Chương 19: Lỗ dâm ngậm kẹo mút 🍭
Gã lưu manh dai như đỉa đói, liên tục quấy rầy ép cậu sinh viên trẻ bồi thường hết khoản này đến khoản khác, sau đó lại hôn một lúc, sờ một lúc, xoa nắn một lúc, mãi đến khi cậu sinh viên mềm nhũn thành bãi nước mới chịu thả người đi.
Khuôn mặt cậu sinh viên đỏ bừng, mồ hôi tuôn như mưa, vừa được gã lưu manh thả ra đã vội vàng bỏ chạy như thỏ con bị diều hâu đuổi. Cậu vật vã mãi mới đến được lớp học bổ túc nhưng vẫn không kịp, chỉ đành lắp bắp xin lỗi giáo viên nước ngoài đang giảng bài, rồi quay về chỗ ngồi.
Nhờ ơn của Tần Thiệu, suốt buổi học Lâm An không nghe được một từ nào mà giáo viên nước ngoài trên bục giảng nói, cho đến khi giáo viên giao bài tập thực hành, cậu mới ngượng ngùng cúi đầu, ngón tay cầm bút chấm chấm lên trang vở trắng trơn, trong lòng không khỏi tức giận trách móc Tần Thiệu.
Cuối cùng cũng kiên trì đến hết giờ học, thỏ con vừa định tránh xa gã lưu manh để nhảy về cái ổ đất nhỏ của mình, thì lại bị tên lưu manh đứng chờ ở cửa bắt được ngay lập tức. Hắn nắm lấy hai tai thỏ, mang về nhà tắm rửa sạch sẽ, rồi ném lên giường.
Đến lúc ăn cơm rồi.
Trong phòng ngủ, cửa tủ quần áo mở toang, để lộ bên trong những bộ quần áo được sắp xếp gọn gàng, sạch sẽ, làn vải được là phẳng phiu. Trong số những bộ cảnh phục đang treo, có một cái móc trống không. Trên sàn nhà là chiếc áo len trắng, sơ mi và quần jeans rõ ràng không phù hợp với đống quần áo trưởng thành trong tủ.
Thảm trải sàn bị một mớ quần áo lộn xộn đè lên, cất giọng bảo với tủ: "Người anh em, sao cậu không đóng cửa vào? Mấy thứ riêng tư bên trong lộ hết ra rồi kìa."
Tủ quần áo chẳng hề xấu hổ mà phanh trần trụi, không thèm che cái gì bên trong: "Đừng nói nữa, chủ nhân lấy một bộ cảnh phục từ bụng tôi ra, vừa dỗ vừa lừa người ta mặc vào, nhìn một cái đã ôm người ta lên ném lên giường, chẳng thèm đóng cửa cho tôi."
Thảm nghe xong thì ngượng ngùng: "Ái chà, vội vã thế cơ à."
"Anh, anh đừng, đừng như vậy..."
Cậu sinh viên tóc đen trên giường lớn mặc bộ đồng phục cảnh sát màu xanh không vừa với vóc dáng, bên trong trống trơn không có gì che chắn. Bộ ngực trắng như tuyết và núm vú hồng hào của cậu phô bày một cách rõ ràng, hai chân trần trắng nõn lộ liễu dưới lớp quần áo. Vì chủ nhân của bộ quần áo lớn hơn cậu gần một vòng, nên tay áo có hơi dài chỉ để lộ ra đầu ngón tay trắng nõn. Cậu hoảng hốt thận trọng nhìn người đàn ông, thấy hắn rút một cây kẹo mút ra thì xấu hổ đến mức ngón chân cũng co lại, âm thanh run rẩy vì sợ hãi trước sự biến thái của hắn.
Tần Thiệu cởi hai cúc áo sơ mi, lộ ra cơ ngực đầy đặn, hắn nghiêm túc quỳ trên giường, cầm trên tay một cây kẹo mút màu hồng, sau đó mỉm cười kéo mắt cá chân Lâm An lại: "Đừng lo lắng, bé cưng, không phải em thích kẹo mút nhất sao?"
"Ngoan nào, để anh đút em ăn."
Lâm An sợ hãi rên rỉ. Mắt cá chân của cậu bị bàn tay nóng bỏng của người đàn ông giữ chặt, tim cậu đập thình thịch, giãy giụa nằm sấp trên giường, đầu ngón tay túm kéo làm rối tung tấm ga trải giường màu xám bên dưới. Cậu dùng cả tay cả chân để di chuyển, đá đạp lung tung, cố gắng thoát khỏi người đàn ông bên trên.
Cậu lắp bắp nói: "Anh... anh đừng làm vậy. Không, không được, tôi không muốn."
"Yên nào, chạy cái gì mà chạy."
Người đàn ông nắm mắt cá chân Lâm An kéo cậu trở lại. Hắn đè cậu nằm lên đùi mình như đang dạy dỗ đứa trẻ hư thân dám trộm mặc quần áo người lớn, bàn tay to đánh bốp một cái xuống cặp mông tròn trịa khiến sóng thịt rung lên, tay kia ấn kẹo mút vào lỗ thịt mà nghiền ép, căng nếp nhăn ra, đút kẹp mút vào, chỉ chừa lại que cầm để nắm lấy mà di chuyển.
"A —— "
Dị vật tròn vo chui vào ruột thịt, niêm mạc cảm nhận được thì lập tức co thắt lại, gã đàn ông xoay tròn cây kẹo mút khiến Lâm An rên lên một tiếng. Nghĩ đến thứ mà lỗ hậu của mình đang ngậm, Lâm An không khỏi ngượng chín người, từ đầu đến chân đỏ bừng như mới trụng nước sôi, khuôn mặt bốc khói, xấu hổ đến mức khóc nức nở:
"Biến thái... Huhu, đồ biến thái."
Tần Thiệu thật sự giống như một tên biến thái, bị mắng không những không tức giận mà còn vui cười hớn hở. Lâm An nhu mì như một con thú nhỏ ăn cỏ trong rừng, chỉ cần chạm nhẹ một cái là ngã gục, đó cũng là lí do mà con sói xấu xa nghiện trêu chọc cậu, cứ nhìn thấy cậu là bản tính lưu manh trong người trỗi dậy không kiểm soát nổi.
"Biến thái? Em nói oan anh rồi bé cưng." Hắn bật cười, tỏ vẻ vô tội: "Anh chỉ muốn đút em ăn kẹo thôi mà."
Gã lưu manh giả bộ làm người đứng đắn, nếu không phải hắn đang dùng một cây kẹo mút để nghịch lỗ hoa của cậu thì thực sự trông hiền lương không tả nổi.
"Thế nào? Ăn ngon không bé cưng?"
Hắn nói bằng giọng trầm khàn kèm ý cười, cầm cái que nhỏ xíu, ấn mạnh viên kẹo tròn tròn vào sâu bên trong chỗ nóng hổi của Lâm An, cứ thế chà xát liên tục. Chẳng biết chạm vào chỗ nào mà Lâm An bỗng nhiên thở dồn dập, người cũng run rẩy theo, vô thức co rút thành ruột lại. Tần Thiệu cầm que kéo ra, chỗ thịt hồng hào với mấy nếp gấp vì ngậm quá chặt cây kẹo mà lồi ra ngoài, rồi lại phụt một tiếng thụt vào trong
Người đàn ông cảm nhận được sự chặt khít và lực hút mạnh mẽ, phía dưới của hắn cứng đến phát đau, vừa cười vừa hỏi
"Có ngọt không? Hửm?"
"Ưm..."
Lâm An xấu hổ đến mức nước mắt trào ra, gần như muốn chôn đầu vào chăn, hai tai đỏ bừng, cơ thể không kiểm soát được mà run rẩy.
Sau vài lần chết đi sống lại trong cuộc làm tình, cơ thể cậu đã dần dần chấp nhận việc dùng cửa sau để tận hưởng khoái cảm. Thêm vào đó, Tần Thiệu lại có thủ đoạn cao siêu, chỉ dùng một viên kẹo mút đã khiến lỗ sau của cậu hộc ra dâm dịch dính nhớp. Đường ruột nóng hầm hập, chất lỏng hòa với viên kẹo tạo thành một thứ hỗn hợp ngọt ngào óng ánh vị dâu tây, không ngừng dính chặt lấy những nếp gấp.
Người đàn ông cất giọng khàn đặc: "Bé cưng ơi, lỗ nhỏ của em nóng quá, làm chảy hết cả kẹo rồi."
Xấu hổ quá, cậu bị cây kẹo mút chơi đến chảy nước đầm đìa, hức... quá xấu hổ.
Lâm An ngượng đến mức cả người ửng đỏ và run bần bật, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống. Viên kẹo chà xát vào điểm nhạy cảm của cậu mang đến những cơn tê dại sung sướng. Dương vật cương cứng đè lên lớp quần cảnh phục của Tần Thiệu, lỗ niệu đạo không ngừng rỉ ra dịch tiền liệt tuyến. Sự xấu hổ trong lòng khiến cho mỗi dây thần kinh của cậu đều trở nên cực kỳ nhạy cảm, âm thanh dính nhớp càng lúc càng lớn hơn bên tai.
Những nếp gấp mềm mại nhả ra một cái kẹo mút ướt át màu hồng, rồi lại nuốt nó vào. Lỗ nhỏ đỏ bừng bị ép chặt liên tục phụt tia nước, không khí tràn ngập một mùi dâu tây ngọt ngào.
Tần Thiệu cầm lấy cán của que kẹo mút, cắm liên tục vào lỗ thịt của Lâm An, âm thanh phùn phụt vang lên đầy xấu hổ. Cậu vội vàng nắm chặt lấy ga giường, trong cơn khoái cảm khi bị va chạm vào tuyến tiền liệt, cậu run rẩy siết chặt lấy que kẹo mút đã tan chảy, dương vật cương cứng giật giật vài cái, tinh dịch bắn ra ào ào.
Thành trong nóng hổi kẹp chặt lấy viên kẹo như thể không muốn cho Tần Thiệu kéo ra. Lỗ nhỏ ướt át ánh lên vẻ dính nhớp, phía dưới của Tần Thiệu cứng đến đau. Hắn từ từ rút viên kẹo ra, tiện tay vứt nó xuống sàn nhà, rồi đặt cậu thiếu niên đang trong cơn cao trào lên giường. Một tay ôm lấy eo cậu, kéo mông cậu nhếch lên, cởi thắt lưng của mình giải phóng dương vật to lớn, nòng súng chĩa thẳng vào mắt thịt ướt át.
Tần Thiệu rướn người, mạnh mẽ tiến vào. Cây dương vật tím đen đầy gân guốc giận dữ đâm sâu vào nơi ướt át non mềm kia, "phụt" một tiếng, nước bắn tung tóe khiến cho lỗ thịt hồng hào càng thêm nhớp nháp.
Lâm An đang trong cơn cao trào thét lên một tiếng, cảm giác nóng bừng lan từ bụng dưới lên đến tận rốn. Cậu quỳ sấp trên giường trong tư thế cực kì dâm đãng, mông cong lên, cái lỗ nhỏ màu hồng ướt át đang "ăn" một cây gậy thịt lớn hơn nó gấp nhiều lần. Vật này quá lớn, hình dạng lại dữ tợn, chỗ thịt non hồng co giật điên cuồng vì khoái cảm bị dương vật của người đàn ông thô bạo đâm vào, lỗ hoa ngậm lấy quy đầu, khó chịu phun ra chất lỏng nóng hổi.
Dương vật to lớn của người đàn ông liên tục đóng cọc vào đường ruột ướt át, tận hưởng khoái cảm từ những bức tường thịt siết chặt, sung sướng thở dài, còn không quên trêu chọc cậu:
"Chậc chậc, nhiều nước thật đấy!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro