Khoảnh Khắc Giữa Sóng Gió
Mọi thứ đang diễn ra suôn sẻ trong cuộc thi, cho đến khi một sự việc bất ngờ xảy ra. Trong khi Quỳnh đang chuẩn bị cho tiết mục tiếp theo, một đối thủ trong chương trình, người luôn thầm ghen tị và tìm cách chơi xấu, đã tìm ra cơ hội để làm điều đó. Lần này, thay vì trực tiếp nhắm đến Quỳnh, kẻ xấu lại hướng sự chú ý đến Cara.
Khi Cara đang đứng trên sân khấu chuẩn bị cho phần biểu diễn, đối thủ đã lén lút can thiệp vào hệ thống thiết bị mà Cara đang sử dụng, gây ra một tình huống nguy hiểm. Nếu không có sự can thiệp kịp thời, Cara sẽ gặp phải một sự cố nghiêm trọng trong màn biểu diễn.
---
Khi Quỳnh Đến Kịp
Quỳnh đang đứng trong cánh gà, chuẩn bị cho màn biểu diễn của mình, thì bất ngờ nghe thấy tiếng la hét, rồi một cảm giác bất an ập đến. Không suy nghĩ nhiều, Quỳnh vội vã chạy ra sân khấu, mắt nhanh chóng tìm thấy Cara.
Khi Quỳnh đến gần, cô nhìn thấy Cara đang đứng im, mắt mờ đi vì lo sợ, thân hình có vẻ hơi lảo đảo. Cảm giác tuyệt vọng thoáng qua trong mắt Quỳnh, cô lao đến, ôm chặt lấy Cara.
"Không sao đâu, đừng sợ. Tớ ở đây rồi," Quỳnh thì thầm trong khi nhẹ nhàng dìu Cara ra khỏi khu vực nguy hiểm.
Khi thấy Cara thở dốc, Quỳnh nhận ra chuyện gì đang xảy ra. Đối thủ của họ đã không chỉ chơi xấu mà còn lợi dụng sơ hở để gây ra sự cố này. Quỳnh không thể giữ nổi sự bình tĩnh, cảm giác tức giận trào lên trong lòng, nhưng lúc này, điều quan trọng nhất là Cara.
---
Ôm Cara Và Khóc
Đưa Cara về nơi an toàn, Quỳnh ngồi xuống bên cạnh, không rời mắt khỏi cô bạn mình. Khi thấy Cara vẫn còn hoảng loạn, Quỳnh nhẹ nhàng vuốt tóc cô, ôm chặt lấy cô trong vòng tay. Những giọt nước mắt không ngừng rơi xuống từ đôi mắt Quỳnh, không phải vì sự đau đớn của mình, mà vì cảm giác bất lực khi thấy người mình yêu thương trong nguy hiểm.
Cara, dù cảm thấy mệt mỏi và đau đớn, vẫn cảm nhận được hơi ấm từ vòng tay Quỳnh. Cô tựa đầu vào vai Quỳnh, chậm rãi nhắm mắt lại, rồi cất tiếng.
"Quỳnh, tớ không sao đâu... Tớ chỉ... sợ lắm." Giọng Cara run rẩy, nhưng vẫn đầy sự an ủi.
Quỳnh chỉ im lặng, ôm Cara chặt hơn. "Đừng nói vậy. Cậu không bao giờ phải sợ nữa. Tớ sẽ luôn ở đây để bảo vệ cậu."
Không gian yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng thở đều của cả hai. Họ không cần nói thêm gì, vì trong khoảnh khắc này, sự hiện diện của nhau là tất cả.
---
Dỗ Dành Lẫn Nhau
Mặc dù Cara đã dần bình tĩnh lại, nhưng Quỳnh vẫn không thể ngừng lo lắng. Cô lấy tay lau đi những giọt nước mắt của Cara, rồi mỉm cười nhẹ.
"Nhìn tớ này," Quỳnh nhẹ nhàng nói, ánh mắt lấp lánh trong sự kiên định, "Cậu mạnh mẽ lắm. Không ai có thể làm hại được cậu."
Cara nhẹ nhàng nở một nụ cười yếu ớt, mắt nhìn vào đôi mắt đầy lo lắng của Quỳnh. "Tớ... thật sự cảm thấy rất sợ. Nhưng khi có cậu bên cạnh, tớ cảm thấy an tâm."
Quỳnh không nói gì, chỉ ôm chặt Cara hơn, như muốn truyền sự mạnh mẽ của mình qua từng cái ôm. "Tớ sẽ luôn ở đây, dù cho chuyện gì xảy ra. Cậu sẽ không bao giờ phải đối mặt với sự sợ hãi một mình."
Trong khoảnh khắc đó, không ai cần phải dỗ dành thêm nữa, bởi vì họ đã tìm thấy sự an ủi và niềm tin trong chính vòng tay của nhau.
---
Sự Kết Thúc Ngọt Ngào
Sự việc dù đáng sợ nhưng đã qua, và Quỳnh và Cara lại tiếp tục bước đi cùng nhau. Sau những giây phút căng thẳng, họ đã tìm lại được sự bình yên. Nhưng điều khiến họ cảm thấy an lòng chính là tình yêu và sự tin tưởng tuyệt đối mà cả hai dành cho nhau.
Khi sự kiện kết thúc, và đối thủ của họ bị phơi bày, Quỳnh và Cara cùng nhau nhìn về phía trước, không để những trò xấu làm ảnh hưởng đến tình yêu của họ. Quỳnh nắm tay Cara, cười nhẹ, nói: "Chúng ta đã vượt qua một thử thách lớn. Và từ giờ trở đi, không gì có thể làm chúng ta xa nhau."
Cara nhìn Quỳnh, cảm nhận được sự ấm áp trong từng cái nắm tay, rồi khẽ cười. "Tớ luôn tin vào cậu."
Cả hai quay lại với nhau, và tình yêu của họ tiếp tục lớn lên, mạnh mẽ hơn bao giờ hết, bất chấp tất cả những thử thách và sóng gió trong cuộc sống.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro