Vi Huân Trung
Xin lỗi mọi người vì đăng trễ, làm nhanh nên nếu có sai xót lỗi chính tả hay đánh máy xin mọi người thông cảm. Có thời gian tui sẽ sửa lại.
________________________________
Phong Tín trong đầu "oanh" một tiếng tất cả lý trí đều bị cái trò này của Mộ Tình thiêu cháy sạch sẽ.
Hắn bắt lấy cổ tay Mộ Tình, muốn kéo tay y ra, Mộ Tình lại bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve, ngẩng đầu hướng hắn mỉm cười, "Thoải mái không?"
Mộ Tình khi uống say là như vậy sao?
Phong Tín cảm thấy mắt Mộ Tình vì uống nhiều mà ươn ướt giống như đang câu dẫn hắn.
Tuy nhiên hắn không muốn khi Mộ Tình không tỉnh táo mà chiếm tiện nghi của y, nhưng thiên tính của nam nhân thì lại không cách nào khống chế, Phong Tín thậm chí khó có thể tự kiềm chế mà đem phân thân của mình hướng về phía Mộ Tình.
Mộ Tình bởi vì ngồi ở trước cửa điện, hạ thân của Phong Tín hướng về phía trước mặt Mộ Tình khiến hắn sinh ra ảo giác có thể bắt nạt Mộ Tình, cái cảm giác cùng tưởng tượng này càng khơi dậy dục vọng thú tính của hắn, sự hung ác muốn có được Mộ Tình sôi sục ngày càng mãnh liệt, hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt hơi rủ xuống, mũi thẳng đứng, xuống thêm chút nữa là đôi môi hơi mở của Mộ Tình.
Mộ Tình không nhìn thấy ánh mắt gắt gao theo dõi mình của Phong Tín, còn không biết sống chết tiếp tục trêu chọc, "Ta thấy tiểu huynh đệ của ngươi so với vừa rồi tựa hồ tinh ranh hơn, là... đang muốn sao?"
Thân thể kích động vượt qua lý trí, không thể nhịn được nữa, Phong Tín một phát bắt lấy Mộ Tình đem y kéo đến trước ngực, cùng y dính sát vào nhau. Cảm giác được Mộ Tình vì không kịp phản ứng mà thân thể có chút cứng ngắc liền nâng cằm y nghiêng đầu hôn lên. Trong đầu hắn rõ ràng có ngàn vạn suy nghĩ bắt nạt y, nhưng chỉ là lướt qua rồi lại chăm chú vào việc miêu tả môi y.
Thật lâu sau, Phong Tín tăng thêm chút lực đạo lên tay nắm lấy cằm Mộ Tình thấp giọng nói bên tai y, "Mở miệng ra."
Mộ Tình khi say rượu đại khái là có chút mơ hồ, nghe thấy lời nói này lại chậm chạp mà, "A...?"
Phong Tín không cho y thời gian để phản ứng, lần nữa cúi đầu hôn lên, đầu lưỡi cậy mỡ hàm răng y mà chen lấn vào, thăm dò bên trong môi lưỡi y, cảm nhận được Mộ Tình vì sự tiến công của hắn mà thân thể có chút mềm nhũng cánh tay nhẹ nhàng câu lên cổ hắn.
Hai người không thuần thục, hàm răng va chạm vào nhau nhưng không ai để ý. Phong Tín cảm nhận được Mộ Tình không bắt được trọng điểm nhưng vẫn ngây thơ đáp lại hắn. Dường như nhận được sự ủng hộ, hắn nhẹ nhàng cùng Mộ Tình trong miệng dây dưa, không ngừng làm sâu sắc nụ hôn này, hận không thể đem Mộ Tình hoàn toàn hủy đi rồi ăn vào bụng.
Mộ Tình vì không cách nào hô hấp mà bắt đầu dùng tay đẩy hắn, Phong Tín bắt lấy hai tay đang lộn xộn của y rồi khóa lại ở trước ngực, lại nặng nề mút lên cánh môi Mộ Tình, răng môi bắt đầu lưu luyến, đến cổ, sau tai, nhiều lần nán lại, lúc sau rốt cuộc mới kịp phản ứng rằng hai người vẫn chưa đóng cửa, Phong Tín đem Mộ Tình ôm vào trong ngực, ghé vào tay y nặng nề thở dốc, hồi phục dục vọng cuồn cuộn của chính mình.
Phong Tín đưa tay đốt sáng đèn lên, thuận tay đóng cửa, hắn nhìn Mộ Tình nhíu mày có chút không thích ứng ánh sáng bất ngờ, môi có chút sưng hồng, răng nhẹ cắn môi dưới, ánh mắt ngày thường cụp xuống, bộ dạng như vừa bị một kẻ hung hăng bắt nạt.
Ngón tay Phong Tín ma sát lên bờ môi có chút sưng đỏ của Mộ Tình, khẽ dùng sức áp lên môi dưới của y, đưa ngón cái thăm dò vào miệng y, "Ngươi thật sự muốn sao?"
Mộ Tình theo bản năng ngậm lấy ngón tay Phong Tín, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm một vòng, hắn cảm thấy một hồi tê dại theo đầu ngón tay truyền lên, tâm ngứa khó nhịn, mãnh liệt đem ngón tay rút ra, Mộ Tình dường như vẫn chưa hết ý mà liếm bờ môi hai tay quấn lên cổ Phong Tín, "Ngươi nói nhảm nhiều quá."
Đã đến nước này, nói nhiều cũng chỉ là phí lời.
Phong tính ôm lấy Mộ Tình ném y ở trên giường, phía sau lưng có chút bị đau Mộ Tình hừ một tiếng, giơ chân đem Phong Tín đang muốn cởi bỏ áo ngoài câu tới, "Ta đau."
"Đau ở đâu?" Phong Tín không kịp cởi áo cúi người tiến đến xem xét, Mộ Tình cầm lấy tay Phong Tín hướng phía dưới tìm kiếm, hì hì cười nói, "Chỗ này."
"Ngươi sau khi uống say lại biến thành dạng người thế này." Phong Tín xoa nhẹ chỗ đó hỏi, "Còn đau không?"
"Ngươi chạm nhiều liền hết đau. Ngươi mau nhanh sờ nó nhiều chút."
"Ta thao."
Phong Tín hôn Mộ Tình, nụ hôn có chứa tình dục lộ ra thô bạo, một tay hắn kéo đai lưng của Mộ Tình, hướng dưới thân tìm kiếm, hạ thân Mộ Tình cũng đã cương cứng, ở trong tay Phong Tín có chút run run, Phong Tín có kỹ xảo vuốt ve, cảm nhận được chỗ đó càng ngày càng hưng phấn, nhìn người trước mặt bởi vì nhiễm tình dục mà khóe mắt có chút phiếm hồng, trong nội tâm khẽ động mà liếm lên.
Một Tình bởi vì khoái cảm mà ngửa đầu thở hổn hển, Phong Tín hôn qua chóp mũi, bờ môi, rồi nhẹ nhàng cắn phải lên cổ y, cảm nhận được thân thể Mộ Tình đột nhiên run lên, hắn cười khẽ một tiếng, tiếp tục hướng xuống đưa lưỡi liếm xương quai xanh của Mộ Tình.
Mộ Tình phảng phất bởi vì đến cao trào mà vô ý thức lên tiếng rên rỉ, "Ngươi nhanh lên..." Phong Tín hướng lưỡi xuống phía trước ngực y, cắn lên một điểm, động tác trong tay kia cũng nhanh hơn Mộ Tình rốt cuộc nhịn không được mà phóng ra.
"Ưm... Ngươi ôm ta..." Cao trào vừa mới qua đi. Mộ Tình thần sắc có chút tan rã, "Ta muốn ngươi..."
Phong Tín đem y ôm lấy để ngồi ở trên người, đem hai tay y khoác lên vai mình, an ủi mà gặm lấy môi Mộ Tình vân vê hai điểm trước ngực y, Mộ Tình vừa phóng thích không chịu được kích thích như vậy, thân thể hơi cong lên, lại bị Phong Tín áp chế không thể động đậy, chỉ đành phải một bên chịu đựng tê dại trước ngực một bên dùng hai chân giao triền ma sát eo Phong Tín, cảm thấy còn chưa đủ không nhịn được mà lên tiếng thúc giục, "Ngươi nhanh lên cho ta..."
Dứt lời, cảm thấy có chút xấu hổ mà cắn môi, không nói thêm nữa, Phong Tín lại cảm thấy Mộ Tình như vậy đặc biệt đáng yêu muốn dụ dỗ y mấy câu, "Nói ngươi muốn ta."
Mộ Tình hừ hừ không chịu nói, Phong Tín cũng không ép y, tay hướng về phía dưới vân vê nâng mông Mộ Tình lên, cảm giác được hạ thân y lại có chiều hướng ngẩng đầu, chống đỡ ở bụng dưới của mình, hạ thân hai người ma sát cùng một chỗ mang đến khoái cảm khiến Phong Tín ra tay nặng hơn, ôm lấy sau lưng Mộ Tình dán mình gần hơn, bắt chước động tác trừu sáp đĩnh động eo, hạ thân một lúc lâu không được an ủi cuối cùng nhịn không được loại khoái cảm này mà phóng thích ra ngoài, dính ở trên bụng hai người.
Phong Tín đem Mộ Tình đặt ở trên giường, nhẹ nhàng kéo hai chân y ra, ngón tay hướng giữa đùi mà dò xét, ấn lên một điểm chưa bao giờ bị khai phá, nơi ấy dù sao cũng không phải trời sinh để làm loại sự tình này, nên Phong Tín dù kiên nhẫn xoa nắn phía sau, nó cũng chỉ hơi xấu hổ mà khai mở một chút, vẫn như trước khó có thể dung nạp kích thước cực lớn của Phong Tín, Mộ Tình cảm thấy có chút xấu hổ, lấy tay che mặt, muốn khép hai chân lại, lại bị Phong Tín dùng sức ngăn cản, "Ngoan, nghe lời."
Một giây sau, Mộ Tình cảm nhận được có một vật mềm mại ẩm ướt liếm lên cửa huyệt, thậm chí giống như bên trong tìm kiếm, y cả kinh lại vì nhịn không được khoái cảm mà phát ra âm thanh, tay cũng không có ý thức hướng phân thân tìm kiếm.
Cửa huyệt trải qua khai phá rốt cuộc trở nên mềm ra, Phong Tín thăm dò trước một ngón tay, lại phát hiện cắn vô cùng chặt khó mà trừu động, hai chân cong lên của Mộ Tình có chút đau, Phong Tín cúi người hôn môi Mộ Tình vì đau mà nhăn lông mày, lại tiếp tục liếm lên hồng hạt trước ngực, tay kia thì an ủi phân thân của y, ý đồ tăng nhanh thêm cảm giác của y, "Thả lỏng, ta sẽ nhẹ một chút, ta sẽ không làm ngươi đau."
Mộ Tình dường như nghe hiểu, Phong Tín cảm thấy dưới thân không còn cắn chặt, lại thêm một ngón tay, hai ngón tay thoáng uốn lượn tại thành ruột mà thăm dò, "Ách ưm.." Bị ngón tay thăm dò cảm giác cũng không phải thoải mái, Mộ Tình có chút khó chịu mà muốn khép chân lại, "Ngươi nhanh chút..."
Phong Tín nhìn hành động làm nũng của y, cười ra một tiếng, Mộ Tình khi uống say thật sự có chút trẻ con, tay Phong Tín tiếp tục thăm dò, rốt cuộc lúc đảo qua một điểm hai chân Mộ Tình lại cuộn lên, kêu ra tiếng ngắn, "A..."
"Là chỗ này." Phong Tín hiểu rõ, lại cắm vào một ngón tay, ba ngón tay trong thành ruột thăm dò, cố ý nhiều lần lướt qua chỗ đó, nhìn Mộ Tình bởi vì quá nhiều khoái cảm mà mất đi tri giác vân vê hai điểm trước ngực, hạ thân cũng càng thêm cương cứng hai chân cũng mở lớn giống như mời hắn tiến vào.
Đợi cửa huyệt đã triệt để mềm mại, Phong Tín rút ngón tay ra, đem hạ thân của mình chống đỡ lên chỗ đó, kéo hai tay Mộ Tình cùng hắn mười ngón đan xen, "Nhìn ta."
Mộ Tình ngoan ngoãn mở mắt, khóe mắt lệ quang tô đỏ ửng, cho thấy y hiện tại đang chìm trong khoái cảm cực hạn, biểu cảm có chút nghi ngờ nhìn về phía Phong Tín.
"Mộ Tình ngươi nghe." Phong Tín hít một hơi thật sâu, "Ta thích ngươi, cho nên mới muốn cùng ngươi làm loại chuyện này, cho nên ngươi nhất định phải nhớ rõ, ai là nam nhân duy nhất của ngươi." Nói xong hạ thân Phong Tín tiến vào nơi mà hắn đã muốn thật lâu rồi, không biết bao nhiêu ngày trong mong, hắn cũng giống như bây giờ đem Mộ Tình đặt ở dưới thân, như con sói hung ác mà xuyên qua y, khiến y gọi tên hắn trong miệng, trong mắt chỉ có bóng của hắn, tỉnh lại phát hiện hết thảy chẳng qua là một giấc mộng.
Hiện tại, rốt cuộc không phải một giấc mộng.
Mộ Tình bởi vì đau đớn do cự vật xâm nhập có chút nếu mày, Phong Tín thử rút ra đút vào một chút, Mộ Tình dường như ngại chậm, hai chân đặt trên eo của Phong Tín, đem hắn kéo về phía mình, Phong Tín mãnh liệt đem toàn bộ phân thân đưa vào trong cơ thể y, chỗ đó dường như mở cái miệng nhỏ chứa nó mà run lên, đút vào rút ra nhiều lần.
Đợi phía dưới của Mộ Tình có thể thích ứng, Phong Tín cảm giác được sự mẫn cảm của y, Mộ Tình ôm Phong Tín càng chặt, hạ thân gắt gao cuộn lấy hắn không tha, thoáng nâng lên thân thể chủ động đón ý nói đùa.
"Thật thoải mái... Ngươi thật lợi hại."
"Thao ngươi trên giường, đây cũng quá phóng đãng." Phong Tín bị câu dẫn suýt nữa không khống chế nổi mình, liền nghĩ tới Mộ Tình có người trong lòng, nhịn không được có chút ghen ghét. Phong Tín nhìn biểu tình hưởng thụ của Mộ Tình, cùng khép hờ hai mắt, một bên tiếp tục rút ra đút vào, một bên dùng tay bóp cằm y, "Mở mắt."
Mộ Tình ngoan ngoãn mở mắt, dùng ánh mắt ngập tràn xuân sắc nhìn Phong Tín, Phong Tín lại chăm chú nhìn dưới bụng y, dưới thân dùng sức càng thêm mạnh, Mộ Tình bị đâm đến mức phải kinh hô : "Ngươi nhẹ chút... Ưm... Đau..."
Phong Tín tăng lực trên tay, "Ta là ai?"
Mộ Tình bị Phong Tín làm đến mức ánh mắt cũng mất tập trung, cố gắng nháy mắt mấy lần nhưng vẫn không nhận ra người trước mặt.
"Ta...ha... không biết"
Phong Tín có chút bực bội, rút phân thân của mình ra, dùng lực vặn lên hai điểm trước ngực Mộ Tình. Mộ Tình đang dần đến cao trào nhưng lại không thể. Không khỏi khó chịu mà rên rỉ, "Ngươi mau đến..."
"Muốn ta làm gì?" Phong Tín xoay mặt y để y nhìn thấy mình : "Ta đây là ai?"
"Muốn... Ngươi nhanh lên..." Mộ Tình nhìn Phong Tín trước mặt chỉ muốn hắn nhanh lên để thỏa mãn chính mình.
"Là... là người ta thích."
Phong Tín nghe được câu này có chút sửng sốt, nghĩ lại người Mộ Tình thích có thể là nam nhân, không khỏi càng thêm sinh khí. Hắn đem hai chân y áp hướng trước ngực, kéo tay của y lại, để y ôm mình, "Tự ngươi mở ra."
Mộ Tình nghe lời mở rộng hai chân đối diện Phong Tín, tư thế như vậy khiến hậu huyệt mở rộng, lúc đóng lúc mở dường như đang mời hắn vào.
Phong Tín lấn trên người Mộ Tình, hung hăng mà xuyên qua, ma sát lặp đi lặp lại, một tay xoa mặt Mộ Tình tay kia vuốt ve hồng hạt trước ngực y, ba chỗ mẫn cảm mang đến cho Mộ Tình khoái cảm ngập đầu, y đem hai chân càng mở rộng, hy vọng Phong Tín càng dùng sức làm chính mình, một bên ngẩng đầu lên mong muốn tìm kiếm nụ hôn của Phong Tín.
Phong Tín cố ý né tránh nụ hôn của Mộ Tình, lại nhẹ nhàng hôn lên vành tai của y, cúi đầu hỏi y, "Ta là ai?"
Mộ Tình bị sỉ nhục mà sắp khóc, quá nhiều khoái cảm khiến y không chống đỡ nổi, người trước mắt này vẫn còn sức lực xỏ xuyên chà đạp y, "Ta... ta không biết.."
Phong Tín cảm thấy hậu huyệt của Mộ Tình bỗng nhiên co rút nhanh hơn, phía trước phân thân cũng bắt đầu phun ra dịch nhờn, biết rõ Mộ Tình sắp đến, vì vậy lấy tay chắn ở lối ra, không cho y phóng thích.
"Khốn kiếp.." Mộ Tình khó chịu mà lên tiếng, "Buông tay..."
Phong Tín cố ý chạm tới chỗ sâu nhất trong thân thể Mộ Tình, cảm thụ được ấm áp, "Gọi tên của ta, chúng ta cùng tới." Mộ Tình ngẩng đầu nhìn hướng hắn, lại bị nước mắt mơ hồ che đi không cách nào thấy rõ mặt hắn, " Ta... Ngươi..."
Phong Tín không hề làm khó y, "Gọi ta Phong Tín."
Mộ Tình thấp giọng nỉ non,
"Phong... Tín..."
Phong Tín dùng sức rút ra đút vào, tốc độ càng nhanh hơn, "Lớn hơn một chút, bằng không thì không cho ngươi tới."
Phân thân Mộ Tình bị chặn không cách nào phóng thích đã khó chịu đến cực điểm, lại vì khoái cảm sau lưng tra tấn mà lời nói không thành câu, " Phong... Phong Tín..."
Bị đỉnh tới cực hạn, hậu huyệt cũng đạt tới cao trào, Mộ Tình nhịn không được cao giọng kêu lên, " Phong Tín... Phong Tín!!"
Phong Tín nghe được y gọi tên mình, liền buông lỏng tay ra Mộ Tình lập tức phóng xuất sau đó thở hổn hển, hậu huyệt cũng không có ý thức được mà cắn chặt Phong Tín, Phong Tín phóng thích trong cơ thể Mộ Tình, nhưng vẫn không nguyện ly khai thân thể y liền duy trì tư thế đó, ghé vào thân thể của y, ghé vào tai y thấp giọng nói, "Nhớ kỹ là Phong Tín đem ngươi làm thành bộ dạng như thế này."
Mộ Tình đã mệt mỏi không mở mắt ra nổi, thầm nghĩ ngủ một giấc thật ngon, trong mơ hồ lẩm bẩm, " Ưm.. Phong Tín..."
Một lát sau lại nghĩ tới cái gì đó, lặp lại.
"Người này là Phong Tín..."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro