🥞 003.ᡣ𐭩.ᐟ
𝕯𝖆𝖙𝖊 || 23 • 12 • 2024
6🧇.
Rất nhanh tôi liền hiểu ý của cô ấy nói là ý gì.
Bởi vì tôi đã xem cuộc phỏng vấn trực tiếp và đó là cuộc phỏng vấn được tìm kiếm nhiều nhất gần đây.
Người bạn thân nhất của tôi, Tô Hàm Song Ngư, cũng là người trong vòng như tôi, mọi người trong giới đều biết rằng tôi có quan hệ rất tốt với cô ấy.
Hơn nữa lần này cô ấy cũng không phải đi du lịch mà là ra ngoài tham gia một chương trình mạo hiểm.
Vì vậy, tin nhắn tôi gửi vừa rồi đã được phát trực tiếp.
Hàng ngàn cư dân mạng đã nhìn thấy bình luận đó.
Bình luận bên dưới càng cháy hơn: 【 Tôi đã đi tìm ý nghĩa ngụ ngôn này, chẳng lẽ là cây đại thụ lại có một hạt tiêu nhỏ là thật? 】
Hủy diệt hết đi!!!
Ai thích con nhỏ lừa đảo này thì đem nó đi ngay đi!
Tôi nhìn lượng follower tăng vọt của mình trên Weibo và hơn 99 tin nhắn riêng, tôi cảm thấy đến cả cái chết của mình như nào cũng nghĩ xong rồi..
Tùy tiện mở một tin nhắn cũng đều sẽ nhìn thấy một dòng tin nhắn kiểu: 【 Câu chuyện ngụ ngôn đó là thật, đúng không? 】
Tôi phát điên rồi, đây lần đầu tiên tôi tức giận như vậy đó.
7🧇.
Sáng sớm hôm sau, tôi nhìn chằm chằm vào Giang Thịnh Thiên Yết với hai quầng thâm và hốc mắt đen thui.
Tôi ngượng nghịu cười: "Thật trùng hợp, tối qua cậu cũng ngủ không ngon à?"
Anh ấy nhếch mép một cái: "Nhờ đại ân đại đức của cậu."
Tôi:......
Không màng đến sự mệt mỏi của Giang Thịnh Thiên Yết và tôi, đạo diễn đã bắt đầu tập thứ hai của chương trình một cách sảng khoái.
Cũng đúng, chương trình của ông ấy bây giờ hot như vậy, ông ta không sảng khoái mới lạ!
Ngay cả giọng điệu ông ấy cũng nghe ra được sự phấn khích: "Tập thứ hai của chương trình sẽ bắt đầu sớm thôi, mọi người, cố lên!"
Tôi gần như đã nôn hết sạch bữa ăn đêm của mình luôn rồi!
Nhưng cư dân mạng không chịu thua: 【 Chương trình của cô nổi rồi, dầu mỡ của cô tui nuốt không nổi! [1] 】
[1] 你油我不噴! : cdm chê chị nữ chính dầu mỡ
【 Vì cô quay chương trình rất đỉnh, tôi miễn cưỡng tha thứ cho sự dầu mỡ của cô! 】
May mắn thay tập thứ hai không phải là bắt chim bồ câu, bắt chim hay bắt vịt, nếu không tôi thực sự khóc đó.
Nhưng khi nghe tiếng cuốc đất, nụ cười trên môi vẫn tắt ngúm.
Lần này thật sự đến tham gia một show nông nghiệp thật đấy à?
Rất tốt, tổ ekip đỉnh của chóp.
Dưới cái nắng như thiêu đốt, tôi vác chiếc cuốc nặng hơn người, cuốc đất loạn xạ.
Lúc này, trong đầu tôi không khỏi hiện lên một câu hát: "Bắp cải thì nho nhỏ, đất thì vàng vàng..."
Trong khi hồi tưởng, tôi không kìm được cất tiếng hát, một tiếng hát thật thống khổ.
Nhìn thấy cảnh này, Mạc Huyền Nhu cảm thấy cơ hội thể hiện bản thân đã đến.
Mỉm cười dịu dàng với tôi, nhẹ nhàng an ủi: "Xử Xử, thật ra cũng không mệt như vậy, đừng có than vãn như thế chứ!"
Tôi hiểu, cô ta muốn thiết lập một hình ảnh bạch liên hoa đúng không? Muốn giẫm lên tôi, đúng không?
Thành nhân chi mỹ [2] là một đức tính tốt đẹp của người dân Trung Hoa từ bao đời đúng không?
[2] Thành nhân chi mỹ (成人之美): giúp người khác hoàn thành nguyện vọng, mơ ước.
Tôi lập tức phụ họa: "À, đúng đúng. Chị quả là đẹp người đẹp nết. Vậy chị có thể làm luôn phần của tôi không?"
Mạc Huyền Nhu không ngờ rằng tôi sẽ đi ra nước cờ thế này, nụ cười trên khóe miệng cô ta ngay lập tức cứng đờ lại.
Tức giận nửa ngày cũng không nói nên lời.
Fan của Mạc Huyền Nhu vô cùng tức giận khi nhìn thấy cảnh này: 【 Lâm Họa Xử Nữ, cái livestream hôm trước còn chưa đủ mất mặt à? Thật không biết xấu hổ. 】
Sự cố bắt nhầm do tôi bắt bồ câu hôm trước cũng thu hút rất nhiều người hâm mộ, họ cũng nói đỡ cho tôi:
【 Cô có thể lấy chổi ra quét lại cái miệng không? Dù ruột có thẳng đến đâu cũng không thể há miệng ra mà kéo như vậy chứ? 】
【 Lâm Họa Xử Nữ bây giờ là cơ quan ngôn luận mạng [3] của tôi, tôi chính thức trở thành một fan bự của cô ấy kể từ hôm nay! 】
[3] 互聯網嘴替: một cách diễn đạt mới do cư dân mạng tạo ra để bày tỏ lòng biết ơn đối với những cư dân mạng có thể bày tỏ tấm lòng thay mình, bởi vì những gì họ bày tỏ chính là điều mà hầu hết cư dân mạng muốn bày tỏ, thậm chí còn hay hơn cả những gì cư dân mạng muốn nói. (Baidubaike)
Hiện trường lật xe.
Tôi không khỏi nổi da gà khi nhìn thấy ánh mắt phẫn uất của Mạc Huyền Nhu sau khi cô ta không kéo được người khác xuống.
Rùng mình một cái, cán cuốc trong tay nghiêng về phía trước.
Vừa hay đánh vào mông của Giang Thịnh Thiên Yết, nó nhằm thẳng vào ngay giữa quả đào căng mọng của anh ấy.
Cảnh tượng này thật khủng khiếp.
Không khỏi làm tôi nhớ đến một cảnh nào đó... Thật nực cười!
Chương trình không ghi lại đó chứ!
Các cư dân mạng trong phòng live không thể kìm chế được: 【 Cười như được mùa vậy, Lâm Họa Xử Nữ, đỉnh của chóp! 】
【 Hahaha, biểu cảm của ảnh đế nhà chúng ta thật đau khổ! 】
【 Đang ăn bún ốc mà thấy cảnh này cười bể bụng. Bà ngoại tui nói đứa nhỏ này ăn xong còn cười vui vẻ như vậy, không lẽ là bị ngốc rồi chứ! 】
【 Lầu trên, tôi gắng lắm mới không cười nên tiếng, thấy bình luận của cô lại không nhịn được cười, thật đúng là tạo nghiệt mà! Có thể để tôi xem lén một chương trình tạp kỹ tại nơi làm việc không? Chỉ một nụ cười vô tri như thế, lãnh đạo của tôi đã trực tiếp trừ tôi 200! Đến hôm nay tôi mới biết thế nào là vui buồn lẫn lộn! 】
【 Hai vị lầu trên, Ngọa Long Phong Chủ chính là hai vị đúng không? 】
......
Khu vực bình luận phá lên cười, còn tôi thì bật khóc trên cánh đồng.
Giang Thịnh Thiên Yết hít một hơi thật sâu, sau khi bình tĩnh lại cảm xúc, vươn tay rút cán cuốc ra.
Tôi miệng nhanh hơn não: "Mông cậu không sao chứ?"
Giang Thịnh Thiên Yết vừa bình tĩnh lại, lại không thể kìm nén được nữa.
Cùng với cái nắng như thiêu như đốt, anh ngất đi trong cơn tức giận.
Khung cảnh đột nhiên trở nên hỗn loạn, cái chương trình tạp kỹ nông nghiệp chết tiệt này, mẹ nó tôi sẽ không bao giờ đến nữa!
Do hoàn cảnh đặc biệt, chương trình buộc phải dừng ghi hình.
Điều này vừa hay khiến khán giả hồi hộp, và tổ ekip cũng tự nhiên vui vẻ.
Ở nơi tôi không chú ý, lượng người theo dõi trên Weibo của tôi tăng vọt không ngừng.
8🧇.
Trong phòng bệnh, tôi nhìn Giang Thịnh Thiên Yết đang nằm trên giường bệnh với vẻ mặt vô cùng áy náy.
Lông mi dài hơi rủ xuống, bờ môi mỏng, sống mũi cao thẳng, lúc ngủ nhìn giống như thần tiên lạc vào cõi phàm trần.
Lạnh lùng làm người ta có chút không dám xâm phạm.
Tôi nhìn đôi môi nứt nẻ của anh, định chạy xuống dưới lầu mua một chiếc bình sữa trẻ em, định thấm chút nước để làm ẩm môi anh ấy, nhưng loay hoay hồi lâu vẫn không biết bắt đầu từ đâu.
Lúc này, cô y tá bất ngờ mở cửa bước vào khiến tôi giật mình.
Tôi ngơ ra, tay ấn mạnh vào cái núm giả, núm vú giả phun ra theo hình vòng cung tuyệt đẹp, sau đó vừa vặn rơi xuống quần của Giang Thịnh Thiên Yết.
Giang Thịnh Thiên Yết đang ngủ yên bình đột nhiên mở to mắt, nhìn thấy cảnh này không thể không chỉ ngón tay cái: "Lâm Họa Xử Nữ, cậu giống y như một con bò nhỏ đang lái máy bay, bò bay lên trời!"
Hơ hơ hơ! Trông anh ấy có vẻ như không có vấn đề gì, mọi chuyện để nói sau đi.
Mọi người ơi, có hang không?
Nếu mà không có thì lỗ chó cũng được.
Cô y tá: "Đây là đâu? Tôi là ai? Tôi không nhìn thấy gì cả... Ai da, chóng mặt quá!"
Trong đầu tôi nảy ra một ý tưởng, một ý tưởng tuyệt vời.
Còn chưa kịp hành động đã bị Giang Thịnh Thiên Yết kéo lại.
Anh nhẹ nhàng kéo một cái, tôi liền bị anh đè dưới thân.
Đôi mắt đen như mực của anh ấy chứa đầy cảm xúc, yết hầu của anh ấy khẽ lăn lộn, hơi thở thiêu đốt phả lên người tôi.
Tim tôi đập thình thịch, đập loạn xạ và bất thường, mỗi khi tôi lo lắng, chỉ số IQ của tôi lại giảm xuống âm vô cực: "Hay là... để tôi lau cho cậu nhé?"
Thân thể Giang Thịnh Thiên Yết cứng đờ trong chốc lát, vẫn là không mở miệng.
Tôi đẩy anh ra, lấy khăn giấy bên cạnh chuẩn bị lau.
Còn chưa kịp lau thì mẹ nó cửa phòng lại mở ra.
Cô bạn thân lừa đảo của tôi đã mở to mắt hết cỡ sau khi nhìn thấy cảnh này.
Ngay sau đó cô ấy đóng cửa lại, vừa lui ra vừa nói: "Tiếp tục... Hai người cứ tiếp tục đi!"
Giang Thịnh Thiên Yết, tôi:......
9🧇.
Tôi cảm thấy Giang Thịnh Thiên Yết chính là khắc tôi, nếu không vì sao kể từ quen anh ấy lại không có chuyện gì tốt đẹp xảy ra cơ chứ?
Vì vậy, tôi đã chạy trốn trong đêm và mua một tấm vé để xem buổi hòa nhạc của nghệ sĩ biểu diễn hàng đầu Trịnh Bạch.
Tôi thề nhất định không phải vì Trịnh Hàng Bạch Dương là thần tượng của tôi mà tôi trốn đi đâu.
Tôi chính là vì muốn cách xa Giang Thịnh Thiên Yết càng xa càng tốt.
Woohoo, thần tượng trên sân khấu đẹp trai quá!
Nhưng vì sao vào những lúc như này tôi lại nghĩ đến Giang Thịnh Thiên Yết đang nằm trên giường bệnh với vẻ mặt an tĩnh ý nhỉ?
Woohoo, anh ấy trông có vẻ đẹp trai hơn!
Phải công nhận Giang Thịnh Thiên Yết là người đẹp trai nhất mà tôi từng thấy trong làng giải trí, những tiểu thịt tươi điển trai khác đều thua kém anh ấy.
Nhớ hồi đó tôi cũng thường bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của anh ấy.
Mãi chìm đắm trong mớ suy nghĩ của mình, tôi thậm chí còn chẳng thể tập trung xem buổi hòa nhạc.
Trong lòng không hiểu sao có chút cáu kỉnh, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Vừa đi được nửa chừng liền bị Trịnh Hàng Bạch Dương ra hiệu: "Vị nữ sinh này, cô không muốn nghe nốt bài hát còn lại sao? Nhanh, đưa máy quay về phía cô ấy đi!"
Tôi sững người, quay đầu và chạy nhanh hơn.
"Chạy nhanh như vậy là sợ không lấy lại được vé sao?"
Mẹ nó, cái này gọi là gì?
Nhưng tôi chạy nhanh thế nào cũng không thể chạy nhanh bằng máy quay, camera man đã quay cận cảnh tôi lên màn hình lớn..
Đăng lên mạng chưa qua bao lâu, hotsearch lại bạo rồi.
Cư dân mạng ngay lập tức nhận ra chiếc túi nổi bật đó chính là của tôi!
Khu vực bình luận tràn ngập tiếng cười: 【 Ban đầu tôi nghĩ đó là một chiếc túi hiệu thôi, nhưng khi tôi nhìn thấy đó là Lâm Họa Xử Nữ, tôi yên tâm rồi! 】
Cái gì mà tôi yên tâm rồi? Huhuhu tôi không phục!!!
【 Nàng chạy, ta theo, nàng có chạy đằng trời cũng khó thoát! 】
Đây là lần đầu tiên tôi thấy từ này được sử dụng thế này đó!
Dạo này xui quá đi. Mẹ nó, mở cửa cho xui xẻo vô nhà!
Xem một cái concert cũng có drama?
————৹৻ʚ👒ɞ.୭.ᐟ————
‣ 𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓶𝓸̉𝓷𝓰 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:
𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Chòi oi cái thể chất hút xui xẻo của chị tui lại hoạt động rùi!!! ƪ(˘⌣˘)ʃ
🥞 𝕳𝖔𝖆̀𝖓 𝖕𝖍𝖆̂̀𝖓 003. ᡣ𐭩.ᐟ
ͳ𝖔 𝖇𝖊 𝖈𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊𝖉...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro