1. (GoYuuGe) Một ngày là thầy cả đời là cha
【 GoYuu / GeYuu 】 Một ngày là thầy cả đời là cha
[tên gốc: 【五悠/夏虎】一日为师终身为父]
Tác giả: 伏打
Nguồn: https://xingluohanghai.lofter.com/post/31ebb393_1cb4091eb
Nếu bạn thích tác phẩm, đừng ngần ngại bình luận, thả tim thả like ủng hộ tác giả nhé 💓
Cp: Getou Suguru x Itadori Yuuji / Gojo Satoru x Itadori Yuuji
💥Lưu ý: Yuuji chưa thành niên, mới 14 tuổi. Getou trên dưới 30 tuổi là cha nuôi, KHÔNG PHẢI CHA CON RUỘT, là họ hàng xa của Yuuji (ở Nhật, họ hàng xa vẫn được phép cưới nhau), Gojo là thầy giáo, trên dưới 30 tuổi, tính cách trẻ lên 3. Có tình tiết nuôi vợ từ bé
Hiện đại pa, cha nuôi Getou x dk Yuuji x thầy Gojo, Tu La tràng, năm thao 14 Tuổi, lớn tuổi giỏi văn minh, đây là thuộc về Gojo Satoru trượt xẻng văn học.
¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬
Getou Suguru nhận nuôi một đứa bé.
Nói là nhận nuôi thì cũng không chính xác -- Đứa nhỏ này bởi vì một số chuyện cho nên mất đi người nhà, thân thích hảo hữu đem mọi thứ của nó chia cắt đến không còn một mảnh(*) , cuối cùng đáng thương lại còn vô tội bị ném vào viện mồ côi, duy nhất cái danh pháp luật định người giám hộ liền rơi xuống Getou Suguru gánh trên thân.
(*) Ở đây ý nói là cha mẹ, ông bà Yuuji sau khi chết, chỉ còn lại bé thì đám họ hàng bạn bè kia tranh nhau cướp gia tài, tài sản của cha mẹ, ông bà bé để lại
Lúc đó hắn cũng chỉ mới 22 Tuổi, một người trẻ tuổi khó khăn lắm trải qua đại học tốt nghiệp, tiền đồ vô lượng lại đối với tương lai sinh hoạt ôm trong ngực một điểm coi như yếu ớt hứng thú, vội vàng không kịp chuẩn bị trong tay đón lấy một cái phế phẩm sạp hàng, tính tình cho dù tốt cũng thiếu chút tại chỗ nổi giận, chỉ là nhận qua ân không thể không trả -- Hắn vẫn là đi viện mồ côi đi đón đứa bé này.
Getou Suguru gương mặt trời sinh mê hoặc lòng người, da trắng tóc đen, hai loại sắc thái đối lập lại tươi sáng càng nổi bật lên hắn là người đẹp phương Đông, đôi mắt hẹp dài cùng lông mày nhập tấn(*) , giữa lông mày đều là chứa tình ý, tròng mắt nhìn một cái chính là vô ngần ôn nhu. Không thể trách viện trưởng đã qua tuổi 50 bị hắn mê hoặc -- Cho dù hắn còn giữ không đứng đắn của đám thanh niên nghệ thuật hơi dài tóc chấm vai. Nói tóm lại ngay cả thăm dò đều không làm, viện trưởng liền hoàn toàn tin tưởng Getou Suguru có thể chiếu cố tốt đứa trẻ kia.
(*) Lông mày nhận tấn (飞眉入鬓) : Đuôi lông mày dài đến thái dương. Search gg để biết thêm chi tiết
Quý nhân không nên tiếp tục đứng ở gạch nát ngói nhà tranh đơn sơ, viện trưởng câu nệ lại nhát gan hướng hắn gật đầu, một bên kêu gọi tên của nam hài kia. Itadori Yuuji? Getou Suguru hững hờ nghĩ, tốt nhất rất yêu sạch sẽ, là cái ma bệnh, không cần quá phí tâm tư, tùy tiện ném ở mọi ngóc ngách trong góc xó liền tốt nhất.
Bất quá hắn hi vọng thất bại. Xa xa có cái nam hài từ trên cây trượt xuống hướng bọn họ chạy tới, trong tay còn cầm cái ná cao su đơn giản thô sơ tự mình làm. Dưới ánh mặt trời nóng rực đối phương chạy rất nhanh, quần áo cuốn lên một đoạn to, có thể trông thấy trẻ nhỏ non nớt trắng nõn cánh tay cùng chân, đỉnh đầu là một đầu tóc ngắn giống như hoa anh đào lại giống như chó con khẽ đung đưa xù xù.
Getou Suguru híp mắt, hắn quen ẩn giấu cảm xúc, đại đa số người trông thấy hắn lần đầu tiên đều cảm thấy hắn chỉ là hiền lành thiện tâm. Itadori Yuuji ngược lại lăm lăm nhìn hắn hồi lâu, không nói một lời.
Sự tình xử lý rất nhanh, Getou Suguru là có tiền, những hành lý là bộ quần áo cũ nát cũng không cần mang. Trước khi chia tay Itadori Yuuji bỗng nhiên trở lại hướng trong sân chạy đi, sau một lúc lâu nó chắp tay sau lưng thở hồng hộc chạy về Getou Suguru bên người kéo hắn một cái góc áo.
Getou Suguru đem cảm xúc không kiên nhẫn toàn bộ che giấu trong lòng, thuận theo ngồi xổm xuống cùng đứa trẻ ánh mắt đối diện. Nam hài có đôi xinh đẹp con mắt, giống hai viên óng ánh trong suốt hổ phách, dưới ánh mặt trời chiếu rọi ấm áp. Hắn ngữ điệu không tự giác chậm dần mềm xuống: "Sao thế?"
"Đại ca ca, về sau em sẽ cùng người ở chung sao?" Nam hài giòn tan hỏi hắn, gương mặt trắng trắng mềm mềm mang theo ngây thơ không biết ưu sầu là vật gì giống sợi mì, nó lúng túng hai lần, lấy hết dũng khí đem trong tay đồ vật đưa tới, "Tặng cho người . Đây là đồ chơi quý báu nhất mà em thích nhất!"
Hắn nhíu mày.
Bé trai trầm mặc một chút, mở miệng lần nữa.
"Em đem thứ tốt nhất cho người, làm thế chấp, người có thể đối với em tốt được không?
Đó chẳng qua chỉ là cái bẩn thỉu cũ nát, đã có chút biến dạng chong chóng tre thôi.
Getou Suguru yên lặng nhìn chong chóng tre mấy giây, lại đem ánh mắt dời về Itadori Yuuji trên mặt. Sau một lúc lâu hắn bỗng nhiên xuất phát từ nội tâm vui vẻ đến cực điểm cười lên, đem nam hài nhẹ nhàng kéo vào trong ngực: "Yuuji, ngươi nên gọi ba ba."
Khi đó hắn còn không biết, đứa bé con năm ấy gần tám tuổi này cư nhiên trở thành món quà tốt nhất mà trời ban cho hắn.
Getou Suguru cũng không nghĩ tới, mình lại có một ngày lại biến thành hiền thê lương mẫu giống như cha già, suốt ngày ở trong phòng bếp vướng víu bận bịu tíu tít thậm chí còn lại có chút thỏa mãn.
Itadori Yuuji không nghịch ngợm, nói đúng ra là nó ngoan cực kì. Đại đa số thời điểm Getou Suguru thậm chí không cần răn dạy nó, lông mày nhíu một cái mắt quét qua Itadori Yuuji liền sẽ từ bên cạnh TV chạy tới ôm hắn một chút, nhưng là lại vụng trộm rụt về tiếp tục xem hai tập phim hoạt hình. Kia tuyệt đối không phải biểu hiện tự ti hoặc là sợ hãi bị vứt bỏ.
Vậy tại sao đối với mình biểu tình biến hóa nhạy cảm như thế? Getou Suguru gắp cho nó một con tôm đã bóc vỏ và nói ra nghi hoặc, đứa bé cắn đũa mặt nhăn thành một nắm, ánh mắt xoắn xuýt giữa TV cùng Getou Suguru qua lại.
"Hôm nay có thể xem nhiều thêm hai tập." Getou Suguru mang ra uy nghiêm mà phụ thân phải có chậm rãi nói.
"Bởi vì con tin tưởng ba ba sẽ không vứt bỏ con nha -- Ba ba bề ngòai là đẹp mắt nhất, con không muốn thấy ba ba nhíu mày!" Itadori Yuuji nhảy cẫng hoan hô, hướng trên mặt hắn hung hăng hôn một cái. Thật sự là, Getou Suguru cầm lấy giấy nghĩ lau nước bọt ở trên mặt, nhịn không được lại trầm thấp cười lên.
Nuôi một cái nam hài có lẽ sẽ rất phiền phức, nhưng nếu như là Itadori Yuuji, thế nào Getou Suguru đều cam tâm tình nguyện.
Người trẻ tuổi sớm đã gánh vác một cái công ty chức trách lớn, vô số người ở sau lưng đỏ mắt mưu toan chiếm đoạt, đều bị hắn thành thạo điêu luyện lấy một địch trăm đỡ được. Vô số người nâng giết hắn, hắn quần nhau trong đó, mặc dù sớm đã chán ghét phong phú món ngon cùng ly đế cao Champagne. Không ai biết tuổi trẻ tài cao Getou Suguru sớm mang theo một đứa bé chuyển đi khỏi xa hoa xa xỉ biệt thự, tại một cái chung cư chỉ chứa hai người -- Trong "nhà", ngày ngày hiền lành đến cực điểm rửa tay làm cơm canh.
Itadori Yuuji chuyện đương nhiên cho là ba ba của nó công việc cũng không bận rộn, chỉ là vì nuôi sống nó mới đi sớm về trễ. Tám tuổi hài tử còn không biết chuyện, toàn tâm toàn ý ở tối như mực trong phòng khách chờ một người trở về nhà, sau cùng kết cục đương nhiên là ở trên ghế sa lon ngủ đến chóng mặt.
Getou Suguru mở cửa trông thấy tâm hắn đều mềm thành một đoàn, cẩn thận áo cởi ra lắc lắc treo ở cổng bay trừ mùi rượu, sau đó rón rén bước tới đem tiểu hài ôm vào trong ngực. Hắn thật sự là cẩn thận từng li từng tí tới cực điểm, tựa hồ trong ngực không phải đứa bé, mà là hoàng kim bảo thạch gõ gõ đập đập rèn đúc thành một cái bảo bối lộng lẫy đến mức đụng một cái liền nát, ngay cả sức lực cũng không dám dùng nửa phần.
Itadori Yuuji ngủ đến nửa đêm tỉnh một lát, Getou Suguru ngồi ở mép giường đối diện bản bút ký gõ gõ đánh đánh, trên màn hình yếu ớt chiếu đến mặt của hắn. Tiểu hài xoay người tựa ở bờ vai của hắn, đem lông xù đầu nhét vào cổ hắn mà cọ, thanh âm lại sữa lại mềm mang theo dày đặc buồn ngủ. Nó dùng tay nắm lấy Getou Suguru tóc đen rối tung ở sau ót, hỏi ba ba làm sao còn chưa ngủ?
Getou Suguru nói đùa, vì kiếm tiền nuôi sống Yuuji, cực khổ nữa ba ba còn không sợ.
Tiểu hài ngu ngơ một chút, vành mắt chậm rãi đỏ lên. Hỏng bét, Getou Suguru nghĩ, đem người đùa quá mức.
Hắn buông xuống máy tính bất đắc dĩ đến cực điểm xoay người muốn hôn hôn nam hài, đối phương lại trước hắn một bước níu lại hắn một ngón tay lắc lắc, trịnh trọng mỗi chữ mỗi câu cam kết: "Con về sau nhất định sẽ đối với ba ba tốt."
Nghĩ nghĩ, Itadori Yuuji lại bổ sung một câu: "Con thật yêu thật yêu ba ba."
Tiểu hài này quá nghiêm túc, Getou Suguru tâm tư trêu chọc nổi lên, hắn lại cười nói: "Ba ba so ngươi yêu thì ba ba còn yêu ngươi hơn."
"Không có khả năng!" Itadori Yuuji vội vã, đong đưa lắc lắc cánh tay của hắn minh tư khổ tưởng(*), "Con yêu ba ba tựa như -- Tựa như từ nơi này ngồi phi thuyền đến mặt trăng trở đi."
(*) Minh tư khổ tưởng (冥思苦想) : Trầm ngâm, nghiền ngẫm suy nghĩ
Nam nhân buồn cười hôn nó cái trán, thanh âm ôn nhu giống như đang ngậm khối kẹo đường. Hắn nói Yuuji đi ngủ đi, hắn nói ba ba biết ngươi yêu.
Thời gian trôi qua quá nhanh, thế nhưng là trong vài năm ấy Getou Suguru bên người quả thật chỉ có một mình Itadori Yuuji. Hắn vốn là thế gian một tên độc hành(*) , đối vạn vật sớm đã hứng thú tẻ nhạt, đáng tiếc đứa nhỏ này từ trên trời giáng xuống chiếm đi hắn toàn bộ tâm tư, đến mức cái khác hết thảy đều ảm đạm phai mờ.
(*) Độc hành: Một mình đi, một thân môht mình, cô độc
Có yêu không biết là phúc hay là họa, nói tóm lại nhìn qua bàng bạc biển cả liền khó mà trầm luân nhỏ bé dòng sông(*) , có người đã cho Getou Suguru thuần túy đến cực điểm yêu cho nên hắn một đi không trở lại. Getou Suguru vô dục vô cầu, duy nhất Itadori Yuuji trở thành một cây thần kinh lại lần nữa liên kết thế gian và hắn.
(*) Hiểu như là đã yêu một người thì không chấp nhận hay dung nhập thêm bất kì ai khác
Ngoài ra đều là hạ phẩm, không sánh bằng, cũng không có tư cách so.
Mười bốn tuổi, đặc thù rõ rệt nhất là Itadori Yuuji không có đổi thành phản nghịch, nhưng tuổi dậy thì cùng sinh trưởng đau nhức mãnh liệt mà đến. Bọn hắn kỳ quái đôi cha con giống như cũng không có quá xa lánh, Getou Suguru là từng li từng tí nam mẹ(*) , vô luận sinh hoạt phương diện nào đều tỉ mỉ thoả đáng, huống chi hắn gương mặt kia quá mức mê hoặc, nhướng mày cười một tiếng chính là ôn nhuận như ngọc người khiêm tốn, Itadori Yuuji thậm chí chưa hề nhìn thấu trong lòng của hắn đang suy nghĩ gì.
(*) Nam mẹ: Ý nói cha chăm lo từng chút cho con cái như mẹ ruột
Getou Suguru không cần Wechat, nhưng về sau vẫn là vì liên lạc với Itadori Yuuji liền lập một cái, hắn để tên là: Đẳng đãi(*) . Những thứ dơ bẩn không thể nói rõ mập mờ cùng quấn tình, đều ở trong bóng đêm vẫn đang phun trào đi ngược dòng nước.
(*) Đẳng đãi aka đợi chờ, còn Getou đợi chờ cái gì thì mọi người cũng biết rồi : 3
Itadori Yuuji đang tuổi cao lớn, bắp chân luôn luôn rút gân luôn luôn đau, đau đến chỉ có thể "xuýt xoa" hô hấp. Bổ sung canxi cũng theo không kịp tốc độ nó lớn lên. Cái tuổi này nam hài đã ở giới tính biên giới, hơi hiểu nhân sự, trong đồng tử phản chiếu ra một mảnh vô tri không sợ cùng ngây thơ lỗ mãng, bay lên xương bả vai tựa hồ có thể gánh vác hết thảy.
Đi giày thời điểm Itadori Yuuji chân lại đau, nó nhe răng trợn mắt một chân đạp trên mặt đất một chân giơ cao nhảy cò cò, Getou Suguru thở dài hướng nó phất tay ra hiệu nó lại gần. Itadori Yuuji ngồi ở bên người hắn, nam nhân tay thuận theo vừa mới rèn luyện ra mềm dẻo trôi chảy lại giản lợi bắp chân cơ bắp của nó đi lên sờ.
Nam hài không biết hắn ý đồ như thế nào, một bên cười một bên tránh, ba ba ngươi làm gì? Dạng này thật rất ngứa.
"Đừng nhúc nhích." Getou Suguru một cái tay ấn xuống nó còn một cái tay khác co bóp có lực độ nhào nặn giúp nó buông lỏng cơ bắp, từng chút từng chút đem cơ bắp căng thẳng của nó nhấn mở nhấn tán, thoải mái Itadori Yuuji cơ hồ có thể đánh cái nho nhỏ một hơi. Sau đó hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt lãnh đạm liếc mắt nhìn tên thuộc hạ câm như hến qua ống kính nói: "Các ngươi tiếp tục."
Thì ra ba ba đang họp, Itadori Yuuji ngậm miệng không nói. Nó hướng nhìn Getou Suguru trên mặt, có người coi là thật chưa thay đổi, năm tháng trôi qua chỉ là tăng thêm mỹ mạo của hắn -- Người đẹp liền ngay cả nếp nhăn đều xinh đẹp. Getou Suguru cho là nó không kiên nhẫn được nữa, trấn an vỗ vỗ chân của nó: "Đi đi, về nhà sớm ăn cơm."
Hắn nghiêng cơ thể làm sợi tóc rủ xuống, mí mắt buông xuống phối hợp rung động tựa như cánh bướm mi mắt, ôn nhu phảng phất như ăn nói khép nép trấn an tình nhân. Itadori Yuuji bỗng nhiên đỏ mặt một cái chớp mắt, nó từ trên chỗ ngồi bắn lên đến phi tốc hướng ra phía ngoài chạy tới, nam hài tâm tư bịch bịch lấp lóe.
Getou Suguru lúc này mới thu tầm mắt lại nhìn về phía màn hình, thư ký nơm nớp lo sợ báo cáo tin tức: "Cổ phần thuộc về Itadori Yuuji thiếu gia đã toàn bộ thu lại, nhà Itadori chi nhánh công ty cơ bản phá sản, nhưng vẫn có thể vận hành được......"
"Không cần nói," Getou Suguru đánh gãy y, mặt không biểu tình, "Đem tất cả cổ phần cùng bất động sản quyền nắm giữ tất cả chuyển đến danh nghĩa Itadori Yuuji."
Thư ký trong lòng đại chấn trên mặt cũng không dám hiển lộ nửa phần. Y lại hồi tưởng lại hai năm trước Getou Suguru đem Itadori Yuuji gia sản bị tất cả thân thích chia cắt danh sách sửa sang lại, sắc mặt như nhìn người chết, cẩn thận thăm dò, sớm chôn xuống mồi nhử, thả câu dây dài bẫy đám cá lớn tham lam, từng bước một dẫn dụ bọn thân nhân kia của Itadori Yuuji mắc câu, mục đích chỉ là vì......
Chỉ là vì cho Itadori Yuuji lấy lại cái công đạo, đem nguyên bản thuộc về Itadori Yuuji hết thảy một điểm không rơi xuống đất trả cho nó.
Bản này liền có bội tại thương nhân hám lợi chuẩn tắc, thư ký nghĩ, chủ tịch đối với đứa nhỏ này quá tốt, đem nó hoàn hoàn chỉnh chỉnh đặt dưới cánh chim, một đôi mắt chưa từng nhìn qua ô uế dơ bẩn, hắc bạch phân minh. Y lại nghĩ, dạng này sủng ái cũng không tránh khỏi quá mức, còn có lọai cha nuôi nào sẽ bóp chân cho con mình?
16 Tuổi, nam hài tử bắt đầu có tâm tư không thể nói rõ, nhìn xinh đẹp nữ hài, thậm chí vụng trộm xác định mẫu hình lý tưởng. Jennifer · Lawrence không tệ, nó âm thầm suy tư, người cao mông lớn nữ sinh luôn có không giống bình thường mị lực.
Ba của nó - Getou Suguru đang tắm, hơi nước bốc hơi mờ mịt toàn bộ phòng tắm, hắn để Itadori Yuuji giúp hắn đưa khăn tắm, đối phương rõ ràng chân tay luống cuống đỏ mặt đến có thể nhỏ máu ra, ánh mắt không biết hướng nơi nào thả.
Getou Suguru cười xoa tóc: "Đều là đàn ông, Yuuji sợ cái gì?" Lời nói của hắn xoay chuyển bổ sung một câu: "Khi còn bé ba ba vẫn luôn luôn giúp ngươi tắm rửa."
Đợi thêm một chút, không thể quá gấp gáp(*).
(*) Geto tự dặn lòng rằng Yuuji vẫn còn nhỏ không được vội vã ra tay thịt thằng bé
Cái này không giống! Itadori Yuuji ở trong lòng hò hét, cảnh mỹ nhân đi tắm nó có tài đức gì tiếp nhận, tùy ý lướt qua chính là xuân sắc đầy rẫy. Getou Suguru xương quai xanh tinh xảo xinh đẹp giống hai cái chén nhỏ (* ý nói xương quai xanh rõ ràng, lõm sâu, có thể đỡ được cái lon nước) , khăn tắm bí ẩn thông suốt mở một góc, lộ ra đường cong chặt chẽ cơ bụng sáu múi, lại phối hợp uốn lượn mà xuống nhân ngư tuyến, tóc ướt xuôi xuống dán ở bên tai, thần sắc vô tội lại giống như trong chuyện ma mỹ nhân xà, sóng mắt lưu chuyển cũng làm người ta sa đọa.
Itadori Yuuji đầu hàng, Itadori Yuuji chạy trối chết.
Nó nằm ở trên giường, 16 Tuổi là cái tuổi thanh xuân nhất dễ xao động. Nói không rõ đạo không rõ các loại tình cảm hỗn hợp lẫn lộn quấn đầy toàn bộ trái tim, kỳ tư diệu tưởng cùng không hiểu tình cảm có thể bay xa tít chân trời. Đêm hôm đó thiếu niên nội tâm xấu hổ vô cùng, nó đem cha nuôi coi là ảo tưởng đối tượng lại không cách nào đình chỉ, thật tình không biết đây là vì đại nhân ngầm đồng ý thậm chí bỏ mặc.
Itadori Yuuji tựa như một quả ngọt không tự giác lại sắp thành thục, sung mãn ngọt ngào chất lỏng đâm một cái liền có thể há miệng run rẩy chảy xuống. Getou Suguru muốn đem nó nuốt vào, lại miễn cưỡng khuyên mình nhịn thêm, mỹ vị đồ ngon phải chờ hoàn toàn chín muồi một khắc này một chút xíu gặm nuốt.
Ngày thứ hai sáng sớm rời giường, Itadori Yuuji một mặt người chết nhìn giường của mình, cuối cùng nhận mệnh vụng trộm đem cái chăn giặt rửa sạch sẽ. Đó thật là tội ác, nó mới vừa buổi sáng đều không dám nhìn mặt Getou Suguru, ăn xong điểm tâm giống như gặp đại xá lao ra cửa.
Nhưng là rất quang vinh sự tình là, nó đến muộn.
Cỏ cây hương thơm tràn đầy sân trường, nắng sớm phía dưới thao trường một mảnh trống trải. Gojo Satoru đem bánh kẹo tung lên không trung một ngụm nuốt vào, dáng vẻ gã lưu manh mang theo cặp kính mát lộ ra băng lam đồng tử cùng non nửa gương mặt xinh đẹp đến người thần cùng phẫn nộ, giả bộ đóng vai non nớt đã sớm đã hạ bút thành văn, mang một gương mặt mười sáu mười bảy tuổi khắp nơi nhanh nhẹn đi qua, gây ra tai họa đến sân trường nữ sinh.
Vô lương sensei dạo chơi nhân gian, gã cũng không yêu đương, cũng khinh thường đi trêu hoa ghẹo bướm, trở thành phương tâm một kẻ tung hỏa bất quá hưng chi sở chí -- Cũng xác thực ít có người có thể đỡ nổi gã thịnh thế mỹ nhan. Gojo Satoru là người đã quen làm càn, cho dù thân là giáo sư cũng vẫn như cũ vô pháp vô thiên muốn làm gì thì làm, gã không quan tâm người khác thấy thế nào gã, cao cao tại thượng mặc cho sóng gió lên.
Đầu bên kia điện thoại là hồ bằng cẩu hữu của gã, bọn gã lẫn nhau buồn nôn, Gojo Satoru ngữ điệu xốc nổi làm nũng nói: "Ta hôm nay thế nhưng là quá thảm rồi, đói đến muốn chết mất rồi."
Phía sau một trận crắc lại kẽo kẹt đạp gãy nhánh cây thanh âm, Gojo Satoru cau mày quay người, có cái tiểu thiếu niên từ cửa sau bên tường trèo đến, xoay người trông thấy gã sau toàn thân cứng đờ, giống con mèo xù lông. Dưới ánh sáng nắng gắt màu anh đào tóc ngắn rậm rạp tựa như đóa hoa, hỗn loạn Gojo Satoru con mắt.
Itadori Yuuji nghĩ nghĩ từ trong bọc móc ra bento của mình, quy củ đưa lên trước: "Bạn học, nếu như cậu rất đói trước tiên có thể ăn cơm trưa của tớ, chuyện hôm nay tớ leo tường, có thể hay không làm phiền cậu......?"
Bất quá nói đến, người này dáng dấp đẹp mắt như vậy, vì cái gì trước kia cho tới bây giờ chưa thấy qua?
Trước mặt cao đến quá đáng mặc áo sơ mi trắng đồng học đem hộp cơm tiếp nhận mở ra, nhặt lên một miếng Tamagoyaki (*) ném vào trong miệng. Gã trên dưới dò xét Itadori Yuuji, cuối cùng tươi sáng cười nói: "Được rồi bạn học."
(*) Tamagoyaki: Trứng cuộn
Nuốt vào đồ ăn xong gã đem thẻ từ trong túi áo lấy ra, vô sỉ đến cực điểm đem mặt chính của thẻ lay động lắc lư, phía trên thật to khắc lấy chữ "Gojo Satoru Thầy giáo".
"Đến trễ, leo tường, hối lộ lão sư, nếu như trò là học sinh lớp 10, đừng quên ta là chủ nhiệm mới lớp trò, trò nói ta nên làm cái gì bây giờ, bạn học Itadori Yuuji?"
"Ấy????"
Gojo Satoru gần nhất tìm được thú vị đồ vật mới, có thể miễn cưỡng trấn an gã buồn bực ngán ngẩm tâm tình.
Itadori Yuuji.
Tố chất thân thể tốt quá mức, EQ ngoài ý muốn cao, rất được nữ sinh hoan nghênh lại không tự biết, cười lên như cái mặt trời. Gã tặc lưỡi, cảm giác mình hứng thú với nó một chút xíu nâng lên. Gojo Satoru bỏ bút xuống, Itadori Yuuji đối với môn toán học không tốt lắm, giờ phút này đang cắn đầu bút suy nghĩ, gã hững hờ dùng chân đá đá Itadori Yuuji ghế: "Ta thật thích Yuuji, muốn hay không cùng ta yêu đương?"
Kỳ thật chính gã liền đã chuẩn bị kỹ càng nếu bị từ chối sẽ đem hết thảy nói thành chỉ là đùa, lay động thiếu niên trái tim sau đó không quan tâm lau đi hết thảy. Nhưng Itadori Yuuji ánh mắt kiên định ngẩng đầu một giây liền ngay lập tức từ chối gã: "Không muốn."
"...... Vì cái gì?"
Itadori Yuuji hoàn toàn không có ý thức được lão sư đang lường gạt nó, ngược lại nghiêm túc trả lời.
"Thứ nhất, em không thích thầy, cho nên rất xin lỗi; Thứ hai, em thích khác giới, thầy là đàn ông; Thứ ba, chúng ta là thầy trò, quan hệ như vậy thật không tốt; Thứ tư, em có mẫu hình lý tưởng......" Itadori Yuuji nguyên bản thao thao bất tuyệt(*) , bỗng nhiên dừng lại.
(*) Thao thao bất tuyệt : Nói không ngừng
Nó muốn nói là Jennifer · Lawrence, không biết vì cái gì một khắc này trong đầu lại tất cả đều là gương mặt Getou Suguru.
Gojo Satoru không có chú ý tới Itadori Yuuji khác thường, gã chỉ biết là một khắc này lòng ham thắng bại của gã lại muốn hoàn toàn bị kích thích đến. Dạng này cũng không tính kỳ quái, ở Gojo Satoru có hạn trong đời tựa hồ chưa hề có người như thế từ chối gã, tất cả ở người khác trong mắt thượng thiên ban ân gã cái gì cần có đều có, yêu thương loại vật này nhiều đến đối với gã mà nói gần như nước sôi để nguội bình thản không thú vị. Ba mươi tuổi lão nam nhân không nên ngây thơ như vậy, Gojo Satoru trong lòng minh bạch, nhưng gã luôn có loại không nói rõ được cũng không tả rõ được ủy khuất, có lẽ là lần đầu tiên nhìn thấy Itadori Yuuji thời điểm ánh nắng quá không bình thường, cho nên Itadori Yuuji trong lòng gã cũng có một chút không tầm thường. Gojo Satoru đem kẹo hung tợn nhai nát, nghĩ thầm ta nhất định sẽ trước hết để cho ngươi thừa nhận thích ta.
Theo đuổi nhiều người dễ dàng, huống chi Gojo Satoru muốn không phải cùng Itadori Yuuji yêu đương, mà là Itadori Yuuji trước thích gã. Cho nên tùy thời bảo trì một điểm khoảng cách cảm giác lại là được. Trên lớp học sẽ bỗng nhiên gọi tên thiếu niên, khóa học kết thúc về sau lấy nó tự mình học bổ túc, không hiểu thấu chú ý cùng dung túng, luôn luôn trong đám người lần đầu tiên trông thấy nó. Dần dần Gojo Satoru thậm chí chính mình cũng bắt đầu có chút không phân rõ.
-- Diễn giả thành thật?
Gã vẫn nũng nịu, thủ đoạn càng thêm cao minh. Thiếu niên chân tay luống cuống, tâm từ chối gã lại mảy may không động dao qua.
Mùa hạ trận bóng rổ kéo ra màn che, Itadori Yuuji bằng vào như ma quỷ tố chất thân thể lấy một địch năm, cơ hồ được xưng tụng chơi giống như treo đối diện lên đánh, hết lần này tới lần khác thái độ của nó lại nghiêm túc vô cùng là chân chân chính chính tôn trọng đối thủ, đây càng đem đối diện tức giận đến muốn chết muốn sống, chỉ có thể trơ mắt nhìn xem điểm số càng kéo càng lớn.
Gojo Satoru dựa lan can, bên tai tất cả đều là các cô gái kinh hô cùng cổ vũ, các nàng đều gọi tên của một người: Itadori Yuuji. Gã mặt không thay đổi nghĩ, trêu chọc tiểu hài trò chơi này đã tiếp tục một tháng, hứ, không có ý nghĩa.
Kỳ thật về sau ngẫm lại, hồi đấy biển hiện hẳn là gã cũng đã là bắt đầu ăn dấm(*) rồi.
(*) Ăn dấm: ghen tuông
Gã đem kính râm lấy xuống gập lại hai lần bỏ vào túi áo, toàn bộ thao trường đều là run run nhảy cẫng hoan hô, nghĩ cũng không cần nghĩ liền biết Itadori Yuuji dẫn đầu toàn đội nghiền ép hết thảy.
"Gojo-sensei!"
Có người vượt qua bậc thang xuyên qua biển người chạy hướng gã mà đến, gã quay đầu, thiếu niên phía sau là vô tận, hơn xa lần đầu gặp gỡ chói chang mặt trời, nướng đến lòng người con mắt đau nhức, thiếu niên cả người cũng giống cực tốc phát sáng mặt trời, tiếu dung vùi lấp cả một cái mùa hè.
Nó chạy tới đem lạnh buốt bốc lên khói trắng Cocacola đá lạnh ném vào Gojo Satoru trong ngực, mồ hôi thuận cái cằm nhỏ vào trong quần áo, Itadori Yuuji ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Kém chút quên nói cho thầy biết......"
Hắn ngẩng đầu nhìn thẳng vào Gojo Satoru, trong đồng tử phản chiếu mười sáu tuổi vạn vật: "Yêu thích của thầy là thứ rất quý giá a, xin đừng nên tùy tiện giao cho không chính xác người."
Xong đời, Gojo Satoru nghĩ.
Gã ngơ ngơ ngác ngác cầm Cocacola đi trở về, nội tâm đã sớm già đi lại như hoài xuân thiếu nữ phanh phanh nhảy không ngừng, cao cao tại thượng đại nhân cũng không còn cách nào dạo chơi nhân gian. Gojo Satoru dùng di động bấm điện thoại, trực tiếp hỏi đám bạn xấu: "Ta thích một người, làm như thế nào theo đuổi?"
Bên kia vốn là một đám người vô cùng ồn ào, gã hỏi xong sau hết thảy an tĩnh lại, lặng ngắt như tờ.
Kỳ thật ban đầu thật sự không có ai đem Gojo Satoru hỏi coi là thật, trầm mặc sau tất cả mọi người vô ý thức tránh đi khả năng này. Nói đùa, Gojo Satoru thích một người, kia chẳng lẽ không phải heo mẹ đều có thể lên mây?
Thẳng đến bọn hắn phát hiện, Gojo Satoru đã một tuần không có ra uống rượu, chưa từng vào quán bar, không có lại cùng bọn hắn tụ một lần, tất cả mọi người mới ý thức tới không thích hợp.
"Đã sớm nói mà, ta có người thích. Ân -- Là dk, còn chưa trưởng thành đâu, là đệ tử của ta úc." Gojo Satoru dương dương tự đắc, mảy may không có bận tâm Itadori Yuuji liền đứng tại gã bên cạnh thân.
Cũng may Itadori Yuuji cùng bằng hữu của nó đối với gã không đứng đắn cá tính đều rõ như lòng bàn tay, Itadori Yuuji căn bản không có để ở trong lòng, nó cho rằng lão sư chơi chán liền tốt; Mà Gojo Satoru bằng hữu càng là như vậy, cười đùa tí tửng cùng gã pha trò: "Nhưng dẹp đi đi ngươi, lúc nào ra tụ họp một chút? Đêm nay muốn tới mấy cái xinh đẹp cô nàng."
Mẹ ngươi. Gojo Satoru ở trong lòng thầm mắng sau phản xạ có điều kiện nhìn một chút Itadori Yuuji thần sắc, không mảy may hiển ngữ điệu ôn nhu thành khẩn nói: "Nói qua, ta có người thích, muốn vì hắn thủ thân như ngọc."
Đầu bên kia điện thoại lúc này mới kịp phản ứng không thích hợp, vội vội vàng vàng hô to "ngươi đến thật" lại bị Gojo Satoru cúp máy. Gã tay đi ôm Itadori Yuuji bả vai, đối phương lại đưa tay đẩy ra gã, Gojo Satoru ngẩn người.
"Yuuji, em tức giận?"
"Em tại sao phải tức giận?" Itadori Yuuji không hiểu thấu, "Đã nói với thầy rồi, sensei, đừng lại lãng phí tình cảm của mình."
Bang một tiếng bàn học bị quét ra, sách vở giấy bút lộp bộp văng một chỗ, lộc cộc ra bên ngoài lăn. Thứ sáu tất cả mọi người muốn về nhà, đồng niên cấp học sinh cười cười nói nói thanh âm xuyên thấu vách tường rơi vào phòng học, Itadori Yuuji không dám phát ra âm thanh sợ bị trông thấy, cái này lệch góc một góc bên trong Gojo Satoru đem nó ôm vào trong ngực nhấn ở trên tường hôn.
Người trưởng thành hôn khí thế hung hung lại không thèm nói đạo lý, cơ hồ bóc đi không khí trằn trọc mút vào. Thiếu niên lần đầu hôn liền bị hôn đến quân lính tan rã toàn thân phát run, chân như nhũn ra chỉ có thể ngã tại Gojo Satoru trong ngực, cuối cùng màu hổ phách con mắt tràn ra nước mắt, ti tiện người trưởng thành lúc này mới bỏ qua nó. Ánh mắt của đối phương tại xích lại gần nhìn lên càng đẹp, lam bảo thạch diễm quang tứ xạ đến gần như hung hãn. Itadori Yuuji chóng mặt.
Gojo Satoru dúi đầu vào nó hõm vai, thanh âm lại ấm vừa nông: "Không phải lãng phí."
"Thật thích ngươi."
Sự tình cuối cùng là Gojo Satoru lái xe đem nó đưa về nhà, kéo cửa ra thời điểm Gojo Satoru bỗng nhiên đem nó túm lại. Itadori Yuuji phản xạ có điều kiện vùng một cái, Gojo Satoru thấp giọng nói thật có lỗi, khả năng hù đến Yuuji, nhưng một lần nữa ta vẫn là như vậy.
Cuối cùng gã nói, Suy nghĩ thật kỹ một chút được không? Đừng để chúng ta đợi quá lâu.
Itadori Yuuji đã nhớ không rõ nó là thế nào về nhà, vừa mở cửa nó liền lùi về trong gian phòng, lộn xộn sợi dây tình cảm giống như bút vẽ xấu xí tại thản nhiên thuần túy trong lòng nó ngoắc ngoắc vẽ tranh. Nó nghĩ, ta đến cùng là ưa thích phụ nữ sao? Ta thích ba ba sao? Ta thích Gojo Satoru-sensei sao?
Getou Suguru đem cửa phòng kéo ra dựa lưng ở trên khung cửa, hắn đương nhiên một chút liền chú ý tới Itadori Yuuji không thích hợp: Bờ môi tiên diễm đến thủy quang lâm ly, đại khái là bị hung hăng chà đạp qua, còn có cái nho nhỏ vết thương.
Rất tốt, hắn tỉnh táo nghĩ, có lẽ Yuuji có bạn trai?
Hắn đốt điếu thuốc, tóc rối bù hít vài hơi, khói trắng lượn lờ, nguyên bản cả người giống như Phật tử siêu thoát mà lại như ngã ngửa vào vũng bùn. Itadori Yuuji ngẩng đầu trông thấy nét mặt của hắn hơi có vẻ bất an, Getou Suguru cười cười đem thuốc lá ném vào thùng rác, đi lên trước tại bên giường ngồi xuống, thuận tay nắm lấy Itadori Yuuji chân.
A, để ba ba đoán xem, Yuuji có bạn trai? Hắn ngữ điệu cổ quái, Itadori Yuuji xiết chặt chăn mền không biết hắn là thế nào.
Getou Suguru tay từ chân đến đầu lần lên tìm tòi, tuổi dậy thì nam hài vốn là mẫn cảm đến quá phận, chỗ đó trải qua được như thế kích thích. Thế nhưng là hắn không nhanh không chậm, một bên chậm rãi hôn Itadori Yuuji mặt cùng môi một bên ra tay, một mực đem đối phương tra tấn đến vừa khóc vừa gào cũng không ngừng, cuối cùng Itadori Yuuji cả người nằm tiến trong ngực hắn hắn mới tính hài lòng, ngón tay chậm rãi vuốt ve nam hài lưng, đưa tay quấn nhẹ lên eo nó, lại hôn một chút Itadori Yuuji khóe mắt.
"Ba ba?" Itadori Yuuji thanh âm phát run.
Getou Suguru nói, bé ngoan, đừng lo lắng, hiện tại sẽ không đụng ngươi. Chỉ là ba ba nhịn quá lâu, nhận chút lợi tức không quá phận đi? Hắn than thở hôn nam hài cái trán, thấp giọng thì thầm nói: "Cùng bạn trai chia tay có được hay không."
Đáng tiếc kia là câu khẳng định, không thể nghi ngờ.
Gojo Satoru suy nghĩ một chút vẫn là từ trong xe đi ra, gã đứng ở dưới lầu nhìn lên, cuối cùng đi qua nhấn nút thang máy. Gã đương nhiên biết Itadori Yuuji địa chỉ gia đình, thậm chí kỹ càng biết số phòng, chỉ bất quá bây giờ gã cảm thấy mình hẳn là thừa thắng xông lên rèn sắt khi còn nóng, nếu như không khéo gặp cha của Itadori Yuuji ở nhà liền nói mình đến đây đi thăm hỏi các gia đình. Thật là một cái lý do tốt, gã nghĩ.
Cửa bị gõ vang, đối phương hiển nhiên rất có sức chịu đựng không gãy. Getou Suguru nhíu mày, cuối cùng vẫn yêu thương đem nam hài buông xuống: "Ba ba đi mở cửa."
Một ngày này sự tình hiển nhiên xung kích quá lớn, Itadori Yuuji không có kịp phản ứng, cả người còn đang suy nghĩ viển vông.
Getou đi ra mở cửa, Gojo Satoru vốn là cười đùa tí tửng đứng tại cửa, cùng hắn vừa đối mắt điểm này ý cười bỗng nhiên liền phai nhạt. Mãnh thú luôn có loại trực giác vượt mức bình thường, nhất là khi gặp phải đồng loại.
"Mày tìm ai?" Getou Suguru vạn phần không kiên nhẫn, liền dùng từ lễ phép cũng bị ném sau đầu.
Đây chính là cha của Itadori Yuuji? Không, không đúng, hẳn là cha nuôi, hoặc là nói là cái thể loại cha nuôi đối với con nuôi có mang tâm tư xấu xa. Gojo Satoru nghiền ngẫm cười cười: "Tao tới đón Itadori Yuuji ra ngoài ăn cơm."
"Nó không cần." Getou Suguru mặt lạnh nghĩ đóng cửa lại lại bị Gojo Satoru ngăn trở, lấy gần như hiếu kì giọng điệu khiêu khích hỏi: "Mày có tư cách gì thay thế hắn làm quyết định?"
Xong xong, Itadori Yuuji ở trong phòng ngủ đem mình biến thành đà điểu vùi vào chăn mền, hận không thể cả người tại chỗ ngất đi.
"Tao là cha của nó, tao đương nhiên có tư cách thay thế nó giải quyết vấn đề tình cảm." Getou Suguru nhăn lông mày, ánh mắt băng hàn như kiếm.
Gojo Satoru cà lơ phất phơ ác một tiếng: "Có đúng không? Chiếu mày nói như vậy, tao dù sao đã thành thầy của hắn, một ngày là thầy cả đời là cha mà --" Gã cổ quái cười, "Tao đại khái cũng có thể quản hắn đi?"
Gã đứng thẳng người, biểu lộ chế nhạo lại lạnh nhạt: "Tự giới thiệu mình một chút, Gojo Satoru, hiện tại là thầy kiêm bạn trai tương lai của Itadori Yuuji, thật hân hạnh gặp ngài, cha vợ đại nhân." Mấy chữ cuối cùng gã đọc nhấn rõ từng chữ chậm chạp rõ ràng, sợ Getou Suguru nghe không vào trong lỗ tai đi.
Getou Suguru giận quá thành cười, ôn tồn lễ độ mặt nạ nát tan tành. Ngón tay hắn nắm chặt tay cầm cửa đến mức nổi đầy gân xanh, như giết người từng chữ từng chữ từ trong miệng gạt ra góp thành một câu: "Mày, cũng, xứng?"
°°°°°°°°°°°
(End?)
Bởi vì Weibo bên trên phát sinh sự tình rất tức giận đồng thời gần nhất bị không có lễ phép nhấn đầu nhét người đối diện Amway khí đến ta toàn thân phát run tay chân lạnh buốt cho nên viết bản này văn phản kháng.
Là ba giờ rưỡi cực tốc mò cá thuỷ văn, phế liệu sản phẩm, vô cùng vô cùng không có dinh dưỡng, logic không thông hành văn chỗ thiếu sót cũng đừng có lại ghét bỏ ta rồi!!!( Kêu to
Có hay không đến tiếp sau nhìn bình luận khu phản hồi có thích hay không đi.
.......... (*) Không biết có p2 hay không nhưng mình sẽ cập nhập sớm
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro