Chương 117: Vorpal Swords x Jacbberwock (4)

Vì Murasakibara bị thương ở tay, ban tổ chức quyết định để cả hai đội nghỉ ngơi 5 phút, bên cạnh đó cũng là thời gian nghỉ cuối hiệp nên tổng lại là 10 phút. 

"Vivi a ! Cậu đột nhiên biến mất làm tớ lo muốn chết." 

" Tớ cũng vậy a !"

 Momoi và Kise như hai chú cún con nhào cả vào lòng Vivian khiến cô loạng choạng phải lùi ra sau vài bước để ổn định.

Aomine một tay đỡ Vivian, nhíu mày nhắc nhở cô bạn thanh mai cùng tên đầu vàng :" Satsuki ! Kise ! Hai người các cậu đứng cho đàng hoàng !" 

" Không muốn !" Cả hai hoàn toàn lơ luôn ánh mắt của Aomine nhà mình, ôm Vivian vừa kể lể vừa khóc lóc.

Vivian cười trừ ứng phó , quay sang chính là đối diện với một đám màu mè khác đang nhìn chằm chằm.

" Sao vậy ?" Vivian có chút chột dạ, ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng, nhưng ngoài mặt cô vẫn giữ nụ cười như mọi khi. 

" Không có gì. Chỉ là bọn tôi cuối cùng cũng đợi được cậu trở lại." Akashi vẫn là gương mặt kia nhìn vào Vivian, từng lời từng lời chậm rãi. 

Vivian không nói ra được đó là cảm giác gì. Chỉ là cảm thấy Akashi có chút... nguy hiểm ? 

Hoặc có thể do cậu ta vừa trở lại nhân cách lúc trước để sử dụng đôi mắt Đế Vương ?

" Được rồi, khoan hãy nói chuyện phiếm với nhau đi. Trận đấu còn chưa kết thúc đâu." Kagetora không chút lưu tình cắt ngang mấy người đang nói chuyện. 

Riko gật đầu tiếp lời :" Phải đấy. Hiện tại tình hình đang rất khó khăn." Riko nói xong liền véo lấy tai Vivian mà kéo :" Còn em nữa, đi liền đi, về liền không nói câu nào. Hiện tại chị không có cách nào khiến em ra sân..." 

Lúc đăng kí danh sách cầu thủ, cô cũng không ngờ con bé này lại quay về, liền cũng không để tên nó vào. Giờ thì hay rồi, tuyển thủ mạnh lại không thể ra sân...ahuhu.

" Đau đau a. Chị Riko em cũng đâu nói là muốn ra sân. " Vivian thành công giữ lại được tai liền lùi xa Riko ba bước, phòng trường hợp lại chọc giận bà chị này nữa. 

" Em nói vậy là ý gì ?" Riko khó hiểu nhìn đến cô bé tóc trắng đang được Midorima giữ lấy xem cái tai bị véo đến ửng đỏ. 

Cần làm quá vậy không ? Cô cũng đâu có dùng sức !! 

Mà khoan, trọng điểm là...

" Em không ra sân thì chúng ta thắng kiểu gì ?" Ban nãy tuyên bố với đối thủ hùng hồn lắm, bây giờ lại không ra sân ? Còn đòi chiến thắng ? Nằm mơ à ?!!!

" Chị cứ bình tĩnh. Trận đấu này em sẽ trong vai một huấn luyện viên." Cô sẽ lên chiến thuật giúp mọi người chiến thắng !

___

10 phút giải lao nhanh chóng kết thúc. Tất cả cũng đã thảo luận xong chiến thuật tiếp theo. 

Nash khi đi ra sân, lúc đi ngang Vivian, hắn thả chậm tốc độ, nhìn vào bộ quần áo xinh xắn cô đang mặc trên người không khỏi nhếch miệng. 

" Cô không ra sân ?" 

" Sao phải ra sân ?" Vivian cột gọn tóc lại thành đuôi gà, nhìn cũng không thèm nhìn Nash. 

" Không ra sân ? Vậy mà đòi thắng tôi ?" Nash khó hiểu . " Không lẽ cô nghĩ, để bọn họ lên là có thể thắng được tôi ?" Khinh thường ai vậy ?! 

" Không phải có lẽ. Mà tôi chính là nghĩ như vậy đó. " Vivian cười cười đối đầu với tầm mắt của Nash. 

Lại là nụ cười đó...

" Đáng ghét." Nghiến ra hai từ Nash xoay người đi thẳng ra ngoài. 

Huýt. 

Tiếng còi hiệu bắt đầu, cũng không để Vorpal Swords đợi lâu, Nash xông lên như muốn giải tỏa tức giận mà tấn công dồn dập. 

" Tôi sẽ cho cô thấy bọn họ thảm hại đến cỡ nào !" Nash hùng hổ xông về phía rổ, một tay nâng lên chuẩn bị cho một cú úp mạnh mẽ. 

" Đừng có hòng !" Aomine nhảy lên với trạng thái xuất thần chặn lại. 

Nhưng Nash chỉ dừng lại một giây liền đưa bóng ra sau lưng, đổi thành tư thế ném tự do. 

" Chưa xong đâu !" Kagami như chờ sẵn lập tức chạy đến phá bóng. 

Bộp. 

Bóng văng khỏi tay Nash, nhưng không may văn luôn khỏi biên. 

Đáp xuống đất, Nash quay đầu nhìn một xanh một đỏ phía sau. Không chỉ Aomine vào trạng thái xuất thần mà cả Kagami cũng vậy. 

" Tốt lắm." Nash cười khẩy một cái lại tiếp tục chạy về phòng thủ. 

Kagami và Aomine nhìn nhau, gật đầu. Nhiệm vụ của họ chính là phòng thủ quanh khu vực rổ. 

" Như vậy ổn không ?" Kagetora nhíu mày nhìn thế trận được bày trên sân. Sử dụng hai người bảo vệ rổ, như vậy quá trống cho việc tấn công.

" Sao lại không. " Vivian gác chéo chân. " Đội hình Jacbberwock rất mạnh, nhưng cũng chỉ tập trung vào Nash và Silver, những cầu thủ khác chỉ là có kĩ năng thuần thục hơn cầu thủ bình thường một chút. Vậy nên..." 

" Hạ vua trước, vương quốc không phải là tiêu tùng rồi sao?" Vivian dường như rất tự tin với chiến thuật của mình, không nhịn được mà cười rộ lên. 

Mọi người :"..." Con bé này cười thật đáng sợ !

___

Trên sân. 

Qủa thật Jacbberwock đang ở thế bị động khi phải đối đầu với cặp đôi Aomine, Kagami ; còn có Akashi cùng Midorima đang phối hợp rất tốt khi hòa trộn cú chuyền hoàn hảo vào những cú ném rổ tầm xa. 

" Thật xin lỗi nếu đã sử dụng đường chuyền của riêng hai cậu nhé." Vivian quay sang Takao nói lời xin lỗi. 

" Hả..hả. Có gì đâu mà xin lỗi. Đó là để chúng ta chiến thắng mà. " Takao rối rít xua tay, tầm mắt lại tiếp tục nhìn vào đầu cỏ đang vào tư thế ném chờ đợi bóng từ Akashi. " Tôi lại thấy hai người họ sử dụng chiêu này lại càng hoàn mĩ hơn." 

Nhìn Takao cụp mắt bên cạnh, Vivian xoay chuyển một vòng liền an ủi :" Không đâu, tôi thấy cậu và đầu cỏ hợp hơn !" 

Takao :" ..." Luôn cảm thấy từ " hợp " của cậu và tôi không giống nhau. 

Khoảng cách tỉ số đang dần được rút ngắn. 

" Cứ đà này chúng ta sẽ thắng thôi !" Hyuga phấn khích nhìn tỷ số bên Vorpal Swords lại nhảy lên thêm 2 đơn vị. 

Vivian liếc mắt, nhìn đến Akashi lại đang trực diện với Nash bên kia. Trận này muốn thắng, cần phải nhờ hết vào cậu...

Sei. 

Vivian như nhớ lại ban nãy, cô đã có một cuộc nói chuyện ngắn với Akashi. 

" Để đối đầu với Đôi mắt Đế Vương của Nash, chỉ có 1 đường duy nhất đó chính là cậu. Sei, cậu phải nâng cấp đôi mắt của cậu, trong trận đấu này." 

" Phải làm sao ?" 

" Tớ không chắc. Nhưng theo suy đoán của tớ , cậu..." Vivian nhìn thẳng vào đôi mắt dị đồng của Akashi. "...phải là hai cậu. Thế giới này chỉ nên tồn tại một Akashi." Vì ban đầu khi cô gặp Nash và có một trận đấu với cậu ta, cô đã phát hiện đôi mắt của Nash khác Akashi. Phải nói rằng đó chính là hình thái vốn có của đôi mắt Đế Vương. 

Vậy vấn đề chính là ở Akashi. 

Có thể nó nằm ở việc nhân cách bị phân tách của cậu ấy. 

Akashi :"... Tớ hiểu rồi." 

" Ừm." Vivian có chút lơ đãng. 

" Không cần lo lắng. " Akashi vươn tay vuốt nhẹ sợi tóc bị rơi xuống gò má của Vivian, hành động nhẹ nhàng đến nổi như sợ làm cô giật mình." Tớ sẽ chiến thắng thôi." 

Quay lại trận đấu, Akashi và Nash đang quyết liệt đối đầu. Nash như thường lệ vẫn khinh thường Akashi, hắn hung hăng dẫn bóng lướt ngang, vốn tưởng sẽ dễ dàng như lúc nãy nhưng không. 

Akashi đã làm được !

Đôi mắt sắc kim hoàn toàn lộ ra dưới ánh đèn làm Nash hoảng hốt, bóng cũng từ đó mà trượt khỏi tay, hướng đến chỗ Kuroko đã chờ sẵn. 

" Kết thúc rồi, Nash Gold Jr." Nhìn bóng đã được Kuroko đưa lên cao, Akashi nhẹ nhàng nói với đối thủ. 

" Chưa xong đâu !!" Nash hết sức chạy theo nhằm cản lại đường bóng. 

Nhưng đáng tiếc...

Aomine cùng Kagami đã đón được. Cả hai dùng hết sức đập mạnh vào rổ khiến Nash ngã ngồi dưới đất. 

Huýt. 

Đồng hồ đếm ngược đã về 00:00

Tỷ số ngừng lại ở 79:78 với phần thắng thuộc về Vorpal Swords. 

Tiếng hô hoan ăn mừng truyền đến khắp nơi, có những người trực tiếp khóc luôn khi nhìn thấy tỷ số. Trận đấu này không chỉ đơn giản là một trận đấu nó còn tượng trưng cho niềm vinh dư, sự tự tôn của toàn thể tuyển thủ bóng rổ Nhật Bản. 

Một trận đấu vinh quang.

Vivian được Momoi ôm chầm rồi cùng la hét chiến thắng. 

Nhưng...

Cô đâu biết có những cặp mặt đang nhìn vào mình như thợ săn và con mồi. 

Đã đến lúc đóng bẫy rồi. 

Công chúa nên trở về lâu đài. 

Chim hoàng yến cũng không thể với tới tự do. 

Kết thúc là bắt đầu. 

Mọi thứ sẽ nở rộ. 

___


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro