13. [ ChoIta / SukuIta ] Ai là anh ruột của ta

[ ChoIta / SukuIta ] Ai là anh ruột của ta

[Tên gốc: [胀虎/宿虎] 谁是我亲]

Tác giả: 恒星死亡
Nguồn: https://dying-fixedstar.lofter.com/post/4b70c457_1cb3dfdf9

Nếu bạn thích tác phẩm, đừng ngần ngại bình luận, thả tim thả like ủng hộ tác giả nhé 💓

Cp: Chosou x Itadori Yuuji / Ryomen Sukuna x Itadori Yuuji

💥Lưu ý: Sukuna và Yuuji là anh em. Chosou là anh họ của cả hai

Cùng bạn thân não động hãm hại Sukuna

Cười lạnh x1, ooc

Sẽ có phần sau

*

Itadori Yuuji cùng Ryomen Sukuna là anh em, mặc dù bọn họ không cùng dòng họ, nhưng bọn họ đúng là dáng dấp giống nhau như đúc, giống kiểu anh em sinh đôi có quan hệ máu mủ. Bất quá trừ bỏ bọn họ tương tự bề ngoài, các hàng xóm láng giềng cho tới bây giờ cũng sẽ không nhầm lẫn hai người với nhau. Đầu tiên, nguyên nhân chủ yếu nhất vì Itadori Yuuji là một thiếu niên đáng yêu ôn nhu, nhưng anh trai cậu Sukuna thì một lời khó nói hết -- gã có đôi khi biểu hiện so với người lớn còn lòng dạ hẹp hòi hơn.

Quan hệ của Ryomen Sukuna và Itadori Yuuji cũng rất hỏng bét. Sukuna lớn hơn bốn tuổi nhưng đối với em trai mình cũng không thân mật, có đôi khi gã so với ác độc mẹ kế càng hà khắc hơn. Gã cho tới bây giờ đều khinh thường nghe đến trong miệng người khác cái chủ đề anh em tình thâm, gã thấy hoàn toàn không cần thiết cùng Itadori Yuuji thân mật, cái mặt tròn vo, nói chuyện nãi thanh nãi khí tiểu thiếu niên chính là một cái công cụ có thể sai khiến mà thôi.

Thí dụ như hôm nay, Ryomen Sukuna bị cánh tay của thiếu niên siết đến thở không nổi, sau khi từ trong mộng bừng tỉnh, gã rất thẳng thắn lưu loát đá Itadori Yuuji xuống giường. Hai anh em từ khi Itadori Yuuji sinh ra đến nay vẫn luôn ngủ cùng giường, mặc dù chuyện này không ít phát sinh, nhưng ông nội bọn họ vẫn là đem chúng nhét chung một gian phòng, nghe nói lý do là vì nhiều ở chung có thể xúc tiến tình cảm tăng trưởng. Bảy tuổi Itadori Yuuji còn rất nghe lời anh trai, mặc dù bị anh trai đạp đến trên mặt đất, nhưng cậu không phàn nàn cái gì, xoa xoa đầu liền bò lại trên giường.

Itadori Yuuji lúc ngủ bản năng luôn tiến đến cạnh Ryomen Sukuna muốn ôm gã, lúc này ở bên cạnh gã nằm ngủ, một cách tự nhiên lại ôm. Ryomen Sukuna mặt ngoài một mảnh ghét bỏ, đẩy đầu Itadori Yuuji để cậu cút xa một chút.

"Tiểu quỷ, đừng lại gần."

"Thế nhưng ôm anh trai đi ngủ rất dễ chịu nha!"

Ryomen Sukuna sẽ nghe sao? Gã đương nhiên sẽ không. Một mặt hung tướng đại ca mang theo vóc dáng còn chưa bắt đầu cao, nho nhỏ một cái liền đem em trai ném ra khỏi gian phòng, chính mình nhanh chóng quăng mạnh cánh cửa. Itadori Yuuji vuốt vuốt cái mông, mặc dù cậu không làm rõ ràng được tình trạng, bất quá sắc trời ngoài cửa sổ đã phát sáng lên, cậu dứt khoát chạy đi rửa mặt.

Sukuna lớn hơn 4 tuổi năm nay đã là lên lớp sáu, đợi đến mùa xuân sang năm liền trước khi tốt nghiệp hướng trung học. Không biết từ chỗ nào biết được tin tức này Yuuji chạy về đến nhà, Ryomen Sukuna còn đang chơi game, hai cái trục quay cộc cộc rung động, trên màn hình kiếm sĩ sắp đánh bại boss cuối-- Nhưng trong ngực lại đột nhiên bị một thứ mềm mềm tiến vào, chặn tất cả ánh của gã, không có người thao tác kiếm sĩ bị boss một đao chặt rụng thanh máu. Nguyên lai là Itadori Yuuji, cậu khóc đến trên mặt nước mắt nước mũi toàn bộ cọ đến Ryomen Sukuna trên quần áo, lúc này nước mắt đầm đìa đối với gã nói: "Anh trai...... Anh trai sang năm không thể cùng Yuuji cùng nhau đi học sao?"

"Ồn ào quá! Thối tiểu quỷ, cút nhanh."

Bị ép từ đống lửa bắt đầu sống lại lần nữa Sukuna lửa nóng càng thêm lửa, ở Yuuji trên mông đá một cước, đem thiếu niên đuổi ra khỏi gian phòng. Gã lờ mờ nghe thấy thanh âm ông nội an ủi Itadori Yuuji, hai ba câu liền đem Itadori Yuuji hống vui vẻ. Bất quá gã không quan tâm, Ryomen Sukuna hừ một tiếng.

Không nghĩ tới nghỉ hè mới bắt đầu hai ngày, ông nội đột nhiên đem người đi vào trong nhà, nói là anh họ của chúng.

Danh tự của anh họ rất cổ quái, gọi là Chosou, cũng không biết đấy là tên là họ hay là tên đầy đủ của hắn gọi là Chosou. Thiếu niên buộc hai đuôi ngựa nhìn qua tựa hồ cùng tuổi với gã, trên mặt lại có một vết sẹo nhìn rất hung ác. Hai người anh trai lần đầu gặp mặt, Ryomen Sukuna lại cảm thấy bản thân giống con mèo, đám lông mềm từ đầu nổ đến tận đuôi, toàn thân khó chịu, hận không thể đi lên đánh hắn ta hai quyền. Chosou cũng không thèm để ý tới gã, chuyên chú nhìn Itadori Yuuji trốn ở sau lưng Sukuna nhô ra cái đầu, hai con mắt càng trừng càng thẳng.

"Nhìn cái gì vậy, lại nhìn cũng không phải em trai của mày." Ryomen Sukuna nói.

Kết quả Itadori Yuuji trực tiếp từ phía sau gã chạy ra, giang hai cánh tay ôm lấy eo Chosou. Bé con cười đến phá lệ vui vẻ, dán chặt anh họ không chịu buông tay, âm cuối đều mềm vang.

"Onii-chan ~ em tên là Yuuji ~"

Nhìn tên Chosou này, được em trai gọi anh liền mừng rỡ như được trúng thưởng, thật là khiến người khịt mũi coi thường. Ryomen Sukuna chua chua nghĩ, Itadori Yuuji không biết gọi gã là anh trai nhiều đến bao nhiêu, nửa đường bỗng rớt ra thêm anh trai như hắn có thể so sánh sao.

Chosou tựa hồ gốc ở Tokyo, trong nhà không ai chăm sóc hắn, liền đưa tới nhà thân thích nhờ chăm sóc. Có lẽ nguyên nhân trong nhà hai đứa em trai từ nhỏ chết yểu, hắn đối với Itadori Yuuji phá lệ yêu thương, trên cơ bản toàn bộ cả ngày đều đi theo sau lưng em trai, liền sợ cậu va chỗ này đụng chỗ kia. Itadori Yuuji chưa từng thể nghiệm qua cái cảm giác được anh trai yêu thương chiều chuộng, lúc này rất vui vẻ cùng Chosou ghé vào một khối, hai anh em chơi xe lửa đồ chơi, cùng nhau đánh Mario.

Còn cùng tuổi chính quy anh ruột Ryomen Sukuna thì sao? Liếc mắt nhìn cảnh bên kia "Anh ơi" "Yuuji". Gã vốn cho rằng Chosou nhìn qua là kiểu người thông minh sẽ tương đối thông minh một chút, không nghĩ tới cũng là tục nhân. Chosou vừa đến đã thành công tiến vào gian phòng nguyên bản chỉ thuộc về hai anh em gã, Sukuna ở trên giường của mình đọc manga, lại càng ngày càng nhìn không được.

"Hai đứa chúng mày không làm trẻ sinh đôi kết hợp sẽ chết sao?"

Chosou nhìn gã một chút, cúi đầu nói với em trai: "Yuuji, sát vách còn có gian phòng trống, chúng ta qua bên kia ở, không quấy rầy Sukuna."

Sukuna cứ như vậy trơ mắt nhìn Chosou nắm tay em trai của gã đi ra cửa, sau đó hai tháng, Itadori Yuuji đều không còn trở lại căn phòng này đi ngủ. Ban đêm lúc ngủ, Sukuna luôn cảm thấy ổ chăn so với trước kia càng lạnh hơn.

Chosou chỉ dùng ngắn ngủi mấy ngày liền thay thế vị trí của gã, hoặc là nói, tiến thêm một bước. Dù sao Sukuna đối với em trai mình có thể nói là vô cùng ác liệt, cũng thua thiệt Itadori Yuuji cái gì cũng đều không hiểu, mới nguyện ý tiếp tục thân cận gã. Ryomen Sukuna bị ông nội cầm dao phay uy hiếp đi phòng sát vách của hai anh em họ kia gọi dậy, mở cửa nhìn thấy hai người ở trên giường ôm lẫn nhau lại cảm thấy mắt mình bị chọc mù. Cũng phải, gã làm sao lại quên Yuuji lúc ngủ thế nhưng là có thói quen ôm người khác, lúc này trong đáy lòng một cỗ lửa càng đốt càng thêm nặng, chính mình cũng nghĩ mãi mà không rõ vì cái gì.

Thế là gã nửa đêm vụng trộm đem điều hoà không khí phòng bên điều chỉnh nhiệt độ đến thấp nhất, còn đem chăn mền bọn họ kéo đến chân giường. Ngày thứ hai Chosou cùng Itadori Yuuji thành công cảm mạo, nhưng mắc bệnh hai người lại càng dính lấy nhau.

Mẹ, sao lại như thế. Ryomen Sukuna hoài nghi bản thân không giải quyết thì sau khi xong mùa hè này liền sẽ bị đau mắt hột.

Hai tháng này đối với Ryomen Sukuna tới nói chính là triệt để tra tấn, gã quy tội này cho hai người ngây thơ phòng bên. Có trời mới biết khi gã nghe thấy Itadori Yuuji nói "Anh ơi em muốn thấy chim cánh cụt", Chosou liền đáp lại "Anh bắt cho em" là cảm thụ gì, mắt trắng đều sắp lật đến trời. Ngày Chosou rời đi Sukuna thậm chí nghĩ đi bắn pháo hoa, nhưng khi nhìn thấy Itadori Yuuji khóc đến không ra hơi lại như bị tạt một chậu nước lạnh, nguyên bản vui sướng tất cả đều biến mất.

Từ đó về sau, hai anh em gã thật giống như có tia xét ngăn trở. Có hàng mẫu để so sánh, Itadori Yuuji cũng hiểu được Sukuna mâu thuẫn với cậu, từ đó hai anh em không còn cùng ngủ chung giường. Lên trung học Itadori Yuuji dần dần minh bạch Sukuna là tên độc ác, hai anh em quan hệ dần dần khẩn trương lên, hai anh em cơ bản gặp mặt chính là cãi nhau, đã đến trình độ giương cung bạt kiếm.

Tình huống chuyển biến là khi ông nội bọn họ tạ thế ngày đó bắt đầu.

Ông nội đã nằm viện hồi lâu, đến ngày chân chính qua đời, Itadori Yuuji trong lòng kỳ thật đã sớm có chuẩn bị tâm lý. Kia một ngày hai anh em ngoài ý muốn không cãi nhau, hai anh em an tĩnh nhặt tro cốt. Ra nhà tang lễ, Sukuna kéo lại Itadori Yuuji.

"Mày có tính toán gì?"

Itadori Yuuji giống như là thấy quỷ nhìn gã, hồi lâu, mới nói: "Trước tiếp tục đem cao trung học xong đi. Tôi có thể đi làm công, ông nội lưu lại tiền anh lấy trước đi giao học phí đại học."

Sukuna mặt không biểu tình, Itadori Yuuji cũng không nghĩ quản gã. Bọn họ về đến trong nhà, Itadori Yuuji lại ngoài ý muốn ở cửa ra vào thấy được một người.

Người kia xoay đầu lại, vẫn là quen thuộc song đuôi ngựa, quen thuộc mặt sẹo, chỉ bất quá năm đó anh trai lùn tịt đã phát dục, cao đến hơn một mét tám. Itadori Yuuji mở to hai mắt nhìn, hai ba bước chạy đến, treo ở trên thân người.

"Chosou-niichan!!"

Chosou không có cự tuyệt Itadori Yuuji, vươn tay nắm ở bờ vai của cậu, hai nam nhân cứ như vậy ở trước cửa nhà ôm thành một cục. Liền kẻ không hay cười như Chosou, lúc này cũng cong lên khóe miệng.

"Đã lâu không gặp, Yuuji, thế mà em còn có thể nhận ra anh."

"Dù sao Chosou-niichan như trước kia đều không có gì thay đổi a!"

Bọn họ bên này hai anh em tốt, bên kia Sukuna sắc mặt đã đen sì chẳng khác nào cái đáy nồi. Hết lần này tới lần khác Chosou không nhìn gã, đến cái bắt chuyện cũng không làm, liền lôi kéo Itadori Yuuji hướng trong nhà đi. Ryomen Sukuna lấy lại tinh thần theo sau, thật xa chỉ nghe thấy Chosou nói: "Yuuji, đi đến Tokyo với anh đi."

Ryomen Sukuna kém chút đem cửa sắt trong sân nhà bẻ gãy.

"Mày nghĩ cũng quá đẹp đi."

Ryomen Sukuna đi lên kéo Chosou bả vai, đem người vặn ngược lại. Chosou không cam lòng yếu thế, túm lấy Sukuna cổ áo nhìn gã chằm chằm.

"Thật khó chịu a, ai cho phép mày thay thế tao?"

"Bởi vì tao là anh trai."

"Tao cũng không phải là anh trai sao?!"

"Mày tính là cái gì anh trai, mày cho rằng tao không biết mày vẫn đang khi dễ Yuuji sao?!"

Ngoài cửa càng ngày càng nhiều hàng xóm láng giềng quây xem, Itadori Yuuji nhìn hai người bọn họ trên mặt đất xoay đánh thành một đoàn, lý trí lựa chọn rời đi. Cậu đem ông nội tro cốt cất kỹ, đối di ảnh bái một cái.

"Ông nội. Có biện pháp nào có thể để hai người anh trai ngậm miệng không?"

Nếu không phải không thể mở miệng, ông nội cũng muốn nói, chịu.

( Có thể sẽ có hậu tục )

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro