3
Thẩm Văn Lang quả thật không đoán sai. Lần đến chỗ ở của Cao Tình, mùi cây xô thơm nồng nặc phả vào mặt chính là mùi pheromone của Cao Đồ. Theo lời vị bác sĩ Omega, lần trước Cao Đồ xác nhận mang thai, địa chỉ đăng ký trong hồ sơ bệnh án chính là nhà của Cao Tình.
Tuy nhiên, Cao Đồ không chịu gặp hắn.
Thẩm Văn Lang biết mình không thể chần chừ thêm nữa. Thời gian càng kéo dài, Cao Đồ và đứa bé càng thêm nguy hiểm. Người Omega kiên quyết gánh vác mọi thứ, không hé răng nói một lời mỗi khi có chuyện xảy ra kia, đến nay không biết đã phải chịu đựng bao nhiêu đau đớn mà người thường khó có thể chịu đựng nổi...
Hắn phải tìm thấy Cao Đồ ngay lập tức! Ngay bây giờ!!
Thẩm Văn Lang lái xe gần như phóng như bay đến chỗ ở của Cao Tình, hắn thực sự không chắc liệu Cao Đồ đã dọn đi chưa sau lần hắn tìm đến.
Lần đầu tiên Thẩm Văn Lang nhận ra, người đã ở bên hắn mười năm, nắm rõ mọi thói quen của hắn như lòng bàn tay, một khi quyết tâm lẩn trốn, lại khiến hắn hoàn toàn mất phương hướng.
Mang theo tâm trạng bất an, Thẩm Văn Lang một lần nữa gõ cửa nhà Cao Tình.
Cánh cửa được kéo ra một khe hở. Là Cao Tình, nhìn thấy Thẩm Văn Lang, khuôn mặt cô bé lập tức bao phủ bởi sương lạnh và sự thù địch không hề che giấu.
"Có chuyện gì không? Cái đồ biến thái quấy rối, theo dõi học sinh cấp hai như anh!"
"Cao Đồ đâu?" Thẩm Văn Lang có thể bỏ qua sự vô lễ và vu khống của Cao Tình, hắn chỉ muốn tìm thấy Cao Đồ.
Cách cánh cửa chống trộm, Cao Tình cười lạnh một tiếng: "Tôi đã nói với anh rồi, chúng tôi không ở cùng nhau."
Thẩm Văn Lang không muốn đôi co với một học sinh cấp hai. Hắn lo lắng nhún mũi, cố gắng ngửi một chút mùi pheromone của Omega đang mang thai trong không khí.
Nếu quay ngược lại vài tháng trước, Thẩm Văn Lang nằm mơ cũng không ngờ có ngày mình lại khao khát ngửi thấy mùi pheromone của Omega đến vậy.
Cho đến khi mùi cây xô thơm quen thuộc đó lại thoang thoảng xộc vào mũi.
"Cao Đồ ở trong đó phải không? Cho tôi gặp cậu ấy một lần thôi!"
Cao Tình bĩu môi, kéo khe cửa hẹp lại: "Anh còn muốn vào đồn cảnh sát một lần nữa không?"
"Tôi có chuyện muốn nói với cậu ấy. Em cho tôi gặp cậu ấy một lần đi mà, tôi chỉ nói vài câu, vài câu thôi." Giọng Thẩm Văn Lang khàn đặc, gấp gáp, không biết từ lúc nào đã mang theo một chút cầu xin mà ngay cả bản thân hắn cũng không nhận ra.
Cô bé hung dữ nhìn chằm chằm vào Thẩm Văn Lang: "Tôi đã nói rồi, anh tôi không có ở đây, chúng tôi không ở cùng nhau. Mời anh rời đi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!"
Không đợi Thẩm Văn Lang mở miệng lần nữa, cánh cửa đã bị đóng sầm lại. Hắn thậm chí không có cơ hội nhìn vào bên trong lần nữa, hay ngửi thêm một chút mùi cây xô thơm thoang thoảng kia.
Alpha S cấp kiêu ngạo chưa bao giờ chịu nhường nhịn lời nói này, cuối cùng cũng phải cúi đầu vì tình yêu, đáng tiếc là Cao Đồ còn không cho hắn cơ hội để cúi đầu nữa rồi.
Hắn không dám kích động Cao Đồ vào lúc này.
Ngay cả khi Cao Đồ không có trong nhà, hắn cũng không dám đánh cược.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro