22.【AllIta 】 Animal are banned
【AllIta 】 Animal are banned
[tên gốc: 【all虎】禁止成精]
Tác giả: 畸形马戏团
Nguồn: https://kegatukiotonasi.lofter.com/post/1d58c847_1cb581eff
Nếu bạn thích tác phẩm, đừng ngần ngại bình luận, thả tim thả like ủng hộ tác giả nhé 💓
Cp: Getou Suguru x Itadori Yuuji / Gojo Satoru x Itadori Yuuji / Fushiguro Megumi x Itadori Yuuji / Yoshino Junpei x Itadori Yuuji / Ryomen Sukuna x Itadori Yuuji
💥Lưu ý: trong truyện này mọi người đều biến thành động vật (trừ Yuuji). Đáng yêu, đơn giản thường ngày
•Trừ Itadori còn lại toàn viên hoá thành động vật , chủ yếu GoYuu, GeIta, FushiIta, JunIta, SukuIta
•Sung sướng là nhất, nhẹ nhõm làm chủ, cái khác nhân vật đồng dạng đều là hữu nghị khách mời
•Bối cảnh là phổ thông cao trung, có thể yên tâm dùng ăn ooc teenfic
°°°°°°°°°°°
Kể từ khi đi cùng ông nội đến Tokyo cho đến nay, Itadori Yuuji cũng lâu rồi không về lại vùng quê Sendai, gần đây nhất ông nội một mực nhớ phòng ở cũ bên đó, nhưng bất đắc dĩ người cũng đã có tuổi lực bất tòng tâm, chỉ có thể để cho cháu trai là Itadori Yuuji một người đi. Ông ở ngoài miệng nói nghỉ hè nên cùng bạn học đi ra ngoài chơi, lãng phí ở trong cái phòng cũ tất cả đều là tro để làm cái gì, nhưng Itadori Yuuji biết, kỳ thật trong lòng ông rất vui mừng.
Mở ra tờ hướng dẫn, một nửa dựa vào ký ức trở lại nơi mà cuộc đời của mình đã từng bắt đầu, Itadori Yuuji nhìn xem căn nhà cũ đã cho đi vẫn còn nguyên mái tôn nhô lên cao, trong lòng tràn đầy cảm khái nói không nên lời.
Nửa tháng trước, nơi này từng có một gia đình thuê lại, lúc bọn họ dọn đi đem gian phòng quét dọn đến tương đương sạch sẽ, hiện tại không cần Itadori Yuuji dọn cái gì, liền có thể thoải mái dễ chịu ngủ lại.
Thiếu niên không thể nằm ườn ở trong phòng lâu liền đi ra ngoài sân giải sầu. Vào mùa hè cây cối sinh trưởng đến tươi tốt, ví dụ như hơi một chút không chú ý chỉnh sửa tỉa tót, qua mấy ngày đã thay đổi chóng mặt, ngay ở bên tường sân là tạp nhạp một đống bụi cỏ, Itadori Yuuji phát hiện một con gấu mèo đang run lẩy bẩy.
Gấu mèo có chủ yếu là màu xám lông cùng màu đen bẩn bụi như vết mực tràn li thành cục thành khối, nhìn thấy Itadori Yuuji phản ứng đầu tiên của gấu mèo chính là lùi về sau, nhưng động tác của gấu mèo rất không cân đối, tựa hồ bị thương. Nó nghĩ cong lưng lấy tư thế đe dọa, nhưng suy yếu đến mức không thể hoàn thành động tác này, cuối cùng trực tiếp ngã ở trước mặt Itadori Yuuji.
Loại tình huống này hẳn là phải gọi cho trung tâm cứu trợ động vật, nhưng dáng vẻ con gấu mèo này khiến tim Itadori Yuuji cũng phải nhảy lên cuống họng, cậu không cố gắng tự nhủ được bao nhiêu, tiến lên muốn đem con gấu mèo ôm trở về phòng.
Đem nó ôm vào trong ngực trong nháy mắt, Itadori Yuuji liền đại khái ý thức được đáng thương tiểu gia hỏa này trên thân xảy ra chuyện gì. Nó quá nhẹ, nhẹ đến mức thứ gây ra cân nặng giống như chỉ có lông trên người gấu mèo, không biết nguyên nhân gì tìm không thấy đồ ăn, hiện tại đói chết.
Sự thật chứng minh Itadori Yuuji phỏng đoán là chính xác, sau khi cậu cho gấu mèo một chút nước và thức ăn, nó rất nhanh liền khôi phục lại, sau khi ở trong phòng dạo quanh một vòng, liền chui vào nơi hẻo lánh nghỉ ngơi. Tựa hồ là một con gấu mèo rất dễ thích ứng nhân loại, là thú cưng bị người vứt bỏ cũng không phải không có khả năng.
Thận trọng tiếp cận nó, Itadori Yuuji kiên nhẫn thử kiểm tra trên người nó vết bẩn từ nơi nào gây ra, sau khi xác định không phải do bị thương mà đơn giản chỉ là bị dính vào mấy thứ bẩn thỉu, cậu mới yên lòng.
Gấu mèo mở to tròn tròn màu nâu đậm con mắt nhìn chằm chằm thiếu niên, trên mặt vằn lông nhìn qua giống như chảy nước mắt, ủy khuất ba ba, rất là làm người thương yêu nó. Nhưng cũng không thể bởi vì nó đáng yêu liền tùy hứng giữ ở bên người, Itadori Yuuji vẫn là quyết định gọi điện thoại cho bên trung tâm cứu trợ động vật, có thể được phù hợp an dưỡng cùng an trí mới là tốt nhất kết quả.
"Đừng lo lắng, bé con, lập tức liền sẽ có người tới đón ngươi đến nơi tốt hơn." Dùng đốt ngón tay nhẹ nhàng gãi gãi đầu gấu mèo, Itadori Yuuji ôn nhu an ủi, trong lòng hi vọng bé con này có thể nghe hiểu được.
Nhưng mà, cậu vừa cầm điện thoại di động lên, còn chưa kịp đánh số điện thoại, gấu mèo liền bò lên trên đùi cậu, hung hăng cào chân của cậu, nhỏ gầy móng vuốt nhỏ liều mạng hướng lên trên vung vẩy, bộ dáng đáng thương cực kỳ. Thừa dịp Itadori Yuuji lo lắng ngồi xổm người xuống, nó nhào về phía Itadori Yuuji, đem điện thoại trong tay cậu lay rơi, ôm cánh tay của cậu không chịu thả.
Không thể lý giải ý thức của gấu mèo, Itadori Yuuji chấn kinh hơn nửa ngày, mới hỏi dò: "Ngươi đây là không muốn để cho ta gọi điện thoại sao?"
Gấu mèo trợn tròn con mắt nhìn chằm chằm cậu. Itadori Yuuji thậm chí có chút chờ mong nó gật đầu hoặc là lắc đầu một chút, bất quá nếu như thật sự có thể làm như vậy, gia hỏa này coi như thành tinh.
"Ngươi không nghĩ rời đi nơi này là sao?"
Gấu mèo vẫn là nhìn chằm chằm cậu không nhúc nhích.
Có lẽ hẳn phải thay đổi góc độ, nhìn xem có thể hay không đạt được điểm đáp lại. Itadori Yuuji hỏi: "Ngươi muốn để ta gọi điện cho bên trung tâm cứu trợ động vật sao?
Kết quả ngoài ý liệu đạt được gấu mèo phản ứng, nó lại bắt đầu kịch liệt lay Itadori Yuuji cánh tay, sau đó ôm chặt đến càng dùng sức.
"Ngươi muốn rời đi nơi này sao?"
Lại là một trận lay đẩy, lúc này gấu mèo đều hận bản thân sao còn không thể bò lên treo ở trên ngực Itadori Yuuji.
"Ngươi muốn để ta giúp ngươi sao?"
Gấu mèo cọ cọ Itadori Yuuji, dịu dàng ngoan ngoãn dựa vào cậu, trong cổ họng phát ra âm thanh trầm thấp nhẹ nhàng grừ grừ.
Lần này tựa hồ là chính xác. Itadori Yuuji thành công thu hoạch được một con gấu mèo dính người.
Nhìn xem dáng vẻ nó rụt rè, thiếu niên không khỏi nghĩ đến hảo hữu Yoshino Junpei. Thời điểm ban đầu cậu biết đến người bạn này, Junpei bị đám đầu gấu trường học bắt nạt, bị đánh cho rách rưới, u ám ánh mắt cùng con gấu mèo này cực kỳ giống. Khi Itadori Yuuji ra tay giúp đỡ, sau khi đem những kẻ bắt nạt kia đánh đến sợ, người kia cũng hệt như con gấu mèo này, triệt để bám lên cậu, nếu như không phải do Junpei có tính cách ngại ngùng, bọn họ có thể sẽ trở thành một đôi song sinh không rời trong sân trường không khác gì đám Gojo Satoru và Getou Suguru đi.
Tiểu động vật đều có thể tự do dùng tứ chi biểu đạt không muốn xa rời như thế, nếu không khi trở về Tokyo cũng cho Junpei một cái hữu hảo ôm đi...... Itadori Yuuji tự dưng liên tưởng.
Thuận tiện, Itadori Yuuji vụng trộm quyết định đặt cho con gấu mèo này tên Junpei.
(*)<< Yoshino Junpei = gấu mèo - raccoon>>
Sau khi lại đổ cho Junpei gấu mèo một cái chậu đựng nước, Itadori Yuuji kinh ngạc phát hiện nó vậy mà chạy vào trong chậu nước tắm rửa. Thật là một tiểu gia hoả thích sạch sẽ, hay là thật sự thành tinh?
Trong nhà đồ ăn vặt không thích hợp đút cho gấu mèo, coi như nó nhìn khoai tây chiên cảm thấy rất hứng thú, cũng không thể dùng đồ ăn nhanh đút cho nó. Itadori Yuuji dự định đi ra ngoài mua sắm một ít rau quả tươi, thuận tiện trên đường gọi điện hỏi một chút người bạn mạnh đến mức có thể một mình đánh nhau với một đám người, thế mà nhất định phải vào câu lạc bộ nông trường nuôi con thỏ - Fushiguro Megumi - làm sao để chăm sóc gấu mèo.
Vùng quê Sendai mấy năm này biến hóa không ít, để Itadori Yuuji rung động nhất, chính là sinh thái hoàn cảnh cải thiện không phải cực nhỏ. Dọc theo con đường này, một con vẹt lông màu trắng mắt xanh ở đỉnh đầu cậu xoay quanh, căn cứ kinh nghiệm, Itadori Yuuji nhận định đây không phải là giống loài nguyên sinh ở đây, tám phần là một con vật ngồi tù mục xương (*) từ trong nhà ai bay ra ngoài.
(*)Ngồi tù mục xương: tức là bị nhốt lồng đó
Căn cứ theo đề nghị của Fushiguro Megumi, sau khi mua sắm phần đồ ăn cho mấy ngày, Itadori Yuuji mang xách theo mấy cái túi về nhà, bỗng gặp phải một vật thể lông xù màu đen ngồi xổm ở trước cổng nhà. Khi Itadori Yuuji đi vào, cậu mới nhìn ra kia là một con chó màu đen. Đối với giống loài chó cậu không hiểu rõ, từ thể hình nhìn thì cảm thấy giống chó Doberman, nhưng toàn thân đen nhánh lông để cậu cảm thấy không hoàn toàn là Doberman. Tạm thời coi như đây là giống chó tốt, mặc dù phần lông gần cổ cùng đầu bung xù để con chó thoạt nhìn như đội nhím biển lên đầu, xác định vững chắc không có gen của nhím biển. Có lẽ do trước kia nhân giống lại lựa huyết thống quá gần cho nên biến đổi gen.
Doberman là loài chó vô cùng hung mãnh, Itadori Yuuji không dám tùy tiện lại gần, cậu ở phía xa đứng nửa ngày, cũng không thấy đối phương có ý muốn rời đi, cứ mãi chờ cũng không phải biện pháp, đành phải kiên trì đi qua. Chó đen quay đầu nhìn thiếu niên dần dần đi vào, lỗ tai cũng đều không run, mãi đến khi cậu mở ra cổng sân, vậy mà con chó ấy đứng dậy cũng đi theo vào trong, sau đó chờ Itadori Yuuji mở ra cửa nhà, một bộ dáng vẻ rất là đương nhiên.
Lúc này, Itadori Yuuji mới nhìn rõ bên trên vòng cổ của nó có khắc tên, Me gu mi, Megumi? Fushiguro?
(*)<< Giống chó Doberman = Fushiguro Megumi
Mở cửa cho con chó đen này, nhìn xem cái đuôi của nó ngoắc ngoắc xe nhẹ đường quen đi vào, trên đường đi ngay cả ngửi cũng đều không ngửi một chút nào, Itadori Yuuji hoài nghi nó có phải là thú cưng do người thuê nhà trước đó không thể mang đi. Vì con chó đen này không có biểu hiện căm thù tức tối gì, cân nhắc tạm thời giữ nó lại xong khoảng mấy ngày tới cũng có thể tìm cho nó chủ nhân mới.
Vừa định đóng cửa, một tiếng bén nhọn kêu to theo tiếng xé gió từ sát bên tai Itadori Yuuji gào thét vút qua. Con vẹt trắng vừa rồi vậy mà bay vào phòng, đáp xuống hành lang một bên cạc cạc kêu, một bên nghênh ngang đi vào trong. Lúc đi ngang qua người chó đen tên nhãi này còn không biết trời cao đất dày hướng con chó đen kêu to một tiếng, chó đen căn bản không có ý định để ý đến vẹt, nằm ở cửa phòng khách.
Tràng diện như thế khiến Itadori Yuuji không khỏi nghĩ đến hành động giữa Gojo Satoru-senpai với bạn tốt cùng lớp Fushiguro Megumi, lúc senpai thấy cậu với Fushiguro Megumi tụ tập cùng nhau nhất định phải đi tới thể hiện một chút cái tính thất thường sáng nắng chiều mưa của trẻ ba tuổi rưỡi bị người khác cướp mất bạn tốt, nhưng mà mỗi lần gây sự như thế Fushiguro Megumi cũng không thèm phản ứng anh, trừ phi Gojo Satoru bắt cóc mất bạn của hắn, nếu không thì ngay cả cãi lại hắn cũng đều ngại phiền phức.
Cực kỳ giống. Itadori Yuuji vụng trộm bổ sung họ Fushiguro cho con chó đen kia, sau đó cho con vẹt dán lên danh hiệu Gojo Satoru.
(*)<<Gojo Satoru = Vẹt trắng mắt xanh>>
Còn chưa kịp đem đồ đã mua được cất ở trong phòng bếp, chỉ nghe thấy vẹt Gojo Satoru cạc cạc gọi, sau đó gia hỏa này liền bay tới đậu trên vai Itadori Yuuji bay nhảy nửa ngày. Thứ kích thích khiến con vẹt này tru lên như thế là do gấu mèo Junpei núp vào khăn tắm ở trong phòng ngủ, xem ra gấu mèo bị vẹt Gojo Satoru dọa đến quá mức, trốn ở dưới khăn mặt không dám ló ra.
"Ngươi sao thế? Tên nhãi này hù đến ngươi sao?" Itadori Yuuji biết rõ, ngón tay chỉ vào vẹt, hiển nhiên là tên nhãi gây ra đại hoạ xong còn tỏ ra cái dáng vẻ vô tội, giả ngu nghiêng đầu nhìn Itadori Yuuji. Dáng vẻ biết sai nhưng không nhận cũng giống hệt Gojo Satoru như đúc. Itadori Yuuji âm thầm thở dài một hơi, vươn tay định ôm gấu mèo nhỏ đáng thương này, nhưng vẹt hết lần này tới lần khác nhảy dựng lên ngăn ở trước mặt cậu, không ngừng hướng trong lòng bàn tay cậu cọ cọ, bắt buộc Itadori Yuuji vuốt ve vẹt, chọc đến gấu mèo nhỏ ở đằng sau đều sắp ủy khuất rên lên.
Mặc dù vẹt cũng có chỗ đáng yêu của vẹt, nhưng mà con gấu mèo nhỏ vừa mới được cứu khỏi dãi dầu sương gió thật sự là quá đáng thương, Itadori Yuuji làm sao cũng không bỏ xuống được gấu mèo, đành phải vòng qua con vẹt này, đem gấu mèo núp ở trong khăn tắm ôm ra.
Mắt thấy bản thân không được sủng ái, vẹt Gojo Satoru sinh khí ở trên cánh tay của Itadori Yuuji bay nhảy, nhưng mà điều này lại chọc đến gấu mèo Junpei, gầm lên một tiếng liền muốn cắn xé con gia cầm màu trắng kia. Không có năng lực đi săn nên gấu mèo tự nhiên bắt không được loài vẹt ngủ hay nghỉ đều động đậy đều nhanh nhẹn, gấu mèo vồ hụt một cái, xoay người xù lông lên gầm phía con vẹt đang bay quanh ở giữa không trung. Táo bạo vẹt cũng không yếu thế, cạc cạc kêu, chuẩn bị bổ nhào vào con động vật có vú đã giành mất nhân loại mà trong lòng vẹt ngưỡng mộ kia.
Thiếu niên tranh thủ thời gian ngăn lại bọn chúng, ngăn cản trận đấu gió tanh mưa máu này. Cậu một phát quơ lấy gấu mèo Junpei ôm vào trong ngực, dùng áo khoác che đi gấu mèo một nửa thân thể, ôm nó rời khỏi phòng ngủ, đem vẹt một mình giam ở bên trong. Itadori Yuuji không nghĩ tới chính là, con vẹt kia vậy mà ở bên trong nói tới nói lui, thanh âm kia làm sao nghe giống như đang gọi tên cậu a. Như thế nào có thể.
Nhưng vừa ra khỏi cửa, Itadori Yuuji lại gặp được một nan đề mới, chó đen Fushiguro đang đứng trong hành lang, không nhúc nhích nhìn chằm chằm cậu cùng gấu mèo Junpei ở trong ngực cậu. Chó đen bộ dáng này nhìn qua tâm tình tựa hồ không tốt, đến mức gấu mèo lại bắt đầu có chút xù lông. Itadori Yuuji một bên trấn an sờ gấu mèo phần lưng, một bên thận trọng từ bên người chó đen Fushiguro đi qua, sợ chó đen cũng giống như con vẹt ở trong phòng kia cứ thế nhào tới cùng gấu mèo đánh nhau.
Tuy nhiên chó đen Fushiguro biểu hiện có thể nói so với vẹt Gojo Satoru tốt hơn nhiều, chó đen chỉ là khi Itadori Yuuji đi qua bên cạnh nó duỗi cái đầu ngửi ngửi mùi gấu mèo nhỏ, sau đó liền không có phản ứng gì, tiếp tục nằm ở cửa phòng khách, nâng lên mí mắt yên lặng nhìn xem bọn họ.
Đem gấu mèo Junpei đặt ngang ở trên ghế sa lon, Itadori Yuuji từ phòng bếp cầm ra một ít hoa quả đưa cho gấu mèo, nhẹ nhàng sờ đầu của nó, nói: "Đây là phần ăn nhẹ của ngươi, ngươi ở chỗ này chờ ta một chút, ta đi đem con kia vẹt thu xếp tốt liền trở lại, được không?"
Từ gấu mèo bên này thu hoạch được đồng ý, Itadori Yuuji lại ở nửa đường bị chó đen Fushiguro cản lại. Chó đen miệng ngậm quả bóng chày không biết nơi nào nhặt được ngăn ở giữa hành lang, hướng Itadori Yuuji không nhanh không chậm vẫy đuôi.
Tâm dần dần buông xuống đề phòng Itadori Yuuji ngồi xổm xuống, một bên gãi gãi cái cằm của chó đen, một bên ôn hòa nói: "Thế nào? Muốn để ta và ngươi cùng nhau chơi trò ném bóng sao?" Cậu nhận quả bóng, nhẹ nhàng ném về cuối hành lang, chó đen Fushiguro chạy chậm đi kiếm quả bóng về, nhả ở trước mặt cậu, liếm liếm bàn tay của Itadori Yuuji định xoa đầu nó, sau đó liền nhào tới liếm gương mặt của cậu. "Bé ngoan, bé ngoan. Ha ha ha ha ha thật ngứa, đừng liếm."
Ngăn không được cái lưỡi ẩm ướt của chó đen, nếu không phải ở trong phòng ngủ vẹt réo lên không ngừng, Itadori Yuuji thật sự có khả năng trực tiếp chạy đến trong sân cùng chó đen chơi ném bóng.
Con vẹt kia quật cho vô cùng lợi hại, thậm chí còn giày vò ra không ít tiếng vang, Itadori Yuuji lo lắng vẹt đụng phải thứ gì rồi tự làm mình thương, đành phải thật vất vả buông xuống được quật cường chó đen xếp ở đằng sau, đi tới phòng ngủ tìm tòi hư thực.
Vừa mở cửa, Itadori Yuuji liền minh bạch vẹt hướng về cái gì cạc cạc đến kinh hồn như vậy. Ngoài cửa sổ có một con cáo, không biết làm sao nhảy lên, cáo ngồi ngay ngắn ở trên bệ cửa sổ, híp mắt nhìn cánh vẹt ở trong phòng hướng cáo bay nhảy.
Thật sự là kỳ quái, Saitama có phải là muốn trở thành sinh thái mẫu khu cho cả nước? Đây là thú cưng hiếm có từ trong nhà ai chạy ra sao?
Itadori Yuuji có chút cảm thán mệt nhọc cho cáo mở cửa sổ ra để cáo vào nhà. Đã Junpei, Fushiguro, Gojo-senpai đều góp đủ, liền tạm định cáo là Getou-senpai đi, dù sao trong trường học không ít cô gái cho kiểu mắt của gã có danh hiệu là hồ ly mỹ nhân, không có gì không thích hợp.
(*)<< Cáo đen = Getou Suguru>>
Con cáo này quả nhiên là phụ thể Getou Suguru, chân sau vừa chạm đất, cái đuôi còn chưa kịp rơi xuống, liền trở thành đối tượng cừu hận của vẹt Gojo Satoru, hai bên giằng co một hồi, liền nhào lên đánh mấy hiệp, sau đó lại giương mắt nhìn. Đương nhiên, trong trường học Itadori Yuuji sẽ không khuyên can hai vị senpai Gojo Satoru cùng Getou Suguru, không khuyên nổi là không nói, hai vị đẹp trai này thân thủ không tệ cao đẳng cấp đánh nhau thưởng thức giá trị vẫn là có, trốn ở bên ngoài phạm vi công kích Ieiri Shouko-senpai ngậm điếu thuốc nói như vậy.
Vừa nghĩ tới Ieiri Shouko-senpai, Itadori Yuuji vậy mà thoáng nhìn ra ngoài cửa sổ, ở trên tường sân vườn đứng một con quạ đang ngậm điếu thuốc, cậu vừa định xác nhận, quạ liền bay đi mất.
Trong nhà thú cưng càng nhiều, được hưởng ân huệ nhiều thì cũng chính là cái lúc vấn đề khó khăn xảy ra cũng không nhỏ, không biết vì cái gì mỗi một con đều đặc biệt kề cận chủ nhân mà lại độc chiếm dục cực thái quá. Chó đen Fushiguro triệt để trở thành hộ vệ của Itadori Yuuji, đi đến chỗ nào liền theo tới chỗ đó, vẹt Gojo Satoru cũng không khá hơn được bao nhiêu, một lúc đứng ở trên mặt bàn, một lúc thì đậu ở trên vai Itadori Yuuji bay nhảy, chấn động rớt xuống một đống lông vũ cuối cùng trở thành cái trách nhiệm cậu cần phải làm thu dọn. Cáo Getou Suguru chậm ung dung đi dạo ở trong phòng, gấu mèo Junpei thì canh giữ ở ngay cửa, thành thành thật thật nằm sấp, chỉ cần một trong ba vị kia cách Itadori Yuuji quá gần gấu mèo liền sẽ bắt đầu xù lông.
Muốn để bọn chúng hài hòa ở chung, thật sự là quá khó khăn.
Thẳng đến tối trước khi ăn cơm, vẹt cùng cáo sau mấy hiệp đánh nhau phát chán, thế là hai con góp chân vào lập thành một nhóm không ngừng khiêu khích chó với gấu mèo, cứ việc phản ứng kịch liệt chỉ có gấu mèo, nhưng dáng vẻ chó đen gầm gừ cũng ám chỉ nó tùy thời có thể nghênh chiến.
Cũng chỉ đến thời điểm cơm tối chia ăn bọn nó nhìn đồ ăn trong tay của Itadori Yuuji mới có thể yên tĩnh một chút.
Tướng ăn của vẹt là nhã nhặn nhất, dùng móng vuốt cầm quả hạch, một chút xíu cắn nát, từng miếng từng miếng ăn, không bao gồm tính đến bộ dáng của nó sau khi trông thấy ở trong túi nhựa đựng hạnh nhân rang ngọt tự mình bay lên xé mở bao bì làm vung vãi hạt cả một bàn.
Gấu mèo dùng hai chân trước nâng quả mọng mà thiếu niên đưa cho nó, ôm quả an tĩnh gặm, dịu dàng ngoan ngoãn dáng vẻ khiến tâm của Itadori Yuuji đều có thể hòa tan mất.
Sau đó là chó đen, lúc mở ra miệng rộng cắn về phía hạt thịt bò kẹp ở giữa ngón tay của Itadori Yuuji, bộ răng nanh sắc nhọn kia nhìn như có thể đem ngón tay của cậu cũng theo đấy mà cắn xuống, nhưng kỳ thật chỉ là hơi chạm chạm nhẹ, như có như không xúc cảm quả thực chính là chó lớn đối với tín nhiệm chủ nhân yêu.
Về phần cáo, trước tiên phải dùng ướt sũng cái mũi ngửi, sau đó liếm thử đồ ăn, nhất định không quên thử thăm dò liếm mấy lần lòng bàn tay Itadori Yuuji, trên cổ mềm mại lông tơ cọ qua đầu ngón tay của cậu, đến mức thiếu niên nhịn không được, sờ lên cái cằm của cáo, kết quả kích thích công phẫn.
Chó là ăn nhanh nhất, mỗi lần Itadori Yuuji còn không kịp móc ra cho con tiếp theo ăn, chó đen đã muốn lại gần xin thêm, đến mức ăn chậm nhất là vẹt tìm không được cơ hội được bón cho ăn, nhưng dưới sự quấy rầy đòi hỏi thắng được sau bữa ăn kiếm được món điểm tâm ngọt ngợi khen, để Itadori Yuuji đem trên bàn hạnh nhân rang ngọt từng hạt cho vẹt ăn.
Mệt nhọc một ngày rốt cục vào buổi tối nghênh đón điểm ngon ngọt, TV nhi đồng thích nhất xem tivi thời gian. Trong ngăn kéo nhỏ còn có một nhà người thuê để lại DVD, cậu chọn ra một bộ phim kinh dị mình chưa có xem.
Vừa mới ngồi ở trên ghế sa lon, Itadori Yuuji co lại chân còn không có thả ổn, cáo liền từ trong khe hở dưới đầu gối tiến vào giữa hai chân cậu, giống như đang cuộn ở trong ổ nằm sấp đến dễ chịu giữa hai chân cậu. Híp mắt, còn giống như đang mỉm cười, nhìn ba con khác dáng vẻ giống như đang nói, bản cung một ngày bất tử, các ngươi chung quy chỉ là phi.
Con đầu tiên đem không phục biểu hiện ở trong hành động chính là vẹt, cạc cạc kêu nhào lên. Itadori Yuuji vốn cho là bọn chúng muốn ở trong ngực mình khai chiến, không nghĩ tới con vẹt này cũng mưu mô, dựa theo tư thế của bọn họ, dán ở bụng Itadori Yuuji nằm xuống, còn chân gà thì đạp lên đầu cáo, triệt để coi cáo là cái đệm. Bị vuốt chim tóm đến thẳng nén giận, cáo nhảy dựng lên quay đầu liền muốn cắn vẹt, cho nên bọn chúng lại đánh thành một đoàn.
Liền để bọn chúng đánh nhau đi, hiện tại Itadori Yuuji chỉ muốn an tĩnh thưởng thức phim.
Ai ngờ mở đầu không có mấy phút, một đôi nam nữ lại bắt đầu "Nếu có đứa trẻ ở đây nhất định sẽ hỏi cha mẹ bọn họ là đang đánh nhau sao sau đó bị điều đài qua loa nói là để phòng nhỏ cho con truy vấn" truyền thống hoạt động. Không phải nói Itadori Yuuji trông thấy thể loại này sẽ còn đỏ mặt, mà là cái gì đều không có giải thích rõ ràng, thậm chí liền song phương thân phận cũng không biết tình huống đột nhiên thả cái này, nghệ thuật trình độ không cao - Itadori Yuuji không biết đạo diễn ý đồ ở đâu.
Chưa kịp mê hoặc, tầm mắt liền bị tối đen như mực chặn. Chó đen Fushiguro đột nhiên đứng ở trên ghế sa lon, dùng thân thể đem tầm mắt của Itadori Yuuji ngăn cản đến cực kỳ chặt chẽ, quay qua quay lại quá mức buông thõng con mắt, có phải là liếc cậu mấy lần. Cho nên đến lúc thay đổi chỗ mới thôi, Itadori Yuuji đều chỉ nghe thấy nam nữ rơi vào trong sương mù đối thoại.
Chó đen là không muốn để cho cậu nhìn sao? Itadori Yuuji buồn cười. Cậu dùng sức vuốt ve lưng chó đen, đem đầu chó đen ôm sát trong ngực, vò lên lỗ tai của nó. Chó đen thoải mái dễ chịu từ trong cổ họng phát ra tiếng rên nhẹn grừ grừ, lật ngửa người đem cái bụng lộ cho cậu nhìn, nơi đó lông ít lại mềm mềm, ấm áp lại có co dãn an tâm xúc cảm chỉ thuộc về loài chó ôn nhu trung thành, từ nhỏ đến lớn không có cơ hội để một con thiên sứ đi vào sinh mệnh của mình khiến thiếu niên phá lệ trân quý cơ hội này.
Mắt thấy bọn chúng liền hoà mình, một đoàn mềm hồ hồ nhẹ nhàng dán ở Itadori Yuuji bên người, là gấu mèo. Gấu mèo sát bên cậu nằm xuống, an tĩnh lấy đi một phần Itadori Yuuji yêu thích.
Đánh nhau đánh đến đủ vẹt cùng cáo cũng lại gần, một người bốn thú ngồi cùng một chỗ, Itadori Yuuji trong lòng thắp lên không có gì sánh kịp cảm giác hạnh phúc. Có thể bị tại ba trăm triệu năm trước liền phân hoá hướng khác biệt giống loài sinh mệnh yêu, là tự nhiên khiến nhân loại lớn lao ban ân a.
Thời gian tốt đẹp vĩnh viễn tuân theo định luật thoáng qua liền mất, ngoài cửa sổ một tiếng sắc nhọn mèo kêu để bốn con thú này bắt đầu táo động.
Một con mèo hoang có hoa văn phá lệ nhìn quen mắt ngó vào trên bệ cửa sổ, hướng Itadori Yuuji meo meo gọi, không chỉ là xù lông xù lông, cảnh giác cảnh giác, an tĩnh nhất chó đen Fushiguro cũng bắt đầu đưa ra cảnh cáo gầm nhẹ. Nhẹ nhàng cạy ra móng vuốt của gấu mèo đang nắm lấy góc áo cậu, Itadori Yuuji đi mở cửa sổ cho con mèo hoang kia. Vẹt Gojo Satoru ở phía sau hô to lấy mấy câu cũng không biết từ chỗ nào học được: "Cút đi mèo! Cút đi mèo!"
Vốn cho rằng thuộc tính giống đực có quan hệ thân gần nhất của cậu đều đã ra sân, Itadori Yuuji quên mất cái gì làm cũng đều làm, gây chuyện hạng nhất anh trai Sukuna.
(*)<<Mèo vằn = Ryomen Sukuna>>
Itadori Yuuji mở cửa sổ ra, ôm lấy con mèo hoang dương dương đắc ý kia, nhìn thoáng qua mèo còn rất khoẻ mạnh linh động, một bên lẩm bẩm, làm sao không tuyệt dục, một bên nhô ra thân thể đem mèo ném xuống, dù sao là lầu một, không xảy ra được chuyện gì.
Buồn rầu thở dài một hơi, Itadori Yuuji ngó từ trên cửa sổ nhìn con mèo hoang kia đang xù lông, bất đắc dĩ nói: "Khó được em có thời gian thanh tịnh, anh cũng đừng có tới quấy rối đi."
Chiêm chiếp cười nhạo mèo hoang chính là ở đầu cành màu nâu lục sắc có hai con chim nhỏ, cái này Itadori Yuuji quen thuộc, Maki-senpai cùng Kugisaki Nobara.
Một ngày này trôi qua thực sự ma huyễn, đến mức Itadori Yuuji từ thanh lương gió đêm bừng tỉnh. Cậu gặp phải động vật là thành tinh sao? Vẫn là bên cạnh mình người tập thể tác pháp đến bồi cậu vượt qua cô độc mấy ngày lữ hành đi Sendai?
Đúng lúc này, một cái cánh tay lại nặng lại thô khoác lên trên bả vai cậu. Itadori Yuuji nhìn lại, lại là một con gấu trên mặt có vết sẹo to.
Gấu hé miệng, Itadori Yuuji nghe thấy thanh âm quen thuộc: "Nha, bro."
Sau khi bị thanh âm Địa Ngục -- Sáng sớm chuông báo đánh thức, Itadori Yuuji sửng sốt nửa ngày, xác định mình nằm ở trong nhà Tokyo, thời gian là buổi sáng hôm sau sắp về về quê Sendai, cậu mới ý thức được kia chỉ là một giấc mộng.
Thành tinh cái gì chính là không thể nào, cấm chỉ thành tinh.
Quen thuộc sáng sớm Fushiguro Megumi đã cho gọi điện thoại gọi cậu chớ tới trễ, Itadori Yuuji gãi tóc khi ngủ bị loạn, rời giường đi rửa mặt. Hoàn thành nhiệm vụ của ông nội đồng thời thuận tiện cùng hảo hữu đi thăm quê quán, quý giá thời gian như vậy nhưng là cậu không thể ngủ nướng, làm sao có thể đến trễ?
THE END : )
Thank you for reading
Chính là một cái Tu La tràng chính thức bắt đầu trước tiểu cố sự, Yuuji là thiên sứ được mọi người yêu tự nhiên cũng được tiểu động vật yêu (?) tag quá nhiều ta đều muốn không có ý tứ đánh
Hi vọng cuối cùng các vị ghi nhớ văn bên trong động vật đều thành Tinh , chân thực gặp được bọn chúng mời chính xác đối đãi, để bọn chúng trở lại nơi bọn chúng thuộc về thiên nhiên, bọn chúng không thuộc về chiếc lồng của chúng ta, không thuộc về trên bàn ăn của chúng ta, không thuộc về tủ quần áo của chúng ta.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro