Chương 35: Sức sống mạnh mẽ... (1)
Dưới bóng cây rậm rạp, đội 10 và Neji quây quanh Kayoko, cô đang nằm bất động, gối đầu lên chiếc áo khoác của Shikamaru. Cả người cô bê bết máu, làn da trắng nhợt bị nhuộm đỏ bởi những vết thương còn chưa kịp cầm máu. Máu từ khóe miệng vẫn chảy ra, từng giọt nhỏ xuống áo, khiến không ai trong họ dám thở mạnh. Neji ngồi sát bên nàng, bàn tay run run siết chặt lấy vạt áo mình như để kiềm chế. Đôi môi cậu cắn chặt đến bật máu, ánh mắt bạch nhãn lấp lánh trong hoàng hôn tàn, chất chứa đau thương và bất lực. Còn ánh mắt của đội 10 nhìn Kayoko rồi quay lại nhìn nhau bằng sự lo lắng kèm theo nỗi hoang mang tột độ.
- Ai đã gây ra chuyện này chứ? Thật đáng sợ! - Ino sợ hãi nói.
- Chắc đội của họ xui xẻo vừa gặp phải đối thủ mạnh rồi! - Shikamaru nói bằng cách đinh ninh và chắc chắn.
Neji khi ấy, với ánh mắt thâm trầm như chìm vào vực sâu tăm tối, khẽ khàng lên tiếng, giọng nói lạnh hơn cả gió rừng.
- Không đúng! Phải nói rằng là kẻ nào đủ mạnh có thể đánh bại được Kayoko chứ?
Nghe lời này của Neji thì một bầu không khí lạnh lẽo đã bao trùm nơi này, thành viên đội 10 đều rùng mình sợ hãi. Chōji liền nhìn quanh, như thể kẻ địch vẫn còn đang lẩn khuất trong những tán cây rậm rạp. Anh siết chặt nắm tay, nỗi lo sợ pha lẫn giận dữ.
- Kayoko mạnh như vậy nếu ngay cả cô ấy còn bị đánh trọng thương, thì chúng ta liệu có đủ sức chống lại không?
Ino khi ấy cũng sợ hãi khôn cùng thốt lên.
- Kayoko được xem là mạnh nhất trong số các Genin làng Lá hiện tại. Kẻ làm cô ấy ra nông nổi này mạnh đến thế nào chứ?
Neji khi này khó chịu với sự nhát gan của đội 10 mà tập chung vào chuyện chính. Cậu dùng Bạch Nhãn nhìn xung quanh cơ thể Kayoko để kiểm tra. Không kiểm tra thì thôi, kiểm tra xong thì cả người điềm tĩnh như Neji cũng tá hỏa tâm tinh.
- Không ổn! Các huyệt đạo vận chuyển chakra của cô ấy bị kẻ nào đó phong tỏa rồi!
Nghe vậy hết thảy mọi người đều mặt mũi tái mét đầy sợ hãi.
- Kẻ nào có thể tàn độc như vậy! - Cả Shikamaru cũng run rẩy thốt lên.
Ino khi ấy hoảng tới nổi lắp bắp nói.
- Chúng ta phải tìm cách giúp cô ấy mau, mau giải phong ấn đi chứ! - Ino hoảng đến nỗi nói lắp, hai tay run run đưa ra định chạm vào người Kayoko, nhưng lại do dự vì sợ làm mọi thứ tệ hơn.
Neji lập tức gạt tay cô lại, giọng nghiêm khắc.
- Đừng chạm vào! Nếu không hiểu về hệ thống huyệt đạo, một sơ suất thôi là cô ấy sẽ... mất mạng ngay lập tức.
Sự nghiêm trọng trong lời nói của Neji khiến mọi người nín thở. Bầu không khí tưởng như đã đủ căng thẳng, nay lại như bị bóp nghẹt thêm. Trong bầu không khí đặc quánh mùi máu và lo lắng ấy, một tiếng gầm của dã thú vang lên, rung chuyển cả cánh rừng. Mặt đất khẽ chấn động, lá cây rụng rào rào như bão quét. Từ phía bìa rừng, hai sinh vật khổng lồ đồng loạt xuất hiện như từ bóng tối bước ra ánh sáng.
Một con đại bàng trắng khổng lồ lao vun vút qua những tán cây, đôi cánh dài đến mức mỗi cú sải như che phủ cả bầu trời trên đầu họ. Đôi mắt nó vô cùng đặc biệt một bên đỏ rực như lửa cháy, bên còn lại xanh thẳm tựa vực sâu, đó chính là Hidesu. Ngay khi Hidesu vừa lượn xuống thấp, Kai một con sói đen khổng lồ, bốn chân đạp lên mặt đất với lực mạnh đến mức khiến nền đất rạn nứt. Đôi mắt của nó khác thường mắt trái là đỏ sẫm như máu đông, mắt phải phát sáng như Rinnegan nhưng mang sắc vàng lạnh lẽo, khiến người nhìn cảm giác như bị hút vào một chiều không gian khác. Hàm răng sắc như lưỡi kiếm, bộ lông đen nhánh dày và dựng ngược như lửa cháy âm ỉ.
Đội 10 lập tức lùi lại, che chắn cho Kayoko theo phản xạ. Neji bật dậy, chắn phía trước, mắt Bạch Nhãn xoáy sâu vào hai linh thú như để nắm bắt mọi động thái.
- Chết tiệt! Sao trong khu rừng này lại có hai con quái vật đáng sợ như vậy chứ?
Bấy giờ, như mất kiên nhẫn, Hidesu liền gầm lên như ra lệnh cho họ.
- Tránh ra! Để ta chữa trị cho chủ nhân của bọn ta!
Tiếng gầm như sấm nổ của Hidesu vang vọng khắp cánh rừng khiến tất cả như bị xé toạc thần kinh. Nhưng điều khiến họ chết lặng không phải là âm lượng, mà chính là... ngôn ngữ loài người.
Cả đội 10, kể cả Neji, người vốn trầm tĩnh cũng đều trừng to mắt, như thể không tin vào tai mình. Ino là người phản ứng đầu tiên, giọng run bần bật.
- Nó... Nó vừa... Nó biết nói à?
Chouji gần như ngã ngồi xuống đất, lẩm bẩm như mất hồn.
- Một con đại bàng khổng lồ... Biết nói? Lại còn gọi Kayoko là "chủ nhân"?
Shikamaru cau mày, mồ hôi lạnh rịn trên trán. Thay vì hoảng loạn, cậu lập tức suy đoán.
- Là linh thú? Đây không phải động vật bình thường mà là linh thú đã ký khế ước. Nhưng loại linh thú nào có thể giao tiếp trực tiếp như con người thế kia?
Cả khu rừng như nín thở, gió không thổi, lá không rơi. Mọi ánh mắt đổ dồn vào hai con quái vật thần thánh đang đứng trước mặt họ. Kai, vẫn lặng lẽ, nhưng ánh mắt vàng rực lướt một vòng, dừng lại nơi đôi mắt đang dõi theo của Neji như thể cảnh cáo rằng một động tác sai, ta không tha.
Neji khựng lại, tim đập mạnh trong lồng ngực. Cậu chưa từng thấy loại linh thú nào có khí chất như vậy. Không phải dã thú mất kiểm soát, mà là sự uy nghi của kẻ từng bước qua chiến trường, từng nhìn thấy hàng trăm cái chết. Rồi Neji quay lại nhìn Kayoko thân thể nhỏ bé nằm đó, nhuộm máu, hơi thở mỏng manh như sắp biến mất. Cậu cắn chặt răng. Cảm giác đau đớn, bất lực và xấu hổ dâng trào. Không ai trong bọn họ, kể cả cậu, có thể giúp cô trong lúc này. Nhưng hai con linh thú ấy chúng đến vì cô và chúng tin rằng có thể cứu cô.
Neji chậm rãi gật đầu, giọng khàn khàn, trĩu nặng
- Chúng ta lui lại.
Shikamaru nhìn Neji một cái, ánh mắt đầy ngạc nhiên và tin tưởng. Rồi cậu ra hiệu cho đội 10 lùi xa khỏi Kayoko, nhường khoảng trống hoàn toàn cho hai linh thú.
Ino vẫn còn run, nhưng ánh mắt bắt đầu chuyển sang khâm phục.
- Cô ấy mạnh đến mức có thể ký khế ước với những sinh vật như thế này sao? Cô ấy thật sự là ai?
Chouji thì thầm:
- Không phải là "một Genin mạnh" cô ấy là một điều gì đó lớn hơn thế rất nhiều.
Neji siết chặt nắm tay, mắt không rời khỏi Kayoko. Trong lòng cậu lúc này như có hàng ngàn đợt sóng vỗ mạnh: là lo lắng, là sợ hãi, nhưng cũng là một niềm tin mãnh liệt.
"Kayoko... Hãy sống... Dù chỉ một lần này nữa thôi..."
Hidesu tiến đến gần, đôi cánh trắng khổng lồ co lại rồi mở rộng, từng cú đập nhẹ cũng khiến đất đá bay lên, thảm lá khô cuốn theo thành xoáy nhỏ. Khi nó cúi đầu nhìn Kayoko, đôi mắt lạ kỳ một bên đỏ rực như lửa, một bên xanh thẳm như vực sâu ánh lên sự phẫn nộ đang bị dồn nén tới tột độ.
Hơi thở của Hidesu nóng rực như gió lửa, từng hơi phả ra khiến không khí quanh đó rung chuyển. Khi nhìn thấy máu từ khóe môi Kayoko vẫn rỉ ra, toàn thân nó như cứng đờ lại. Đôi cánh đột ngột giương rộng, thổi một luồng gió sắc lạnh lao thẳng về phía khoảng không rừng phía trước, như thể muốn trút giận lên thiên địa.
"Ầm!"
Một vùng đất trước mặt nổ tung dưới sức gió, mặt đất rạn nứt, cây cối đổ rạp, tiếng chim chóc hoảng loạn vang vọng khắp rừng. Gió quật lên mặt đội 10 khiến họ phải che mắt lại, còn Neji thì đứng chắn trước để bảo vệ Kayoko, răng cắn chặt chịu đựng sức ép.
Giọng của Hidesu vang lên, từng chữ như tiếng sấm gầm gào:
- Kai! Là ngươi đã cảnh báo mà như vậy ư? Là cảnh báo dữ dội lắm rồi ư? Vậy mà bọn chúng vẫn dám động tới cô ấy!
Kai đứng đó, lặng như tượng đá, ánh mắt ánh lên sự hổ thẹn pha với giận dữ đang dâng trào. Lưng sói dựng lên, bộ lông đen nhánh rực lửa như bị đốt âm ỉ. Nhưng Kai không phản kháng, chỉ khàn giọng, trầm thấp đáp lại.
-Ta đã dằn mặt đám rắn... Ta tưởng thế là đủ. Không ngờ Orochimaru lại trắng trợn đến mức ra tay trong kỳ thi...
Hidesu lập tức quạt mạnh thêm một lần nữa, gió xoáy tung bụi đất lên trời, như một cú tát giận dữ nện thẳng vào mặt Kai. Không nhắm vào thương tổn, nhưng là sự sỉ nhục giữa hai sinh vật từng vào sinh ra tử cùng nhau.
- Tưởng? Ngươi tưởng? Kẻ như Orochimaru ngươi tưởng mà được à? Ngươi để cô ấy bước vào chiến trường với một bầy rắn mà nghĩ bọn chúng chỉ ngó thôi à?
Đội 10 chết lặng, chẳng ai dám thốt nên lời. Đây không chỉ là những linh thú bình thường mà là những sinh vật có tri giác, có lý trí và có tình cảm sâu sắc với Kayoko. Cơn giận của chúng không giống sự tức giận bản năng của thú dữ, mà là nỗi đau như người thân thấy máu thịt mình bị dày vò.
Kai rít khẽ, răng nghiến chặt, rồi bước tới, cúi đầu sát mặt Kayoko. Đôi mắt vàng của nó phát sáng kỳ dị, di chuyển dọc cơ thể cô gái nhỏ như đang dò tìm.
- Huyệt đạo bị phong tỏa. Bằng cách của rắn. Loại tạp độc chakra không tầm thường... Là đích thân Orochimaru động tay.
Hidesu chợt khựng lại. Cặp mắt nó tối sầm, giọng trầm xuống:
- Đích thân hắn... Không còn nghi ngờ gì nữa.
Kai quay đầu nhìn Hidesu, nghiêm nghị.
- Không thể chần chừ. Ta sẽ phá giải phong ấn chakra trước, ngươi giữ lấy nhịp mạch cô ấy, nếu không tinh thần sẽ đứt gãy.
Hidesu không nói nữa, chỉ gật đầu, rồi vươn đôi cánh ra, quạt nhẹ để tạo vòng không khí xoay quanh cơ thể Kayoko. Không khí ấy lập tức trở nên ngưng tụ, trong suốt như một tấm kén bảo vệ sinh mệnh mỏng manh. Mỗi luồng gió Hidesu tạo ra đều là một tầng niệm lực tinh tế, giúp duy trì hơi thở và mạch đập Kayoko trong khi Kai xử lý.
Kai nâng một móng vuốt chạm nhẹ lên trán cô. Từng tia sáng vàng lạnh lẽo lan ra từ đầu ngón, lướt qua các huyệt đạo, dò tìm nơi phong ấn, vừa khẽ khàng, vừa đầy sức mạnh.
Quá trình chữa trị của Hidesu và Kai diễn ra trong một không gian tĩnh lặng nhưng đầy căng thẳng. Mỗi hành động của họ đều chứa đựng sự cẩn trọng và tập trung cao độ, như thể mạng sống của Kayoko chỉ treo trên sợi tóc. Đội 10 và Neji đứng cách xa, nhìn vào trong im lặng, không dám lên tiếng.
Hidesu vẫn bay lượn trên không, đôi cánh khổng lồ quạt gió tạo thành một vòng tròn bảo vệ quanh thân thể Kayoko. Không khí xung quanh cô trở nên dày đặc, như thể một lớp sương mỏng nhưng nặng trĩu, không cho phép bất kỳ thứ gì xâm nhập vào.
Kai, con sói đen khổng lồ, cúi người xuống, đôi mắt lạnh lẽo của nó tập trung vào trán Kayoko, nơi có một dấu ấn kỳ lạ, có thể cảm nhận được năng lượng đen tối đang cản trở dòng chảy chakra của cô. Móng vuốt sắc bén của Kai nhẹ nhàng quét qua, tạo ra một luồng năng lượng vừa mạnh mẽ lại vừa mượt mà, như lướt qua bề mặt của một tấm gương pha lê. Chân của nó vươn ra, tiếp xúc trực tiếp với những huyệt đạo của Kayoko. Mỗi lần chạm vào, dòng chakra trong cơ thể Kayoko bắt đầu dần dần chuyển động trở lại, nhưng với tốc độ rất chậm, như một con suối bị tắc nghẽn lâu ngày mới bắt đầu chảy.
- Cô ấy... kKhông đơn giản là bị phong ấn.
Giọng Kai trầm xuống, như thể đang nói với chính mình, nhưng tất cả mọi người đều nghe thấy.
- Đây là một loại phong ấn độc đáo... Không chỉ làm tắc nghẽn chakra, mà còn khóa chặt mọi khả năng phục hồi của cơ thể.
Hidesu nghe vậy, đôi cánh của nó khẽ động, mang đến một làn gió mạnh hơn, nâng đỡ cơ thể Kayoko, tạo ra một sức mạnh vô hình giúp giảm bớt đau đớn. Nó nhìn chăm chú vào vẻ mặt của Kayoko, đôi ánh lên sự quyết tâm không thay đổi.
- Được rồi, đã đến lúc.
Kai nghiêng đầu, ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm. Móng vuốt của nó bất ngờ sáng lên như một dải ánh sáng vàng rực, tỏa ra năng lượng lấp lánh, đồng thời kéo mạnh vào huyệt đạo bị phong tỏa. Một tiếng nổ nhẹ vang lên khi lớp phong ấn bị xé toạc, những sợi chakra rối rắm bắt đầu xoay tròn xung quanh Kayoko.
- Chúng ta có thể làm được.
Kai thì thầm, đôi mắt sáng rực như những ngôi sao trong đêm tối. Sau khi thàn công cả hai thần thú đều thở phào nhẹ nhõm, riêng Hidesu thì gầm lên đầy giận dữ.
- Orochimaru! Ta sẽ phanh thây ngươi!
Tiếng gầm của Hidesu vang lên một cách khủng khiếp khiến những tán cây xung quanh lại rung chuyển. Đôi của nó loé lên sự căm phẫn tột độ, như thể có thể thiêu rụi tất cả những ai dám cản đường nó. Cánh đại bàng trắng khổng lồ vung mạnh, cuốn theo cơn gió vần vũ, khiến đất đá và bụi bặm bay loạn xạ, gây ra một cơn sóng mạnh đến mức đội 10 phải tránh né. Từng đợt sóng âm nổ ra, khiến những cây cổ thụ to lớn bị bật gốc và đổ rạp xuống đất.
Sự giận dữ của Hidesu không chỉ là sự phẫn nộ đối với Orochimaru mà còn là nỗi đau đớn khi nhìn thấy Kayoko bị tổn thương. Nó không thể chịu đựng được cảnh chủ nhân mình bị hành hạ, bị đối xử tàn nhẫn đến vậy. Mỗi cơn gió mạnh mẽ thổi ra đều chứa đựng cảm giác như muốn xé nát mọi thứ trên con đường của nó.
Kai, đứng bên cạnh, không khỏi nhìn theo, ánh mắt lạnh lùng nhưng ẩn chứa sự lo lắng. Dù căm phẫn không kém Hidesu, nhưng nó biết rõ rằng hành động thiếu kiềm chế lúc này có thể dẫn đến những hậu quả khó lường. Mặc dù vậy, sự kiên nhẫn và lý trí của Kai khiến nó kìm nén cơn giận, ra sức giữ bình tĩnh, cố gắng dập lửa giận của Hidesu.
- Hidesu! Ngươi không thể làm như vậy! - Kai lên tiếng, giọng khàn khàn, đầy sự cảnh báo. - Cơn thịnh nộ này không phải là cách giải quyết!
Nhưng Hidesu dường như không nghe thấy, chỉ tập trung vào sự căm phẫn trong lòng mình. Nó bật lên một tiếng gầm thịnh nộ và giang rộng cánh, lao vút lên trời. Cả bầu trời bị che khuất bởi đôi cánh khổng lồ của nó, tạo thành một cơn bão sấm sét đen tối.
Kai không kịp để Hidesu ra đi một mình. Nó vươn mình, dãn người nhẹ tênh lơ lững nhanh chóng bay theo. Mắt nó loé lên một tia quyết tâm, dù lòng vẫn đang căng thẳng và giận dữ.
Neji và đội 10, chứng kiến cảnh tượng này, chỉ biết đứng nhìn không thể làm gì. Tất cả đều ngạc nhiên khi thấy Kai bay lên đuổi theo Hidesu, bởi chưa bao giờ họ thấy một linh thú có thể di chuyển với tốc độ như vậy. Sự thinh lặng bao trùm khắp khu rừng, chỉ còn lại âm thanh của gió vù vù và tiếng vỗ cánh vang dội.
- Chuyện gì đang xảy ra thế này? - Ino khẽ thì thầm, tay nắm chặt lại như để giữ vững bản thân.
................................................
Hidesu cứ thế bay vút lên trời, cánh đại bàng trắng khổng lồ xòe rộng như muốn xé đôi bầu trời, mang theo cơn giận dữ thấu xương thịt. Lông vũ của nó phát sáng trong cơn cuồng nộ, từng luồng gió sắc lẹm xé rách tầng mây, tạo thành những xoáy lốc dữ dội giữa không trung. Mắt nó đỏ rực như lửa, chỉ còn một mục tiêu duy nhất: Orochimaru.
Nhưng Kai không thể để Hidesu tiếp tục như vậy.
Chỉ trong một khoảnh khắc, sói đen khổng lồ ấy đã hóa thành một luồng bóng đen mờ ảo, bứt phá tốc độ như thiêu đốt cả không khí xung quanh. Kai không dùng cánh, mà dùng chính chakra điều khiển không gian quanh thân mình để "lướt", không khác gì một tia chớp lặng lẽ xé rách bầu trời. Nó vượt lên trước Hidesu, cắt ngang đường bay của đại bàng trắng. Một tiếng ầm vang lên khi Kai tung ra một cú xoay người, quét đuôi đen tuyền như một lưỡi liềm khổng lồ ngay trước mặt Hidesu.
Luồng chakra từ cú quét đó không sắc bén, nhưng lại dày đặc và cứng như đá tảng. Lực va chạm khiến không khí quanh đó nổ tung thành sóng xung kích khủng khiếp, ép Hidesu phải khựng lại giữa không trung. Bầu trời dường như rung lên vì sức nặng của hai thần thú chạm trán.
- Dừng lại, Hidesu! - Kai gầm lên, giọng nói trầm khàn hòa cùng sấm sét. - Ngươi đang mất kiểm soát đấy, ngươi quên lời căn dặn của chủ thần ư?
Còn tiếp...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro