Chương 64: Gợi ý

Kagami sau khi đem đủ đồ uống về thì mọi người cũng đã nghỉ từ lâu. Cậu ném đồ uống cho Vivian rồi nhanh chóng đi tắm, nói thật chạy cả một buổi trời người cậu cũng đã vả đầy mồ hôi khó chịu. 

Ăn tối xong là giờ nghỉ ngơi tự do của mọi người, Riko không biết có việc gì mà hẹn Kagami ở cột bóng gần bãi đổ xe chỗ nhà nghỉ. 

Ra đến nơi, nhìn quanh một chút, Riko vẫn chưa tới. Không có việc gì khác Kagami đành phải chơi trước, sáng đến giờ cậu chẳng có dịp cầm bóng. 

" Ê, lông mày chẻ." 

Không còn ai khác gọi cậu bằng cái biệt danh hề hước này ngoài Vivian. Chính xác là vậy, Kagami quay người liền thấy thiếu nữ tóc trắng xõa tóc đứng phía sau cậu. 

Nhìn Vivian, Kagami có chút bất lực. 

Cậu là con gái đó có được không ?! 

Cái bộ dạng xuề xòa ,dọa người kia là sao ?! 

Không thể ăn mặc cho ra dáng con gái hả ?! 

Kagami nói cũng không phải không có lý, Vivian quả là một người tùy tiện. Nhìn xem, toàn thân cô lôi thôi, lết thết. Mái tóc trắng nhìn như mới vừa được gội còn không thèm chải đu đưa sau lưng, trên thân là cái áo phông rộng thùng thình có chút nhăn nhúm che lại quần đùi ngắn. 

Cả người đều là dáng vẻ mặc kệ sự đời. 

Kagami kìm nén muốn dạy dỗ cái đứa trước mặt an toàn khi ra ngoài ban đêm, giọng trầm thấp hỏi :" Sao cậu lại ra đây ?" 

" Chị Riko hẹn cậu đúng chứ ? Nhưng tớ cảm thấy nếu là tớ đến thì sẽ thích hợp hơn." 

Kagami : "???" Là sao ?

___

Takao vừa rời đi từ máy bán nước tự động, xách trên tay mấy lon nước vừa đi vừa hát, có vẻ rất thoải mái. 

Bỗng, cậu bất ngờ đến ngồi thụp xuống. Thì ra, Kagami đang nhảy cao, tay đập đến khung bóng rổ. 

Dọa cho cậu một trận, Takao bình tĩnh nhìn về phía khung thì mới nhận ra một điều, Kagami có thể dễ dàng nhảy cao hơn cả rổ, dấu tay cậu ta in hằn trên bảng rổ.

Nhìn vào bên trong, Takao nhận ra rằng ngoài Kagami còn có một người khác đang khoanh tay đứng đó. 

" Đó là quản lý của Seirin ?" 

Vivian mắt thấy Kagami đáp đất thì đảo mắt. " Cậu nghĩ tớ có thể nhảy cao hơn cậu không ?" 

" Hả?" Kagami có chút không tin nhìn Vivian. 

Nói thật dù quen Vivian cũng được một năm, số lần cậu thấy cô chơi bóng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhưng cậu biết chắc, khả năng của cô không đơn giản chỉ là có thể chơi ngang cơ Aomine. 

Nhìn giá rổ cao 2m rồi lại nhìn cái nấm lùn trước mặt, Kagami biểu thị : " Không." Sao mà có thể nhảy được đến đó chứ !!! 

" Haiz... con người phải có niềm tin ở nhau." Vivian thở dài một tiếng, nói điều thấm thía. " Mở mắt ra nhé, lông mày chẻ." 

Nói rồi Vivian hạ trọng tâm xuống thấp, lấy lực nhảy lên. 

_Ầm ..

Tiếng bàn tay va chạm vào bảng rổ chấn động đến mức Takao bên này phải mở to mắt. 

Không thể ...không thể nào !! 

Thế mà dấu tay của Vivian chồng lên dấy tay lúc nãy của Kagami !!! Cô gái này có thể nhảy cao đến thế !? Chỉ bằng chiều cao của cô sao !! 

Quá vô lý !

Không chỉ Takao chấn động mà Kagami bên kia cũng vậy. Nhìn thiếu nữ nhẹ nhàng bật lên với độ cao kia ai mà không chấn động chứ. 

" Làm...làm sao..." Cậu có thể nhảy như vậy được hả ?! 

" Sao, tới lượt cậu. " Vivian nhướng mày tới Kagami. 

" Hả ?" 

Vivian híp mặt nhìn cái mặt đần thối ra của Kagami : " Tớ đã làm mẫu rồi, cậu nhảy lại đi...." Dừng một chút cô lại nói tiếp :" Đừng nói nãy giờ cậu vẫn không biết gì nhé ?" 

" Cậu đã nói gì đâu sao tớ biết ?!!" Kagami bày tỏ cô nhảy một cái thì cậu ta phải biết cái gì. 

Vivian bất lực, hít vào thở ra, nhịn xuống xúc động đánh Kagami :" Tớ bảo cậu mở mắt ra nhìn chính là kĩ thuật nhảy của tớ, chứ tớ không bảo cậu ngắm tớ. Tớ vẫn luôn biết mình xinh đẹp. Oke ?" Vivian trong lúc giảng đạo vẫn không quên tự luyến. 

Kagami :"...Không thì cậu làm lại đi." Lúc nãy cậu vẫn chưa kịp nhìn thấy gì. 

" Thôi bỏ đi, óc bã đậu nhà cậu. Lên...thực hành luôn đi cho lẹ. Cậu hãy nhảy lên bằng cách khác lúc đầu cậu nhảy." 

Bên ngoài Takao vẫn chưa tiếp thu được việc Vivian có thể nhảy cao đến vậy thì nghe cô nàng ra lệnh cho Kagami nhảy lên bằng cách khác. 

Cách khác là sao ? 

" Bình thường cậu thấy tớ thuận chân nào ?" Vivian hỏi Kagami vẫn còn ngu ngốc chưa hiểu. 

" Hm...hình như chân trái." Kagami nhớ lại một chút.

Thường thì chân thuận sẽ ngược với tay thuận nhưng Vivian lại là người kì lạ, cô vốn thuận tay trái nhưng cô lại cũng sử dụng chân trái nhiều nhất. 

" Thật ra thì, lúc này...tớ đã nhảy bằng chân phải." Vivian mở môi với gương mặt tinh nghịch. 

Nhìn Kagami ngạc nhiên một chút thì cũng đã hiểu ra điều cô muốn nói. Cậu lập tức vào tư thế nhảy...

_ẦM 

Lại một tiếng động vang dội, nhưng không chỉ dừng lại ở đó... 

" Lông mày chẻ, cậu là một tên ngốc !!!!" Tiếng hét lên của Vivian hòa trộn với âm thanh đổ sập. 

Do dùng lực quá mạnh, khi nhảy lên Kagami đã làm đổ luôn cả trụ bóng ra sau, Takao rất may mắn vì bản thân tránh được một kiếp đi đời nhà ma. 

Phù...Takao vỗ ngực. Không phải lỡ tay rơi đồng xu, rồi cậu xoay người qua nhặt thì cái trụ bóng đó chắc chắn đè cậu dẹp lép. 

Kagami làm ngã trụ bóng xong thì cũng té luôn xuống đất, Vivian đỡ trán không muốn nói nữa. 

" Tớ về đây, nhớ dựng nó lên đấy nhé." Vivian chỉ tay vào trụ bóng, xong cô cũng quay người trở về. 

Cô chỉ tính chỉ điểm chút cho cậu ta thôi, không ngờ vì sự ngu ngốc của Kagami mà cô đã gợi ý cho cậu ta quá nhiều. 

Này mà còn không tự biết bản thân cần gì nữa thì thôi rồi. 

___ 

Vivian đi rồi Kagami vẫn còn nằm đó, ngửa đầu nhìn trời, tóc đỏ đã biết cậu cần làm gì. 

Vũ khí của cậu chính là sức bật nhảy của chân phải, cậu phải luyện tập thể chất để sử dụng hết sức mạnh của mình. 

Còn chưa kịp đứng dậy dựng lại trụ bóng thì một thân ảnh quen thuộc đã lướt ngang cậu. 

" Midorima !!" 

" Kagami !!" 

Thật là kẻ thù gặp nhau liền đỏ mắt, không hợp nhưng trời cao luôn tác thành cho cả hai gặp mặt. 

Takao liền bật chế độ hóng chuyện khi nhìn thấy cả hai bắt đầu giao lưu với bầu không khí giương cung bạt kiếm. 

" Chà chà... nhìn thật là thú vị nha." 

Giọng nói làm Takao quay đầu sang nhìn bên cạnh rồi giật mình. 

Sao cô gái này lại ở đây ?!!! Không phải lúc nãy cậu thấy cô đã đi rồi sao ?!

Không chỉ có Vivian ngồi xổm ở chỗ Takao mà còn có Kuroko nữa. Lúc nãy trên đường quay về, Vivian gặp được cậu chàng tóc lam, cậu ấy cũng đang tìm Kagami nên thuận thế cô quay lại luôn. 

Ai dè mới đến đã thấy Takao ngồi xổm ở đó từ bao giờ nhìn vào cảnh Midorima và Kagami giao lưu " hữu hảo." 

Vivian cùng Kuroko nhập bọn ngồi xổm với Takao để hóng chuyện bên kia. Cả ba nghe được Midorima đang thách đấu với Kagami. 

Tóc xanh sẽ phòng thủ, còn Kagami sẽ tấn công. Nếu Kagami có thể ghi được 1 trên 10 trái thì cậu ta sẽ thắng. 

" Ne.. Shin-chan đang đánh giá thấp Kagami sao ?" Takao nghe cũng có chút kì lạ, 1 điểm trên 10, lẽ nào Kagami với sức bật kinh khủng kia lại không thể làm được. 

" Hm..không đâu. Lông mày chẻ sẽ không đấu lại đầu cỏ." Vivian nhìn thế trận bên kia thì liền biết. 

" Sao thế ? Cậu cũng không tin vào Kagami à?" Takao thắc mắc, không phải mới vừa nãy cô gái này còn chỉ điểm cho Kagami sao ?

" Tin chứ. Nhưng mà đầu cỏ của cậu phòng thủ rất tốt nha." Vivian cười nói để cho Takao một mặt chấm hỏi. 

Midorima không chỉ là một tay ném ba điểm mà cậu ấy cũng có sự phòng thủ rất tốt, còn Kagami tuy hiện đã biết được sức mạnh của mình nhưng thứ then chốt nhất cậu ta có lẽ cũng chưa nghĩ ra. 

Midorima đang giúp cậu ta nhận ra nó. 

Đầu cỏ vậy mà lại đi giúp cho đối thủ, Vivian có chút ngạc nhiên. Nhưng sau đó lại như mẹ già mà chấm nước mắt, cuối cùng đứa con của mình cũng trưởng thành rồi a.

Takao và Kuroko thấy hành động kì lạ của Vivian : " ..." 

Người này quả thật là có bệnh ! 

___




Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro