Chap 1
reng reng reng
Cả lớp trật tự đến giờ vào học rồi - cô giáo nói với vẻ mặt nghiêm nghị mọi người liền trở vào chổ ngồi
Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới - cô ra hiệu cho cậu bước vào
Vừa bước vào lớp cả lớp đã nháo nhào lên trước sự điển trai của cậu làn da trắng mịn máu tóc nâu vàng đôi mắt màu nâu đỏ càng tăng thêm sức quyến rủ của cậu tuy nhiên cậu rất thấp chỉ tầm 1m68 cậu cũng không kém phần dễ thương khi có hai chiếc má khá phúng phính và đôi môi nhỏ hồng . cậu gần như đã được hầu hết tất cả mọi người yêu mến ngay từ lần đầu nhìn thấy trừ tên đại ác ma và đàn em của hắn.
Em giới thiệu về bản thân đi - cô vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị
Mình... tên là ... Chu Tử Hào ... các bạn cũng có thể gọi mình là Tiểu Hào ... mong các bạn giúp đỡ - cậu rụt rè
Cuối lớp còn một bàn trống em ngồi ở đó đi - cô chỉ tay về phía Dã Khiêm
Cậu đi xuống chổ ngồi của mình cậu đi tới đâu thì ánh mắt của cả lớp dường như hướng tới đó
Người gì đâu mà dễ thương quá đẹp trai nữa chứ >< - một bạn nữ nói
Mình tên Tử Hào còn cậu tên gì - cậu nhìn hắn rồi nở một nụ cười trong rất khả ái a~~
Không liên quan tới cậu - hắn lạnh lùng đáp trả mà vẫn không nhìn mặt cậu
Cậu cũng không nói gì rồi lấy sách vở ra bắt đầu học
reng reng reng
(căn tin trường)
cậu cầm hộp sữa vừa mới mở vừa cúi đầu vừa đi nhanh nên đụng trúng vào người hắn một tí sữa đã văng lên áo hắn Dã Khiêm liền đen mặt
Ấy chết rồi tôi..xin lỗi thật sự xin lỗi để tôi lau cho cậu - cậu hoảng hốt
- Tôi trước giờ là một người ưa chuộng sạch sẽ, cậu có biết chiếc áo tôi đang mặc trị giá bao nhiêu không ?
Anh lại nói
Thôi đi tôi đang có việc bận không chấp nhất đến loại người như cậu lần khác tôi tính sổ với cậu sau - Nét mặt anh vẫn không đổi kèm thêm một cái liếc nhìn sắc bén đẩy cậu qua một bên rồi vội vàng bước đi.
Khi đẩy anh cũng không dùng hết lực đạo của mình nhưng cũng khiến vai cậu đập vào lang cang trường.
Cậu đau điếng người cắn chặt môi để không bật ra tiếng . Cậu cố gắng đứng lên thì thấy một bàn tay đưa ra trước mặt mình, không do dự cậu nắm chặt lấy bàn tay đó mà đứng lên
Ngước mặt lên cậu nhìn thấy một gương mặt tuấn tú không kém Dã Khiêm
Có đau lắm không ? - Anh nở một nụ cười mang nét ôn nhu hiền dịu, vừa nhìn đã muốn được con người này che chở bảo bọc
Ai...không sao đâu cảm...cảm ơn cậu - Cậu lúng túng
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro