Chương 6: Wickdick
Như một vị khách đặc biệt của Hogwart cho đến kỳ giáng sinh, Danill rất được mọi người hoan nghênh.
Chứng cứ dễ thấy nhất là...
"Ngài... Ngài Filch!" Danill lẽo đẽo theo sau vị giám thị khó tính của Hogwart.
"Ồ tiểu Danill, có phải trò lại muốn tìm bà Norris phảo không?" Filch quay đầu lại chào hỏi với bé.
Đứa bé đáng yêu lần đầu tiên khen ông cũng Norris, một đứa trẻ thân thiện.
"Vâng ạ, con mang cá cho bà Norris." Danill cười rộ lên. "Ngài có thể giúp con đưa cho bà ấy được không ạ, anh Dra mong con sẽ đến xem anh ấy thi đấu ạ."
"Được chứ bé ngoan, đưa cho ta nào." Filch gật đầu lấy giỏ nhỏ trong tay bé. "Để ta đưa trò đến sân Quidditch nhé."
"Vậy thật tốt quá ạ." Danill gật đầu để ông đi trước dẫn đường.
Đến nơi, Filch để bé tự mình đi vào còn ông còn phải xem thử có học trò nào nhân lúc này làm chuyện xấu hay không.
"Ngài Filch!" Danill đã đi một quãng xa bỗng dưng kêu lên.
"Sao vậy Danill?" Filch quay lại hỏi bé.
"Gió lên rồi, ngài Filch ra ngoài nhớ nên mang theo ô." Danill quay đầu mỉm cười với ông.
Filch theo quán tính ngẩng đầu lên nhìn bầu trời trong xanh không một đám mây khó hiểu nhưng lại nghĩ rằng bé đùa với mình liền cười đáp.
"Ta đã biết, cảm ơn trò."
"Danill! Ở đây này." Pansy hướng bé gọi một tiếng.
Chỗ cô ngồi gần bên cạnh các giáo sư, chỗ đẹp nhất có thể.
"Ngài Snape, chị Pansy." Danill đi đến liền thấy Severus ngồi ở đó liền vui vẻ đến gần. "Và!?"
"Ồ bé con, ta là Sybill Trelawney giáo viên môn tiên tri của Hogwart." Vị nữ sĩ mà Danill cho là kỳ quái vui vẻ đáp.
"À... Chào ngài." Một chút cũng không hứng thú.
"Sao vậy bé con, con không cảm thấy tiên tri rất thú vị sao?" Sybill nhìn vẻ mặt không quan tâm của bé cảm thấy thất bại liền dụ dỗ. "Có muốn ta tiên tri cho con không?"
"Cô đang làm gì vậy Sybill!" Severus lạnh lẽo liếc cô nàng. "Và con đang làm chuyện tốn thờ gian gì vậy Danill?"
"Xem bói." hai ngườ đồng thanh.
"Vậy con muốn xem cái gì?" Severus ngạc nhiên, đứa nhỏ này dù nhìn thế nào cũng không phải người có hứng thú gì với mấy cái trò linh tinh này.
Danill nhìn Severus không rõ ràng lại nhìn sang Sybill mở miệng đáp.
"Thời tiết hôm nay như thế nào?"
Severus và Pansy chú ý được, giọng điệu của Danill rất kỳ lạ.
"A! Thời tiết hôm nay rất tốt để chơ thể thao." Sybill ngẩng đầu đáp.
"Vậy sao." Danill hạ mắt quay lại ngồi bên cạnh Severus.
"Danill..." Severus mở miệng.
"Trò còn muốn hỏi gì không?" Sabill nhanh chóng hỏi lại.
Danill cũng không quay đầu nhìn bà lắc đầu đáp. "Thế là đủ rồi."
"Danill!" Pansy ghé vào bên tai bé con hỏi nhỏ. "Em không tin bà ấy à?"
Danill nghiêng đầu nhìn cô chớp mắt sau đó lia mắt khắp khán đài.
"Tại sao chị không thử đi hổ chị gái tóc vàng hoe bên chỗ nhóm Ravenclaw nhỉ." Danill chỉ về một phía.
"Ravenclaw?" Pansy nhìn theo hướng tay chỉ liền thốt lên. "Cái con bé luộn thuộm bẩn hề đó á, chi không muốn đâu."
"Chỉ hỏi và sau đó quay lại đây thôi mà." Danill buâ khuâ đáp.
"..." Pansy nhìn chủ nhiệm đang liếc mình lại nhìn bé con cũng đang nhìn mình đành đáp ứng đứng đậy đi đến một góc khán đài.
Bắt nạt một cô gái tay trói gà không chặt có gì tốt chứ hu hu.
Severus cũng chú ý cuộc trò chuyện của hai người mới tò mò nêm nhìn Pansy thôi, cũng không phải muốn dọa cô.
Khi Pansy quay trở lại, Severus thề là con bé này chưa bao giờ bày ra vẻ mặt như thấy quỷ ngay cả đứng trước mặt hắn.
"Kết quả?" Severus liếc qua.
"Viện ... Viện trưởng, con bé đó rất đáng sợ!" Pansy ôm mặt kêu lên. "Nó còn bảo em đến sớm hơn hai giây so với dự đoán của nó!!"
Đây là cái quỷ gì! Severus đảo mắt xem thường.
"Vậy đáp án?" Danill thay Severus hỏi lại.
Pansy liếc qua Sabill đã bị các giáo sư khác lôi kéo nhỏ tiếng nói ra hai chữ.
"Có nước."
Sau đó nhào qua nặn nặn bé con hỏi.
"Danill à, thật sự có mưa sao?"
"Gió đã nổi lên, chị nói thử xem." Danill cũng không trả lời mà lạt ngược lại.
"Chị cảm thấy nước sẽ khiến chị rất xấu." Pansy nói xong liến vung đũa phép biến ra một tấm kính trong suốt bao phủ phía trên khán đài.
"Bùa chú rất tốt." Severus không hề kiệm lời khen ngợi học sinh nhà mình trước ánh mắt ngơ ngác của mọi người
Tách.
Tách tách tách....
Mưa bắt đầu nặng hạt và trận đấu vẫn cứ tiếp tục.
Nhưng xung quanh chỗ của Severus đã không còn một ai reo hò nữa.
Bởi vì lấy được trái Snith vàng , đội Griffindor lấy bàn thắng cho đội nhà đồng thời tầm thủ Harry Potter dưới đũa phép của giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám đã phải vào bệnh thất sử dụng thuốc mọc xương.
"Em rất đặc biệt, ngôi sao của đêm đen." Đây là câu nói của người tiên đoán cho Pansy làm da gà cô bé đều nổi hết cả lên.
"Cái giá phải trả rất lớn đấy." Danill đáp lại cô bé.
"Cảm ơn đã nhác nhở." Luna Lovegood gật đầu trở về ký túc xá của mình.
Đây là cái thể loại đối thoại gì vậy!! Severus đen mặt ôm Danill trở về hầm.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro