Chương 2 : Phố đèn đỏ
Cố Từ sau một ngày nằm ườn chờ đợi , nhân sự trong phủ lần lượt bị thu hồi sót lại chỉ còn một mình nàng ta . Cô độc và tịch mịch ? Cố Từ lắc đầu phủ nhận , nhân sự đi không có nghĩa là không còn người có gì đáng để cô độc . Nàng ta ngồi ở phủ chính , bội kiếm trong tay thấp thoáng qua lớp y phục chậm rãi tiến ra ngoài cửa phủ để lại phía sau gã đàn ông đang dần thối rữa .
Trước khi nàng ta dời đi , một bộ phận tiên tử bị nàng ta ghé thăm một ngày liền bị diệt sạch , hồn phách bị thô bạo rút ra ngoài , thân xác treo trước cổng trời làm chúng tiên phẫn nộ . Từ một nguyệt bà thất thế , nàng ta trở thành một tội đồ của chốn thiên cung vì hành vi lạm sát của mình . Nhưng ngay sau đó cũng chính nàng ta tự mình nhảy xuống tru tiên đài viễn vĩnh biến mất khỏi trần thế .
Cho tới chết nàng ta vẫn tựa như một thứ dai dẳng lan truyền khắp thiên cung , dù thiên đế có cố áp xuống cũng không thể lấp miệng lưỡi cung nhân được dần dần nó bị biến tấu thành cô ta bị phạt nhảy xuống tru tiên đài như một sự trừng phạt cho tội ác của mình , từ đó làm lời răn cho các tiểu tiên sau này
Tại chỗ nào đó dưới nhân gian , xiêm y đỏ rực nổi bật giữa rừng hoang buổi chiều tàn . Nàng ta vừa đi , vừa lẩm nhẩm một câu hát . Bàn tay đưa vào trong vạt áo lấy ra những bức thư , lười nhác rải chúng bên đường . Thư vừa dời tay liền bén lửa hoá thành tro tàn biến mất trong gió , giọng nàng ta vừa chuyển liền như chứa đầy thương tiếc
" Mọi người đều có lòng như vậy , ta phải làm sao cho phải lễ đây "
Vừa nói nàng ta rũ mắt lắc đầu , chỉ đỏ trong tay phiêu đãng xung quanh , đến khi mặt trời đều lặn hẳn lúc này mọi thứ mới hiện ra rõ ràng . Những vị tiên tử bị treo xác trên cổng trời đều có mặt ở đây , linh hồn họ trong suốt mờ ảo phát ra thứ ánh sáng của riêng mình . Họ quỳ rạp trên đất xung quanh nàng ta , đủ mọi sắc thái hướng về Cố Từ nhưng chung quy không che được sự run rẩy từ sâu trong linh hồn phát ra .
Nàng ta đưa vạt áo che miệng , giọng vẫn đều đều cất lên những lời đầy tiếc nuối , ánh mắt nàng ta hiền từ khiến người ta thấy nhẹ lòng và an toàn nhưng sâu trong đó nó lại như một vật chết , không lay động , không gợn sóng , cũng không có xúc cảm , bình đạm đến như đang xem một con muỗi mặt giặc đang vo ve quanh mình
" Thư của các ngươi đều bị cháy hết rồi , thật là tiếc làm sao , hay là các vị một lượt nói thẳng vẫn tốt hơn "
Chỉ đỏ một siết đem linh hồn của mấy vị tiên tử bóp nát , từng kẻ từng kẻ thét lên chói tai rồi hoá thành bột mịn rơi đầy trên đất
" Các vị tiên tử , thượng lộ bình an "
Dứt lời , một cỗ lực lượng đánh ập tới đem bàn tay nàng ta đốt cháy . Cánh tay bị lửa bao lấy ăn sâu vào da thịt gặm nhấm tận xương cốt . Cố Từ nhìn bàn tay bị lửa thui cho không rõ hình dạng thành một khúc đen xì bốc ra mùi thịt khét của chính mình , chậm rì đưa mắt về phía vị tiên tử cuối cùng , nước mắt nàng ta từ từ chảy ra , môi nở một nụ cười ôn nhu và bao dung không che giấu sự vui vẻ tựa như đang nhìn một thứ khiến nàng ta nể phục và ấm lòng
" Cố Từ con tiện nhân nhà mày , sớm thôi cũng sẽ chết "
Cố Từ nhìn cô ta , môi nhẹ nhàng mở nụ cười mấp máy như nói điều gì , tiếp theo vị tiên tử thấy cơ thể mình nóng rực . Ngọn lửa từ tay Cố Từ theo chỉ đỏ lan sang người cô ta . Chỉ đỏ thu hồi , vị tiên tử quằn quại trong lửa , linh hồn bị lửa thiêu cháy tới vặn vẹo . Cố Từ ngồi trên một tảng đá , tay còn lại chống cằm nhìn nàng ta
" Tiên tử thấy tư vị của chính mình thế nào ? "
Vị tiên tử được thả tự do , linh hồn bị đốt cháy điên cuồng gào thét tựa như bị bệnh dại gầm gừ lao về phía nàng ta như một con thú điên , chỉ tiếc chưa chạm tới chân váy liền hoàn toàn tiêu tán , không gian cũng vì vậy mà tĩnh lặng hẳn đi
Cố Từ ngồi trên đá chân đung đưa đều đều , lửa bén trên tay từ từ biến mất chỉ còn lại một cái tay đen xì bốc mùi khét lẹt . Nàng ta ghét bỏ đem tay đập vào thành đá , lớp tro đen đặc bên ngoài vỡ ra để lộ một bàn tay không hề thương tích . Cố Từ nghiêng đầu ngắm nghía một hồi , mắt quét qua cảnh vật xung quanh , không nghĩ ngợi liền nằm dài trên tảng đá ngủ rồi
Sáng hôm sau , Cố Từ lần theo một con đường tìm tới được một khu dân cư . Khá là bất ngờ , có vẻ như vị trí nàng ta đáp xuống có chút không ổn lắm ... Cố Từ đờ mặt nhìn mấy người qua lại trên đường , đâu đó lọt vào trong tai là tiếng đàn ông cùng phụ nữ đùa bỡn nhau , như đã hiểu ra nàng ta ngân một tiếng thật dài , cũng không có gì to tát là mấy
" Vị cô nương này ... "
Giọng người đàn bà vang lên từ phía sau , Cố Từ quay lại nhìn , thấy người đàn bà nhìn mình không chớp mắt , nàng ta mỉm cười hỏi
" Lão bà , có chuyện gì sao ? "
Người đàn bà lúc này mới hoàn hồn thoáng có chút thấy mình thất lễ nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại hỏi
" Cô là người mới đến phải không ? "
Như nhận được ánh mắt đánh giá của người đàn bà , Cố Từ khẽ cười một tiếng , nàng ta e lệ nâng vạt áo che miệng như ngại ngùng
" Đúng là như vậy "
Người đàn bà nhận được câu trả lời lại qua một lần đánh giá Cố Từ liền chắc nịch nói rằng
" Nếu cô về với nhà Hakita của tôi , với năng lực của mình tôi sẽ đưa cô thành Oiran nổi tiếng nhất vùng này "
Cố Từ tròn mắt nhìn người đàn bà lúc , tiếng cười nàng ta nhẹ nhàng đều đều , vạt áo đỏ rực nhẹ lay động
" Ngươi thật tốt "
Nói xong nàng ta quay người bỏ đi , hoà vào trong dòng người đông đúc , thoáng cái liền vô tung vô dạng bỏ lại người đàn bà vẫn ngẩn ngơ nhìn theo
Nhiều ít năm sau , phố đèn đỏ Yoshiwara có thêm một khu nhà mới - nhà Tabako . Tuy nhà này lập ra muộn nhất trong các nhà ở khu phố hoa này nhưng lại là nhà có lượng khách ghé tới đông nhất . Không chỉ riêng vì nơi này tập trung các mỹ nữ mà ở nhà này mà còn có cả mỹ nam , vì vậy không chỉ nam khách mà nữ khách tiến vào cũng rất nhiều .
Nhưng nhà Tabako không như những nhà khác , muốn cùng kỹ nam , kỹ nữ ở đây vui vẻ một đêm không phải có tiền mới được . Có lẽ đây là một phần giúp Tabako đông khách nhân hơn những nơi khác , có những thứ không ai có được mới khiến kẻ khác càng khát vọng càng biết trân trọng . Thế nên từ một nhà bình thường Tabako trở thành một trong những nhà chuyên đón tiếp những kẻ có tiền muốn thưởng nhã nhân gian .
Người đứng đầu nhà Tabako là một nữ tử vô cùng trẻ tuổi trên Akanomi , nhưng nàng ta lại rất ít khi xuất hiện , nếu muốn cùng nàng ta nói chuyện múa bán ca kỹ , nàng ta đều ngồi phía sau rèm che , lười biếng cùng họ nói chuyện , nhưng người này không phải kẻ tuỳ tiện bán đi ca kỹ của mình không phải vì tiếc nhân lực hay tiền của , nàng ta chỉ đơn giản gọi kẻ kia tới hỏi rõ ý kiến người ca kỹ kia rồi mới quyết định
Trên lầu cao , Cố Từ nhẹ nâng chén trà , nhấp một ngụm thật nhẹ , chậm rãi như thưởng thức hương trà tan dần nỗi cổ họng , nàng ta đưa mắt nhìn dưới phố , buổi diễu hành của các Oiran các nhà diễn ra , người người đông đúc chen lấn để một lần nhìn thấy các Oiran có khi cả đời họ cũng không chạm được . Nàng ta rũ mắt , nhẹ nhàng nói
" Kia là Oiran nhà ngươi đó sao , thật xinh đẹp làm sao "
Người đàn bà đối diện khoé môi giật giật nhưng vẫn giữ nguyên phong thái nâng trà lên uống
" Cũng không ... "
Lời người bà chưa dứt , người bên kia chầm chậm lắc đầu tiếp tục
" Nếu ta nghe theo bà ngày đó , chắc ta cũng như vậy mà nhỉ "
Nữ tử mỉm cười nhu hoà , đầu hơi nghiêng đi nhìn xuống dưới phố đông người , tựa như tiếc nuối chỉ biết lắc đầu cười . Người đàn bà như bị chạm vào dây thần kinh , gằn sâu từng chữ gọi tên nàng ta
" Akanomi , thật biết nói đùa "
Cố Từ chỉ mỉm cười , nhẹ nhàng đặt chén trà xuống bàn rồi quay bước ra cửa , trước khi đi khuất chỉ thấy vọng lại tiếng nàng ta như có như không chúc bà ta làm ăn phát đạt khiến người đàn bà tức giận tới ném vỡ chiếc chén trong tay , chén vỡ tan tành , nước trà bắn tung lên bắn nhoè cả gương nhưng phảng phất trong gương vẫn không che được khuôn mặt vặn vẹo vì tức giận của người đàn bà kia
Cố Từ chỉnh lại kimono , ung dung bước ra khỏi nhà Hakita . Ít lâu sau đó , nhà Hakita liền đứng trên bờ đi xuống , cuối cùng thất thế rơi đài , chủ nhà ôm tiền bỏ trốn . Có kẻ nói là do Akanomi nhà Tabako lén lút động tay chân , có kẻ lại nói là do bà ta vay nợ cuối cùng không trả được nên mới rơi vào cục diện hôm nay . Có kẻ nói do ngày trước chủ nhà Hakita từng tính bán Akanomi khi đó chỉ là một kẻ vừa mới vào giới cho gã chủ nợ kia nhưng bất thành , bây giờ bị người ta quay lại lật nhà . Nhưng sự thật thế nào chỉ có kẻ trong cuộc mới biết rõ
Ở chỗ nào đó trong nhà Tabako , Cố Từ không thể hiểu được chính mình tự dưng bị dính tin đồn , cái gì mà lén lút động tay là công khai làm việc các người hiểu không ?
" Akanomi-sama , vậy ... "
Cố Từ nâng lên chén trà như suy tư , nhàn nhã nhấp một ngụm , nàng ta khẽ nghiêng người tựa vào thành ghế , lười nhác ngắm nhìn cảnh vật qua khung cửa . Có lẽ thật lâu về trước nàng ta cũng từng nhìn thấy cảnh này , nó khiến nàng ta hoài niệm về quãng thời gian chôn chân ở thiên giới làm một bà lão ngày ngày quanh quẩn trong một góc sân , tối mặt tối mũi làm việc . Nào như bây giờ ở đây thưởng trà ngắm hoa , nhân sinh an nhàn
" Kệ bà ta , sống hay chết còn phải xem ý chí sinh tồn của bà ta tốt tới mức nào "
Sinh tử đều có số , số mệnh do người quyết
Người kia sống hay chết , giờ cùng Cố Từ này không quan hệ
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro