ngoài lạnh trong nóng, có chút tư sắc, có chút bá đạo, không sống vì bất cứ ai khác, cho nên tuy người theo đuổi nàng không ít, nhưng không ai có thể đi vào lòng nàng. Gia đình tài lực hùng hậu lại chưa bao giờ là thứ nàng đem khoe. Thẳng đến khi gặp gỡ một mỹ nữ giáo sư dĩ nhiên lại đi…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…