Mập Mờ
Ánh nắng đầu ngày lén lút luồn qua khe rèm cửa sổ, trải lên hai thân người đang quấn lấy nhau như chiếc bánh cuốn chưa được cắt. Hùng tỉnh dậy trong tư thế không thể thân mật hơn: đầu cậu gối lên cánh tay Dương, mặt Dương thì vùi vào cổ cậu, còn một cái chân dài lạnh lạnh thì đang đè lên bụng, trượt sát chỗ cấm địa.
Hùng trợn mắt.
Tim đập "bùm" một cái như có ai đạp mạnh vào ngực.
Cậu nhẹ nhàng ngọ nguậy, cố rút khỏi vòng ôm ấm nóng ấy, nhưng ngay lập tức một bàn tay siết lại, giữ chặt eo cậu hơn.
— “Dương, dậy. Mày… đừng có ôm nữa…” – Hùng khẽ nói, giọng khô khốc.
Dương mở mắt, uể oải nói trong giọng mũi:
— “Còn sớm mà… tao mới ngủ được xíu… Cho tao ôm tí nữa đi…”
— “Không, mày…” – Hùng định phản kháng nhưng… đúng lúc ấy, Dương cựa người. Cái chân dài trượt thêm một đoạn… rồi đạp trúng ngay chỗ khiến Hùng bật ra một tiếng rên nhỏ.
— “Á… mày… mày điếc à?!”
Dương vẫn mơ màng:
— “Chỗ đó ấm quá… mềm nữa… mày kẹp chặt ghê…”
— “Mày…!” – Hùng cứng người như tượng đá. Cả người nóng ran. Má đỏ bừng. Tai muốn bốc khói.
Nhưng Dương lại khẽ dụi đầu vào hõm cổ cậu, thì thầm như thể nũng nịu:
— “Tao nghiện ôm mày mất rồi. Mỗi lần ôm là thấy yên… Ngủ ngon lắm…”
Hùng không đáp. Cậu nằm im. Không đẩy ra. Nhưng cơ thể thì run rẩy một cách kỳ lạ.
Một lúc sau, thấy Dương đã thở đều, dường như ngủ lại, Hùng khẽ quay mặt nhìn cậu. Gương mặt trắng trẻo, lông mi cong, đôi môi hơi hé… Cảnh tượng ấy khiến tim Hùng nhảy loạn.
Cậu quay đi. Khẽ thì thầm như mắng chính mình:
— “Tao bị gì vậy trời…”
Trưa hôm đó, Hùng nằm dài ra giường, bật điện thoại nhắn tin cho An – thằng bạn thân chí cốt ...mới quen :))).
Hùng:
Ê An.
Cho tao hỏi…
Nếu bạn thân mày tối ôm mày ngủ, tay đặt trên ngực, chân đạp vào… chỗ nhạy cảm, thì mày phải làm sao?
An:
Hỏi lại.
Bạn thân MÀ ĐẶT TAY Ở ĐÓ?
GÁC CHÂN Ở ĐÓ?
RỒI MÀY CÒN NẰM YÊN?
=)))))
Hùng:
Tao… không biết sao nữa.
Lúc đầu tao ghét. Nhưng giờ tao… thấy quen rồi.
Còn… tao mơ thấy nó hôn tao nữa.
An:
Oh wow.
Vậy là:
– Thằng bạn mày ôm mày ngủ mỗi đêm.
– Sờ mày như vợ.
– Mày nằm yên không phản đối.
– Mơ thấy hôn nó.
==>> MÀY YÊU RỒI NHÓC.
Hùng:
Cút.
An:
Cút cái đầu.
Tao đi mua váy cưới cho mày đây.
Hùng gập điện thoại lại, thở dài. Nhưng một nụ cười rất nhỏ xuất hiện trên môi.
Tối hôm đó, như thường lệ, Dương tắm xong, lau đầu qua loa rồi trèo thẳng lên giường Hùng, mặc chiếc áo phông mỏng manh và quần đùi ngủ.
— “Tao ngủ đây.” – Dương chui vô mền, ôm Hùng từ phía sau như bao đêm khác.
Hùng không phản đối. Nhưng lần này, tay cậu cũng khẽ nắm lấy cổ tay Dương đang đặt trên bụng mình.
Dương dừng lại. Mắt mở to. Cậu khẽ hỏi:
— “Mày… cho tao ôm thật hả?”
Hùng không trả lời. Nhưng ngón tay siết nhẹ, như một câu trả lời không lời.
Dương khẽ cười.
— “Hôm nay mày ngoan ghê…”
Hùng đảo mắt:
— “Nằm mơ. Tao chỉ… thấy mày ôm cũng không tệ.”
— “Ừ. Vợ ngoan rồi.” – Dương rúc sát hơn.
Đêm đó, không ai rút lui.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro