Chương 10: Bé cưng biết nhiều trò thật đấy, học ở đâu vậy?

Nhóm người tản ra, trở lại phòng VIP, bắt đầu vòng mới của trò chơi. Lần này Lâm An không tham gia, cậu ngồi bên cạnh Dương Gia Ninh, tai nghe những tiếng cười ha hả và những câu đùa nghịch của mọi người mà lòng dậy sóng.

Cậu đã nghĩ đến việc bỏ trốn, nhưng cuối cùng lại không đủ can đảm. Cậu nhấp nhổm không yên một lúc, quyết định thì thầm bên tai Dương Gia Ninh, bảo rằng muộn rồi nên mình phải về trước.

Dương Gia Ninh liếc nhìn đồng hồ, đã hơn 10 giờ, nhỏ giọng hỏi: "Cậu tự về được không, An An? Để tớ đưa cậu về nhé?"

Lâm An lắc đầu: "Tớ không sao đâu, cậu cứ chơi vui, chúc mừng sinh nhật."

Dương Gia Ninh cười tươi, gửi cậu một nụ hôn gió.

Không khí trong phòng VIP đang rất náo nhiệt, mọi người quây quần chơi trò chơi, Lâm An đứng dậy và rời đi mà không ai để ý.

——

Nhà vệ sinh có cách âm rất tốt, âm nhạc ầm ĩ khiến trái tim như muốn nhảy ra ngoài của Lâm An cuối cùng cũng được yên ổn lại. Cả không gian được thắp nến thơm, sạch sẽ và sáng sủa vô cùng.

Lâm An lo lắng bước vào nhà vệ sinh, nhưng lại không thấy ai, kể cả Tần Thiệu. Lòng cậu chợt dấy lên chút hy vọng, thầm nghĩ có thể người kia chờ không nổi hoặc có việc gấp phải đi trước rồi, cậu khẽ hỏi:

"Có... có ai không?"

Không một ai đáp lại.

Ngay khi cậu thở phào nhẹ nhõm định rời đi, thì một cánh cửa trong khu vực vệ sinh bỗng mở ra chậm rãi, trông như đang lẳng lặng mời gọi cậu.

Lâm An ngẩn ra một chút, tất cả hy vọng bỗng chốc tan biến. Cậu hiểu rõ ý đồ của đối phương, biết tỏng nếu đi qua cánh cửa này thì sẽ có chuyện gì xảy ra. Dù vậy, cậu vẫn phải bước từng bước tiến vào.

Cánh cửa được đóng lại, nhà vệ sinh trở về sự yên tĩnh vốn có.

"Đến đây nào, lè lưỡi ra."

Tần Thiệu nhìn thiếu niên ngồi trên đùi mình, vươn một tay nhéo nhéo cằm cậu. Hôm nay hắn ăn mặc rất trưởng thành, cổ áo mở hé lộ ra một sợi dây chuyền bằng bạc tinh xảo. Tay còn lại đã không kiềm chế được mà luồn vào trong chiếc áo sơ mi của Lâm An, di chuyển lên xuống một cách mập mờ.

Dưới sự đụng chạm ve vuốt của hắn, hơi thở Lâm An dần trở nên dồn dập, cậu cố nén sự xấu hổ, ngoan ngoãn thè lưỡi ra, ngước mắt nhìn khuôn mặt tươi cười của Tần Thiệu.

Tần Thiệu lướt ngón tay cái trên đầu lưỡi, khiến nó lập tức rụt về sau, đôi mắt hắn tối sầm lại, hắn giữ cằm Lâm An, không chút do dự luồn ngón tay vào khoang miệng ấm áp mà chơi đùa với chiếc lưỡi đỏ mọng.

"Ư..."

Đôi mắt Lâm An lập tức đỏ lên, cậu hé môi nhưng không dám cắn, không nhịn được nắm cổ tay Tần Thiệu, đầu lưỡi cố gắng tránh khỏi ngón tay đối phương, nhưng lại bị ngón tay giữ lại mà khuấy động, âm thanh mập mờ vang lên, cậu không kịp nuốt nước miếng, dòng nước tràn ra bên khóe môi trông cực kỳ khêu gợi.

Òm ọp... òm ọp...

Tần Thiệu thong thả rút ra đút vào mấy cái, ép Lâm An ngồi trên đùi hắn run lẩy bẩy, nước miếng chảy dài xuống cần cổ trắng nõn.

Cuối cùng hắn cũng dừng trêu chọc cậu, rút ngón tay lấp lánh ánh nước ra, Lâm An khẽ thở hổn hển, đầu lưỡi đỏ mọng rụt về khoang miệng, khóe mắt ươn ướt hồng hồng. Bàn tay còn lại đang vuốt ve bên trong chiếc sơ mi trắng cũng thu về, chuyển mục tiêu tấn công xuống khuy quần Lâm An, nhưng nửa đường đã bị cậu chặn lại.

Gò má cậu đỏ bừng vì xấu hổ, hồi lâu sau mới khó khăn nói: "Tôi không muốn... không muốn bị cái kia nữa... tôi khẩu giao cho anh có được không?"

Tần Thiệu sửng sốt một lát, sau đó nhịn không được bật cười. Mút cho hắn ấy à? Hắn còn chưa kịp làm gì, Lâm An da mặt mỏng đã hận không thể đào một cái lỗ chui xuống lòng đất ngay và luôn, không bao giờ ngoi lên nữa. Nhìn cậu xem, chỉ vừa nói một câu mà ánh mắt đã né tránh không dám nhìn thẳng hắn, vậy mà gan hùm chí lớn lại chẳng nhỏ chút nào, bắt đầu dám thương lượng với hắn rồi.

Hắn nhếch môi, trêu chọc cậu: "Ok làm đi, nếu em mút cho anh bắn được thì hôm nay anh sẽ tha cho em, nhưng mà..."

"Bé cưng, anh còn chưa cương đâu đấy." Cổ áo sơ mi đen của Tần Thiệu mở hé, lộ ra sợi dây chuyền bạc tinh xảo, hắn liên tục trêu chọc cậu.

Giọng điệu của người đàn ông trầm ấm và lười biếng, dù đang cười nhưng vẫn tạo cảm giác áp bức không nhẹ. Cuối cùng Lâm An phải lấy hết toàn bộ dụng khí, dù đã ngượng đỏ mặt, nhưng để bản thân không bị đụ, cậu quyết định tiến lại gần hơn, ngậm lấy yết hầu của Tần Thiệu.

"!"

Nụ cười trên môi Tần Thiệu lập tức biến mất. Hắn nhíu mày, yết hầu bị môi lưỡi ấm nóng liếm mút mà cuộn lên cuộn xuống mất kiểm soát, thở dốc một tiếng. Lâm An đặt tay lên cơ ngực của hắn, ngoan ngoãn ngẩng đầu liếm láp bằng cái lưỡi nhỏ của mình, nhìn cực kỳ giống một con mèo đang cầu xin thức ăn. Khi nghe thấy tiếng rên rỉ trầm thấp của Tần Thiệu, cậu như được cổ vũ mà cắn nhẹ xuống, trong khi vành tai vẫn ngại ngùng đỏ ửng.

Tần Thiệu căng cứng toàn thân, hít sâu một hơi, bụng dưới nóng như lửa đốt, cây gậy dưới mông Lâm An cương lên trong nháy mắt, hắn vươn tay vuốt ve eo cậu, khẽ cười:

"Bé cưng biết nhiều trò thật đấy, học ở đâu vậy?"

Lâm An không biết eo mình lại nhạy cảm đến vậy, cậu cảm thấy cơ thể trở nên mềm nhũn khi bị chạm vào, khó chịu nhẩm nhổm trên đùi Tần Thiệu. Cậu nhả yết hầu đang bị liếm mút ra, để lại một dấu răng đỏ hồng khá nông, trông cực kỳ quyến rũ.

Cậu quay đi, không dám nhìn, cũng không dám trả lời hắn, lắp bắp đỏ mặt.

Nhìn vẻ chột dạ của cậu, Tần Thiệu bỗng hiểu ra tất cả, bật cười: "Cmn, em học từ AV phải không?"

Lâm An đỏ bừng cả mặt như thể bí mật nhỏ bé trong lòng bị bóc trần, xấu hổ đến mức không dám nhìn vào mắt hắn.

Da mặt Lâm An mỏng lại dễ ngượng ngùng, hễ nói gì hơi quá một chút thì sẽ đỏ mặt giống như một quả cà chua chín. Nhưng đẹp nhất vẫn là đôi mắt ấy, không biết Tần Thiệu đã bắt gặp nó bao nhiêu lần trong những giấc mộng xuân hàng đêm, cứ nhìn là lòng hắn lại ngứa ngáy, đành đưa tay che mắt cậu lại, thở dài:

"Bé cưng đừng nhìn anh như thế, em làm anh cảm thấy như đang bắt nạt trẻ con vậy."

Lâm An nghe thấy lời này lại càng thêm xấu hổ, hàng mi khẽ run rẩy. Đôi mi ấy nhẹ nhàng lướt qua lòng bàn tay của Tần Thiệu, mang đến một cảm giác tê tê nhè nhẹ.

"Tôi... Tôi đủ tuổi trưởng thành rồi."

"Đúng đúng." Tần Thiệu bật cười: "Anh biết em lớn rồi, thậm chí còn biết gọi "đào" cơ mà."

Hôm ấy, rõ ràng Lâm An đã bị hắn trừng phạt đến mức nước mắt khô cạn, mông cũng sưng lên, nhưng mỗi lần nhắc đến chuyện này, cậu lại cảm thấy chột dạ mà ngậm miệng.

Tần Thiệu không nói nữa, buông tay đang che mắt Lâm An xuống, cho cậu đúng 30 phút, nếu không làm hắn bắn được thì...

Gã lưu manh còn cực kỳ xấu xa, cố tình nói nửa vời để gây áp lực cho cậu sinh viên non nớt.

Chỉ còn nửa tiếng nữa là hết giờ, áp lực của Lâm An tăng gấp đôi, lo lắng nghĩ chừng ấy thời gian chắc cũng đủ dùng. Cậu trai với vành tai đỏ ửng tụt xuống khỏi đùi Tần Thiệu, vụng về tháo thắt lưng hắn ra, nhẹ nhàng kéo khóa quần âu xuống, gậy thịt bên trong đã cương cứng hoàn toàn, căng phồng dưới lớp quần lót màu đen, liên tục tỏa nhiệt.

Tần Thiệu lười biếng cụp mắt xuống, nhìn Lâm An tự cởi quần lót, mặt đỏ bừng, đôi tay nhỏ nhắn trắng nõn lấy thứ xấu xí kia ra. Hắn cúi đầu rút một điếu thuốc từ trong hộp, ngậm vào miệng, châm lửa rít một hơi, cong khóe môi quan sát những động tác ngập ngừng ngượng nghịu của cậu.

"Em còn chờ gì nữa? Em đã bao giờ thổi kèn cho ai chưa?" Hắn cười hỏi một cách thản nhiên.

Lâm An ngồi xổm giữa hai chân Tần Thiệu, ngơ ngác nhìn dương vật đang cương cứng hùng hổ kia, lẩm bẩm: "Chưa". Tim cậu sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi, đây là lần đầu tiên cậu nhìn trực tiếp cái dương vật đã đụ mình suýt chết ngày hôm đó. Gậy thịt nổi giận đùng đùng như một con dã thú, màu sẫm, to và dày cộp.

Đột nhiên cậu cảm thấy sợ hãi, nó to quá, sao cậu có thể ngậm hết được, khóe miệng sẽ bị rách mất.

Nhưng nếu không ngậm nó, cậu sẽ phải dùng một nơi còn nhỏ hơn để ăn, khung cảnh đêm ấy hiện ra rõ mồn một trong đầu, cậu nhớ như in bản thân đã đạt cực khoái nhiều lần thế nào, chỉ đành kìm nén nỗi sợ mà nắm gậy thịt của hắn, học theo AV lè lưỡi liếm nhẹ quy đầu một cái, sau đó ngây ngô liếm qua liếm lại.

Yết hầu của Tần Thiệu cuộn tròn, hắn rít một hơi thuốc lá, chăm chú nhìn Lâm An giữa hai đùi vươn lưỡi liếm tới liếm lui, gậy thịt hung dữ dần nhuộm đầy nước miếng óng ánh, vật kia quá lớn, quy đầu còn vểnh lên, chất lỏng dâm dục rỉ ra từ phần đỉnh rớt xuống ngay chóp mũi Lâm An.

Lâm An vịn đùi hắn, vành tai đỏ ửng mà liếm lỗ nhỏ chảy nước trên quy đầu, do dự vài giây, há miệng ngậm chóp đỉnh, mút vào một chút, hàng mi đen nhánh khẽ rung lên từng nhịp. Cảm giác quy đầu lọt vào khoang miệng ấm nóng khiến Tần Thiệu sướng run lên, thích thú nhắm mắt lại, nhẹ nhàng đẩy hông di chuyển trong miệng cậu tạo ra âm thành phùn phụt khe khẽ, Lâm An nuốt vào một cách khó nhọc.

"Òm ọp..."

Cậu không thể ngậm miệng, quy đầu to lớn đã lấp đầy tới tận cổ họng, cậu chỉ đành dùng tay vuốt phần thừa ra bên ngoài, cái lưỡi nhỏ hồng vụng về liếm qua liếm lại, nước miếng tràn ra làm ướt cán cây dày cộp.

Tần Thiệu cầm điếu thuốc bằng một tay, lồng ngực phập phồng, hơi thở dồn dập, hắn nhìn đầu cậu sinh viên chôn giữa hai chân mình mút liếm lên xuống mà bụng dưới thắt lại như bị đốt cháy, hắn rít thêm một hơi thuốc lá, ánh mắt tối sầm, thầm chửi tục.

Hắn vốn mang tâm lý chờ xem trò vui, tận hưởng đối phương dùng môi lưỡi lấy lòng. Nào ngờ "phim hay" này lại khiến hắn phải tự nhận trái đắng. Vừa rít thuốc, hắn vừa cố gắng kiềm chế cảm giác khoái lạc mãnh liệt đang cuộn trào trong cơ thể, đến mức gân xanh trên cánh tay nổi rõ. Mãi đến khi gần hết thời gian, hắn mới cố giữ vẻ bình thản như không có gì, nhắc nhở một cách hờ hững.

"Bé cưng, sắp hết giờ rồi."

Lâm An cố nén cảm giác xấu hổ phun ra nuốt vào liên tục, chỉ cầu mong hắn bắn nhanh một chút, nghe được câu nhắc nhở này, cậu lập tức hoảng hồn, tiếng rên nghẹn ngào thoát ra khỏi cổ họng. Cậu vừa cố gắng mút kem vừa nhìn Tần Thiệu bằng đôi mắt long lanh cầu khẩn, thật sự.. trông rất thiếu đụ.

Tần Thiệu khẽ cắn đầu điếu thuốc, kiềm chế suy nghĩ muốn đè cậu lên cửa, lột quần ra mà đụ lút cán khiến cậu vừa khóc vừa kêu, thở dài: "Bé cưng tội nghiệp, anh thực sự không bắn nổi đâu, hay là em cởi quần ra cho anh chơi chân một lát?"

Hắn vươn bàn tay đang cầm điếu thuốc ra, vuốt ve khuôn mặt non mịn của Lâm An, khẽ giọng dụ dỗ: "Anh chỉ chơi chân thôi, hứa không đụ vào trong đâu mà."

Trong phòng vệ sinh thỉnh thoảng lại vang lên tiếng nói chuyện và tiếng nước chảy, ở buồng vệ sinh cách đó không xa, một cậu sinh viên trẻ trông cực kỳ thanh tú đang ngồi bán khỏa thân trên đùi gã đàn ông cao lớn mặc sơ mi đen, cặp mông trắng nõn bị dương vật tím đen ma sát chảy nước dầm dề.

Người đàn ông to lớn ôm chặt cậu sinh viên bé hơn mình một cỡ vào lòng, dương vật dày cộp tím đen liên tục cọ xát khe mông mềm mại, để lại từng vệt nước ướt át. Cơ thể gầy gò của cậu sinh viên run lên bần bật, ngoan ngoãn ôm cổ người đàn ông, nghẹn ngào hỏi nhỏ: "Anh xong chưa vậy? Anh bắn được không?" Người đàn ông tiếp tục nắm mông cậu mà đâm thọc gậy thịt vào khe hẹp giữa đùi, nếu có ai đi ngang qua buồng vệ sinh này, cậu sinh viên sẽ sợ hết hồn mà ôm chặt gã đàn ông, trông như thể đang lén ngoại tình sau lưng mọi người vậy.

Mùi hương nhẹ nhàng từ cơ thể Lâm An vờn lướt nơi chóp mũi Tần Thiệu, quấn lấy từng hơi thở của hắn, dương vật cũng được thoải mái khi cắm vào khối thịt non mẩy, hắn thở dốc vì khoái cảm, khẽ cười: "Chưa đâu, bé cưng... mông em mềm thật đó."

Quy đầu rỉ dịch làm mông Lâm An ướt đẫm, đùi trong lấp lánh ánh nước, nước dâm từ phía sau bắn ra tung tóe, văng lên cả dương vật hồng hồng cương cứng của Lâm An.

Thân dưới của bọn họ nhầy nhội nhớp nháp, trông chẳng khác gì đụ súng thật đạn thật. Khuôn mặt đỏ bừng của Lâm An dựa vào cổ Tần Thiệu, đôi mắt đẫm lệ, bé gà con cũng vung vẩy nhỏ giọt, thỉnh thoảng lại bị quy đầu lớn đụng trúng, Lâm An cũng sắp bị chơi bắn đến nơi rồi. Cậu nức nở hỏi:

"Hức... ưm, xong chưa vậy, bắn rồi chứ,... huhu nóng quá."

"Ừm, sắp rồi đây."

Lâm An nghe hắn nói vậy thì nước mắt lưng tròng, cậu cố gắng chịu đựng khoái cảm và sự xấu hổ khi bị người cùng giới trêu chọc, thở hổn hển chờ hắn xuất tinh. Nhưng dần dần, hành động của Tần Thiệu càng lúc càng quá đáng, quy đầu to tròn liên tục va chạm vào lỗ nhỏ khép chặt phía sau khiến Lâm An run cả người, rên rỉ trong hoảng loạn, muốn năn nỉ hắn nhẹ một chút, nhưng bỗng nhiên, cậu nghe thấy một nhóm người vừa cười đùa nói chuyện vừa vào phòng vệ sinh xả nước cứu thân, trong đó còn có vài giọng khá quen thuộc... giống như các bạn cùng lớp của cậu vậy.

Toàn thân cậu lập tức căng cứng, ngay cả hô hấp cũng chậm lại, cậu chôn đầu vào vai người đàn ông, cắn môi cố nén tiếng rên rỉ. Lúc này, tiếng cười trầm thấp xen lẫn tiếng thở hổn hển đột nhiên vang lên bên tai cậu:

"Hưm... bé cưng cố chịu chút nhé."

Người đàn ông giữ chặt mông cậu, dương vật tím đen phủ lớp nước ẩm ướt dựng thẳng lên, nhắm ngay lỗ sau rồi mạnh mẽ đút quy đầu vào. "Phụt" một tiếng, gậy thịt phá mở niêm mạc, mới cắm hơn nửa cây đã làm lỗ thịt chặt khít giữa khe mông căng đến mức giới hạn.

"A..."

Lâm An vùi khuôn mặt đỏ bừng vào vai Tần Thiệu, siết chặt quần áo hắn, toàn thân run rẩy, tiếng nức nở đè nén trong cổ họng đáng thương như một con thú non. 

--------------------------------------

Editor có lời muốn nói: Hôm nay lên cho anh chị em con hàng "anh hứa anh không làm gì đâu" 🤡

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro