Chap 14 : Ngày 20-11

Số là cô bị cả trường ghét nên lũ sâu lười lớp cô mấy hôm nay mới chịu vận động . Cô cũng không quá để ý vì khá bận . Nhưng khi được nàng Mai kể tình hình thì cô lăn từ trên giường xuống , đập vào thành ghế bắn ngược trở lại giường . Lũ trẩu tre lớp cô không thể tin tưởng...-_-

Thế là mặc dù rất tất bật đến đâu cô cũng không để bọn lớp cô tự tập bởi cô sợ chúng nó làm điều gì dại dột.

Mệt mỏi mấy hôm tập không ngừng nghỉ , cuối cùng tiết mục văn nghệ lớp cô cũng hoàn thành . Một kẻ bị cả trường ghẻ lạnh như cô vừa phải làm đạo diễn vừa phải tham gia tiết mục . Mệt chết cô rồi !!!

Cuộc tổng duyệt văn nghệ được giữ bí mật nên lớp nào xong thì ra luôn , không được xem tiết mục của lớp khác . Cô không biết tiết mục của lớp khác thế nào nhưng tiết mục của lớp cô quả thực....hazzz bựa không chịu được . Ấy vậy lớp cô lại là 1 trong ba lớp của khối 10 , cũng là tiết mục điểm cao thứ tư và được chọn biểu diễn , ban giám khảo tấm tắc khen lấy khen để . Nhọ !

[...]

Thoắt cái đã đến ngày 20-11...

Tiết mục nào cô thấy cũng vô cùng đặc sắc , vô cùng ý nghĩa nhưng khi nghĩ đến tiết mục lớp cô , tại sao mặt cô lại đen như đáy nồi thế nhỉ?

"Tiết mục thứ 5 là tiết mục vô cùng thú vị đến từ tập thể lớp 10 toán 2 , các bạn hãy cho một tràng pháo tay nào..."

"Độp , độp , độp" - vỗ tay theo phong trào nào.....!

Bé Lan lạc đà ra phát biểu....

"Thưa thầy thưa cô , nhân ngày 20-11 , ngày tri ân thầy cô ,lớp chúng em muốn gửi lời cám ơn của thầy cô , gửi lời chúc sức khỏe và lời chào....Trân.Trọng.Nhất....qua tiết mục hát chấm hết ạ....."

Một đứa nhảm.

Tiếng nhạc sôi động vang lên , âm vang quen thuộc với thiếu nhi...

Tập thể 28 đứa sơ-vin áo trắng vô cùng quê mùa cả trai lẫn gái , má hồng môi đỏ . Trai buộc sừng trâu , gái tết 2 bên trông như dân  thời nảo thời nao . Trông nhí nhố vô cùng , tay đứa nào cũng cầm một bông hoa hồng đỏ thắm nối đuôi nhau thành vòng tròn giữa sân khấu vừa đi vừa hát to ...

Hai con thằn lằn con,
đùa nhau cắn nhau đứt đuôi
Cha thằn lằn buồn thiu,
gọi chúng đến mới mắng cho
Hai con thằn lằn con,
đuôi thì to nhưng đã đứt rồi
Ôi đớn đau quá trời,
Chúng khóc la tơi bời.

nhạc đổi , vòng tròn tan, xếp thành từng hàng , 28 đứa lại quẩy tưng bừng , nhảy nhót vô cùng điệu nghệ ,là copy mấy bài võ thái cực quyền của ông bà...

Bèo dạt mây trôi, chốn xa xôi
Em ơi anh vẫn đợi bèo dạt.
Mây... trôi , chim ca , tang tính tình, cá lội
Ngẫm một tin trông, hai tin đợi, ba bốn tin chờ
Sao chẳng thấy đâu.

Một mãnh , trăng treo , suốt đêm thâu,
Em ơi , Trăng đã ngả ngang đầu.
Thương nhớ... ai , sương rơi đêm sắp tàn, trăng tàn.
Cành tre đưa trước ngõ, làn gió la đà
Anh vẫn mong chờ, sao chẳng thấy đâu.

Ngày ngày ra trông , chốn xa xăm
Em ơi anh vẫn đợi , mỏi mòn.
Ra... trông ,sao xa , tang tính tình, cá vờn.
Người đi xa có nhớ.
Là nhớ ai ngồi , trông cánh chim trời, sao chẳng thấy đâu.

Mỏi mòn đêm thâu suốt năm canh
Em ơi anh vẫn đợi mỏi mòn.
Thương nhớ... ai , chim ơi , xin nhắn một đôi lời
Người đi xa có nhớ,
Là nhớ ai ngồi , trông cánh chim trời, sao chẳng thấy đâu.

Người đi xa có nhớ,
Là nhớ ai ngồi , trông cánh chim trời, sao chẳng thấy đâu.

Nhạc dừng lại , sâu lắng , cả bọn lùi về sau , cô bước ra sân khấu . Cô cũng được đánh má , đánh môi đỏ chót như chúng nó . Nhưng trông cô vô cùng dễ thương !!! . Cái nắng nhẹ nhàng nhảy nhót trên vai vô . Cười một phát cô bắt đầu hát:

Người thầy, vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa
Từng ngày, giọt mồ hôi rơi đầy trang giấy.
Để em đến bến bờ ước mơ,
Rồi năm tháng sông dài gió mưa,
Cành hoa trắng, vẫn lung linh trong vườn xưa.

Người thầy, vẫn lặng lẽ đi về dưới mưa,
Dòng đời, từng ngày qua êm đềm trôi mãi,
Chiều trên phố bao người đón đưa,
Dòng sông vắng bây giờ gió mưa,
Còn ai nhớ, ai quên con đò xưa.

ĐK:
Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi,
Có hay bao mùa lá rơi.
Thầy đã đến như muôn ngàn tia nắng,
Sáng soi bước em trong cuộc đời.
Vẫn nhớ những khi trời mưa rơi,
Vẫn chiếc áo xưa sờn đôi vai,
Thầy vẫn đi, buồn vui, lặng lẽ.

Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi,
Tóc xanh bây giờ đã phai,
Thẫy vẫn đứng bên sân trường năm ấy,
Dõi theo bước em bước em trong cuộc đời,
Dẫu đếm hết sao trời đêm nay,
Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi,
Nhưng ngàn năm, làm sao em đếm hết công ơn người thầy.

Ca khúc da diết , thấm đượm vào lòng người , nhắc nhở người ta về những công lao to lớn của thầy cô .

"Sau những  phút nghịch ngu thì chúng em lại là học trò của thầy cô . Dù chúng em có hư đến đâu thì thầy cô vẫn luôn che chở bao bọc chúng em . Thầy cô chính là anh hùng trong lòng chúng em , thầy cô là siêu nhân gao bảo vệ công lý"- giọng lan lạc đà sến sẩm vang lên.

"1,2,3

We love teachers , teachers are hero "

Tuyển tập sến và nhảm kết thúc bằng mấy chục bông hoa hồng lũ con trai ăn trộm, được tặng tận tay các thầy cô trong trường , kể cả mấy ông cán bộ thành phố về dự cũng được ăn ké.



Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: