Khi cuộc sống quá tàn ác với em. Em chẳng còn ôm hi vọng gì nữa.
Em cũng không còn biết mình sống để cái gì, khi mà không một ai thực sự quan tâm đến em.
Em lạc lõng trong giữa dòng đời oan nghiệt. Cố gắng tìm kiếm người có thể cho em chút an toàn nhưng em không thể.
Em hận bản thân mình hơn ai hết, nhưng em cũng yêu bản thân mình hơn ai hết.
Dù càng ngày em càng trở nên tiêu cực và khó ở với mọi người xung quanh khiến họ ghét em. Nhưng mà em vẫn không thể sửa được tính cách ích kỷ, vị kỷ và trẻ con ngang ngạnh đó của em.
Từ xưa đến nay em vẫn luôn chờ đợi và tìm kiếm.
Tìm kiếm người có thể kiềm chế cái tính vô tâm với thế giới chỉ quan tâm mình mình còn người xung quanh ra sao thì kệ họ của em.
Em muốn yêu một người có thể dạy em cách để quan tâm đến mọi người xung quanh hơn.
Em chờ đợi ngày mà có một người như vậy đến với em.
Tác giả : DAZUITrans : Phù Dung + RyeoEdit : Nuna + RyeoThể loại : Romance, fantasyNguồn: Y Y truyện (đến chap 26), Lạc Thiên Nhóm (Từ chap 80)Nội dung : Một thiếu nữ nhặt được ma vương đẹp dzai 6 múi ngoài đường và con đường dạy dỗ anh ta làm lão công của bả ?????…
Thể loại: Bách hợp/ Cổ đại/ Tu tiên/ Ngọt văn/ 1x1/ Hỗ công/ HEVai chính: Cố Khê Nghiên x Diệp Thấm MinhPhối hợp diễn: Mộc Cẩn, Phong Sóc, Khúc Tĩnh, Cố DiệpVăn án:Nghe nói lúc Cố Khê Nghiên ra đời, điềm lành quanh quẩn, bách điểu triều bái. Cố gia hoan thiên hỉ địa, lại không ngờ Cố Khê Nghiên sinh ra đã mắt mù.Thế nhân đều nói tiểu thư duy nhất của Cố gia phong thái yểu điệu, tài hoa hơn người, yêu trà thành si, chỉ tiếc bởi vì mắt mù, mười tám tuổi vẫn chờ gả ở bên trong khuê phòng. Cố Khê Nghiên vẫn không rõ tại sao mình từ nhỏ liền yêu chuộng trà, tận lực đem Cố gia từ buôn bán tơ lụa biến thành gia tộc trà thương, thẳng đến một ngày nàng ở vườn trà phát hiện một gốc cây trà rất đặc biệt, từ đây nàng liền mê mẩn cây trà thành tinh này. Diệp Thấm Minh vốn là nhìn trúng Cố Khê Nghiên trăm năm hiếm có linh thể, ý muốn đem nàng tinh phách đi luyện đan, không ngờ rốt cuộc lại đem chính mình bản thể đi cấp Cố Khê Nghiên pha trà. Cố Khê Nghiên: Thấm Minh, nàng là trà gì?Diệp Thấm Minh: nàng cái mũi linh như vậy, bản thân ngửi không đến sao?Cố Khê Nghiên: hồng trà vị?Diệp Thấm Minh: Ta là lục trà tinhCố Khê Nghiên: Không tin.Diệp Thấm Minh: không tin nàng ngâm taTừ đấy, lấy Trà tẩy Nghiên, lấy Khê pha Trà.Đây là chuyện xưa kiếp trước kiếp này của một vị trà si cô nương, mũi ngửi tứ đường, lòng có thất khiếu, mắt mù nhưng tai nghe tám hướng, cùng một nàng lục trà tinh vô pháp vô thiên tâm ngoan thủ lạt.------------…
Thể loại chuyện ở đây không còn gì mới mẽ nữa, cụ thể là xuyên không từ sát thủ trở thành hoàng hậu thôi nó rất bình thường. Nhưng quan trọng là chi tiết truyện làm nó khác thường. Những con người tốt ở đây điều tìm được hạnh phúc của mình, dù nếm trải không ít khó khăn, kẻ ác thì kết cục bi thảm. Trích dẫn lời nói của nữ chính: " Hận ư sao ta phải hận bọn họ chứ, không nhờ bọn họ thì ta đâu đến được đây, không ngờ bọn họ thì sao ta lại có trượng phu tốt như vây, chung quy ta nên cảm ơn họ vì đã phản bội ta".Vui lòng không chuyển ver khi chưa xin phép.…
ĐẸP QUÁ NHÌN KHÔNG NỔITên tiếng Trung: 画面太美我不敢看!Tên Hán - Việt: Miên diện thái mỹ ngã bất cản khanTác giả: Đả Cương ThiEdit: Ốc sên lườiGiới thiệu:Mọi người trong giới showbiz đều biết, Mai Như Ngọc là "cỗ máy" thẩm định nhan sắc.Mai Như Ngọc nhìn thấy những thứ đẹp thì sẽ tim đập chân run, trào máu mũi, thậm chí ngất luôn. Mức độ chảy máu mũi tỷ lệ thuận với mức độ nhan sắc.Mai Như Ngọc chưa bao giờ soi gương.Mai Như Ngọc nói ai xấu thì người đó xấu thực sự.Kể cả là đại mỹ nhân được cả showbiz công nhận nhan sắc, đứng trước mặt Mai Như Ngọc mà cậu không chảy máu mũi thì người đó đã phẫu thuật thẩm mỹ.Tin tức ảnh đế quốc tế về Trung Quốc làm đạo diễn lan tràn khắp mặt báo, người người nhà nhà đều đồn ảnh đế này có vẻ đẹp như thần tiên.Mai Như Ngọc cười nhạo, đeo khẩu trang ra sân bay để chứng minh điều ngược lạiSau đó ...Trước cặp mắt của bao nhiêu con người, Mai Như Ngọc ngất xỉu trong vòng ba nốt nhạc, khẩu trang ướt đẫm máu mũi. Tư Không ảnh đế hỗn độn trong gió.Chỉ liếc mắt nhìn mình giữa biển người mà máu phun đầy mặt???Nhân vật chính: Mai Như Ngọc x Tư Không Tịch…
Chuyện gì sẽ xảy ra khi một người lạnh lùng, phúc hắc như nàng xuyên qua trở thành một đại tiểu thư quý tộc háo sắc lại vô dụng? Đại tiểu thư là một người ngu ngốc, háo sắc. Vì đuổi theo nhị hoàng tử mà rơi xuống ngựa rồi hôn mê bất tỉnh. Lần nữa mở mắt lại trở nên lạnh lùng, bức người. Không lâu sau đó, tài năng hiện ra, khiến cho lòng người khiếp sợ. Ở nơi này, người có ma pháp, đấu khí sẽ trở nên mạnh mẽ, kiêu ngạo. Nàng muốn đi con đường nào? Vả lại, sắc đẹp của nàng thật thần bí, khiến cho thiên hạ chấn động, mở ra một cái đường phản nghịch.Nhị hoàng tử tuấn mĩ chịu sự khiển trách của hoàng thượng, bất đắc dĩ phải đến phủ Công Tước thăm hỏi đại tiểu thư háo sắc đang bị thương vì rơi xuống ngựa. Lại nghe nha hoàn kia nói, tiểu thư không rãnh. Đến khi nhìn thấy đại tiểu thư đang nhàn nhã uống trà ở đình viện, hoàn toàn không đếm xỉa đến hắn, khuôn mặt nhị hoàng tử bỗng nhiên có phần run rẩy. Kỵ sĩ bảo vệ cho nàng - Tẫn Diêm, vẫn luôn dùng ánh mắt chán ghét mà nhìn nàng. Nhìn thấy tài năng của nàng thì kinh ngạc, hoài nghi. Nàng, thật sự vẫn là nàng như trước đây sao?…
Tạm dịch: Chồng già vợ trẻ =)) aka trâu già gặm cỏ nonTác giả: Sất GiaThể loại: Tình hữu độc chung, bá đạo công - lúc đầu tự ti về sau tinh nghịch thụ, công sủng thụ, song tính sinh tử, ngọt ngào, sinh hoạt đời thường, HE.Tình trạng raw: Hoàn 81 chương.Tình trạng edit: Đã xongĐANG BETATrans: Quách Tĩnh ca caEdit: Lạc-.-.-Văn án:Tỉnh Phi là một người song tính, tự ti hướng nội. Bị ba mẹ đưa đến nhà họ Cung, gả cho Cung Phàm - một người đàn ông cương nghị lãnh đạm.Tỉnh Phi giống như một chú thỏ nhỏ, đáng yêu đến mức khiến Cung Phàm cảm thấy rất muốn "ăn thịt" con thỏ này.Chuyện gia đình, chuyện sinh hoạt, chuyện tình yêu của hai người tựa như tế thủy trường lưu(*).(tình yêu chậm nhiệt dần trở nên sâu sắc, khắc cốt ghi tâm)Cung Phàm mở một công ty bảo tiêu ở thành phố lân cận, Cung Phàm tính tình táo bạo liếc mắt nhìn Tỉnh Phi đang cuộn mình thành một đống, hai mắt lệ nóng quanh tròng, ngày thường dạy dỗ đám đàn ông thô kệch đã thành thói quen, bây giờ gặp được một cậu vợ nhỏ mềm mềm mại mại như vậy thì phải làm gì bây giờ.…
Nhượng Xuân Quang Tác giả: Giá Oản Chúc Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Ngược luyến , Cung đình hầu tước , Ngược trước sủng sau Bìa: Gió tháng sáu. Edit: Gió tháng sáu. Ngày đào hố: 20/3/2020 Ngày lấp hố: 20/9/2020 --------- Văn án tác giả: Nhị Thập hi vọng sẽ có ngày bỏ đi cái danh xưng "Nhị Thập" này. Nàng toại nguyện. Ấy vậy, nàng lại trở thành "duy nhất". --------- Văn án của editor: Nhị Thập tên thật là Từ A Man, là nha hoàn của Tam tiểu thư Mộ phủ. Vào đêm hai mươi tháng chạp năm ngoái, Nhị công tử Mộ Cẩm say rượu khiến nàng bị thất thân. Tam tiểu thư thương tình cầu xin Nhị công tử thu nhập Từ A Man. Từ đó, cuộc đời của nàng đã thay đổi. Từ A Man chuyển thành Nhị Thập, từ một nha hoàn bình thường chuyển thành một thị tẩm bị quên lãng. Cho đến một ngày, thị tẩm bị quên lãng xuất hiện trước mắt vị Nhị công tử độc ác, hỉ nộ vô thường... --------- Chú ý: - Triều đại trong truyện chỉ là hư cấu. - Nam chính tra nam, không sạch, đọc đoạn đầu cực kỳ tra. Cẩn thận trước khi nhảy hố. --------- Truyện được up trực tiếp ở wattpad và facebook: Gió tháng sáu. TRUYỆN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG SỬ DỤNG VỚI MỤC ĐÍCH THƯƠNG MẠI.…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…