Chương 4: Vú nhỏ bị cắn sưng lên rồi

Ánh sáng trong phòng mờ mờ ảo ảo, bầu không khí mê ly dễ khiến người lạc lối, quần jeans cùng đồ lót cotton trắng của thiếu niên rải rác trên mặt đất, cảm giác ám muội tản mát khắp nơi.

Tần Thiệu ngồi trên ghế, vỗ đùi ra hiệu cho Lâm An: "Tới đây."

Lâm An chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng tinh, vạt áo ngắn không cách nào che khuất cảnh xuân bên dưới, hai mắt cậu đỏ hoe, chật vật bước từng bước về phía Tần Thiệu, trần truồng ngồi trên đùi hắn.

Cậu xấu hổ không dám động đậy, lỗ tai thẹn đến mức đỏ bừng, cặp mắt long lanh ngập nước.

Tần Thiệu không vươn tay đỡ eo cậu mà thoải mái ngửa người ra sau, nhàn nhã nhìn thiếu niên rụt rè ngồi đúng vị trí mà mình chỉ định, thỉnh thoảng lại ngước đôi mắt chực khóc lén lút quan sát xung quanh.

Tựa như khách làng chơi bị bắt quả tang sợ hãi cảnh tù tội, cố tình cởi quần áo uốn éo trên đùi cảnh sát, dâm đãng quyến rũ cảnh sát cấu kết làm trái pháp luật.

Tần Thiệu bật cười, vươn tay nâng cằm Lâm An ra hiệu cho cậu nhìn vào mắt mình, giọng nói trầm thấp vô cùng cuốn hút:

"Bé cưng từng hôn ai chưa?"

Vành tai Lâm An đỏ như sắp nhỏ máu, cằm bị hắn nắm chắc, khe khẽ lắc đầu.

"Non nớt đến vậy sao?"

Tần Thiệu cười cười buông cậu ra, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ mịn màng, ngón tay cái vờn lướt đôi môi hồng hào đầy đặn, chà xát tới khi nó nhuộm một màu đỏ thắm: "Ngoan, thè lưỡi ra nào."

Lâm An ngồi trên đùi hắn, cố gắng chịu đựng sự xấu hổ khi bị người cùng giới đùa bỡn, đầu lưỡi non mềm rụt rè vươn ra, đôi mắt rưng rưng né tránh không dám nhìn thẳng Tần Thiệu, vừa ngoan ngoãn vừa thiếu chịch.

Ánh mắt Tần Thiệu tối sầm lại, hắn đỡ lưng Lâm An, cúi đầu ngậm chiếc lưỡi trơn mềm, mút rồi lại liếm, Lâm An vô thức khụt khịt mũi, hơi mở hé đôi mắt đen nhánh ngập nước long lanh.

— Cậu bị đàn ông hôn rồi.

Tâm trí Lâm An trống rỗng, cơ thể cứng ngắc, đầu lưỡi cũng không biết trốn vào đâu.

Cậu bị giam chặt trong hơi thở mang đầy tính xâm lược của đối phương, ngay khi đôi môi chạm nhau, chiếc lưỡi trơn ướt của đối phương len lỏi vào khoang miệng cậu, tìm đầu lưỡi cậu để triền miên quấn quýt, từng cái mút nhẹ mang đến sự tê dại và cảm giác dâm loạn mà Lâm An chưa từng biết đến trong đời.

Tần Thiệu cũng không phải là người dịu dàng gì, đầu tiên hắn trêu chọc thần kinh của Lâm An, sau đó không cho cậu cơ hội thích ứng mà nắm cằm ép cậu mở miệng, đầu lưỡi thô to hung hăng nhét đầy khoang miệng cậu.

Lâm An ngồi trên đùi chú cảnh sát, cằm bị nắm chặt không thể tự do cử động, đầu lưỡi mềm mại bị cái lưỡi trơn ướt thô to của đối phương khuấy động đến phát ra tiếng, khóe mắt cậu đỏ hoe ngấn lệ, hô hấp dồn dập, khó khăn nuốt nước miếng, mùi thuốc lá đầy tính công kích của đối phương khiến cậu sợ run lẩy bẩy.

"Ưm không... A, đừng, không muốn..."

Lâm An chưa được trải nghiệm cảm giác hôn môi với con gái, nhưng cậu chắc chắn sẽ không bá đạo và càn quét như cái cách mà Tần Thiệu đang làm. Hắn hung hăng cướp đoạt tất cả hô hấp của cậu, mười chín năm sống trên đời, cho đến nay cậu vẫn là một người đàn ông thẳng tăm tắp, sao có thể dễ dàng tiếp nhận nụ hôn của người cùng giới, cậu không ngừng nức nở muốn quay đầu.

Tần Thiệu đã đoán trước được phản ứng né tránh của cậu, hắn siết chặt gáy thiếu niên, mạnh mẽ cố định cậu trên người mình, tựa như trừng phạt mà liên tục mút hút đầu lưỡi mềm mại kia, lưỡi Lâm An chẳng mấy chốc đã tê rần rần, nước miếng theo khóe miệng chảy xuôi xuống cằm.

Nhận thấy tay Lâm An dần buông lỏng quần áo mình, Tần Thiệu cười khảy một tiếng, đỡ gáy cậu mút mạnh đầu lưỡi trơn trượt.

Bé cưng non nớt sao có thể chống đỡ được sự trêu chọc của Tần Thiệu, cho dù không tình nguyện cũng chỉ đành nắm chặt quần áo hắn, cơ thể nhũn ra trước âm thanh môi lưỡng quấn quýt vang động, đuôi mắt ướt át nhiễm màu ửng hồng của tình dục, gậy thịt xinh xắn bẽn lẽn ngóc đầu lên.

Trên người Lâm An có một mùi thơm nhàn nhạt, phản ứng cũng rất ngây ngô, Tần Thiệu càng hôn khóc cậu lại càng không khống chế được lí trí của mình, tay hắn luồn vào vạt váo mỏng manh, hung hăng nắn bóp mảng da thịt trắng nõn, núm vú màu hồng nhạt bị ngắt nhéo lôi kéo đến đỏ bừng, Lâm An run lẩy bẩy trong lồng ngực hắn, cổ họng tràn ra tiếng nức nở đáng thương như thú nhỏ.

Khuôn mặt Lâm An tèm nhem nước mắt, khoái cảm xa lạ ập đến biến đầu óc cậu thành một mớ hỗn độn, hô hấp của người đàn ông trở nên dồn dập, động tác tay cũng càng lúc càng mạnh hơn, mảng da thịt trắng mịn bị chơi đùa đỏ như sắp nhỏ máu, núm vú vừa tê vừa ngứa, dưới mông bị cây gậy cứng rắn nóng bỏng chọc vào khiến cậu rất khó chịu.

Tần Thiệu ôm thân thể mềm nhũn như cọng bún của Lâm An, tách rời hai đầu lưỡi ướt đẫm, rút tay kéo vạt áo sơ mi đến bên môi cậu, giọng nói khàn khàn không cho phép từ chối:

"Cắn chặt."

Lâm An trắng trẻo non mịn, đôi mắt đen nhánh ngập nước, chiều cao 1m75 nhưng vóc dáng gầy gò, ngồi trong lòng Tần Thiệu 1m90 chẳng khác nào cậu nhóc chưa trưởng thành, trông vừa nhỏ bé vừa tràn ngập khí chất học sinh ngoan. Khuôn mặt cậu đỏ bừng, thở hổn hển lau nước miếng trào ra bên khóe miệng, kìm nén sự xấu hổ cắn chặt vạt áo, dâng đầu vú mềm mại cho chú cảnh sát kiểm tra.

Chú cảnh sát không vội vã chạm tay vào núm vú nhỏ của khách làng chơi, thứ khiến hắn để tâm là dương vật màu phấn hồng đang cương cứng ngượng ngùng rỉ nước phía bên dưới: "Có vậy đã muốn bắn rồi? Bé cưng, em thực sự là trai thẳng sao?"

Lâm An vừa xấu hổ vừa thẹn thùng, ngước đôi mắt long lanh ngập nước oan ức nhìn Tần Thiệu.

Tần Thiệu quả thực đã bị cái liếc mắt này khơi lên toàn bộ dục vọng, cổ họng hắn căng thẳng, bàn tay to lớn vuốt ve da thịt non mịn của Lâm An, một đường từ bụng dưới lên thẳng lồng ngực, tán tỉnh đùa bỡn cơ thể thiếu niên thuần khiết chưa trải sự đời.

Lâm An bị Tần Thiệu ve vãn run lẩy bẩy, lòng bàn tay ấm nóng của người đàn ông xoa nắn da thịt cậu, cậu ngậm chặt vạt áo, không nhịn được tràn ra vài tiếng thở hổn hển, thân thể trắng nõn dần nhuộm màu hồng phớt, dương vật vểnh cao rỉ nước tựa như chỉ cần sờ thêm vài cái là có thể bắn ra.

Tần Thiệu vô cùng hưởng thụ dáng vẻ biến hóa của Lâm An dưới tay mình, loại phản ứng non nớt và ngây ngô này khiến cây gậy trong quần hắn càng lúc càng cứng, hắn vuốt ve lồng ngực Lâm An, thi thoảng lại dùng bụng ngón tay ngắt nhéo viên đậu đỏ nhô lên bắt mắt. Lâm An vừa đau vừa khó chịu, run rẩy nắm chặt quần áo Tần Thiệu, nức nở yếu ớt đáng thương, cơ thể mềm nhũn khó nhịn vặn vẹo trên đùi Tần Thiệu.

Ánh mắt Tần Thiệu tràn ngập ý cười: "Lần đầu tiên anh thấy đầu vú trai thẳng mà dâm đãng như thế này."

"Ưm, đừng... đừng nói nữa."

Da mặt Lâm An mỏng, từ lúc nhận ra cảm giác ở đầu vú không chỉ là đau mà còn có sướng thì nghẹn ngào chảy nước mắt. Cậu cũng không hiểu tại sao bản thân bị người cùng giới xoa đầu vú lại thoải mại đến thế, giống như một tên biến thái vậy, dương vật cũng không nghe lời mà rỉ nước tùm lum, chỉ đành ngậm vạt áo xin tha.

"Sao thế? Xấu hổ à?"

Cây gậy của Tần Thiệu nằm dưới mông Lâm An cứng rắn như một thanh sắt, thậm chí còn có xu hướng phá quần chui ra ngoài, vậy mà biểu cảm của hắn vẫn cực kỳ bình tĩnh, đôi mắt màu hổ phách nhàn nhã nhìn Lâm An khiến cậu xấu hổ cúi đầu, vừa hỏi han vừa trêu chọc thiếu niên non nớt, động tác bóp đầu vú cũng hung hăng hơn.

Núm vú màu hồng nhạt bị kéo lên nhào nặn, móng tay cào nhẹ lỗ sữa bên trên, mạnh mẽ xoa nắn khiến làn da và bầu vú trắng nõn xung quanh cũng bị chơi đùa đến ửng hồng, nhìn qua là thấy một bên sưng to hơn phía còn lại, ngón tay của Tần Thiệu ép phẳng nó xuống rồi lại nhéo lên khiến hai hạt đậu cương cứng đỏ bừng.

Thân thể Lâm An run kịch liệt, cổ họng tràn ra từng tiếng nức nở yếu ớt, núm vú chưa có người nào chạm qua lại bị Tần Thiệu đùa bỡn thô bạo, lông mi đen tuyền long lanh nước mắt khẽ lay động, miệng ngậm vạt áo ướt đẫm nước miếng vẫn không nhịn được mà thút thít khóc kêu:

"Hức! Không... Không muốn, đừng mà, khó chịu quá ——, đừng bóp nữa..."

"Khóc đáng thương quá trời, bé cưng có đau không?"

Tần Thiệu hạ nhẹ giọng, rõ ràng chính là tên đàn ông cặn bã trêu chọc thiếu niên mà vẫn ra vẻ hỏi han đầy thương xót. Thực ra Lâm An không đau mấy, nhưng một người đàn ông lại cương cứng bởi sự ve vãn của người đàn ông khác khiến lòng tự trọng của cậu bị tổn thương sâu sắc, cậu run rẩy gật đầu nói dối Tần Thiệu, vậy mà thứ phản chiếu trong đôi mắt rưng rưng đáng thương lại là nụ cười vô liêm sỉ của tên đàn ông xấu xa kia.

"Bóp đau bé rồi sao? Vậy anh hôn hôn giúp bé được không, hôn một cái là hết đau liền."

Gã đàn ông mặc đồng phục cảnh sát bật cười dỗ dành, dùng bụng ngón tay xoa xoa núm vú cứng rắn sưng to hơn hạt đậu đỏ, Lâm An ngậm vạt áo thở hổn hển, đôi mắt ngập nước sợ hãi mở lớn, mà Tần Thiệu nói xong đã dứt khoát cúi đầu ngậm đầu vú đỏ bừng giữa đôi môi mỏng, liếm vào trong miệng hút mạnh một cái.

"A —— "

Lâm An lập tức hoảng hốt kêu lên, âm thanh không lớn, thậm chí còn yếu ớt đến mức đáng thương, cậu nắm chặt vai áo Tần Thiệu, thân thể mềm nhũn, gậy thịt hoạt bát vểnh cao càng rỉ nhiều chất lỏng trong suốt.

Khoang miệng ấm áp bao bọc núm vú nhạy cảm, răng môi dùng sức gặm cắn, đầu lưỡi liếm qua liếm lại, thỉnh thoảng còn hút một ngụm, Lâm An khó chịu kêu lên, thân thể đỏ bừng run rẩy, không ngừng vặn vẹo trên thanh sắt cứng nóng của Tần Thiệu, nước mắt như những hạt châu đứt chuỗi liên tục chảy tràn, tiếng nức nở đứt quãng đáng thương.

"Đừng, đừng cắn, xin anh, hức khó chịu, khó chịu quá! Không muốn đâu mà..."

Tần Thiệu đè tấm lưng run rẩy của thiếu niên bằng một tay, xấu xa cắn núm vũ sưng đỏ, cả thịt vú đáng thương cũng bị hút vào miệng, Lâm An run rẩy dữ dội, nước mắt chảy đầy mặt, cổ họng không ngừng phát ra tiếng khóc nghẹn ngào khi bị trêu đùa kích thích, cậu vặn eo trên đùi Tần Thiệu, cặp mông trắng nõn mềm mịn đè tới đè lui trên dương vật cứng rắn, cứ như thể chỉ một giây sau là nó có thể phá quần xông vào động thịt của cậu mà hưởng thụ khoái cảm.

Máu toàn thân Tần Thiệu dồn thẳng xuống bụng dưới, hắn thở hồng hộc cúi đầu cắn ngực Lâm An, ngay khi cậu không nhịn được thét chói tai mới nhả đầu vú đáng thương ra, nâng mông Lâm An nhấc bổng về phía giường lớn màu xám trong phòng. Hắn đặt Lâm An nằm xuống, đè lên trên, không chờ cậu kịp phản ứng đã tiếp tục mút núm vú sưng đỏ bị nước miếng nhuộm cho sáng bóng, vừa liếm lại vừa nhay.

"A!" Lâm An đột nhiên ưỡn thắt lưng, nước mắt liên tục chảy xuống, Tần Thiệu khom lưng cắn núm vú của cậu, hết mút lại liếm khiến cậu khó chịu vặn vẹo lung tung, gót chân đá đạp loạn xạ, khóc không thở nổi: "Không được! Đừng cắn, bỏ ra đi! A đừng, muốn bắn! Muốn bắn —— "

Cậu vừa khóc vừa thở hổn hển, nâng eo run rẩy bắn ra, côn thịt sưng đỏ giật giật tuôn trào từng luồng tinh dịch trắng đục.

Nhưng Tần Thiệu vẫn chưa buông tha cho thiếu niên đang chới với trong khoái cảm tình dục xa lạ, hắn hung hăng mút liếm đầu vú sưng đỏ sắp rách da, nước mắt giàn dụa trên khuôn mặt Lâm An, thiếu niên nức nở đá đạp khiến ga giường cũng trở nên lộn xộn.

Không biết Lâm An đã bắn bao nhiêu lần, gậy thịt nửa mềm rỉ giọt tinh trắng đục ủ rũ cúi đầu giữa hai chân, bắp đùi non mịn nhầy nhụa chất lỏng ấm áp, cậu giãy dụa trong vô vọng, chỉ có thể rên rỉ vài tiếng nhỏ như thú non yếu ớt. Cuối cùng Tần Thiệu cũng rủ lòng từ bi buông tha cho cậu, hắn nhả núm vú bị hút đến sưng phồng, liếm môi, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt thất thần ửng hồng cùng mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Lâm An, giọng nói khàn khàn tràn ngập ý cười:

"Thật đáng thương, núm vú nhỏ bị cắn sưng lên rồi."

----------------------------------

Editor có lời muốn nói: Chơi núm vú người ta cả một chương thì sưng là đúng rồi ( - _ - ')

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro