Chap 49

[ Ngoại truyện 1 ]

[ 6 năm ]

#1

- Tổng giám đốc gọi tôi?

Eun Ji bước vào, cung kính cúi chào. Thế mà cô nghiêm túc bao nhiêu thì tên tổng giám đốc kia lại không đứng đắn bấy nhiêu. Anh bỏ tập tài liệu xuống, đi đến gần cô.

- Ngắm em.

- Gọi vào chỉ ngắm thôi sao? Tổng giám đốc nghiêm túc không được sao?

- Chỉ đối với em anh không nghiêm túc được.

Taehyung vòng tay qua ôm lấy eo cô, kéo sát lại người mình.

- Đây là công ty đó.

- Thì sao?

Anh hôn nhẹ lên môi cô, Eun Ji nhất quyết không phối hợp, mím chặt môi lại. Taehyung đưa tay nhéo lên eo cô một cái, cô mở miệng kêu đau, thừa dịp anh cho lưỡi vào cậy quét bên trong cô, luồn lách tất cả trong khoang miệng rồi mút lấy cái lưỡi nhỏ của cô. Động tác anh thuần phục, Eun Ji dù không muốn cũng phải phục tùng theo. Đến khi cả hai không còn dưỡng khí anh mới luyến tiếc rời đôi môi đang sưng đỏ của cô, mỉm cười hài lòng.

- Ở đây có phòng nghỉ của tổng giám đốc. Làm trong công ty cũng thú vị đó nha!

- Đứng đắn một chút xem nào.

Cô nhanh chóng đỏ mặt, đánh mạnh vào lòng ngực anh một cái rõ đau.

- Anh nhuần nhuyễn như vậy rốt cuộc đã lên giường mấy người rồi?

Động tác đang mò mẫm của anh chợt khựng lại với câu hỏi của cô, anh nhăn mày, có một chút không vui.

- Tổng giám đốc anh không phải ai cũng lên giường được. Đó giờ chỉ có mình em thôi.

- Ồ lần đầu mà trong anh điêu luyện nhỉ?

- Xem phim X. Chưa xem à?

Taehyung cười nguy hiểm, càng nói chuyện với anh càng thấy anh biến thái, cô không nói gì bực bội đẩy mạnh anh ra.

- Đừng lộ liễu như thế. Jimin mà bắt gặp thì không còn chỗ chui đâu.

- Vậy tối bù đắp cho anh nha.

- Ji Hyun cũng 5 tuổi rồi, đừng để thằng nhỏ thấy mấy cảnh 18.

Taehyung chề môi giận dỗi, biết thế sẽ sinh con muộn một chút vậy dễ làm hơn rồi. Nhìn bộ dáng trẻ con của anh, Eun Ji bật cười rồi bước ra ngoài.

#2

Taehyung cầm cái trống nhỏ lắc lư trước nôi, muốn dỗ cho cô nhóc này ngủ nhưng 1 tiếng trôi qua con bé vẫn trơ trơ mở mắt nhìn anh.

- Ngủ đi bé!

Anh lắc lắc cái trống làm con bé bật cười, miệng lắp bắp gọi ba.

- Ể? Đừng gọi chú là ba, vợ chú giết chú mất!

Ji Hyun từ đằng sau cầm quả bóng đi tới, nhón chân nhìn lên em bé bên trong nôi.

- Em bé hả ba?

- Đúng rồi.

- Là con của chú Jungkook phải không ba?

- Đúng rồi. Ji Hyun thích em bé không?

- Thích thích!

Bỗng nhiên mắt Taehyung như lóe lên tia sáng, quay sang nhìn vợ mình đang chăm chú với cái máy tính.

- Bà xã, Ji Hyun muốn có em!

- Thì Solbi đó!

Cô vừa nói vừa nhìn màn hình vi tính, một cái liếc mắt nhìn anh vẫn không có.

- Nhưng Solbi là con của Jungkook, ý anh là em sinh thêm một đứa đi!

- Bây giờ không phải lúc thích hợp.

Anh lại muốn giận dỗi, quay người nhìn đứa bé, không thèm nói chuyện với cô nữa.

- Thằng Jungkook mới sinh đã bỏ đứa nhỏ qua mình mà đi du lịch suốt! Thật là người ba không ra gì !

- ...

- Eun Ji em biết không? Hồi Ji Hyun còn nhỏ anh đã một mình chăm sóc thằng bé, đến nỗi đem công việc về nhà để được ở cùng thằng bé hơn!

- ...

- Mà nếu như anh có thêm một đứa con gái nữa nhất định anh còn cưng chiều hơn nữa!

Mặc kệ anh có nói gì thì nói, cô vẫn không trả lời mà tiếp tục vào công việc. Đầu anh như muốn bốc khói, lần này là giận thật rồi.

Hoàn thành xong công việc, cô gập máy tính lại, thở phào nhẹ nhõm. Anh vẫn ngồi đó trông Solbi và Ji Hyun, cô nhẹ nhàng bước đến.

- Ông xã!

Anh không thèm trả lời, tay vẫn đung đưa cái nôi.

- Giận em à?

Vẫn lại không trả lời, Eun Ji bật cười, ôm anh từ phía sau.

- Được rồi được rồi. Em chiều theo ý anh.

- Ý em là sinh thêm một đứa?

- Dạ.

- Được được. Anh sẽ cố gắng!

#3

Hôm sau.

Eun Ji mệt rã rời nằm bên cạnh anh, Taehyung đã thức dậy từ sớm, nhưng không muốn dậy ngay mà nằm ôm cô, ngắm khuôn mặt khi cô ngủ một lúc. Ji Hyun bỗng mở cửa đi vào, tiếng cửa làm Eun Ji khẽ mở mắt, giật mình nhất thời không biết làm gì, ôm chặt lấy anh, lấy chăn che lên đến cổ.

- Sao con vào mà không gõ cửa?

Thật giống như chú Jimin nó mà. Ji Hyun ngơ ngơ ngác ngác, nhìn mẹ rồi lo lắng hỏi.

- Đêm qua ba đánh mẹ sao?

- H...Hả?

- Con nghe mẹ la nhiều lắm, mẹ không sao chứ?

- Đừng đến gần đây Ji Hyun!

- Con biết hết rồi! Đêm qua ba mẹ cực lực để có em bé đúng không? Điều này anh Jae Seok đã nói với con đó!

- Yahh cái thằng đó !!

Anh nghiến răng, Eun Ji liền bật cười, cuộc chiến giữa nhóc con đó và Taehyung mãi mãi vẫn chưa bao giờ kết thúc được.

- Con đi học đây! Dì giúp việc sẽ đưa đi, không làm phiền ba mẹ nữa!

- Biết điều đấy con!

Taehyung nháy mắt, ngước ngước mặt ra cửa ý muốn Ji Hyun đi nhanh, sau khi thằng nhóc đi thì anh nhìn đồng hồ, cũng đã 7 giờ hơn rồi.

- Anh chuẩn bị đi làm đi!

- Em có mệt không?

- Không mệt lắm!

- Lần nữa nhé?

- Hả?

Chưa để Eun Ji kịp nhận định câu nói của anh thì anh đã nhanh chóng lật Eun Ji nằm dưới, mình nằm trên, nở nụ cười gian tà.

- Mấy chuyện này em không rành phải làm nhiều lần mới được, để anh làm thầy chỉ dạy em.

#4

Hôm nay cả nhà ba người đi thăm ba mẹ Jung, nghe nói trang trại của hai người càng ngày càng phát triển, mở rộng ra.

- Eun Ji!

Bà Jung thấy cô con gái thì vui mừng, bỏ dỡ công việc mà chạy đến ôm cô.

- Ông ơi hai đứa đến thăm mình này!

Ông Jung đang bận ghi sổ sách thu hoạch trong kho, nghe bà nói liền bỏ đó mà chạy ngay ra ngoài, nở nụ cười hiền từ.

Ji Hyun chạy tới ôm chầm lấy ông, ông Jung bồng thằng nhỏ lên cao, ánh mắt đầy cưng chiều.

- Ji Hyun về thăm ông đấy à!

- Dạ ông ngoại.

Ji Hyun cười khúc khích, nói tiếp.

- Bạn của con rất ghen tỵ với con đó nha, trong khi bạn con chỉ có một ông bà ngoại thì con có đến hai !

Bà Jung chợt chú ý đến cái bụng nhô to của Eun Ji, gặng hỏi.

- Eun Ji! Bụng con?

Eun Ji hiểu ý bà, mỉm cười nói.

- Được 3 tháng rồi ạ.

- Thật sao?

Ông bà Jung lại được một phen vui mừng, tất cả vào nhà, trò chuyện vui đùa cho đến tối. Dù Eun Ji không phải con ruột của hai người, nhưng bao năm qua ông bà và cả cô đều xem nhau như máu mủ ruột thịt, như người thân cùng huyết thống trong gia đình.

#5

Hôm nay là ngày 23 tháng 12.

Còn 1 tuần nữa là đến sinh nhật anh, nhưng tới bây giờ anh cũng không biết, cứ mải mê vùi đầu vào đống văn kiện, Jimin bước vào, vẫn là thái độ ung dung tự tiện như nhà.

- Qua công trình Y kiểm tra một chút.

- Được.

Anh gật đầu, sắp xếp mấy giấy tờ gọn gàng rồi cầm áo khoác đi ra ngoài. Lúc xong xuôi trở về phòng làm việc thì cũng vừa lúc Eun Ji bước vào.

- Eun Ji sao em đến đây? Em nên ở nhà nghỉ ngơi đi, 8 tháng rồi đó.

- Hôm nay em đến gặp chị Juhee chút, sẵn tiện ghé qua xem anh làm việc thế nào.

Cô cười hiền từ, thai nhi đã 8 tháng nên bụng cô to ra rõ rệt, đi đứng cũng khó khăn. Anh định bước đến đỡ cô thì bất ngờ từ phòng nghỉ cho những lúc tăng ca qua đêm của anh bước ra là một cô gái, đã thế quần áo còn sộc sệch cho thấy đã có chuyện gì xảy ra.

- Anh Taehyung!

Cô gái ấy khẽ gọi tên anh, không chỉ Jimin, Eun Ji giật mình, mà ngay cả Taehyung cũng giật mình theo, nhất thời đứng yên không biết làm gì.

- Anh!

Eun Ji đầy tức giận, bỏ ra ngoài, anh muốn đuổi theo nhưng liền bị Jimin chặn lại.

- Mày quá đáng lắm đấy Taehyung.

- Buông ra đi! Eun Ji! Eun Ji!

- Có giải thích cô ấy cũng không nghe đâu, tận mắt bắt gặp rồi cơ mà!

- Không phải tao làm mà!

- Đừng chối!

Anh không biết Eun Ji đã đi đâu, tìm kiếm đến tối khuya vẫn không thấy, Taehyung trở về nhà trong mệt mỏi, Ji Hyun vội chạy đến hỏi anh.

- Mẹ đâu rồi ba?

Anh không trả lời ngay, ôm Ji Hyun vào lòng, cố kiềm nén cảm xúc vì anh ghét việc biểu lộ ra ngoài cho người khác thấy. Anh ôm đứa con trai vào lòng, vỗ vỗ lưng.

- Mẹ đi công tác, sẽ về với hai cha con mình sớm thôi.

Anh chỉ sợ lúc nóng giận Eun Ji không lo cho bản thân mà gặp nguy hiểm, cả đứa bé trong bụng nữa.. Cứ thế 1 tuần trôi qua không có tin tức gì về Eun Ji, SeokJin cũng chẳng hề biết.

Hôm nay là ngày 30 tháng 12.

Nhưng Taehyung cũng không hề biết hôm nay sinh nhật mình, đã đến gần tối, lại gần một ngày trôi đi, anh vẫn chưa gặp cô.

Taehyung gục đầu, lấy tay che mặt. 1 tuần nay anh gửi Ji Hyun cho SeokJin, những người giúp việc anh cũng cho họ nghỉ phép, chỉ vì anh muốn ở một mình thôi.

11 giờ khuya.

Bỗng nhiên có tiếng bước chân vào, căn nhà đang rất tăm tối cho nên Taehyung không biết là ai, nhưng anh nhớ kĩ lúc vào nhà đã khóa cửa cẩn thận rồi mà, ngoài anh ra thì chỉ có Eun Ji có chìa khóa, nhưng SeokJin bảo rằng Eun Ji không có ý định quay về hay muốn gặp anh nữa, thậm chí cô ấy đang chuẩn bị cho tờ giấy ly hôn.. Vậy là ai?

Một đoàn người bước vào, dù tối nhưng qua ánh nến anh có thể nhìn thấy là chiếc bánh kem, một chút ánh sáng đủ để anh nhận biết là cô ấy, anh lập tức đứng dậy gọi tên cô.

- Eun Ji!

Bài hát chúc mừng sinh nhật vang lên, giọng SeokJin đâu đó trong đám người vang lên.

- Bật đèn lên xem thằng Taehyung nó khóc chưa bây!

Anh vỗ mặt vài cái cho tỉnh táo, đèn sáng, Eun Ji, SeokJin, Juhee, Jimin, BoEun Anna, Jungkook có cả NaHaun đều ngay trước mặt.

- Mọi người lừa tôi?

- Kế hoạch của Jimin đây thật hoàn hảo!

Jimin nghếch mặt ra oai, anh nghiến răng, thì ra là do thằng bạn trời đánh kia!

- Cô gái trong phòng anh là đóng kịch đấy! Dính bẫy rồi nhé!

Jungkook mỉm cười, góp phần vào kế hoạch này cũng có công của cậu ấy chứ!

- Ông xã, sinh nhật vui vẻ!

Anh nhận lấy bánh kem từ tay cô, đây là ngày sinh nhật đầu tiên anh cho rằng là ngày đau buồn nhất, cũng là ngày sinh nhật hạnh phúc nhất.

Eun Ji bỗng nhiên la lên, ôm bụng, bụng cô đang rất đau.

- Eun Ji em sao vậy?

Taehyung bỏ bánh kem xuống, đỡ lấy cô.

- Bụng em mấy tháng rồi?

Juhee đứng kế bên, gấp gáp hỏi.

- 8 tháng.

- Không chừng là sinh non đấy! Đưa em ấy đến bệnh viện mau.

Hạnh phúc nhân đôi, một tiểu công chúa lại ra đời.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro