Chương 971-980
Chương 971: Tiền không thành vấn đề
Nếu Son Dam Bi đã từ chối thì Jeon Hyuna tất nhiên sẽ không làm trái ý của Son Dam Bi mà tự tiện giúp Kwon Gayoon.
So với Kwon Gayoon thì đương nhiên Son Dam Bi quan trọng hơn nhiêu.
Vì thế Jeon Hyuna uyển chuyển khuyên nhủ: "Gayoon, gần đây anh họ của em rất bận rộn, đừng vì mấy chuyện này mà làm phiền anh ấy."
Nghe câu trả lời của Jeon Hyuna, Son Dam Bi lộ rõ vẻ hài lòng với cách làm của cô.
Chẳng qua là Kwon Gayoon có chút mất hứng.
Jeon Hyuna nghĩ nghĩ một chút rồi nói tiếp: "Nhưng mà cũng không phải là hết cách, mặc dù chuyện trong nước chị không quá quen cơ mà chị có thể tìm vài người bạn hỏi xem có thể nói chuyện với người phụ trách bên Tắc Linh hay không."
"Quá tốt! Em thích chị Hyuna nhất!" Kwon Gayoon nhất thời hoan hô nhảy cầng lên.
"Em đó! Chờ chị gọi điện thoại hỏi chút, nhưng mà đừng ôm hy vọng nhiều, chưa chắc đã được đâu!"
"Chị Hyuna đã ra tay nhất định thành công!"
Jeon Hyuna đi tới một góc rút điện thoại ra, tìm số của Choi Siwon.
Trong số bạn trong nước của cô ta thì mạng lưới quan hệ và giao thiệp của Choi Siwon là rộng nhất.
"Alo,Siwon đó à..."
"Alo, Hyuna à! Em tìm anh à!"Bên kia truyền đến giọng nói mừng rỡ của Choi Siwon, dù sao cũng cực kì ít khi thấy Jeon Hyuna chủ động liên lạc với anh ta.
" Siwon, bên này em có chút chuyện muôn nhờ anh một chút, không biêt có tiện hay không?"
"Tiện tiện! Chuyện nào của em cũng tiện hết! Chuyện gì, em cứ nói anh sẽ làm cho em hết!"
"Ả, không phải chuyện của em... là Gayoon muốn làm một đại lý của một nhãn hiệu tên là Tắc Linh, nhưng mà con bé lại không thông qua khảo hạch của họ! Em mới về nước quen biết không nhiều, cho nên không biết anh có thể tìm chút quan hệ hay không?"
"A... hóa ra là Gayoon à..."Giọng của Choi Siwon đột nhiên lạnh đi mây độ.
Kwon Gayoon là người của Kwon gia, Jeon Hyuna phải quan tâm Kwon Gayoon như vậy lí do vì sao còn phải hỏi à?
"Nếu như không tiện, vậy thì."
Choi Siwon cắt lời: "Không có gì là không tiện cả, em chờ anh một chút đế đi hỏi xem!"
"Vậy làm phiền anh!" Jeon Hyuna cảm kích nói: "Nếu liên lạc được thì anh cứ bảo họ, tiền không thành vấn đề!"
"Được, anh biết rồi, giữa chúng ta còn khách khí làm gì!"
Choi Siwon cúp máy xong, trên mặt cũng không dấu nối vẻ cô đơn ủ rũ, khóe miệng nâng lên tạo thành một nụ cười đắng chát.
Yêu cầu của cô làm sao anh nhẫn tâm từ chối, dù cho biết rõ đó là vì người đàn ông khác...
Chậm chạp lấy lại tinh thần, Choi Siwon lập tức cho người hỏi thăm tình huống.
Kết quả là studio kia rất thần bí, về mặt đối ngoại thì nhà thiết kế của Tắc Linh chỉ công bố một cái biệt danh là X. Ông chủ chân chính cũng không biết là ai, cuối cùng thì Choi Siwon vẫn phải sử dụng một ít thủ đoạn cá nhân để tra xét sâu hơn.
Dù sao cái mà Choi gia am hiểu nhất vẫn là tình báo và điều tra, muôn tìm hiểu chút chuyện cỏn con này vẫn rất dễ dàng.
Mà điều tra xong rồi, ngu người!
Thế quái nào chủ nhân của cái nhãn hiệu kia lại là tiếu bạch thỏ chứ???
Từ tư liệu điều tra được thì thấy Tắc Linh này đúng là tiến từng bước một, được mệnh danh là hắc mã"trong giới thời trang. Hiện giờ Tắc Linh đã có xu thể đuổi kịp History vốn nổi danh trên trường quốc tế!
* Hắc mã: Ngựa tốt, dùng ví von những người tài giỏi có thực lực và có thế tiến xa hơn nữa.
Đối với tiểu bạch thỏ này thì đúng là càng nhìn càng thây không rõ. Bởi vì Jeon Hyuna đã nhờ vả nên Choi Siwon cũng không dám trì hoãn. Sau khi điều tra được thì lập tức gọi cho Sooyeon.
Chương 972: Tôi có ngu đâu mà đồng ý
Sooyeon đang nhắm mắt nghỉ ngơi thì bị một hồi chuông điện thoại đánh thức.
Nhìn di động, thông tin hiển thị là một số lạ. Sooyeon tiện tay bấm nhận:"Alo, ai đấy?"
"Alo, Tôi là Choi Siwon nè! Tiểu bạch thỏ còn nhớ tôi không?"
"Ả, tất nhiên là phải nhớ Choi thiếu rồi!"
Jeon Hyuna đang chọn đồ thì loáng thoáng nghe thấy Sooyeon nói một câu "Choi thiếu", cô ta có chút kỳ quái nhưng cũng chẳng chú ý nhiều.
"Hì hì, nhớ là tốt rồi!"Choi Siwon đổi sang giọng lấy lòng: "Tiểu bạch thỏ à, cô cũng trâu bò quá nha, hóa ra cô chính là chủ nhân của Tắc Linh sao?"
Sooyeon hơi ngoài ý muốn nhướng mày, ngôi thăng dậy: "Sao anh biết? Yuri nói cho anh?"
"Cô không cần quan tâm tại sao tôi lại biết đâu, tôi có chuyện cần bà chủ Jung giúp một chút đây, không biết có được hay không cơ mà coi như nể mặt Yuri đi nha • tôi đây là bạn bè chí cốt của cậu ta đó!"
"Không biết là có chuyện gì?" Sooyeon hỏi.
"Cái đó là như này, ngắn gọn thì! Gayoon muốn xin một chân làm đại lý của cô, nhưng mà con bé đó trượt thẳng cẳng từ vòng gửi xe rồi! Cô xem có thể châm chước chút hay không, dẫu sao thì con nhóc đó cũng là em họ của Yuri!"
"Ha." Đầu bên kia vang lên một tiếng cười đầy ý tứ sâu xa của Sooyeon.
Thanh âm này khiến Choi Siwon hơi rợn người chút: "Sao thể bà chủ Jung? Có vấn đề gì sao?"
Sooyeon nhìn về phía Kwon Gayoon với Jeon Hyuna đang chọn đồ cách đó không xa, thấp giọng nói: "Chỉ là có chút kinh ngạc thôi! Không ngờ Choi thiếu lại là kiểu người si tình như vậy! Vì để Jeon mĩ nhân vui vẻ mà chịu đau cắt thịt nha! Biết rõ cô ấy vì người đàn ông khác mà vẫn không oán không hận giúp đỡ sao?"
Vừa dứt lời, Choi Siwon đầu bên kia nhất thời ngẩn ra: "Cô... làm sao cô biết!"
Vừa rồi anh ta không hề nhắc đến Jeon Hyuna dù chỉ một chữ mà!
"Đừng hỏi tại sao tôi lại biết, còn về chuyện đại lý thì vì công hay về tư tôi cũng đều không đồng ý." Sooyeon thẳng thắn chém một đao cự tuyệt.
"Tại sạo chứ? Nếu là tiền thì không thành vấn đê! Cô coi như giúp người anh em đi!"
Sooyeon đảo mắt: "Về công, studio chúng tôi đã có quy định, điều kiện không phù hợp thì không thể làm đại lý; về tư, Jeon Hyuna mất công làm nhiều chuyện thể chỉ để muốn sáp gần lại bạn trai tôi, tôi ngu đâu mà đồng ý?"
Choi Siwon: "..." Đá phải cục sắt rồi!!!
Sao mà ngờ được cái gì con tiểu bạch thỏ này cũng biết chứ! Thật là kỳ diệu!
Mấy chuyện kiểu này vốn chỉ cần có nhân mạch với tiền là kiểu gì cũng giải quyết được. Nhưng tình huống này thì có nhiều tiền hơn nữa cũng vô dụng.
Sooyeon ngắt điện thoại của Choi Siwon, không bao lâu sau đi động của Jeon Hyuna reo lên.
"Thế nào thế nào, có phải bạn chị gọi không! Chị mau mau nhận đi!" Kwon Gayoon đứng một bên hưng phấn hỏi.
Jeon Hyuna mỉm cười gật đầu một cái: "Đúng vậy, đừng Vội để chị nhận máy đã!"
"Alo?" Jeon Hyuna nhận điện thoại.
Nghe Choi Siwon nói xong, sắc mặt Jeon Hyuna hơi đổi đổi.
Tất nhiên là Choi Siwon không thể nói thật mọi chuyện cho cô ta được. Anh ta chỉ nói là đối phương bảo không thể phá vỡ quy định nên không thể cho đi cửa sau.
"Được, em biết rồi... không sao... làm phiền anh rồi! Đây cũng là chuyện chẳng còn cách nào khác, dù sao vẫn cám ơn anh!" Jeon Hyuna tùy tiện nói mấy câu rồi lập tức cúp máy.
"Thật xin lỗi Gayoon, vẫn không được!"
Kwon Gayoon nghe vậy thì thất vọng cúi đầu. Nhưng mà một lúc sau lại ngẩng đầu an ủi ngược lại Jeon Hyuna: "Chị Hyuna, studio này, em cũng biết là rất khó khăn để xin được, trở về em sẽ nghĩ cách khác! Hừ, càng không để bà đây làm đại lý thì bà đây càng muốn làm!"
Nhìn điệu bộ của Kwon Gayoon, Son Dam Bi chỉ thấy buồn cười lại bất đắc dĩ: "Tính con cứ như trẻ con mãi vậy, không biết bao giờ mới đổi được!"
Chương 973: Bà chủ của chúng tôi tới cửa hàng lấy hàng
Đại khái vì hàng tương đối nhiều, cho nên nhân viên đi lấy hơi lâu. Mãi một lúc rồi vẫn chưa thấy quay lại.
Trong thời gian này Sooyeon vẫn ngồi im lặng trong khu nghỉ ngơi, không hề có ý muốn rời đi.
Kwon Gayoon nhìn Sooyeon, nhất thời cô ta đem hết sự tức giận vì không làm được chuyện đổ hết lên đầu Sooyeon: ""Chị Hyuna, bác, lần này hai người chắc đã tin cô ta cố ý đi theo chúng ta rồi chứ? Có ai hẹn mà chờ lâu như vậy à? Hơn nữa có biết bao nhiêu chỗ như quán cafe, nhà hàng không chọn mà hết lần này đến lần khác cứ muốn ngồi ở đây?"
Lần này thì ngay cả Jeon Hyuna cũng không lên tiếng.
Trực giác của cô ta mách bảo rằng Sooyeon sẽ không dùng cách ngu ngốc thế này để làm thân, nhưng nghĩ kỹ lại thì thấy cũng có khả năng này lắm.
Dẫu sao Sooyeon cũng chỉ là loại đàn bà thấp kém, đừng nói có thể lấy lòng, ngay cả muốn đến gần ba mẹ của Yuri đều khó hơn lên trời! Lần này may mắn gặp được thì đương nhiên phải tìm cơ hội thể hiện trước mặt Son Dam Bi rồi...
Chẳng qua là cô ta bám theo lâu như thế thì bước tiếp theo định làm cái gì. Đã từng trải qua mấy lần bị Sooyeon dạy dỗ nên thần kinh Jeon Hyuna bắt đầu căng thẳng, cũng không dám xem thường.
Kwon Gayoon là một người tính tình nóng nảy, lúc này cô ta đã không nhịn nổi nữa mà đi thẳng đến trước mặt Sooyeon: "Cái loại đàn bà như cô đã đủ chưa hả! Có phải nghiện rồi hay không? Đừng vứt hết mặt mũi bám chặt lấy anh tôi có được không hả? Tới cửa hàng quần áo mà không mua quần áo lại còn nghiễm nhiên ngồi ngủ ở đây, cô cho rằng đây là nhà cô sao! Da mặt có cần phải dầy thế không!"
Sooyeon bị tiếng quát tháo làm cho hơi nhức đầu, cô lạnh mặt ngấng lên: "Nói đủ chưa?"
Thấy thái độ chẳng coi ai ra gì của Sooyeon thì Kwon Gayoon càng điên tiết, cô ta đang chuẩn bị mắng chửi người thì sau lưng đột nhiên vang lên một chuỗi tiếng bước chân lộn xộn.
Người đi vào là nhân viên chạy xuống kho hàng lấy đồ: "Xin lỗi xin lỗi, trong kho hơi lộn xộn, để ba vị chờ lâu rồi! Kwon tiểu thư, toàn bộ mẫu mà cô cần đã lấy lên hết rồi!"
Kwon Gayoon nghe thế liền lập tức chạy lại coi quần áo.
Người tiến vào sau cô nhân viên thì Kwon Gayoon cũng có biết, đấy là quản lý của cửa hàng chính, ngoài ra còn có mấy nhân viên nam, trong tay bọn họn cũng đang cầm quần áo đi ra.
"Kwon tiểu thư đến rồi, xin lỗi xin lỗi, hôm nay thật sự có chút bận rộn quá. Hôm nay bà chủ của chúng tôi đến đây lấy hàng cho nên tôi không thể tự mình chiêu đãi cô, có gì cần cô cứ bảo Jackson là được!". Quản lý khách khí chào hỏi Kwon Gayoon đồng thời bày tỏ sự áy náy.
Kwon Gayoon nghe vậy thì lộ vẻ hoài nghi. Bà chủ của Tắc Linh?
Cô ta đợi trong tiệm lâu thế rồi mà đâu có thấy ai có vẻ là bà chủ đâu? Chỉ có vài người khách với mấy nhân viên trong cửa hàng thôi mà.
Bà chủ của Tắc Linh dường như rất thần bí. Lúc được báo là không thông qua khảo hạch làm đại lý, cô ta còn muốn nói chuyện trực tiếp với bà chủ của bọn họ, sau này có gọi mấy lần điện thoại đều được câu trả lời là bà chủ bận bịu công việc. Cho nên đến giờ vẫn chưa từng gặp qua một lần nào.
Cho nên nghe được lời này của quản lý, Kwon Gayoon lập tức tò mò, cô ta muôn gặp mặt vị bà chủ này.
"Quản lí, bà chủ mấy người đã tới à? Sao tôi không thấy? Vừa vặn tôi có vài vấn đề về chuyện hợp tác muốn đàm phán với bà chủ của mấy người!" Kwon Gayoon nhìn quản lý nói.
Chương 974: Bà chủ của bọn họ là Sooyeon?
Quản lý nghe vậy thì vội vã nhìn quanh một vòng nhưng lại chẳng thấy người đâu: "Bà chủ có nói cô ấy đã tới cửa hàng rồi, để tôi gọi thử xem... A! Bà chủ! Cô đang ở chỗ này à!"
Đang chuẩn bị gọi thì người quản lý lại đặt di động xuống, mắt nhìn thẳng về phía Sooyeon đang ngồi nghỉ rồi vội vàng nói: "Bà chủ, tất cả những mẫu cô cần đều đã lấy tới rồi, cô xem kiểm tra một chút! À đúng rồi, còn có... vị Kwon tiểu thư này hình như có chuyện muốn đàm phán!"
Quản lý nói xong cũng không quên giúp Kwon Gayoon giới thiệu một chút: "Kwon tiểu thư, đây chính là bà chủ của chúng tôi, có chuyện gì cô cứ nói trực tiếp với cô ấy là được rồi!"
Cái gì?
Quản lý vừa dứt lời, không chỉ Kwon Gayoon mà cả Jeon Hyuna với Son Dam Bi đều kinh ngạc.
Quản lý này có ý gì?
Bà chủ của bọn họ là... Jung Sooyeon?
"Không phải... chờ chờ đã... quản lý, anh nói cái gì? Ý của anh là, cô gái kia chính là bà chủ của mấy người?"
"Đúng vậy..." Quản lý thấy vẻ mặt khiếp sợ của Kwon Gayoon còn cho rằng cô ta biểu hiện như vậy vì thấy Sooyeon còn trẻ đẹp như thế.
Thành thật mà nói thì lần đầu tiên thấy bà chủ nhà mình anh ta còn kinh hãi nửa ngày nữa là!
Vì thế vị quản lý rất tri kỉ mà mỉm cười giải thích: "Bình thường thì bà chủ của chúng tôi không thích rêu rao, chưa kể công việc của cô ấy rất bận cho nên rất ít người có thể gặp được! Kwon tiểu thư tới thật đúng lúc, vừa vặn ngày hôm nay bà chủ đến cửa hàng chính lấy hàng chứ không ngay cả chúng tôi cũng ít khi gặp được cô ấy lắm!"
Jung Sooyeon là bà chủ của Tắc Linh....
Cô ta ngồi mãi không rời đi là vì đến lấy hàng....
Nghe lời nói của quản lý, vẻ mặt Kwon Gayoon lúc trắng lúc xanh, màu sắc biến đổi cứ như đèn kéo quân.
Son Dam Bi vốn cho rằng Sooyeon tới đây là vì mình thì bây giờ sắc mặt cũng vô cùng lúng túng. Nhiều hơn chính là bất ngờ, không ngờ nhãn hiệu ngay cả bà cũng cảm thấy thích lại là của cô gái này.
Jeon Hyuna âm thầm nhíu chặt lông mày, đột nhiên nghĩ đến một chuyện. Lúc nãy cô ta nghe được Sooyeon dường như nói "Choi thiếu" trong lúc nói chuyện điện thoại, chẳng lẽ vừa nãy Choi Siwon gọi điện cho cô ta?
Khó trách ngay cả Choi Siwon cũng không thể giải quyết được, ai có thể nghĩ bà chủ của Tắc Linh lại là Jung Sooyeon chứ....
Cứ cho là cô ta có cảnh giác, có ngàn phòng vạn phòng cũng không nghĩ đến kết quả sẽ là như thế này!
"Không ngờ cô Jung lại là bà chủ của Tắc Linh, đúng là tuổi trẻ tài cao!" Jeon Hyuna mở miệng nói.
"Jeon tiểu thư khách sáo quá, mời ba vị cứ từ từ chọn lựa. Còn chuyện của Kwon tiểu thư thì tôi tin tưởng giám đốc Seo đã nói rõ với cô rồi."
Sooyeon nói xong liền tiếp tục đi làm chuyện của mình, nhưng sau lưng lại truyền tới tiếng quát tháo của Kwon Gayoon: "Sooyeon, cô đứng lại cho tôi! Hóa ra là cô! Là cô cố ý không để tôi làm đại lý đúng không! Rõ ràng cô đang dùng việc công báo thù riêng!"
Sooyeon vốn không muốn để ý tới, nhưng mà có nhiều nhân viên đang ở đây như vậy thì cô nhất định phải tỏ rõ thái độ.
Vì vậy Sooyeon xoay lưng nhìn về phía Kwon Gayoon nói: "Kwon tiểu thư, tôi muốn hỏi cô một vấn đề, nếu như sau lưng cô không có cái danh em họ Yuri chống đỡ thì cô nghĩ với cái lý lịch thất bại ê chề của cô thì đối phương sẽ đồng ý hợp tác với cô sao?"
Nếu như sau lưng không có cái danh em họ Yuri, không có bối cảnh của Kwon gia...
"Tôi..." Kwon Gayoon nhất thời không có cách nào phản bác lại.
"Hiện nay Tắc Linh mới chỉ bắt đầu bước vào nề nếp của nó, xin lỗi, tôi không thể đưa nó cho Kwon tiểu thư luyện tay được."
Chương 975: Chỗ dựa của bà chủ còn cứng hơn
Nói tới đây, Sooyeon nhìn sắc bị đả kích của Kwon Gayoon thì hơi dừng một chút, sau đó mới nói: "Nhưng mà tôi thấy Kwon tiểu thư đúng là thực sự yêu thích nhãn hiệu này của chúng tôi, về điểm này thì cám ơn tình yêu và sự ủng hộ của cô! Nếu như Lục tiểu thư thật sự muốn trở thành đại lý của Tắc Linh thì hãy chứng mình cho tôi thấy thái độ nghiêm túc làm việc và thành ý của cô, nếu được Tắc Linh luôn rộng cửa chào đón cô!"
"Cáo từ." Nói xong câu này Sooyeon lập tức xoay lưng rời đi.
"Có gì mà hơn người! Ai mà thèm chứ! Chẳng phải chỉ là một cái nhãn hiệu nát thôi sao!"
Mặc dù trong lòng Kwon Gayoon vì những lời vừa rồi mà rung động, nhưng ngoài miệng cô ta vẫn nhất định không chịu thừa nhận, dưới sự mất không chế thì bật thốt ra những câu như vậy.
Cho tới bây giờ chưa từng có ai dám nói những câu như vậy trước mặt cô ta, đáng giận ở chỗ, những lời Sooyeon vừa nói khác nào ám chỉ nếu không có gia tộc che chở thì ở bên ngoài cô ta chẳng là cái thá gì sao?
Son Dam Bi đứng một bên nhìn Kwon Gayoon, bà lắc lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý rồi nghiêm túc nói: "Gayoon, thật ra thì những gì cô ta nói không phải không có lý! Nếu con muốn thật sự tạo được thành tích thì phải lấy hết tâm ý của mình mà đặt vào chứ làm nửa vời là không được đâu, chuyên tâm làm cho xong một việc. Nếu không thì con đừng cả ngày cứ lăn đi lăn lại nữa, Kwon gia cũng không cần một cô gái như con xuất đầu lộ diện ở bên ngoài."
"Con không muốn! Con cũng không tin con không làm được!" Kwon Gayoon tức giận tông cửa chạy ra ngoài. Jeon Hyuna với Son Dam Bi có muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp.
"Haiz, đứa bé này, tuổi còn nhỏ, tính tình thì không ổn đinh, quá mức tùy hứng rồi!" Son Dam Bi thở dài.
Vừa nghĩ tới chuyện Sooyeon cũng chỉ lớn hơn Kwon Gayoon vài tuổi nhưng lại thành lập được thương hiệu của riêng mình, so sánh như vậy khiến Son Dam Bi không khỏi có chút cảm khái.
Chuyện hôm nay quả thật khiến bà phải nhìn Sooyeon với con mắt khác xưa, cứ tưởng cô ta chỉ dựa vào cái mặt mà lăn lộn trong giới giải trí nhưng không ngờ lại có chút khác biệt. Những lời Sooyeon vừa nói với Kwon Gayoon từng chữ từng chữ đều không tệ tí nào...
Chỉ là thân phận như vậy... lại có chút đáng tiếc...
Thấy ánh mắt Son Dam Bi rơi vào Sooyeon giữa biển người, vẻ mặt lại có chút nhàn nhạt tán thưởng thì Jeon Hyuna kinh hãi. Cô ta vội vã kéo Son Dam Bi đi về phía trước, vừa đi vừa nói vài câu: "Bác à, thật ra thì Gayoon như vậy cũng rất tốt, tiếp tục kiên trì không chừng lại có thành công thì sao?"
"Bác còn không biết nó sao? Nó không được đâu!"
"Nhưng mà con thấy Gayoon thật sự đau lòng, thật ra thì Tắc Linh này cũng không tốt lắm! Lúc trước con có nghe mấy tin đồn rằng nhà thiết kế của Tắc Linh sao chép phong cách của một thương hiệu khác là History. Không bằng để trở về con giúp Gayoon liên lạc với bên History xem có thể để Gayoon làm đại lý không! Dù sao thì History cũng có chút danh tiếng trên thị trường thế giới, cấp bậc cao hơn Tắc Linh nhiều!"
Son Dam Bi vỗ vỗ tay của cô ta: "Làm phiền con phải lo lắng cho nó!"
"Bác quá khách khí rồi, chuyện nhỏ thôi mà! Huống chi Gayoon cũng là bạn của con!" Jeon Hyuna vừa nói vừa nghĩ vô số thứ trong đầu.
Đột nhiên cô ta phát hiện trong lúc mình không hay biết gì thì Sooyeon càng ngày càng lớn mạnh, thậm chí còn có thể khiến Son Dam Bi thay đổi suy nghĩ. Từ việc lợi dụng Shinvi cho đến chuyện ngày hôm nay...
Vốn còn nghĩ là cạnh tranh công bằng, nhưng vào lúc này tình hình cũng đã có chút luống cuống, nếu còn không giở thủ đoạn...
....
Đám người Kwon Gayoon rời đi, quản lý với mấy nhân viên trong cửa hàng cũng có chút lo âu: "Bà chủ, cái cô Kwon Gayoon này có chỗ dựa rất cứng rắn đó! Như thế... như thế không sao chứ?"
Sooyeon đứng một bên kiểm hàng thuận miệng nói: "Yên tâm, chỗ dựa của bà chủ mấy người còn cứng hơn!"
....
Chương 976: Để cho nó tỉnh ngộ đi
Ban đêm, tại một khu biệt thự đắt tiền nào đó.
"Hyuna, sao con cứ buồn buồn không vui thế? Có phải đã gặp chuyện gì không? Chẳng phải hôm nay con đi dạo phố với Kwon phu nhân sao?" Jeon Daehee vừa về đã thấy con gái ngồi ngẩn người trên ghế salon trong phòng khách, sắc mặt thì không được dễ nhìn lắm nên không kìm được mà hỏi.
Jeon Hyuna lấy lại tinh thần, cô ta nhăn mày nói: "Ba, hôm nay con đi dạo phố với dì Kwon lại gặp phải cô ta! Sau đó lại vô tình biết được cô ta chính là chủ nhân của nhãn hiệu thời trang đang rất nổi gần đây còn được quốc gia nâng đỡ..."
Jeon Daehee nghe vậy thì chỉ cười nói: "Chỉ có vậy? Ba còn tưởng cái gì đó ghê gớm lắm chứ! Nhất định là Yuri đứng sau lưng giúp đỡ cô ta thôi, chứ nếu không một đứa đào kép như nó làm gì có bản lĩnh lớn như vậy? Nhưng mà... không ngờ Yuri lại vì cô ta mà làm đến bước này! Có vẻ như đang chuẩn bị tất cả để đón cô ta vào cửa, nếu không thì sao phải liều mạng nâng cao giá trị của cô ta..."
Nghĩ tới đây thì sắc mặt Jeon Daehee cũng trầm xuống: "Không thể cứ để cô ta tiếp tục ngông cuồng như vậy nữa!"
Jeon Hyuna nghe vậy thì lộ vẻ lo lắng: "Ba, ba muốn làm cái gì? Bây giờ Yuri che chở cho cô ta như thế, đến ngay cả ba mẹ anh ta cũng không dám đụng cô ta, nếu ba..."
Khoảng thời gian gần đây chung đụng khá nhiều với Son Dam Bi, nên Jeon Hyuna cũng nghe được không ít thông tin của Sooyeon từ miệng của bà. Cô ta biết được một người hiếu thuận như Yuri lại vì Sooyeon mà nhiều lần không nghe lời người trong nhà, thậm chí còn tranh cãi nhiều lần với Kwon Giwang, thật đúng là khiến Jeon Hyuna cảm thấy khó tin.
"Yên tâm, không cần ba làm gì đâu, cái loại chỉ biết phô trương sắc đẹp trước bàn dân thiên hạ như cô ta còn sợ không bắt được đằng chuôi sao?" Jeon Daehee hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt rất coi thường.
Jeon Hyuna bắt kịp sóng những gì ba cô ta nói, cô ta cau mày: "Ý của ba là... nhưng mà hiện giờ cô ta đang bám chặt lấy Yuri như vậy thì sao có thể liếc mắt đưa tình với người đàn ông khác? Có Yuri làm chỗ dựa thì cô ta hoàn toàn không cần cái gọi là quy tắc ngầm?"
Jeon Hyuna cảm thấy Sooyeon sẽ không ngu như thế và lại chẳng thể nào dễ giải quyết.
Jeon Daehee lắc đầu nói: "Hyuna, con vẫn quá đơn thuần, lòng tham của con người là không đáy! Nhất là đối với loại đàn bà lớn lên ở tầng đáy của xã hội thì lòng tham lại càng không có giới hạn! Bản tính vốn thấp kém thậm chí là "thủy tính dương hoa"1... dẫu cho cô ta có che giấu thì chẳng sớm thì muộn cũng có ngày lòi ra!"
1 Thủy tính dương hoa: chỉ những người đàn bà lẳng lơ, đứng núi này trông núi nọ.
"Ý của ba là... có phải ba đã phát hiện cái gì không?" Jeon Hyuna thử dò hỏi.
Jeon Daehee cười một tiếng như thể đã nắm chắc mọi thứ trong tay: "Con yên tâm, chuyện này ba sẽ giải quyết thỏa đáng! Con chỉ cần dành thời gian bồi dưỡng tình cảm với dì Kwon của con là được rồi, tránh cho vì chuyện lần trước mà nảy sinh ngăn cách.
"Con biết!"Jeon Hyuna gật đầu, không khỏi rơi vào trầm tư...
Ban đầu là vì cô ta kiêu ngạo, khinh thường việc dùng thủ đoạn với người đàn bà kia, bản thân cô ta cũng cảm thấy mình chắc chắn không thua.
Nhưng dần dần, Jeon Hyuna phát hiện mọi chuyện cứ thế mà vượt khỏi bàn tay của cô ta, thái độ của Yuri đối với Sooyeon càng khiến cô ta không thể không để ý tới.
Người đàn ông lạnh lùng cơ trí trong trí nhớ, người đàn ông mà cô ta nghĩ rằng chỉ có anh mới có thể sánh vai với cô ta, giờ đây lại bị một con đàn bà kém hiểu biết, thô bỉ thấp kém mê hoặc đến xoay vòng vòng.
Điều này khiến cho cô ta không cách nào chấp nhận được!
Cuối cùng Jeon Hyuna tự thuyết phục mình rằng, đối với những người như vậy thì chẳng cần phải nói đạo lý. Cô ta phải để cho Yuri tỉnh táo lại, để cho anh trở lại là người trong trí nhớ của cô!
Chương 977: Quá thiên vị!
Chuyện làm ăn của Tắc Linh đang lên như diều gặp gió, phía bên đoàn làm phim cũng tiến triển hết sức thuận lợi.
Nữ thứ số hai Park Myung Joo vì bận tham gia cuộc thi nhảy mà không kịp vào đoàn phim cũng đã trở lại. Park Myung Joo là một vũ công ballet cho nên cả tướng mạo, khí chất lẫn khả năng diễn xuất đều rất tốt.
Ngay cả Gong Yoo với Yeo Jingoo, từ khi thấy Sooyeon mặc đồ nữ thì thái độ cũng khá hơn nhiều. Lúc đóng phim cũng rất hợp tác, không cố ý mắc lỗi nữa.
Trong lúc bất tri bất giác, bộ phim đã quay đến những cảnh cuối cùng. Hơn nữa tiến độ so với dự tính ngắn hơn hai tháng, điều này khiến Bong Joonho vô cùng cao hứng.
Buổi sáng hôm nay, Sooyeon vừa mới tới trường quay đã lập tức "búng" đến cạnh Jo Woosang rồi đưa ra một cái túi màu hồng phấn: "Woosang! Woosang! Tôi mang bữa sáng cho cậu nè!"
Ngẩng đầu nhìn vợ đại nhân đang dâng lên bữa sáng tình yêu, Jo Woosang chỉ dịu dàng chớp chớp lông mi: "Cám ơn tiền bối."
"À đúng rồi, có sữa đấy, cầm! Bồi bổ sức khỏe nha ~!" Sooyeon lại đưa tới một hộp sữa vị dâu tây.
"Tiền bối, của em đâu của em đâu! Tại sao có mỗi mình Jo Woosang chứ? Tiền bối quá thiên vị! Ngày nào chị cũng chỉ mang bữa sáng cho cậu ta!" Sau lưng truyền đến giọng nói vô cùng u oán của Yeo Jingoo.
"Bởi vì Woosang giúp tôi bắt rắn nha!" Sooyeon nhìn Yeo Jingoo, bộ dạng ý vị sâu xa nói.
Yeo Jingoo che ngực, bày tỏ bị một đao này đâm trọng thương: "..."
Ngao, tức chết mất! Tư dưng đưa lộc cho thằng khác hưởng! Con rắn kia là do ông đây "lao tâm khổ tứ" mới kiếm được đó, cuối cùng lại bị thằng Jo Woosang kia hớt tay trên! Sớm biết có ngày hôm này thì ông đây đã bất chấp làm anh hùng cứu mỹ nhân rồi!
Ách, hình như hơi sai sai.... căn bản là chị ấy không cần người ta cứu có được không hả!!!
Nhưng mà cẩn thận nghĩ lại thì quả thực thái độ của Sooyeon với Jo Woosang bắt đầu thay đổi từ cái ngày bắt rắn đó...
Ăn sáng xong không bao lâu, Sooyeon lại đứng đến cạnh Jo Woosang: "Woosang! Woosang! Tập diễn với tôi nè ~~~!"
"Vâng." Jo Woosang gật đầu.
"Tiền bối! Thật không công bằng! Tại sao chị chỉ tập diễn với một mình Jo Woosang chứ?" Yeo Jingoo lại chui từ góc nào đó ra, nỗi u oán sắp thành thực thể tới nơi rồi.
Sooyeon tỏ vẻ đương nhiên nói: "Bởi vì Woosang không phải xuất thân từ trường nghệ thuật nha, tôi làm tiền bối thì phải chăm sóc cậu ấy rồi!"
Yeo Jingoo gần như sụp đổ, cào cào đầu: "Tiền bối, chị nói thế mà không thấy ngượng sao? Trong đoàn làm phim này thì diễn xuất của cậu ta chỉ xếp sau chị thôi đó có được không hả! Còn nữa, sao chị cứ gọi cậu ta là Woosang mà không gọi em là Yeo Yeo! Yeo Yeo cũng được!"
Sooyeon chớp mắt một cái: "Yeo Yeo...Yeo Yeo... thật khó nghe nha!"
Yeo Jingoo: "...."
Thanh niên nào đó bị chê tên khó nghe lập tức ôm mặt hứng lệ rơi.
Thật là tức nổ gan!
Gong Yoo thì thôi không so, Jang Nara cũng chỉ là một cô gái thì thôi không nói, thế nhưng tại sao Jo Woosang lại còn được cưng chiều hơn cả ông đây chứ!
Jo Woosang rõ ràng không đẹp trai bằng mình mà!
Jang Nara nâng cằm, ngồi một bên lầu bầu: "Nghiên ca, quả thật anh có chút thiên vị Jo Woosang mà, ngay cả em cũng phải thấy ghen tị..."
"Ha ha ha ha ha ~ ôi chao, ai bảo cậu ta trong phim quá thảm! Cho nên tôi mới không thể làm gì khác hơn là bù đắp trong thực tế cho cậu ta chứ!" Sooyeon cười nói.
Ai bảo tên này là cái chậu bông của cô chứ... haizzz.
Bong Joonho đứng một bên nhìn đám người trẻ tuổi từ bài xích đến bây giờ lại rất hòa hợp, trong lòng cũng có chút cảm khái. Đột nhiên cứ có cảm giác trở lại mười năm trước, lúc anh quay bộ phim đầu tiên vậy...
Thấy trường quay với đạo cụ đã chuẩn bị xong hết, Bong Joonho vỗ tay một cái: "Mọi người chuẩn bị chút nào, bắt đầu quay đấy!"
"Vâng đạo diễn!"
"Đến!"
...
Chương 978: Mỗi người đều có một bí mật
"3! 2! 1! Action!"
Cảnh quay lần này là về ba nhân vật nam và ba nhân vật nữ tuyến chính, cả sáu nhân vật chủ chốt đều có mặt. Hơn nữa đây là cảnh quay lớn nhất của bộ phim, cho nên để có thể đạt được hiệu quả tốt nhất thì Bong Joonho đã đẩy lịch quay cảnh này đến tận bây giờ. Chờ khi mọi người quen thuộc với nhau hết rồi mới bắt đầu quay.
Bối cảnh: Trong phòng karaoke.
Nhân vật: Yun Minsang, Yoon Eun, Jung Songjoon, Kang Moyeon, Han Joongyu, Yoo Bomin
Tình tiết: Nhờ sự giúp đỡ của Yoon Eun, cuối cùng Yun Minsang cũng thành công theo đuổi được nữ thần Kang Moyeon. Hơn nữa còn xác định quan hệ là người yêu. Đây là cảnh bữa tiệc sinh nhật của Kang Moyeon, Yun Minsang mời tất cả bạn bè tới cùng chúc mừng.
"Ha ha ha~ ly rượu này để chúc mừng Moyeon và Yun Minsang! Chúc hai người vĩnh kết đồng tâm, bạc đầu giai lão, sớm sinh quý tử!" Han Joongyu giơ ly rượu lên chêu trọc.
Kang Moyeon bị trêu thì có chút ngượng ngùng, Yun Minsang lại cười cười đập bả vai của Han Joongyu một cái: "Nói linh tinh gì đó!"
"Đúng rồi đúng rồi! Mấy người cũng phải kính bà mối của mấy người một ly đi chứ!" Han Joongyu nhìn về phía Yoon Eun rồi bắt đầu ồn ào.
Dẫu sao Yun Minsang có thể có được ngày hôm nay, đều là nhờ Yoon Eun hỗ trợ.
Kang Moyeon với Yun Minsang nghe vậy thì đều sợ hãi đến run lên một chút.
Buổi sinh nhật này nhìn thì vui vẻ hòa thuận, nhưng thực chất lại cất giấu sóng ngầm mãnh liệt, tất cả mọi người đều có tâm tư khác nhau.
Trên thực tế, Kang Moyeon đã trúng tiếng sét ái tình vớ Yoon Eun, thậm chí đã nói rõ tâm ý của mình với Yoon Eun.
Nhưng mà Yoon Eun lúc này đã yêu Yun Minsang đến sâu đậm nên thẳng thừng từ chối Kang Moyeon. Và để trả thù Yoon Eun nên Kang Moyeon mới đồng ý qua lại với Yun Minsang.
Nhưng cũng vào lúc này thì Yun Minsang mới dần dần phát hiện ra những cảm xúc bất thường của mình đối với Yoon Eun. Cũng vì trốn tránh sự thật bản thân đã yêu một người đàn ông nên anh ta mới qua lại với Kang Moyeon. Đồng thời anh lại biết được người anh em tốt - Yoon Eun cũng thích Kang Moyeon, nhất thời không biết là đang ăn dấm của Yoon Eun hay dấm của Kang Moyeon nữa.
Còn Jung Songjoon, anh ta lấy thân phận một người ngoài cuộc để nhìn rõ ràng bí mật của từng người, đồng thời cũng lặng yên giấu kín bí mật của riêng mình.
Trong cảnh này diễn viên vào cũng phải thật sự nhập vai, chỉ cần có một người không theo kịp thì lập tức sẽ NG, cho nên độ khó rất cao.
Ban đầu quả thật đã NG mấy lần, sau đó mới tiếp tục quay lại..
Nhìn vẻ ngọt ngào chìm đắm trong tình yêu của Kang Moyeon với Yun Minsang, Yoon Eun vẫn luôn tươi cười vui vẻ chúc phúc cho bọn họ. Nhìn qua chuyện này khiến cô thật sự rất vui vẻ, nhưng trong đôi mắt, sự bi thương đã lan ra như sóng trào...
Jung Songjoon ngồi trong góc, đôi mắt của anh vẫn khóa chặt trên người Yoon Eun, ánh mắt như đang khóa thứ gì đó thật chặt ngăn không cho nó trào ra ngoài.
Dần dần Yoon Eun cũng uống say, cô lảo đà lảo đảo ngồi vào một cái ghế chân cao, chọn một bài hát.
"Nếu như anh có thể nhìn vào em một lúc, nếu như anh có thể nghe được tiếng trái tim em đang vỡ vụn, vẫn yên lặng bảo vệ anh, yên lặng chờ một phép màu, yên lặng để chính em hóa thành không khí..."
"Mọi người đều ăn uống rồi trò chuyện, tối nay có nhiều tâm sự, nhất là tâm sự của em. Cười thật nhiều nhưng khóe mắt lại cay lắm anh ơi, em mãi chỉ giống như một loại gia vị, len lén nhìn anh rồi lại len lén giấu mình đi..."
"Nếu như anh lột xuống từng tầng của trái tim em, anh sẽ thấy bất ngờ đấy, anh là báu vật của em, là bí mật em chôn dấu sâu nhất... Em chỉ là một củ hành tây, mãi mãi chỉ là một món phụ, thật mong ước có thể ở cạnh anh thêm một giây, có được bộ phim của riêng mình..."
Bài hát này giống như một mũi kiếm sắc nhọn, đâm xuyên tất cả lớp ngụy trang của những người đang có mặt ở đây.
Chương 979: Thật xứng đôi
Hát xong, Yoon Eun mất không chế vọt ra khỏi căn phòng.
Người đuổi theo ngay lập tức lại là Kang Moyeon!
Kang Moyeon cho rằng Yoon Eun thích mình, cho rằng bài hát vừa rồi là hát cho mình, chỉ vì tình bạn với Yun Minsang nên mới đẩy mình đi.
Ống kính thay đổi, máy quay phim đuổi theo diễn viên tới hành lang của quán karaoke.
"Woohyun!" Kang Moyeon lảo đảo đuổi theo, cô lấy hết dũng cảm ôm lấy người trong lòng từ phía sau.
Thân thể Yoon Eun cứng đờ.
Cô biết mình phải đẩy người này ra, nhưng mà lúc này cơ thể lại hoàn toàn không chịu không chế.
Cô chậm rãi xoay người rồi ôm lấy Kang Moyeon.
Sau đó Yun Minsang chạy tới lại vừa vặn thấy được cảnh này. Anh ta thấy người anh em tốt lại ôm bạn gái của mình, trong đôi mắt lửa giận cháy phừng phừng: "Yoon Woohyun! Cậu có ý gì?"
Trong đôi mắt Yoon Eun chẳng buồn chẳng vui, chỉ lẳng lặng nhìn: "Yun Minsang, tối nay... cậu không hề nhìn tôi, cuối cùng... cuối cùng bây giờ cậu cũng nhìn tôi."
"Cái gì?" Ánh mắt của Yoon Eun lúc này làm cho Yun Minsang không hiểu sao lại thấy có chút sợ hãi.
Yoon Eun nhìn chằm chằm vào người trước mặt, trong đôi mắt giống như chất chứa toàn bộ ưu tư, càng ngày càng mãnh liệt hơn. Cuối cùng cô chỉ chậm rãi lên tiếng: "Rồng không biết viết thư, nếu nó nhớ kỵ sĩ thì nó sẽ cướp đi công chúa để kỵ sĩ tới gặp nó..."
Sắc mặt Yun Minsang khẽ biến: "Cậu... rốt cuộc có ý gì?"
Trong mắt Yoon Eun giống như có cái gì đó phá ngục mà chui ra: "Ý của tôi là... Yun Minsang, em thích anh."
Trong phút chốc, Yun Minsang khiếp sợ, Kang Moyeon không thể tin nổi, Han Joongyu đờ đẫn, Yoo Bomin thở dài... còn trong mắt Jung Songjoon lại ánh lên sự đau thương cùng sự chấp nhận số mệnh.
"Cắt! Quá tốt! Qua!" Bong Joonho kích động không thôi.
Đạo diễn đã kêu ngừng, nhưng Gong Yoo, Yeo Jingoo, Jang Nara cùng với Park Myung Joo vẫn đang chìm trong nhân vật không cách nào thoát ra.
Chỉ có Sooyeon với Jo Woosang là tỉnh lại trong nháy mắt, vẻ mặt đã khôi phục bình thường.
Yeo Jingoo vỗ ngực nói: "Mẹ kiếp! Cái cảnh này có kịch tính thật kinh khủng!"
Jang Nara gật đầu liên tục: "Nhất là Nghiên ca, ánh mắt của anh ấy ý! Gong Yoo hôm nay cũng quá lợi hại! Nhưng mà để mình khiếp sợ nhất chính là Jo Woosang! Rõ ràng trong cảnh này cậu ta chẳng có lời thoại nào nhưng mà mình nhìn lại thấy đau lòng chết đi được!"
Không chỉ Jang Nara thấy vậy, mà Seulgi với Gong Hyojin cùng những người khác đứng xem cũng bắt đầu rối rít xì xào bàn tán.
"Tiêu rồi tiêu rồi! Tôi phát hiện càng ngày càng thích Jung Songjoon thì phải làm sao bây giờ?"
"Tôi cũng thế, thật muốn nữ chính với Jung Songjoon thành đôi! Jung Songjoon đáng thương quá, cậu ta cứ im lặng làm nhiều thứ cho nữ chính như vậy, nhưng trong mắt nữ chính lại chỉ có nam chính... làm tôi đau lòng quá đi!"
"Hơn nữa, không hiểu sao tôi cứ thấy anh Tịch với Jo Woosang rất xứng đôi là sao?"
"Há há há há há, không phải mình cậu thấy thế đâu..."
Bong Joonho quay trở lại chỗ ngồi, tâm tình anh ta rất tốt nên nói: "Mọi người biểu hiện tốt lắm, tiến độ của chúng ta rất nhanh, bắt đầu từ mai tôi cho mọi người hai ngày nghỉ!"
Toàn trường lập tức hoan hô.
Gong Yoo cầm một quyển sách trong tay định đi tìm Sooyeon. Nhưng quái lạ là chẳng thấy người đâu, đồng thời biến mất còn có Jo Woosang.
Đôi mắt Gong Yoo không khỏi ảm đạm mấy phần.
Từ sau khi thấy Sooyeon mặc đồ nữ, ánh mắt của cậu ta không hiểu sao cứ chạy theo cô. Dần dần cậu ta cũng phát hiện, ánh mắt của Sooyeon nhìn Jo Woosang rất khác biệt, cái kiểu hai người cùng nhau biến mất như thế này cũng không phải lần đầu xảy ra...
Cộng thêm thái độ của Sooyeon với Jo Woosang rất đặc biệt, dù không có chứng cứ nhưng hết thảy mọi chuyện đều chỉ theo một hướng.
Chẳng qua là cậu ta không muốn tin.
Bất kể là gia thế hay ngoại hình, đứng giữa Jo Woosang với cậu ta thì làm sao Sooyeon có thể vừa ý Jo Woosang mà không phải cậu ta chứ...
Chương 980: Tinh ~ kỹ năng tỏ tình của đại ma vương được kích hoạt!
Trong một phòng nghỉ không người.
Sooyeon đem Jo Woosang ấn lên cửa, không nói một lời đã lập tức nhón chân hôn lên.
"Làm gì?" Jo Woosang hơi ngẩng đầu lên, tránh được nụ hôn của cô.
Sooyeon mất hứng phồng má: "Đương nhiên là an ủi tâm hồn bị thương của anh!"
Người đàn ông cười khẽ: "Đừng quậy nữa, đây là đoàn làm phim, cẩn thân bị người ta chụp lại."
Sooyeon có chút câm nín, mới được mấy ngày mà sao "hàng này" còn chuyên nghiệp hơn cả cô hả...
"Làm sao có thể, đoàn làm phim im hơi lặng tiếng thế này cơ mà, một bài báo còn chẳng có thì tên ngu ngốc nào sẽ chạy tới đây săn tin chứ! Hôn hôn! Hôn hôn!" Sooyeon nhảy nhảy.
Người đàn ông không biết làm sao, chỉ có thể phối hợp mà cúi đầu xuống.
"Ngoan quá, hí hí ~ em chỉ thích anh thôi nha ~" Sooyeon vừa vò vò đầu Yuri vừa hôn lên gò má của anh, cứ như đang an ủi con nít.
Yuri bị cô làm cho bật cười: "Yên tâm, anh không sao, chỉ là quay phim thôi mà."
Mặc dù có vài cảnh cô quay với Gong Yoo cũng khiến anh có chút mất khống chế, nhưng mà từ khi tự mình trải nghiệm cảm giác đóng phim, rồi tận mắt thấy được sự nghiêm túc và chuyên tâm của cô thì dần dần anh cũng có thể tách biệt giữa phim và đời thực, cũng có thể khắc chế tâm tình của mình.
Sooyeon ngẩng đầu nhìn người đàn ông rõ ràng vô cùng kiêu ngạo này nhưng lại vì mình mà thay đổi từng chút một, trong lòng cô có một cảm giác khó nói thành lời...
"Cục cưng, nhất định là đời trước em cứu cả thể giới nên kiếp này mới được gặp anh!" Sooyeon nói chắc nịch.
"Vậy chắc chắn kiếp trước anh cũng ở cạnh em, cùng nhau cứu vớt thế giới rồi."
Tinh ~ Kỹ năng tỏ tình của Đai ma vương đã kích hoạt!
...
Chạng vạng tối, tại biệt thự của Jeon gia.
Jeon Hyuna đẩy cửa thư phòng ra: "Ba, ba tìm con có chuyện gì?"
"Hyuna đến đây, ba cho con xem cái này!" Jeon Daehee cười cười, có vẻ như tâm tình đang rất tốt.
"Cái gì ạ?" Jeon Hyuna khó hiểu.
Jeon Daehee đẩy laptop trên bàn về phía cô ta: "Con xem thử cái này đi!"
Chẳng lẽ là cái lần trước ba nói...
Jeon Hyuna nhìn Jeon Daehee một cái, sau đó hơi khẩn trương đi tới.
Vừa nhìn qua màn hình, cô ta lập tức ngây người!
Trên màn hình đang chiếu một tấm ảnh, trong ảnh là một người phụ nữ đang cười ngọt ngào chủ động kiễng chân hôn một người đàn ông, một nam một nữ nhìn vô cùng thân mật.
Tấm hình chụp cũng rõ ràng, người phụ nữ trong hình rõ ràng là Sooyeon, còn người đàn ông kia lại không phải là Kwon Yuri!
"Cái này..." Thấy tấm ảnh xong, Jeon Hyuna không thể tin nổi trợn tròn mắt, sau đó cô ta vội vàng bấm mở những tấm hình tiếp theo.
Những tấm hình về sau đều là chụp Sooyeon với người đàn ông này. Hai người họ cực kỳ thân mật, hiển nhiên không phải lần đầu vụng trộm.
Jeon Hyuna có chút khó tin: ""Làm sao có thể...."
Jeon Daehee hừ lạnh một tiếng: "Chẳng có gì kì lạ quả, ba đã sớm nói cho con rồi, loại đoàn bà dâm loạn thế này làm sao có thể chỉ cần một người đàn ông chứ, nhất định sẽ có ngày lộ ra chân tướng thôi!"
Jeon Hyuna bực tức: "Thật là quá đáng! Yuri đối với cô ta tốt như thế, làm sao cô ta có thể làm loại chuyện vô liêm sỉ như thế vậy chứ!"
Jeon Hyuna lật từng tấm ảnh, cô ta càng nhìn thì trong lòng càng tức, nhưng đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nỗi bất an phiên muộn mấy ngày qua cũng đều biến mất.
Cô biết chỉ bằng mấy tấm hình này thôi thì Sooyeon cũng đủ xong đời rồi!
Dẫu cho Yuri bị cô ta mê hoặc cỡ nào thì cũng chẳng có một người đàn ông nào chấp nhận chuyện bị bạn gái mình cắm sừng cả!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro