Chương 14: Sự thật và hệ lụy
🚨TẤT CẢ CHỈ LÀ GIẢI TRÍ KHÔNG PHẢI SỰ THẬT🚨
----
Những tuần qua, mọi thứ giữa Ohm và Leng diễn ra suôn sẻ. Họ hẹn hò vào cuối tuần, ôm nhau mỗi tối, và dành chủ nhật xem TV cùng mẹ Leng khi không ra ngoài. Mọi thứ dường như hoàn hảo đến mức cả hai quên mất rằng hợp đồng sắp kết thúc.
Một buổi tối, khi Ohm trở về nhà với một món quà cho Leng, anh nghe thấy giọng nói vọng ra từ bên trong. Khi đến gần hơn, anh sững lại vì đó là giọng của Dew.
"Bỏ Ohm đi. Cậu chỉ là một món hàng mà anh ta mua. Tất cả giữa hai người chỉ là giả dối."
Ohm đứng chết lặng. Dew không chỉ xuất hiện trong nhà mà còn nói với Leng những lời như vậy. Tim anh thắt lại và trong cơn rối bời, anh lái xe thẳng đến nhà cô Rose để tìm sự an ủi. Cô đón anh bằng một nụ cười ấm áp, hỏi chuyện gì đã xảy ra.
Ohm trút hết nỗi lòng về cách anh và Leng bắt đầu, về những cảm xúc anh không ngờ tới.
Cô Rose lặng lẽ lắng nghe rồi nói nhẹ nhàng:
"Về nhà đi, Ohm. Nghe Leng giải thích trước. Đừng vội kết luận."
Dù miễn cưỡng, Ohm cũng gật đầu. Anh trở về nhà muộn và thấy Leng đang chờ. Vừa bước vào, Leng liền ôm chầm lấy anh. Họ đứng đó, mắt chạm mắt. Không báo trước, Ohm cúi xuống hôn Leng. Nụ hôn cháy bỏng, tràn đầy cảm xúc. Anh vòng tay ôm lấy eo Leng, kéo cậu sát vào mình còn Leng siết chặt cổ anh, đáp lại nụ hôn đầy say đắm.
Ohm bế bổng Leng lên, đưa cậu lên phòng ngủ. Nhưng khi sắp đi xa hơn, Ohm bất ngờ dừng lại. Leng nhìn anh, vừa bực bội vừa khó hiểu.
"Sao vậy?" Leng khẽ hỏi, hơi thở dồn dập.
Ohm nhìn sâu vào mắt cậu, giọng trầm ấm, đầy ý nhị:
"Anh sẽ không chạm vào em… trừ khi là chính em muốn. Anh sẽ không làm em… cho đến khi em thực sự khao khát gọi tên anh."
Lời nói của Ohm khiến tim Leng đập mạnh. Anh ta lại chơi trò gì đây? Không thể chấp nhận chuyện này, Leng nhìn thẳng vào mắt Ohm, nói dứt khoát:
"Em muốn anh, Ohm. Em muốn anh khiến em gọi tên anh, muốn cảm nhận anh, từng chút một…"
Không để Leng nói hết, Ohm đã hôn cậu lần nữa. Nụ hôn mãnh liệt, rực lửa. Họ nhanh chóng hòa vào nhau, bỏ lại tất cả sự e dè phía sau. Ohm "yêu" Leng một cách dịu dàng, sâu lắng, khiến cậu ngập tràn khoái cảm, gọi tên anh trong mê đắm.
Sau đó, cả hai kiệt sức nằm cuộn lấy nhau trên giường. Ohm mở vòng tay và Leng rúc vào anh, tìm kiếm sự an toàn. Cuối cùng sau bao ngày, cả hai đã có một giấc ngủ yên bình.
__
Sáng hôm sau, tâm trạng Ohm khác hẳn, anh nhẹ nhõm, gần như vô tư. Mẹ Leng nhận ra ngay, nhưng chỉ cười mà không nói gì. Thay vào đó, bà gắp thêm thức ăn vào bát cho Ohm, ánh mắt ấm áp đầy thấu hiểu.
Chiều hôm đó, Ohm ghé thăm cô Rose. Họ nói chuyện vui vẻ, nhưng rồi cô đột nhiên hỏi:
"Khi nào cháu định nói cho Leng biết cảm xúc thật của mình?"
Ohm nhíu mày. "Ý cô là sao?"
Rose mỉm cười dịu dàng: "Cảm giác của cháu với Leng… không phải bình thường. Đó là tình yêu."
Tim Ohm như lỡ một nhịp. Một làn sóng hoảng loạn trào lên. Yêu? Giống như cha anh ngày trước? Ý nghĩ đó khiến anh sợ hãi. Anh không muốn đi vào vết xe đổ. Anh không muốn trái tim mình bị bóp nghẹt bởi đau đớn như cha anh từng trải.
Không nói lời nào, Ohm rời khỏi nhà Rose, trong lòng rối bời.
—
Trong khi đó, ở nhà, Leng đang đợi Ohm về để nói ra cảm xúc của mình. Nhưng thay vì Ohm, người bấm chuông lại là Dew. Gương mặt anh ta có gì đó không ổn.
"Leng," Dew bắt đầu, giọng lạnh băng, "Tôi cần nói cho cậu biết về hợp đồng giữa cậu và Ohm. Về sự thật trong những tháng qua."
Leng đứng chết trân khi nghe Dew kể lại tất cả, từng lời như nhát dao cứa vào tim cậu. Mẹ cậu ngồi bên cạnh, nhìn con trai mình với ánh mắt không tin nổi. Bà không muốn tin, nhưng sự im lặng của cả hai đã nói lên tất cả.
Ở ngoài cửa, Ohm đã nghe hết. Anh siết chặt tay, muốn xông vào đấm Dew, nhưng một phần trong anh biết đây là cơ hội, cơ hội để đẩy Leng đi, trước khi mọi chuyện đi quá xa.
Bước vào nhà, Ohm nhìn thẳng vào mắt Leng, giọng lạnh như băng:
"Đúng vậy. Tất cả những gì Dew nói đều là sự thật. Hợp đồng của chúng ta kết thúc hôm nay. Thu dọn đồ đạc đi. Em không cần ở đây nữa."
Lời nói ấy như một cú đấm thẳng vào tim Leng. Cậu lảo đảo, mắt cay xè. Khi cậu gần như ngã xuống, Dew vội đỡ lấy, ôm cậu vào lòng.
"Không sao đâu," Dew thì thầm. Nhưng với Leng, những lời đó trống rỗng.
Leng và mẹ rời khỏi nhà Ohm vào đêm hôm đó. Ohm đứng lặng bên cửa sổ, dõi theo bóng họ khuất dần. Anh tự nhủ rằng mình đã làm đúng. Rằng tốt hơn là để Leng rời đi trước khi quá muộn. Nhưng sâu thẳm bên trong, anh biết mình đang dối lòng.
—
Một tháng trôi qua. Ohm vùi đầu vào công việc để quên đi nỗi trống trải. Nhưng càng cố gắng, anh càng nhớ Leng. Nhớ những cái ôm, nhớ những bữa ăn mẹ Leng nấu. Anh nhận ra rằng đầu bếp trong nhà mình đang làm những món giống hệt bà…
Còn Leng, ngày nào cũng lặng lẽ nhìn ra cửa sổ, hy vọng sẽ thấy Ohm xuất hiện. Nhưng chẳng có gì. Không cuộc gọi, không tin nhắn, không một lần ghé thăm.
Cậu cố quên Ohm, nhưng trái tim không chịu buông bỏ.
Một tuần trước, Dew đã cầu hôn cậu và cậu đã từ chối. Bởi vì dù Dew cố gắng thế nào, trái tim cậu vẫn không ngừng hướng về Ohm.
Mẹ cậu cũng trở nên bí ẩn. Ngày nào, cũng ra ngoài vào buổi chiều, mãi đến gần tối mới về. Leng không biết mẹ đi đâu. Nhưng chắc chắn… mẹ đang giấu cậu điều gì đó.
___
Năng suất
-Ciara-
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro