Chương 1: Đêm tình cờ khám phá bí mật.
‼️ Cảnh báo lần cuối: Trôn có lài, mọi thứ trong truyện đều là giả, không áp vào người thật ‼️
Trong một ngày bình thường như bao ngày khác, Triển Hiên kết thúc công việc, bước ra từ phòng tắm sau khi tắm rửa, rồi dựa người vào ghế sofa, định tìm một bộ phim nào đó để xả bớt dục vọng đang dồn nén. Anh mở trang web quen thuộc, lướt qua những lựa chọn một cách vô định, cho đến khi bức ảnh bìa của một livestream đập vào mắt anh.
[Nam sinh lưỡng tính, đang livestream đóng phim người lớn, nghe lời chỉ đạo của các "bố"]
Cậu bé trong ảnh bìa dáng người mảnh khảnh, đeo khẩu trang đen, nhưng đôi mắt ướt át vừa ngại ngùng vừa gợi cảm khiến Triển Hiên đờ người ra.
Cái này... hình như là Lưu Hiên Thừa.
Cậu học sinh trong lớp anh phụ trách.
Ngón tay Triển Hiên lơ lửng trên màn hình, lý trí mách bảo anh nên tắt đi và coi như chưa thấy gì. Nhưng có lẽ vì mới nhận lớp, trách nhiệm cùng với thứ tò mò đen tối nào đó đã khiến anh như bị ma ám, ấn vào xem.
ID của streamer là "Cam Cam". Trong khung hình, cậu bé mặc bộ đồ lót ren trắng tinh, eo thon, lớp vải mỏng manh chẳng thể che hết bộ ngực căng đầy, ngược lại càng khiến hai đầu vú hồng cùng cơ quan sinh dục dị thường ở dưới thấp thoáng đầy khiêu khích. Đồng tử Triển Hiên co rút lại, anh chưa bao giờ nghĩ rằng cậu học trò luôn ngoan ngoãn, trầm tính trong lớp lại sở hữu một thân thể vừa nam tính vừa nữ tính đến thế.
Lúc này, Lưu Hiên Thừa đang quỳ trên giường, hai chân hơi mở ra, gương mặt ửng hồng, khẽ đọc bình luận: "Cảm... cảm ơn 'Cam Cam là vợ tôi' đã tặng rocket... Ừm... tối nay em sẽ cố gắng hết sức..."
Những yêu cầu từ các "bố" liên tục hiện lên, Hiên Thừa cắn môi, ngoan ngoãn làm theo. Khi chiếc máy massage chạm vào đầu ngực, cả người cậu run lên bần bật, hai chân vô thức khép chặt.
"Ư... như... như thế này được chưa ạ?" Giọng cậu run rẩy, nhưng ngón tay vẫn nghe lời bật công tắc, để chiếc máy rung mạnh hành hạ hai đầu nhũ nhạy cảm. Cơ thể cậu nhanh chóng phản ứng, lớp vải trước ngực bị hai hạt thịt nhỏ đẩy lên thành hai đỉnh nhỏ xinh.
Bình luận liên tục gào thét: "Mạnh hơn nữa đi", "Lộ ngực ra", Hiên Thừa cắn môi, do dự một chút, rồi từ từ kéo lớp vải che ngực xuống, để lộ trọn bầu ngực trắng nõn trước ống kính. Hai đầu nhũ hoa đã ửng đỏ, sưng phồng lên dưới sự tra tấn của máy massage, trông vô cùng dâm dục.
Triển Hiên vô thức thở gấp.
Anh chưa bao giờ nghĩ rằng Lưu Hiên Thừa, cậu học trò luôn trầm tĩnh, ngoan ngoãn và học giỏi trong lớp lại có thể làm chuyện này.
Điều khiến anh khó chấp nhận hơn nữa là chính mình lại đang cương cứng khi xem học trò thủ dâm.
Trong khung hình, Triển Hiên thấy Hiên Thừa run rẩy mở rộng hai chân theo yêu cầu của bình luận, lộ ra vùng kín ướt át với cả hai cơ quan sinh dục nam và nữ. Cậu từ từ đưa chiếc dương vật giả lấp lánh nước vào khe thịt hồng hào vốn không nên tồn tại đó, biểu cảm vừa đau đớn vừa khoái lạc, khóe mắt đỏ ửng, miệng phát ra những tiếng rên ngọt ngào.
"Ha... lạ... lạ quá..."
Bình luận vẫn không ngừng thúc giục, bắt cậu nhét thêm một chuỗi ngọc trai vào phía sau. Hiên Thừa cắn môi lắc đầu, nhưng cuối cùng vẫn không cưỡng lại được sự cám dỗ từ những món quà được tặng, run rẩy đẩy từng viên ngọc trai lạnh lẽo vào trong.
"Ư... đầy... đầy quá..." Cậu ngửa cổ, đường cong cổ căng thẳng, ngực phập phồng, hai đầu nhũ hoa đau nhức dưới sự tra tấn của máy rung, nhưng vẫn phải cố gắng cảm ơn quà tặng: "Cảm... cảm ơn 'Địt nát Cam Cam' đã tặng máy bay..."
Nắm đấm Triển Hiên siết chặt, cổ họng khô khốc. Lý trí bảo anh nên tắt ngay cái livestream dơ bẩn này đi, nhưng ánh mắt anh lại dán chặt vào màn hình, không thể rời đi.
Cơ thể Hiên Thừa run lên dữ dội, đùi co thắt, rõ ràng đã gần đến giới hạn. Nhưng bình luận vẫn không buông tha, có người tặng quà, bắt cậu đọc những câu từ nhục nhã.
"Cảm... cảm ơn quà của các bố... Cam Cam là... là con chó cái thích bị địt... Ư..."
Giọng cậu đẫm nước mắt, nhưng cơ thể lại thành thật phản ứng, dưới sự kích thích kép của dương vật giả và chuỗi ngọc trai, cậu đột nhiên mất kiểm soát, phun ra một dòng nước trong suốt.
Chất lỏng trong vắt bắn lên giường, Hiên Thừa gục xuống, đùi vẫn run không ngừng, ánh mắt vô hồn, từng dòng nước tiếp tục phun ra từ giữa hai chân. Cậu trợn mắt, lưỡi thè ra vô thức, như một con búp bê bị chơi hỏng, miệng vẫn lí nhí cảm ơn: "Cảm... cảm ơn các bố... Cam Cam... sắp chết rồi..."
Triển Hiên tắt phụt livestream.
Sau vài lần hít thở sâu, anh nhận ra nắm đấm mình đã siết đến mức đau nhói, thái dương đập mạnh, trong lòng dâng lên một nỗi tức giận khó tả — Tại sao Lưu Hiên Thừa lại làm chuyện này? Cậu học trò luôn chăm chú nghe giảng, đến gặp anh với vẻ e dè ngại ngùng ấy, lại có thể giữa đêm khuya tự hạ thấp mình trước ống kính, để người lạ dùng tiền bạc điều khiển cơ thể mình?
Triển Hiên vừa giận dữ vừa bối rối, thậm chí có cảm giác bị lừa dối. Nhưng điều khiến anh bứt rứt hơn cả là, phần dưới của anh vẫn cương cứng đến đau đớn.
Anh chửi thề, đứng dậy vào phòng tắm tắm nước lạnh, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Dòng nước xối lên người, nhưng trong đầu vẫn hiện lên hình ảnh gương mặt đỏ ửng, đôi chân run rẩy và đôi mắt vừa đẫm lệ vừa ngoan ngoãn của Hiên Thừa.
Rốt cuộc, vì sao cậu lại đi vào con đường này?
Triển Hiên lau khô người, trở lại phòng ngủ, nhưng không thể nào chợp mắt được. Anh nhớ lại biểu hiện của Hiên Thừa ở trường, trầm lặng, kín đáo, thậm chí có phần quá nhút nhát. Anh từng nghĩ đó chỉ là tính cách, nhưng giờ lại không thể ngừng nghi ngờ, liệu có nguyên nhân nào khác?
Vấn đề gia đình? Khó khăn tài chính? Hay là... vì thân thể đặc biệt, bị ai đó ép buộc?
Triển Hiên nhíu mày, nỗi tức giận trong lòng dần chuyển thành nỗi lo âu mơ hồ. Đáng lẽ anh nên tức giận, nên thất vọng, nhưng thứ cuộn trào trong lồng ngực lại là một thứ bồn chồn khó tả, anh muốn kéo Hiên Thừa ra khỏi màn hình, muốn chất vấn con người thật sự ẩn sau vẻ ngoài ngoan ngoãn kia, muốn...
Liệu anh có nên... làm gì đó không?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro