6 năm sau.

" Nguyệt Dung!" Nam nhân anh tuấn mỉm cười nhẹ, hình bóng một nữ nhân xinh đẹp từ từ đi đến, hai người nhìn nhau rồi mỉn cười nhẹ. Bạch Nguyệt Dung,y năm nay vừa tròn 20 tuổi, nổi tiếng khắp nước với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, dù chỉ một ánh mắt lướt qua, y có thể khiến hàng ngàn nam nhân đổ gục, với mái tóc đen dài, đôi mắt xanh nước như hồ thu vào mùa đông, làn da trắng như tuyết, đôi môi anh đào khiến bao cánh nam nhân muốn phạm tội, dánh người hoàn hảo khó tìm. Tính cách của y khi với người thân thì ôn nhu, trầm ấm nhưng với người lạ thì lại lạnh lùng, khó gần.

" Giang Trừng, tối qua chàng không ngủ phải ko?" Nam nhân kia thì cũng vô cùng anh tuấn, đôi mắt tím than lạnh lùng nhưng với người mình yêu lại ấm áp vui vẻ, hắn ta nổi tiếng là người khó gần, lạnh lùng, khó tính nhưng khi gặp y thì lại một bầu trời ôn nhu. Mái tóc đen dài, đôi mắt tím than, làn da hơi ngăm nhưng toát sự nam tính khó cưỡng, khuôn mắt không góc chết, thân hình hoàn hảo cân đối, với chiều cao 1m85 khiến nhiều nam nhân ghen tị. Y thấp hơn hắn khoảng tầm một gang tay lớn, có thể coi là chiều cao hai bên cân đối, ko chênh lệch quá nhiều. Y nhìn ánh mắt của hắn mà nhíu mày nói.

" Ta... Ha Ha, do tối qua ta phải làm việc!" Hắn cười nhẹ, y cũng là quá tinh tường, khó thể dấu được, nghe vậy y thở dài ra rồi lấy ra một giỏ lớn.

" Cái gì vậy?"

" Chúng ta cùng đi dã ngoại"

" Dã ngoại sao?Được! Để ta đi thuê thuyền!" Hắn vui vẻ nhìn giỏ thức ăn rồi quay ra nói

" Ta đi cùng chàng" Y nhẹ nhàng bước về phía trước, hắn thấy vậy cũng vui vẻ ko ý khiến.

" Nàng ấy thật xinh đẹp!"

" Wow ko phải là Giang tông chủ khó gần sao? Hắn cười kìa!"

" Thật soái quá đi!"

Hắn cùng y di thuê chiếc thuyền nhỏ rồi leo lên mà cho nó trôi ra phía ít người, y lấy từ giỏ r bao nhiêu thứ ăn mới lạ đẹp mắt mà cũng vô cùng ngon.

" Nguyệt Dung, nàng giỏi nấu ăn nhỉ?!" Hắn nhìn thức ăn ngon lành để trên bàn mà tán thưởng, các món được y cẩn thận làm ra thì sao lại ko ngon cơ chứ? Sanwich, bánh dâu tây được lấy nguyên liệu từ Tây Vực về, canh củ sen, bánh gối và bánh bao hấp.

" Ta sẽ xem đó là lời khen, nào ăn thôi!"Y cẩn thận đưa hắn đôi đũa rồi gắp bánh bao vào bát hằn, cả hai vui vẻ ăn uống rồi cùng nhau ngắm cảnh.

" Nguyệt Dung, hôm sau ta phải sang Kim thị giải quyết việc trong vòng một tháng"

" Vậy sao? Vậy là ngày mai ta về Nhan gia một mình rồi nhỉ?" Y dọn lại số bát rồi đũa của bữa ăn.

" Ta xin lỗi!" Hắn thở dài, việc này quan trọng nên hắn ko thể bỏ được, hắn sẽ ko được ăn món y nấu cũng như ko được gặp y trong tận một tháng.

" Ko sao, dù sao cũng là chàng bận" Y ngồi bên cạnh hắn mỉn cười.

" Sau khi ta về, ta sẽ cho nàng một bất ngờ lớn" Hắn vui vẻ nhìn y, sau lần này hắn sẽ cho y một bất ngờ thật lớn, dù sao cả hai bên đều có tình cảm nên hắn vô cùng phấn kích.

" Bất ngờ?" Y khó hiểu, hắn có vẻ vui nên y cũng chẳng nói gì nhiều mà nhìn hắn.

" Giang Trừng, chàng nhớ ...Ngụy Anh ko?" Y nhìn lên bầu trời xanh đẹp đẽ, Ngụy Anh, ta xin lỗi ko nói sự thật.

" Hắn ta? Tại sao ta phải nhớ chứ?" Nhắc đến Ngụy Vô Tiện, Giang Trừng hơi bực mình nói, hắn là luôn vậy, luôn dối lòng như vậy, có phải chuốc khổ ko chứ?

" Ta biết chàng ko muốn nhắc đến hắn, nhưng hắn là huynh đệ của chàng" Y nhìn thẳng đôi mắt, tuy y đã có thể khiến Ngu phu nhân cùng Giang Phong Miên nói thật lòng về tình cảm của họ nhưng còn Ngụy Anh, y ko chắc.

" Haiz, Nguyệt Dung, ta biết nàng tốt bụng nhưng hắn.."

" Ta ko hề dung túng cho ai cả." Y ngay lập tức ngắt lời hắn.

" Ta ko nói đến việc này nữa!" Thời gian này... Ngụy anh cũng đi xa rồi, y dựa vào cột thuyền mà nhắm mắt thư giãn.

Qua 6 năm, Nhan Giang Kỳ vô cùng tốt với y cả những người trong phủ cũng thế, y sang thế giới này hạnh phúc lắm! Tuy ko muốn nhưng thật sự ko thể ko bị lung lay, vì họ tốt lắm!

Nhan Giang Kỳ.... Bạch Hạo...Mẫu thân,... Giang Trừng, họ quan trọng với y, quan trọng lắm!

Như sinh mạng vậy.

Y cũng thay đổi rất nhiều, mở lòng hơn, tốt bụng hơn, vui vẻ hơn và cả cảm nhận được ấm áp nhiều hơn, họ ko như thế giới bẩn thỉu kia, họ thật lòng, họ chân thành, họ ấm áp, thật sự y vô cùng hạnh phúc!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro