Chương đặc biệt : Ma cà rồng

Bối cảnh : Smoker trong lúc truy đuổi hải tặc vô tình bắt gặp bác sĩ tử thần Trafalgar Law đang lên cơn vật máu

   Đêm tối trên một hòn đảo hoang vu, nơi những cây cổ thụ cao chọc trời che khuất ánh trăng, Đại tá Smoker cùng đội của mình đang truy lùng một băng hải tặc nguy hiểm. Nhưng khi tìm đến trung tâm khu rừng , họ lại phát hiện ra một cảnh tượng kỳ quái

    Trafalgar Law - thuyền trưởng của Heart Pirates, đang quỳ gối trên mặt đất, cơ thể run rẩy , hai cánh tay gầy gò tự ôm lấy bản thân mình , đôi mắt đỏ rực như máu

"Ngươi làm cái gì ở đây, Law?" Smoker hạ giọng cảnh giác, tay siết chặt Jitte . Tuy tên này là thất vũ hải nhưng đối với hắn hải tặc vẫn là hải tặc , không có ngoại lệ

   Law hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía phát ra tiếng, ánh mắt lóe lên cơn khát dữ dội . Giọng nói của anh khàn đi, như đang phải chịu đựng một nỗi đau ghê gớm: "Tránh xa ta ra, Smoker... trước khi ta không thể kiềm chế được."

  Smoker không lùi bước , hắn lao tới và dùng Haki khóa chặt Law, bất chấp những tiếng gầm gừ và sự giãy giụa yếu ớt của người đàn ông

"Ta không biết ngươi bị cái quái gì, nhưng ta không thể để ngươi tự do gây họa"Smoker gằn giọng nói, hắn kéo Law lên tàu, bỏ lại hòn đảo lạnh lẽo phía sau

Trên tàu, Smoker nhốt Law vào một căn phòng được bao phủ bởi hải lâu thạch, nhưng tình trạng của anh ngày càng tệ hơn. Đôi mắt ánh vàng tràn lên một màu  đỏ như lửa, làn da tái đi nhợt nhạt, cơ thể run rẩy liên tục

Smoker đứng bên ngoài, ánh mắt đầy mâu thuẫn khi nghe thấy tiếng Law thì thầm van xin trong tuyệt vọng

  Tên này có dòng máu ma cà rồng sao ?

"Smoker... Làm ơn... ta cần...xin ngươi"

Smoker lượng lự một lúc mới bước vào, nhìn người đàn ông đang nằm co ro đáng thương trên sàn , hình tượng tương phản với tên hải tặc lấc cấc không sợ trời đất cùng đôi mắt tràn ngập hơi nước làm hắn cũng hơi siêu lòng "Cần gì, Law? Máu sao? Ngươi nghĩ ta sẽ giúp một tên hải tặc như ngươi sao?"

"Ta không có làm hại ai... Nhưng nếu ngươi không giúp, ta sẽ không thể chịu đựng được nữa..." Law ngập ngừng giải thích , anh càng nói càng thấy uỷ khuất "C-Còn chưa kể là ngươi bắt ta về đây mà...ngươi phải chịu trách nhiệm đi chứ.."

Smoker bật cười nhìn Law đang lên án mình , mẹ nó , lại còn trách móc hắn nữa chứ

   Đáng yêu thật , suy nghĩ bất chợt nảy ra là chính hắn cũng giật mình

Hắn đấu tranh tư tưởng một hồi rồi lặng lẽ đưa tay lên cổ mình, dùng một con dao nhỏ rạch ra một đường nhỏ, máu bắt đầu rỉ ra chảy một vệt dài từ trên cổ xuống dưới vai

"Ngươi có một cơ hội, Law. Nếu ngươi làm điều gì ngu ngốc, ta sẽ giết ngươi."

Law gần như phát điên khi mùi máu ngọt ngào lan tỏa trong không khí. Anh lao nhanh tới như hổ vồ mồi , đôi môi run rẩy áp nhẹ lên vết thương. Smoker hơi cứng người , nhưng không đẩy Law ra, thậm chí còn giữ đầu anh lại để không gây thêm đau đớn

Law ngậm mút liếm lấy liếm để từng giọt máu ấm nóng chảy ra , liếm hăng say tới mức cả người chui tọt vào lòng của hắn

  Smoker miệng ngậm ba điếu xì gà phì phèo đánh ánh mắt xuống nhìn con dơi nhỏ này đang ăn tới ngon lành

   Đầu lưỡi đối phương vừa nóng vừa mềm cứ ma sát phần cổ hắn là hắn có chút ngứa ngáy , tới khi Law mút chụt một cái ra tiếng hắn liền đẩy anh ra

   "Đủ rồi"

  "Ư" Law vẫn chưa đã cơn thèm ngước lên nhìn hắn , miệng anh còn giọt máu đỏ chót hơi chu chu ra . Mày đẹp nhăn lại không hài lòng "Còn chưa đủ"

   "Ha ngươi đừng có được voi đòi tiên" Smoker cười gằn đẩy Law ra khỏi người mình , hắn hơi xoa tai làm dịu cơn nóng phát ra từ bản thân "Tránh cho ngươi ra ngoài gây hoạ thì tạm thời ở đây đi , ta sẽ cung cấp máu cho ngươi"

Kể từ lần đó, Smoker nhận ra mình không thể rời mắt khỏi Law. Mỗi lần nhìn thấy ánh mắt khát khao và sự đau đớn mà Law phải chịu đựng , hắn lại cảm thấy lòng mình chùng xuống

  Một đêm, khi mọi thứ trở nên quá sức chịu đựng, Law đang uống máu hăng say thì bất ngờ bị Smoker kéo vào một nụ hôn nồng cháy . Anh đơ người mắt tròn xoe nhìn người đàn ông tóc trắng đang từ từ đè mình xuống đất

   "Ơ" Law bàng hoàng mãi mới đẩy hắn ra , anh thẹn quá hoá giận chỉ tay vào mặt hắn "Tên khốn , ngươi đừng tưởng ngươi cho ta vài giọt máu là ngươi muốn làm gì thì làm , cút đi"

  Sự nín nhịn suốt mấy ngày qua bùng lên dữ dội trong lòng ngực vị phó đô đốc , hắn dùng năng lực của mình tạo ra làn khói quấn lấy hai tay anh rồi ghì chặt xuống đất

   "Ư buông ra mẹ nó tên chó chết này" Law bực mình vùng vẫy liên tục , hai tay bị trói trên đỉnh đầu làm anh không khác gì cá nằm trên thớt chờ người làm thịt "Ngươi có giỏi thì chúng ta đánh với nhau một trận chứ đừng làm cái trò bỉ ổi này"

  Smoker với ánh mắt chứa đầy dục vọng , hắn nhẹ nhàng xé toạc bộ quần áo đáng thương trên người Law "Ta không giỏi , ta chỉ cần làm ngươi là đủ rồi"

   Hắn vuốt ve khuôn mặt của anh rồi đặt lên trên mắt anh một nụ hôn nhẹ "Có ai bảo mắt ngươi rất đẹp không"

   Đẹp tới mức hút cả hồn ta vào đó

   Law xấu hổ lắc đầu nguầy nguậy , thân thể ửng đỏ ngang nhiên bị phơi bày trước mặt người khác

  "Đừng mà Smoker" Anh run rẩy xin hắn

  "Quá muộn rồi" Ngón tay của hắn mon men xuống giữa hai cánh mông tròn trịa của Law rồi miết nhẹ lỗ nhỏ đang sợ hãi mà rúm ró lại

  "Bình tĩnh nào Law , ta sẽ cung cấp máu cho ngươi mỗi ngày được chứ" Smoker ngon ngọt dụ dỗ bên tai anh , hắn nhìn người dưới thân ánh mắt loé sáng như đứa trẻ được kẹo khi nghe thấy máu thì phì cười "Sao ngươi lại đáng yêu vậy chứ"

   "Ta muốn là người làm cơ" Law bướng bỉnh không muốn khuất phục lên tiếng đàm phán

  "Ồ" Smoker nhướn mày thích thú "Làm ta sao ? với cái thứ nhỏ xíu này mà ngươi nghĩ mình có thể làm ta à haha" 

   Smoker nắm lấy cậu nhỏ bé xinh của Law mà trêu chọc

   Law mặt đỏ bừng bừng dùng đầu gối húc liên tục vào bụng hắn "Ngươi dám bảo ta bé"

   Hắn bắt lấy đôi chân đang làm loạn rồi nâng hông anh lên , lỗ nhỏ triệt để bị bại lộ dưới ánh mắt của hắn "Ngoan nào chàng trai"

   "Đừng nhìn mà" Law xấu hổ tới mức co quắp ngón chân lại

   Smoker cúi xuống liếm nhẹ lên mặt ngoài lỗ nhỏ làm Law rùng mình giật nảy người lên , anh nhìn hắn với vẻ mặt không thể tin nổi "N-ngươi làm gì thế"

   "Ăn ngươi" Smoker nói xong thì vùi đầu vào liếm mút mật huyệt hồng hào ngon lành này , hắn chỉ tính liếm cái cho nó ướt để dễ dàng khuếch trương nào ngờ liếm một cái thêm một cái rồi liếm đến nghiện luôn

   Lỗ nhỏ bị liếm đến mềm mại ướt sũng , Law thở hổn hển vô lực phản kháng mặc hắn làm gì thì làm

   Smoker nhìn vẻ mặt bần thần của Law nhẹ nhàng mỉm cười , hắn chậm rãi đưa ngón tay vào khuấy động tường thịt nhỏ bé mỏng manh và nhạy cảm lần đầu được khai phá của Law , đâm ra vào liên tục phát ra âm thanh ùng ục

  "Ư ức" Law rên rỉ cảm nhận ngón tay thô ráp của người đàn ông từng chút moi móc bên trong mình , thỉnh thoảng người đàn ông trêu chọc anh bằng cách gãi mạnh lên điểm G nhô ra làm Law run lẩy bẩy

  "Chỗ đó ngứa quá ức Smoker"

   Hạ thân bị ngón tay hắn chơi tới dầm dề nước , đầu vú thì bị hắn hung hăng liếm cắn , khoái cảm lạ lẫm khiến Law không thể phân rõ thực hư

   "Chắc đút vào được rồi nhỉ" Smoker rút ngón tay ra , nhìn hai ngón tay ướt sũng của mình hắn cười xấu xa giơ lên trước mặt Law "Ngươi xem cái lỗ này của ngươi ăn ngón tay ta ngon lành chưa này"

   "Hừ cút đi"

  Smoker búng ngón tay thu lại vòng khói trói buộc tay Law , hai tay được tự do anh liền tặng hắn một cú đấm vào bên má trái

   "Ngươi mau chóng cút khỏi người ta"

  Smoker không quan tâm kéo khoá quần xuống , lôi ra cự vật thô to đang trong trạng thái cứng ngắc , quy đầu đỏ sẫm đang tiết ra dịch nhờn nhớp nháp hướng về phía Law giật vài cái

   Law sợ tới mặt tái mét , so sánh của anh với hắn thì đúng là một trời một vực

   Smoker nhân cơ hội Law đang thất thần thì lật người anh lại , khiến anh đưa lưng về phía hắn  . Bàn tay to lớn ấn lưng anh xuống khiến cặp mông tròn trịa chổng lên thật cao , vừa vặn dương vật của hắn dừng ngay trước miệng huyệt

   "Smoker đợi chút có gì ta với ngươi nói chuyện , cái thứ đó không đâm vào được đâu" Law với tay ra phía sau cố gắng đẩy hắn ra xa , thứ thô tục đó không thể nào vào cái lỗ nhỏ xíu của anh được

   Hắn nhìn miệng huyệt đang mấp máy rỉ nước giống như mời gọi liền hung hăng đâm lút cán dương vật vào sâu bên trong anh , đến khi thấy hạ thân hai người dính liền vào nhau thì hắn thở ra một tiếng thoả mãn

   "Ha thích thật" Hắn cảm thán

   "Ah..Đừng mà..đừng mà...rách mất" Law nghẹn ngào rên rỉ , cảm giác nóng bừng ở hậu huyệt cùng đau đớn khi bị xỏ xuyên mạnh bạo làm anh sợ hãi "Hức...Smoker...giữ im một lát đi"

   Anh quay đầu lại dùng ánh mắt nài nỉ nhìn hắn

  Smoker vỗ mấy cái lên cặp mông trắng nõn này khiến Law cau mày cố gắng bò lên phía trước tránh khỏi nanh vuốt của hắn

  Nhìn miệng huyệt phấn nộn đang từ từ bị kéo ra khỏi côn thịt , Smoker chỉ cảm thấy bản thân muốn chịch chết người dưới thân mà thôi

   Hắn vươn tay ra nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của Law , chưa kịp để anh phản ứng đã mạnh mẽ dập liên tục vào trong lỗ nhỏ đáng thương , tiếng bạch bạch vang lên mạnh mẽ

   "Ah hức..." Law thấy mình sắp bị hắn đâm nát thành từng mảnh , cơ thể anh đung đưa liên hồi , tư thế này khiến dương vật của hắn đâm sâu tới mức khiến anh vừa đau vừa sướng

  "B- Ức ta bắn" Law mê man gầm gừ nhẹ trong cổ họng rồi rùng mình bắn tung toé ra sàn , trải qua đợt cao trào làm người anh mềm nhũn lại tý thì ngã đập mặt xuống đất

   Smoker nhanh tay tóm Law nhấc bổng lên rồi xoay người anh lại , hắn ngồi dậy đặt anh ngồi vào lòng mình . Hậu huyệt nhanh chóng lại được lấp đầy bởi dương vật , nhưng lần này còn sâu hơn hẳn lần trước

  "Ư trướng quá , ngươi thu bé nó lại đi" Law nhăn nhó bấu tay vào ngực áo hắn , anh khó chịu rên rỉ như mèo con làm nũng

   "Cắn ta đi" Smoker vuốt ve gáy Law , hắn dí miệng anh vào cổ mình "Nhanh trước khi ta đổi ý"

   Yết hầu chuyển động lên xuống bày tỏ cơ thèm thuồng của mình , Law lưỡng lự tầm 3 giây liền há miệng cắn cổ hắn

   Dòng máu ấm nóng ngọt lịm lan toả khắp khoang miệng , Law thoải mái nheo mắt co rút lỗ nhỏ phía dưới như đang hầu hạ lại hắn

  "Ha..." Lỗ nhỏ đột nhiên co rút làm hắn suýt thì bắn ra

  Nhìn thấy Law đã hoàn toàn từ bỏ chống cự , ôm hắn không kiêng nể gì chỉ mải mê uống máu , hắn bắt đầu nắm lấy eo anh dập mạnh bạo lên xuống

   "Ư ức hư" Law đang uống dở thì bị cắt ngang , anh thở dốc vùi đầu vào hõm cổ hắn rên ư ử "Sướng quá...muốn hư mất"

  Vào lúc Law tưởng chừng mình sắp không chống đỡ nổi nữa thì dương vật bên trong lỗ nhỏ phồng lên giật mấy cái , Smoker bắn ra dòng tinh ấm nóng đặc sệt bên trong anh

  "Ư" Law khó chịu ngoe nguẩy mông , cảm giác dị vật bên trong người khó chịu quá

  "Yên nào" Smoker thở nặng nề nói bên tai Law , hắn nhắm nghiền mắt cảm nhận cảm giác đê mê mà chàng trai này mang lại cho mình

   Một hồi sau Smoker mới nuối tiếc rút ra , tiểu huyệt đáng thương không khép kín được chảy ra một dòng tinh dịch ấm nóng , thấm ướt quần hắn

  Law xụi lơ trong ngực hắn , mắt anh đang lim dim buồn ngủ thì cự vật lại một lần nữa tiến vào . Anh hoảng hốt ngẩng lên nhìn gã "Sao lại nữa ? ngươi bảo làm một lần thôi mà"

  "Ta bảo thế lúc nào ?" Vừa nói hắn vừa đưa đẩy dương vật ma sát bên trong tiểu huyện , gần 40 năm nay hắn mới trải nghiệm qua cảm giác kích thích như này

  Hai người vật lộn đến rạng sáng thì Smoker mới hài lòng tha cho Law đã ngất xỉu từ đời nào , hắn đưa anh đi tắm rửa sạch sẽ rồi mang vào phòng ngủ mình

  Vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn đang say giấc bên cạnh mình , hắn bất giác mỉm cười , vật nhỏ này có lẽ sẽ khiến cuộc sống của hắn thú vị hơn rồi đây

  Lần đụng độ trước đây ấn tượng đầu tiên của hắn về Law là một hải tặc mưu mô đầy toan tính nhưng lại cực kỳ mạnh mẽ và thông minh , hắn từng đặt anh trong danh sách những tên hải tặc phải đề phòng ở mức cao nhất

   Nhưng giờ đây ấn tượng về chàng trai này lại hoàn toàn khác , thật lòng mà nói cậu ta cũng chưa từng làm hại hay làm điều gì xấu

  Smoker trầm ngâm ngắm nghía Law một hồi rồi thở dài , thôi sau này tính sau vậy . Hắn nằm xuống rồi kéo Law vào lòng ôm rồi nhắm mắt ngủ thiếp đi

  Sáng hôm sau vị phó đô đốc mở mắt ra , Law biến mất rồi

Smoker trở nên điên cuồng truy lùng Law , không rõ cảm giác này là gì: giận dữ, tổn thương, hay khao khát được thấy lại chàng trai ấy .  Sau nhiều tuần truy đuổi, cuối cùng anh cũng tìm thấy Law trên một hòn đảo nhỏ

    Smoker đứng từ xa, ánh mắt không rời khỏi chàng trai với mái tóc đen rối bù đang ngồi giữa đám đồng đội. Tiếng cười của băng hải tặc Heart vang vọng giữa quán rượu đông đúc . Trafalgar Law, kẻ từng trốn thoát khỏi tay Smoker , giờ đây đang uống rượu ăn mừng chiến thắng với một vẻ mặt thư thái đến khó chịu

Smoker siết chặt cây Jitte trong tay, ngọn lửa giận dữ bùng lên trong lồng ngực hắn "Ngươi nghĩ mình có thể trốn mãi sao, Law?" Hắn bước chậm rãi, ánh mắt sắc như dao cạo.

   Law dường như cảm nhận được sự hiện diện quen thuộc, ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm phải Smoker. Nụ cười nửa miệng thoáng hiện, nhưng không che giấu được chút lo lắng trong ánh mắt

  "Ồ, ta đoán là ngươi không đến để chung vui rồi " Law nói, đặt ly rượu đang uống dở xuống "Nhưng ta vừa thắng một trận lớn. Ngươi không định phá hỏng bữa tiệc của ta, đúng không?"

  Smoker không nói một lời. Hắn lao tới với tốc độ như một cơn bão khiến đám hải tặc xung quanh hoảng sợ bỏ chạy. Law bật dậy, nhanh nhẹn né tránh đòn đánh đầu tiên, nhưng Smoker đã chuẩn bị sẵn

"Ngươi nghĩ rằng có thể thoát lần nữa sao, Trafalgar?" Smoker gầm lên, kích hoạt năng lực trái ác quỷ Moku Moku. Khói trắng tràn ngập khắp nơi, khiến Law bị chia cắt khỏi đồng đội , anh chỉ kịp gào lên "Các cậu chạy về tàu rời khỏi đây , chuyện ở đây để tôi"

  Băng hải tặc Heart biết mình ở đây chỉ thêm gánh nặng cho thuyền trưởng nên lập tức cả đám xách giò chạy đi "Rõ thuyền trưởng"

Law lách qua làn khói trắng mù mịt , anh không thể duy trì sự bình tĩnh khi thấy Smoker đã chặn đường. Một vòng khói bay tới siết chặt quanh cơ thể anh, buộc anh phải khuỵu xuống

"Ngươi vẫn lì lợm như ngày nào, Smoker," Law nói, giọng có phần mệt mỏi nhưng vẫn giữ vẻ thách thức

  Smoker nhấc anh lên, ánh mắt lạnh băng Ta đã hứa với chính mình rằng ngươi sẽ không bao giờ trốn thoát một lần nữa."
  
   Law tỉnh dậy trong căn phòng tối. Cổ tay bị xiềng bằng đá biển, cơ thể anh cảm thấy nặng nề và yếu ớt. Anh nhận ra mình đang ở trên tàu của Smoker, không còn đường nào để thoát

  Smoker bước vào, trong tay là một túi máu nhỏ. Anh đặt nó lên bàn trước mặt Law, ánh mắt sắc lạnh.

"Ngươi biết mình cần nó. Ngươi cũng biết chỉ có ta mới cho ngươi điều này."

Law ngẩng đầu lên, đôi mắt vàng ánh lên vẻ mỉa mai. "Ngươi định giữ ta như một con vật sao? Rồi dùng máu của ngươi để khống chế ta?"

Smoker nhếch mép cười, nhưng trong đôi mắt anh không có sự căm ghét, chỉ có sự kiên quyết và... điều gì đó dịu dàng hơn "Không, Law. Ta làm điều này không phải vì ngươi là tù nhân của ta. Mà vì ngươi thuộc về ta."

Law bật cười khinh miệt, nhưng giọng anh run nhẹ "Ngươi thật điên rồ, Smoker. Nhưng ngươi biết không? Ta không ghét điều đó"

Ngày qua ngày, Smoker vẫn lặng lẽ chăm sóc Law.  Hắn đưa máu của mình cho Law, dù biết điều đó làm hắn yếu đi. Mỗi lần Law nhìn Smoker, sự giận dữ trong anh dần tan biến, thay vào đó là một cảm giác ấm áp mà anh không muốn thừa nhận

   Một đêm, khi Law lên cơn thèm máu, Smoker đến bên anh, hắn đưa cổ mình tới gần miệng anh mà không nói một lời. Law há miệng ra định cắn xuống, nhưng lần này, anh dừng lại

"Ngươi không sợ ta sẽ lợi dụng ngươi sao?" Law thì thầm, ánh mắt đầy mâu thuẫn

Smoker cúi xuống, kéo Law lại gần, hơi thở hắn phả lên mái tóc đen. "Không. Vì ta biết ngươi sẽ không bao giờ rời xa ta nữa"

  Law im lặng một hồi, đôi mắt đầy xúc động khi nhìn vào người đàn ông trước mặt. Anh cúi đầu, khẽ nói, "Nếu vậy... thì ta sẽ ở lại. Nhưng đừng mong ta ngoan ngoãn"

Smoker bật cười, vòng tay ôm chặt lấy Law rồi cúi xuống hôn chụt lên miệng anh một cái "Ta không cần ngươi ngoan. Ta chỉ cần ngươi"

Và từ đó, họ ở bên nhau, không còn là kẻ săn đuổi và người chạy trốn, mà là hai con người tìm thấy nhau trong giam cầm của yêu thương . Chỉ là...

   Law nằm bệt xuống giường ,  ánh mắt lờ đờ nhìn Smoker lại một lần nữa bò lên người mình

"Ngươi lại muốn gì nữa đây, Smoker? Ta mệt lắm, tha ta ra đi " Law rên rỉ, một tay xoa thái dương, tay còn lại giơ lên như đầu hàng

Smoker nhướn mày, ngậm điếu xì gà trên môi, giọng trầm đục vang lên  "Mệt? Hải tặc như em mà cũng biết mệt à ? sao hôm trước em trốn ta đi chơi với đám đồng đội của em thì không mệt"

Law lườm anh, ánh mắt chán chường. "Thả ta ra đi. Ta hứa lần sau sẽ chạy nhanh hơn, để ngươi không bắt được"

Smoker nhả ra một ngụm khói, cúi xuống, gằn giọng: "Lần sau ? Em nghĩ sẽ còn có lần sau sao, Law ? Ta sẽ không để ngươi rời khỏi đây nữa"

"Ngươi thật phiền phức." Law bực bội đẩy Smoker ra, nhưng người đàn ông cao lớn hơn không hề dịch chuyển. "Cút khỏi người ta đi, ta không muốn đấu khẩu với ngươi nữa"

  Smoker vứt điếu xì gà trên miệng xuống đất , mái tóc bình thường được vuốt gọn giờ rũ xuống che lấp trán , miệng cười xấu xa trông khác biệt với vị phó đô đốc chính trực mọi người hay thấy

   "Được , không đấu khẩu thì đấu thể đi"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro