Giành Ba Nhỏ
Buổi tối mùa hè oi ả, tiếng ve còn râm ran ngoài cửa sổ. Trong căn hộ nhỏ xinh ấm cúng giữa lòng thành phố, Hùng đang đứng rửa bát, còn Dương thì lười biếng nằm dài trên ghế salon xem video fan edit về Hùng. Bone – cậu con trai 5 tuổi đáng yêu với đôi mắt to tròn như Dương và nụ cười dịu dàng y hệt Hùng – chạy lon ton vào bếp.
“Ba nhỏ~~” – Bone gọi ngọt như mật ong, giọng trẻ con kéo dài nghe là muốn tan chảy.
Hùng quay đầu cười hiền: “Gì vậy Bone?”
Bone chạy tới ôm chặt eo Hùng, dụi đầu vào lưng ba nhỏ như một chú mèo con:
“Bone thương ba nhỏ nhất đời! Bone hôn ba nhỏ nhaaaa!”
Hùng cười khẽ, quay lại cúi xuống hôn nhẹ trán con:
“Ừ, Bone ngoan, mai ba nhỏ làm bánh cho con ăn.”
Bone nghe vậy thì sung sướng reo lên, chưa kịp rời thì... từ phòng khách, một giọng lạnh như băng vang lên:
“Ủa? Thương nhất đời là sao? Ai cho??”
Dương đứng chống nạnh nơi cửa bếp, tay cầm cây kẹp mi giả (vì vừa makeup quay video quảng cáo xong), ánh mắt hằm hằm nhìn thằng con trai đang ôm vợ mình.
Bone ngước nhìn, chớp mắt ngơ ngác:
“Ba lớn ơi, Bone hôn ba nhỏ xíu thôi mà…”
Dương đi tới, bế Bone lên bằng một tay (kỹ năng rèn luyện mỗi ngày vì phải giành Hùng với thằng nhỏ):
“Con lớn rồi, không được ngủ với ba nhỏ nữa. Ba nhỏ là của ba lớn. Con có Bin rồi, đi ngủ với Bin đi!”
Bone ôm cổ Dương, mặt mếu máo:
“Nhưng Bin tối ngủ hay mộng du lắm! Bone muốn ngủ với ba nhỏ, Bone thương ba nhỏ hơn cơ!”
Dương dựng tóc gáy. Tức là Bone dám nói thương vợ anh hơn cả anh á???
Cuộc tranh vợ bùng nổ
Dương đặt Bone xuống đất, chống tay lên hông:
“Nè con, con chỉ mới ở với ba nhỏ 5 năm thôi, chứ ba lớn ở từ lúc vợ còn học lớp 12 nha con.”
Bone khoanh tay:
“Vậy Bone là người vợ nhỏ còn ba lớn là người vợ to.”
Dương sốc:
“Ủa sao ba là vợ??”
Bone nhăn mũi:
“Tại ba lớn cứ nhõng nhẽo giống mẹ, suốt ngày kêu anh ơi vợ mệt quá~”
Dương nghẹn họng, còn Hùng thì ngồi sụp xuống bếp cười đến mức không thở nổi.
Cuối cùng ai thắng? Cả hai đều thua
Tối đó, Hùng quyết định "giải quyết êm đẹp":
Bone nằm một bên, đầu gác lên tay Hùng. Dương nằm bên kia, chân gác lên Bone, mặt gối lên ngực Hùng. Hùng nằm giữa, người bị chặn, tay bị khóa, chân bị kẹp, chính thức trở thành "chiếc giường sống".
Bone nhắm mắt ngủ ngoan, còn Dương thì rúc vào ngực Hùng, thì thầm:
“Ngủ ngon nha vợ… ngủ ngon cả con trai nữa. Nhưng nhớ nha… anh là nhất…”
Hùng nhìn lên trần nhà, thở dài:
“Ừ… anh nhất, Bone nhì, em là người khổ nhất…”
Nhưng ánh mắt vẫn lấp lánh, khóe miệng vẫn cong lên – vì giữa sự giành giật dễ thương này là tình yêu và hạnh phúc không thể thay thế.
Flop quá mấy nàng, bh truyện lên 1k vote sẽ bão chap luon aa
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro