Chương 3: Quyết định điên rồ

Đăng Dương bước đi trong căn phòng làm việc rộng lớn của mình, đôi mắt u ám như chứa đựng cả bầu trời đêm không trăng sao. Mọi việc trong công ty vẫn diễn ra như bình thường, nhưng tâm trí hắn đã không còn yên ổn kể từ khi chạm phải ánh mắt lạnh lùng của Quang Hùng. Những lần gặp mặt dường như chỉ khiến hắn càng thêm rơi vào vực sâu tuyệt vọng, bởi dù cố gắng thế nào, Hùng vẫn kiên quyết giữ khoảng cách với hắn.

Sau câu nói quyết tâm ngày hôm đó, Hùng dường như nhận ra được điều đặc biệt từ Dương. Cậu đã nhận thức được vị tổng giám đốc kia là đang có ý với mình. Quang Hùng hoàn toàn không thể chấp nhận được việc này. Không phải vì cả 2 đều là con trai, cũng không phải vì địa vị xã hội, mà cái quan trọng nhất là người đàn ông kia đã có gia đình. Hắn ta đã có vợ. Nếu Hùng chấp nhận day dưa với hắn chẳng khác nào cậu chấp nhận là tiểu tam phá hoại gia đình nhà người khác. Cậu không muốn bản thân là loại người như vậy. Thế nên Quang Hùng đã dứt khoát từ chối hắn. Không muốn tiếp tục qua lại với hắn cũng như không muốn hắn xuất hiện ở gần mình. Nếu Đăng Dương vẫn cứ cố chấp như vậy, Quang Hùng sẽ lập tức nghỉ việc.

Sự từ chối của Hùng làm tổn thương sâu sắc lòng kiêu hãnh của Đăng Dương. Hắn là ai? Hắn là tổng tài, người có quyền lực trong tay, kẻ mà cả thế giới kinh doanh đều phải dè chừng. Vậy mà một nhân viên nhỏ bé như Quang Hùng lại dám chống lại hắn. Hắn không thể chịu đựng được sự thật này, càng không thể chịu nổi cảm giác thất bại mỗi khi Quang Hùng quay lưng bỏ đi mà không một lời giải thích.

Mọi cảm xúc trong hắn giờ đây rối tung, đan xen giữa sự tuyệt vọng và khao khát chiếm hữu. Hắn đã thử mọi cách, nhưng những nỗ lực để chinh phục bằng sự chân thành của hắn không nhận được gì ngoài sự khước từ. Trái tim của Đăng Dương giờ đây trở nên lạnh giá hơn bao giờ hết, và từ đó, một ý nghĩ đen tối bắt đầu nhen nhóm.

Ngồi lặng lẽ trong căn phòng tối chỉ có ánh đèn từ màn hình máy tính chiếu sáng gương mặt sắc lạnh, Đăng Dương quyết định sẽ không thể để Quang Hùng có cơ hội thoát khỏi hắn nữa. Nếu tình yêu không thể khiến cậu ở lại bên hắn, thì quyền lực sẽ là thứ ràng buộc cậu. Hắn không tin rằng mình sẽ không thể làm Quang Hùng thuộc về hắn, dù bằng cách nào đi nữa.

Tối hôm đó, Đăng Dương bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình.

Quang Hùng bước xuống từ xe buýt sau một ngày làm việc mệt mỏi. Cậu kéo chiếc áo khoác chặt hơn vào người để chống lại cái lạnh buốt của đêm đông, bước chân vội vã trên con đường vắng. Mỗi bước chân của cậu lẫn vào trong tiếng gió rít qua các tòa nhà cao tầng, tạo nên một không khí cô độc và lẻ loi.

Căn hộ nhỏ bé của cậu ở cuối con phố vắng vẻ, và chỉ còn vài bước nữa là cậu có thể trở về với không gian an toàn của mình. Nhưng đêm nay có điều gì đó không bình thường. Cảm giác bất an dấy lên trong lòng cậu, nhưng trước khi Quang Hùng kịp nhận ra, một chiếc xe hơi đen bóng bỗng từ đâu lao tới. Tiếng động cơ gầm rú trong đêm tĩnh lặng khiến cậu giật mình quay lại.

Một nhóm người đàn ông mặc đồ đen từ trên xe bước xuống. Trước khi Quang Hùng kịp hét lên hay chạy trốn, họ đã áp sát và kéo cậu vào trong xe một cách nhanh chóng và gọn gàng. Cả cơ thể cậu bị khống chế, miệng bị bịt kín bằng khăn tay, và chỉ trong vài giây, chiếc xe đã rồ ga lao đi, bỏ lại con phố trống vắng phía sau.

Cảm giác hoảng loạn xâm chiếm lấy Quang Hùng khi cậu thấy mình bị nhốt trong xe. Cậu vùng vẫy dữ dội, nhưng mọi cố gắng đều vô vọng. Bóng tối từ đêm đen bên ngoài bao trùm lấy mọi thứ, không cho cậu bất kỳ cơ hội nào để thoát thân. Chiếc xe chạy thẳng về một vùng ngoại ô hẻo lánh, nơi không ai có thể tìm thấy cậu.

Một thời gian sau, chiếc xe dừng lại trước một căn biệt thự lớn, biệt lập giữa rừng cây. Đó là một nơi hoàn toàn xa lạ đối với Quang Hùng, và cậu không còn cách nào khác ngoài việc bị lôi vào trong bởi những người đàn ông kia. Mọi thứ diễn ra nhanh chóng đến mức Hùng chỉ còn biết hoảng loạn khi thấy mình bị đưa vào một căn phòng kín. Cánh cửa sập lại sau lưng cậu, khóa chặt, không có lối thoát.

Trong bóng tối lờ mờ của căn phòng, cậu ngồi bệt xuống sàn, hít thở gấp gáp. Cảm giác sợ hãi làm trái tim cậu đập loạn nhịp, những giọt mồ hôi lạnh chảy dài trên trán. Quang Hùng cố gắng hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng tất cả đều mơ hồ và đáng sợ. Sự thật chỉ hé lộ khi cánh cửa mở ra lần nữa.

Đứng trước cậu là tổng giám đốc TrầnĐăng Dương.

Hắn bước vào căn phòng, vẻ lạnh lùng quen thuộc trên gương mặt hoàn mỹ của hắn giờ đây càng thêm tàn nhẫn. Cánh cửa đóng lại phía sau hắn, tiếng khóa lạch cạch vang lên, tạo nên sự rùng rợn.

“Anh...là anh sao? Anh đã làm gì vậy hả!”

Quang Hùng hét lên trong hoảng loạn, mắt cậu mở to khi nhìn thấy Đăng Dương đứng đó với vẻ điềm tĩnh đáng sợ.

“Tối không thể để em rời xa. Và tôi đã nói rồi, em không thoát khỏi tôi được đâu.”

Đăng Dương trả lời, giọng nói của hắn trầm thấp nhưng cứng rắn.

“Tôi đã cho em quá nhiều cơ hội, nhưng em vẫn từ chối. Giờ thì em sẽ không còn lựa chọn nào khác.”

“Anh điên rồi!”

Quang Hùng gào lên, cố gắng đứng dậy nhưng bị sự sợ hãi kéo lại.

Dương không nói gì thêm, hắn chỉ nhìn Hùng bằng ánh mắt sâu thẳm, chứa đựng sự chiếm hữu không thể lay chuyển. Hắn biết rằng hành động này là tàn nhẫn, nhưng hắn cũng biết rằng không còn cách nào khác để giữ Hùng lại bên mình.

Hùng hoảng loạn, những nỗ lực thoát khỏi sự kiểm soát của Đăng Dương đều bị dập tắt ngay lập tức. Bị nhốt trong căn biệt thự xa lạ này, cậu không thể nào trốn thoát. Quyền lực và sự giàu có của Đăng Dương đã biến nơi đây thành một pháo đài bất khả xâm phạm, và Hùng hiểu rằng cậu sẽ không thể rời khỏi đây nếu Đăng Dương không cho phép.

Suốt đêm hôm đó, Quang Hùng bị nhốt trong căn phòng. Cậu cố gắng tìm mọi cách để thoát thân nhưng vô ích, mọi cửa sổ đều bị khóa chặt, không có điện thoại hay bất kỳ phương tiện nào để liên lạc với bên ngoài. Những cảm xúc hỗn loạn tràn ngập trong đầu cậu - sợ hãi, tức giận, và cả tuyệt vọng. Nhưng điều duy nhất cậu biết chắc chắn là Đăng Dương không phải kẻ sẽ dễ dàng từ bỏ.

Trong lòng Đăng Dương, hắn đã quyết định rồi. Hắn sẽ làm mọi cách, kể cả sử dụng quyền lực, sự chiếm hữu, hay bất kỳ biện pháp nào để giữ Quang Hùng bên cạnh hắn mãi mãi, cho đến khi cậu chấp nhận hắn.

Cuộc sống của Quang Hùng từ giờ phút này đã bước vào một giai đoạn hoàn toàn khác - một giai đoạn của sự kiểm soát, của tình yêu cưỡng ép và sự tuyệt vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro