14
Việc thân phận bị bại lộ nằm ngoài kế hoạch của Cao Lạc Lạc, nhưng đã bị phát hiện thì cũng chẳng có gì phải che giấu, cậu cười khẩy một tiếng "Thật thì sao?"
Nghĩ đến một Alpha đã giả vờ làm Omega bên cạnh Cao Đồ lâu như vậy.
Thậm chí là có thể đã ở bên anh trong kỳ phát tình, trên người anh sẽ dính đầy hơi thở Alpha ghê tởm.
Thẩm Văn Lang như một thùng thuốc nổ bị châm ngòi.
Mẹ kiếp, giống như tên điên Hoa Vịnh vậy, giả tạo, đầy mưu mô.
Thẩm Văn Lang không thể nhịn được nữa, tung cú đấm vào khuôn mặt đáng ghét của Alpha kia, cơ thể Cao Lạc Lạc nhanh chóng phản ứng nghiêng người ra sau, một tay tóm được cú đánh tới nhanh không kịp nhìn thấy.
Vẻ hung ác thoáng qua trên khuôn mặt tuấn tú, nhân cơ hội siết chặt hai tay Cao Lạc Lạc, không chút thương tình nâng chân đá mạnh vào bụng cậu, Cao Lạc Lạc không kịp né tránh, bị đá lùi lại vài bước.
Thẩm Văn Lang đã ghét tên nhóc này từ lâu, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua, không cho cậu cơ hội thở dốc, như một con sói dữ đang xé xác con mồi, gân xanh trên cánh tay nổi lên, vung nắm đấm, mạnh mẽ lao tới.
Cao Lạc Lạc nhanh tay nắm lấy cổ tay Thẩm Văn Lang, xoay ngược lại, hóa giải lực xung kích, nghiêng người dùng lực, căng thẳng sống lưng, hất ngược Thẩm Văn Lang trở lại.
Tin tức tố áp bức bạo liệt hương hoa diên vĩ và hương thảo giao chiến lẫn nhau, máu trong cơ thể hai người điên cuồng gào thét, cơn đau nứt vỡ từ tuyến thể xuyên thấu toàn thân.
Đêm tĩnh lặng cũng trở nên xáo động, đèn các tòa nhà không xa lần lượt bật sáng, còn kèm theo tiếng la hét không chịu nổi của Omega.
Tin tức tố Alpha cấp S vốn đã là sống không bằng chết đối với Omega, huống chi còn là hai loại nồng đậm giao thoa như vậy, nếu còn tiếp tục, e rằng sẽ trở thành hành vi bạo ngược phá hoại an ninh xã hội nhưng cả hai đều không có ý định dừng tay.
"Lạc Lạc!"
"Thẩm Văn Lang!"
Cao Đồ lê lết cơ thể như sắp tan rã, chịu đựng nỗi đau như muốn ngạt thở, môi tái nhợt, cắt ngang cuộc chiến của hai người.
Nhận ra sự tổn thương đối với Cao Đồ, cả hai nhanh chóng thu lại tin tức tố, sự xáo động xung quanh mới dần lắng xuống.
Thẩm Văn Lang xông tới, ôm lấy Cao Đồ đang chao đảo.
"Cao Đồ!" Lạc Lạc muốn tiến lên, bị Thẩm Văn Lang trừng mắt nhìn chằm chằm, lạnh giọng mắng "Cút!"
Thẩm Văn Lang nhanh chóng đưa Cao Đồ lên xe, lái đến biệt thự của mình.
Bác sĩ riêng được gọi đến giữa đêm để chẩn đoán cho Cao Đồ "Sức khỏe của anh Cao vốn đã không tốt vì thường xuyên sử dụng thuốc ức chế với thân phận là Omega, lại bị tin tức tố Alpha kích thích, tuyến thể bị tổn thương, cần phải tĩnh dưỡng thật tốt."
Đèn chùm pha lê lộng lẫy treo trên trần nhà, chiếu sáng hơn nội thất đơn giản, lạnh lẽo trong phòng ngủ. Trên chiếc giường cực kỳ rộng rãi là một mảng đen đậm, người bệnh yếu ớt nằm trong chăn mềm, trở thành điểm sáng duy nhất trên giường.
Giống như con thỏ lạc vào hang sói, chỉ cần không cẩn thận sẽ bị xé xác nuốt chửng.
Thẩm Văn Lang ngồi bên giường, dùng khăn tay lau mồ hôi trên trán Cao Đồ, xác nhận người đã an toàn vô sự mới mở cửa ban công gọi điện thoại.
"Điều tra cho tôi, lật tẩy thân phận của Alpha xảo quyệt đó."
"Hắn dùng chất thay đổi tin tức tố, chắc chắn có liên quan đến X Holdings, đi sang nước P điều tra cho tôi, tôi cho cậu nhiều nhất ba ngày."
Là hắn đã quá giới hạn, chỉ tập trung ánh mắt ở Giang Hỗ, không ngờ Alpha đáng chết này lại có thủ đoạn thông thiên đến mức lấy được thuốc bào chế cốt lõi của X Holdings.
Thẩm Văn Lang nghĩ đến Hoa Vịnh, bất chấp bây giờ là mấy giờ, gọi điện thoại cho cậu ta nhưng bị dập máy không thương tiếc.
Hắn mặc kệ, điên cuồng quấy rối, người nghe máy là Thịnh Thiếu Du.
"Thẩm Văn Lang, để tôi thấy anh nửa đêm quấy rầy Hoa Vịnh nữa, tôi sẽ giết chết anh, mặc kệ tập đoàn HS chó má gì của anh." Nói xong, Thịnh Thiếu Du kéo số Thẩm Văn Lang vào danh sách đen.
Mẹ kiếp, tên chó con ngông cuồng này.
Thẩm Văn Lang hận đến nghiến răng, ai thèm nửa đêm gọi điện thoại cho tên điên đó, nghĩ đến những gì Cao Lạc Lạc đã làm, Thẩm Văn Lang tức đến run cả người, cân nhắc Cao Đồ vẫn đang nghỉ ngơi trong phòng, chỉ có thể cố gắng kiềm chế cảm xúc bùng nổ.
Cao Đồ tỉnh dậy vào sáng hôm sau, anh mở mắt ra, phát hiện không phải phòng mình mà là phòng ngủ của Thẩm Văn Lang mà anh đã từng đến trước đây.
Anh chợt nhớ lại mọi chuyện xảy ra tối qua.
Ngửi thấy tin tức tố quen thuộc, Cao Đồ không màng tất cả xông tới, tưởng rằng Thẩm Văn Lang bị thương, nào ngờ người xảy ra xung đột với hắn lại là Lạc Lạc.
Lạc Lạc không phải là Omega sao?
Sao cậu lại là Alpha?
Hơn nữa, cấp độ tin tức tố ngang ngửa với Thẩm Văn Lang.
Cao Đồ còn chưa kịp ngăn cản thêm, mắt tối sầm, ngất đi.
"Tỉnh rồi?" Giọng Thẩm Văn Lang mang theo sự quan tâm, giúp Cao Đồ đi dép lê "Bữa sáng đã làm xong rồi, xuống lầu ăn đi."
Cao Đồ ăn bánh mì, liếc nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Thẩm Văn Lang, thăm dò mở lời "Rốt cuộc chuyện giữa anh và Lạc Lạc là sao?"
Nghe thấy cái tên này, biểu cảm của Thẩm Văn Lang thay đổi "Đừng gọi hắn thân mật như vậy."
"Cao Đồ, hắn là một tên biến thái đầy mưu mô."
"Cao Lạc Lạc đó là một Alpha cấp S, đã dùng chất thay đổi tin tức tố giả làm thân phận Omega lừa em."
"Từ nay về sau, tránh xa hắn ra cho tôi."
Lạc Lạc làm sao có thể là Alpha được? Cao Đồ sững sờ, nghĩ đến khuôn mặt luôn mỉm cười đó.
Giả làm Omega lừa anh, nhưng anh có gì đáng để lừa gạt chứ? Gia thế, ngoại hình, tiền bạc, chẳng có gì nổi bật.
Ngược lại là bản thân anh đã nhận được sự bầu bạn lâu dài từ Cao Lạc Lạc, nhận được sự tin tưởng và khen ngợi chưa từng có.
Cao Đồ không tin, anh không tin, Cao Lạc Lạc có mưu đồ khác với anh.
Thẩm Văn Lang nhìn đồng hồ, ăn xong bữa sáng "Mấy ngày này em không cần đi làm, ở đây nghỉ ngơi cho tốt, đồ đạc của em tôi sẽ cho người thu dọn gửi đến, không được quay lại căn nhà trọ đó nữa."
Ý này là sao?
Bảo anh sống ở đây sao?
Nói thế nào được, Cao Đồ lên tiếng phản bác "Em nghĩ em nên về nhà trọ ở thì hơn."
"Cao Đồ" Thẩm Văn Lang nhìn chằm chằm Cao Đồ, không cho phép anh phản bác "Ngoan ngoãn nghe lời."
Trước khi đi, hắn lại nhấn mạnh "Nghỉ ngơi cho tốt, không được phép tiếp xúc với Cao Lạc Lạc đó nữa."
Khi Cao Đồ quay lại căn nhà trọ, cửa đối diện vừa lúc mở ra, Cao Lạc Lạc đã đợi anh rất lâu, như không có chuyện gì xảy ra, vẫn thân mật cười với Cao Đồ "Tôi đợi anh lâu lắm rồi, anh cuối cùng cũng về rồi."
Nghĩ đến lời Thẩm Văn Lang, nghĩ đến Cao Lạc Lạc nhìn thấy hôm qua, trong lòng Cao Đồ dâng lên nghi ngờ, không tự nhiên rút tay ra khỏi tay Cao Lạc Lạc, anh xưa nay không thích nghi ngờ, nghiêm túc hỏi Cao Lạc Lạc "Lạc Lạc, rốt cuộc chuyện này là sao?"
Cao Lạc Lạc chỉnh lại vẻ mặt, khuôn mặt giống Thẩm Văn Lang đó tràn đầy vẻ thiếu niên, nhìn Cao Đồ rất lâu rồi nhẹ nhàng xin lỗi Cao Đồ "Ba, con không cố ý."
Một tiếng "Ba" này khiến Cao Đồ đứng sững tại chỗ như bị đánh một gậy, trở nên choáng váng.
"Cậu.....cậu gọi tôi là gì?"
"Ba, con là con trai của ba và cha." Cao Lạc Lạc biết sự thật này thực sự khó tin, đưa tờ giấy xét nghiệm quan hệ cha con đã chuẩn bị sẵn cho Cao Đồ.
"Thực ra ba đã sớm nhìn ra rồi, con rất giống Thẩm Văn Lang."
"Nhưng ba không nhận ra, mắt con rất giống ba."
"Cao Đồ, con là con trai tương lai của ba và Thẩm Văn Lang."
Câu nói này như một tiếng sét, nổ tung bên tai Cao Đồ.
"Tên con là do ba đặt."
Cả đời anh hiếm khi có niềm vui, Cao Đồ hy vọng ít nhất con mình mỗi ngày đều tràn ngập niềm vui, mặc dù lúc đó anh nghĩ, đứa trẻ này không được Thẩm Văn Lang mong đợi.
Mang thai ngoài ý muốn, trải qua ba năm, Cao Đồ đã dùng sinh mệnh của mình, dùng máu thịt nuôi dưỡng Cao Lạc Lạc lớn lên, ngay cả khi sinh mạng suýt ngừng lại, anh cũng chưa từng có một khoảnh khắc nào muốn từ bỏ đứa trẻ này.
Mắt Cao Lạc Lạc đầy nước mắt, ôm lấy người ba chưa từng chịu những nỗi khổ đó "Nếu có thể, con hy vọng tương lai ba sẽ không có con."
Sẽ không có những ngày đêm khổ sở đó, sẽ không có trải nghiệm cận kề cái chết tim suýt ngừng đập.
Cao Đồ sững sờ tiêu hóa tất cả, có lẽ là sự cảm ứng khắc sâu trong huyết thống, tim anh đột nhiên thắt lại, mắt cũng hơi đỏ lên, đưa tay ôm chặt lấy Lạc Lạc "Nói gì vậy?"
"Có con, ba rất hạnh phúc."
Thẩm Văn Lang bị một tiếng chuông điện thoại làm gián đoạn, hắn cau mày bắt máy, là người làm trong biệt thự gọi đến.
Hắn có chút lo lắn, "Cao Đồ có chuyện gì sao?"
Giọng người làm có chút run rẩy, sợ hãi cực độ, vẫn lắp bắp trả lời "Thẩm tổng, anh Cao..."
"Anh ấy bất chấp sự ngăn cản của chúng tôi."
"Vẫn quay về rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro