Chương 10: Kết thúc

Tân Chỉ Lôi cảm thấy có hơi ấm từ đâu tỏa ra, cô lờ mờ mở mắt dậy.

-"Tần Lam?"_Tân Chỉ Lôi giật mình, mau chóng thoát khỏi vòng tay của Tần Lam

-"Ưm~"_Tần Lam chống tay, ngồi dậy

Tân Chỉ Lôi nghĩ rằng đêm hôm qua bản thân uống say quá nên đã làm ra chuyện này.

-"Tần Lam, tôi xin lỗi cô.Tôi không cố ý"

-"Không có chuyện gì đâu"_Tần Lam phì cười vì khuôn mặt của Chỉ Lôi

-"Không sao thì tốt rồi"_Tân Chỉ Lôi chỉnh lại trang phục rồi rời đi

Tần Lam nắm tay Tân Chỉ Lôi

-"Chúng ta có thể ngủ chung như trước được không?"_Nàng lắp bắp nói

-"Tần Lam,....không thể"_Tân Chỉ Lôi gỡ tay nàng ra

Tân Chỉ Lôi vào bếp chuẩn bị bữa sáng, không quên một phần cho Tần Lam. Rồi đi đến công ty

Nàng thay đồ xong cũng bước ăn hết món mà cô nấu. Một ngày một món không trùng bữa nào. Miệng cô luôn luôn bảo là không yêu nữa nhưng trong tâm Tân Chỉ Lôi lúc nào cũng chuẩn bị đồ ăn sáng cho nàng, không thiếu chất gì

                          ●●●

Tần Lam sau khi làm việc xong, đang định bắt taxi về thì Cao Hiên từ đâu đi đến kéo Tần Lam lên xe, đưa nàng đến một chỗ hoang vắng ít người.

-"Anh bị điên à"

-"Lam Lam, anh hối hận rồi.Anh xin lỗi em nhiều lắm"

-"Lam Lam?"_Tần Lam cười khẩy, "Lam Lam" cái tên này Cao Hiên không có tư cách để gọi

-"Anh không cố ý làm em tổn thương"_Cao Hiên bắt đầu khóc

Tần Lam hiểu anh ta đang định chơi trò nước mắt cá xấu. Nàng không còn yêu anh, nên cũng không mềm lòng tha thứ như trước. Tần Lam bỏ đi nhưng bị anh ta tóm lại, không thương tiếc quăng cô lên xe

-"Anh buông tôi ra, đồ điên!"_Tần Lam la lên

-"Không phải em yêu anh lắm sao? Hay em bị cô gái cho em...."

-"Im miệng!"

Anh ta dùng băng keo bịt miệng nàng lại. Tần Lam cố gắng dùng chân đạp Cao Hiên ra nhưng chân đã bị trói chặt

-"Tần Lam, rượu mời không uống.Muốn uống rượu phạt sao?"_Cao Hiên nham hiểm đáp

Bàn tay anh bắt đầu cởi áo nàng ra. Tần Lam sợ hãi đến phát khóc nhưng xung quang không có ai, còn ai có thể cứu nàng nữa.

Tần Lam bất lực! Nàng khóc thành tiếng khiến Cao Hiên càng làm tới hơn

Anh cởi chiếc váy công sở của Tần Lam.Bàn tay không an phận bắt đầu sờ soạng khắp nơi trên người Tần Lam

Lôi Lôi.....cứu chị

-"Tần Lam, cô ngọt thật"_Cao Hiên để lại những vết đỏ trên người Tần Lam

Anh ta bắt đầu cởi chiếc quần  trên người xuống. Tần Lam càng sợ hơn, nàng sợ nhưng không ai cứu mình nên nàng nhắm mắt lại đành để mặc cho Cao Hiên muốn làm gì thì làm

Nhưng nàng nhắm mắt một lúc lâu rồi, sao vẫn không thấy điều bất thường

-"AAA, con khốn"

Cao Hiên bị một người nắm tóc, đánh liên tục vào bụng anh. Cao Hiên không phải là đối thủ của Tân Chỉ Lôi, cô đánh anh ta tới mém lịm đi.

Cảnh sát đến, còng tay Cao Hiên đưa về trụ sở .

Tân Chỉ Lôi bước vào trong xe tìm Tần Lam, nàng đang nằm co rút khóc trên xe, khóc đến mồ hôi trên người ra ướt đẫm tấm lưng.

Cô dịu dàng mặc đồ lại cho Tần Lam, nàng giật mình tỉnh giấc theo phản xạ dùng tay che đi cơ thể mình

-"Là tôi"_Cô nhẹ nhàng đưa tay ra

Tần Lam nghe được giọng nói của Chỉ Lôi, không còn sợ hãi nữa. Tân Chỉ Lôi bế nàng đưa vào trong xe rồi chạy về.

Tân Chỉ Lôi đưa nàng lên phòng. Ân cần đặt nàng xuống giường

-"Sao em lại cứu chị? Không phải em ghét chị sao?"

-"Không cần biết lý do."_Tân Chỉ Lôi đưa cho nàng một bộ quần áo

-"Đi tắm đi"_Tân Chỉ Lôi ngồi trên sàn đợi Tần Lam

Tần Lam vào phòng tắm một lúc rồi cũng nhanh chóng đi ra.Tân Chỉ Lôi dìu Tần Lam ra

-"Nằm xuống đi"_Tân Chỉ Lôi lấy một chai thuốc

-"Hả?"_Tần Lam không biết bản thân mình bị thương, tuy vết thương khá nhỏ nhưng phải thoa thuốc kĩ càng

-"Tại sao lúc đó, chị không chống cự, may ra..."

-"Vì lần đầu của chị, cũng thuộc về em rồi. Chạy làm chi nữa"_Tần Lam thản nhiên trả lời

-"Vào đêm đó.....tôi chưa làm gì chị cả.....Chị....vẫn có thể kết hôn"

Tần Lam bất ngờ.Nàng cứ tưởng Tân Chỉ Lôi đã cướp đi lần đầu của mình nên sinh ra rất ghét cô. Nhưng sự thật là đây. Tần Lam có chút ân hận

-"Chị hiểu lầm em rồi!"

-"Không sao"

Tân Chỉ Lôi từ từ bôi thuốc cho Tần Lam. Cảm giấc thật dễ chịu, ngón tay mềm mại của cô chạm vào làn da của Tần Lam tạo một cảm giác dễ chịu. Tuy họ đã kết thúc nhưng Tân Chỉ Lôi không hề thô bạo giống như hắn đã từng làm với nàng, cô khác hẳn

Cô thoa thuốc xong, liền tạm biệt Tần Lam, nhanh chóng muốn rời đi.Nhưng nàng chạy đến ôm eo Tân Chỉ Lôi

-"Em ở đây với chị được không?"_Tần Lam dùi đầu vào lưng Chỉ Lôi

-"Đừng....Tần Lam, buông tôi ra"_Tân Chỉ Lôi đẩy nàng ra

Tần Lam bật khóc.Chỉ Lôi rời đi.....

Nàng nằm trên giường, tủi thân mà khóc đến ướt dẫm chiếc gối.

Sáng sớm hôm sau, Tần Lam dọn đồ, nàng có ý định muốn rời đi. Tân Chỉ Lôi không cản nàng lại, còn nở một nụ cười chào tạm biệt Tần Lam

-"Lam Lam tiến về phía trước, em không tiện đường nữa rồi!"

Tần Lam vừa nghe Chỉ Lôi gọi hai tiếng "Lam Lam" có một chút thổn thức trong lòng. Nàng quay đầu lại cúi đầu trước mặt Chỉ Lôi

-"Xin Lỗi!Vì đang bước vào cuộc sống của em"

Tần Lam rời đi về nhà.Nàng trở về căn nhà mà nơi mình sinh ra.

Tần Lâm và Thanh Nhiên vừa thấy Tần Lam khóc cũng không hỏi điều gì.Họ chọn im lặng

Họ đã biết được cuộc hôn sự vốn là như vậy, ông vì đáp ơn Tân Hàn mà gả Tần Lam cho Tân Chỉ Lôi một người mà nàng không yêu. Kết cục này, họ cũng đã đoán được.

                          ●●●

Đã 3 tháng trôi qua, hằng đêm nàng đều nhớ Chỉ Lôi, đã rất lâu rồi Tần Lam không gặp Tân Chỉ Lôi. Nàng cũng đã nghỉ làm

Thì ra là như thế người làm đã lưu luyến không phải là Cao Hiên mà là Tân Chỉ Lôi, người đẹp nhất trong lòng Tần Lam, người đối xử với nàng tử tế, bằng cả trái tim.

Một hôm có một người gửi đến cho nàng một món quà giá trị.

-"Chào, Tôi là bạn của Tân Chỉ Lôi.Cô ấy nhờ tôi đem cái này cho cô"_Nhật Thiên đem đến cho Tần Lam một chiếc hộp chứa khá nhiều đồ bao gồm cả thẻ ngân hàng và tiền.Một số giấy tờ

Tần Lam đem chiếc hộp vào phòng, bên trong là những vật tư quan trọng một số lá thư, một chiếc chìa khóa và.....

Giấy giao toàn quyền và tài sản cho Tần Lam.

Nàng vội chạy đến nhà Tân Chỉ Lôi để hỏi chuyện.

-"Lôi Lôi, ruốt cuộc em muốn làm gì?"

Tần Lam vẫn còn giữ chìa khóa nhà, nàng mở cửa xông vào. Căn nhà bừa bồn, đầy những chai rượu khắp sàn nhà. Tần Lam tìm kiếm cô khắp nơi mà không thấy

-"Lôi Lôi... em ở đâu"_Tần Lam bắt đầu tâm trạng bất an

Nàng chạy lên căn phòng ngủ mà hai người từng ở với nhau. Vừa mở cửa, khung cảnh đập vào mặt nàng là Tân Chỉ Lôi nằm trên giường

-"Lôi Lôi,.... em tỉnh dậy đi. Đừng.... mà Lôi Lôi...đừng làm chị sợ"_Tần Lam hốt hoảng chạy đến bên Tân Chỉ Lôi

-"Đừng mà em....Tỉnh dậy đi....."_Tần Lam ôm trọn con người gầy gò ấy vào trong lòng mà bật khóc

Tần Lam mau chóng gọi xe cấp cứu đến. Nghe tin, Ninh Kỳ và Nhật Thiên cũng chạy đến

-"Tân Chỉ Lôi..."_Hai người đứng hình trước cảnh tượng này

Xe cấp cứu đã đến, Tân Chỉ Lôi được đưa đi.

Tần Lam bên ngoài vẫn ngồi khóc.....Ninh Kỳ vội đến đỡ nàng đứng dậy, Tần Lam ngất rồi

-"Tần Lam về nhà nghỉ ngơi đi, ở đây chúng tôi lo"

Tần Lam được đưa về nhà.

-"Tân Chỉ Lôi, em đừng đi"_Nàng giật mình tỉnh giấc

Tần Lam nhìn xung quanh thì mọi người đã ở đây.Nàng vội hỏi

-"Ninh Kỳ, Chỉ Lôi sao rồi?"_Tần Lam

-"Tân Chỉ Lôi mất rồi....."

Thanh Nhiên thấy cảnh này cũng đau lòng không kém. Bà đến bên an ủi Tần Lam

-"Con bé có để lại cái này cho con"_Thanh Nhiên đem cho Tần Lam một sợi dây chuyền mà Tân Chỉ Lôi để lại

Mọi người đều ra ngoài để Tần Lam một mình trong căn phòng.

Lôi Lôi,  sao em vội đi nhanh như vậy? Em đã nói từng chờ chị rồi mà.....

Chị xin lỗi. Chị từng rất ghét em. Không hiểu tại sao nữa? Nhưng giờ chị hối hận rồi , em trở về được không, về bên chị nhé!

Chị từng trách em lạnh nhạt, vô tâm nhưng lúc em hết lòng thì chị không màng tới. Thật sự chị còn nhiều điều muốn nói nhưng bây giờ không kịp rồi

-"Kiếp sau, chị vẫn muốn gặp lại em"

Tần Lam lấy chiếc hộp mà cô để lại mở một bức thư ra mà đọc:

[Được gặp chị rất vui.Sau này hãy quên em, chị có thể kết hôn với người khác!]

-"Chị sai rồi.Đời này tôi không cưới ai ngoài em"

                        ●●●●

Năm tháng trôi qua, vào đêm sinh nhật.Tần Lam mở bức thư ra mà đọc.Đã hai năm trôi qua nàng vẫn độc thân vẫn gói gọn cái tên Tân Chỉ Lôi trong tim

[Lam Lam, Sinh Nhật vui vẻ.]

Cứ thời gian rãnh, Tần Lam lại đến căn nhà ấy.Nơi chứa biết bao nhiêu kỉ niệm của hai người

Tần Lam giữ  đồ của Tân Chỉ Lôi rất kĩ. Mỗi lần nhớ nàng đều qua đây, đều đem ảnh Tân Chỉ Lôi ra ngắm.

Tần Lam vì cô mà đã độc thân tới tận bây giờ. Nàng rất đẹp, đẹp mê người, rất nhiều chàng trai hỏi cưới Tần Lam nhưng nàng một mực từ chối.

-"Tân Chỉ Lôi....chị lại nhớ em nữa rồi"

Nếu mỗi lần nhớ Chỉ Lôi, Tần Lam lại đem một bức thư ra đọc.Đây là bức thư cuối cùng mà Tân Chỉ Lôi để lại

[Em chúc chị tương lai xán lạn.Yêu Lam Lam_Tân Chỉ Lôi]

-"Chị cũng yêu em"

Bây giờ nàng đã quản lí công ty của Tân Chỉ Lôi để lại. Việc làm ăn ngày càng phát triển, Tần Lam ngày một vang danh khắp thị trường.

Sau ngần năm ấy, Tần Lam vẫn không quên được Tân Chỉ Lôi. Vị trí ấy không một ai thay thế được.

END.
Au: Chúng bây hãy đau khổ=)))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #bhtt