25.【AllIta 】 Hội chứng ngủ nhiều

【AllIta 】 Hội chứng ngủ nhiều

[Tên gốc: 【all虎】嗜睡症]

Tác giả: 小棠不吃糖
Nguồn: https://manyoushengtianxia.lofter.com/post/1f072ca1_1cb6957ef

Nếu bạn thích tác phẩm, đừng ngần ngại bình luận, thả tim thả like ủng hộ tác giả nhé 💓

Cp: Gojo Satoru x Itadori Yuuji / Fushiguro Megumi x Itadori Yuuji / Ryomen Sukuna x Itadori Yuuji

* Cực độ ooc, nhất thời hưng khởi sản phẩm, bug Rất nhiều

* Bối cảnh là Itadori đã hấp thu 19 ngón tay

°°°°°°°°°°

Itadori Yuuji mắc phải hội chứng ngủ nhiều(*), kẻ đầu tiên phát hiện ra là Sukuna.

(*)Hội chứng ngủ nhiều (嗜睡症 - Hypersomnia): là một chứng rối loạn thần kinh về thời gian ngủ quá nhiều hoặc buồn ngủ quá mức . Có thể có nhiều nguyên nhân gây ra căn bệnh này và có thể gây ra đau khổ cùng các vấn đề về hoạt động khác.

Ngày bình thường thằng ranh con kia giống như con chim sẻ líu ríu nhao nhao muốn giết chết gã, hôm nay khó được trở nên rất yên tĩnh, linh hồn mang đầy sức sống kia làm cho gã cảm thấy buồn nôn cũng bình thản đến quá mức.

Tiểu quỷ này có bệnh gì sao?

Không hề có bất kỳ thiện ý gì, Nguyền Vương chỉ đơn giản muốn tra tấn thiếu niên này, dù sao bản thân gã ngay cả lương tâm còn không hề có.

Tóc hồng thiếu niên nằm ở trên ghế sa lon phơi nắng, đọc quyển manga mà bình thường do bận quá không kịp đọc xong, cơn mệt mỏi bỗng ùa vào não. Trong nháy mắt khi cậu nhắm mắt lại, Itadori Yuuji bị Sukuna kéo vào lĩnh vực bẩm sinh của gã.

Ngạo mạn Nguyền Vương chống cằm bễ nghễ nhìn tên ranh con không gây ra bất kì động tĩnh gì nằm ở trong biển máu. Tiểu quỷ này muốn ngủ đến chết sao?

Không hiểu bực bội từ đâu ra để Sukuna giơ tay lên ở trên không trung vòng một chút.

Nương theo đau đớn kịch liệt, Itadori Yuuji trong nháy mắt bị lôi ra khỏi mơ ngủ, giống như con cá bị mất nước không ngừng giãy dụa, lại có cảm giác sức sống hơn nhiều so với sự yên tĩnh như chết vừa nãy.

"Sukuna --! Giết ngươi!!"

Câu nói này Ryomen Sukuna đã nghe không dưới trăm lần, nhưng vô luận bao nhiêu lần gã đều sẽ nhìn bộ dạng Itadori Yuuji thống khổ mà cảm thấy rất hài lòng. Itadori Yuuji chết hay sống gã mới không thèm để ý.

"Ngươi thật đúng là, nhàm chán a"

Trên không trung là tiếng cơ thể bị cắt nát. Itadori Yuuji từ trong mộng bừng tỉnh, manga che ở trên mặt cũng theo đó mà rơi xuống đất. Cậu xoa xoa đầu còn có chút cảm giác ngất đi, bị Sukuna kéo vào lĩnh vực bẩm sinh cắt thành khối thịt cậu sớm đã thành thói quen. Itadori Yuuji đem manga nhặt lên tùy ý cất ở trong hộc tủ, chuông báo thức đột nhiên reo, không ngừng thúc giục Itadori Yuuji nhớ tới chuyện cậu cùng bạn bè của cậu đã hẹn nhau.

"Đến trễ nhất định sẽ bị mắng a"

Nghĩ đến bộ dáng Kugisaki cơ hồ có thể phun lửa, Itadori Yuuji nhịn không được rùng mình một cái. Có thể nói là dùng tốc độ nhanh nhất, cậu chạy tới điểm hẹn.

Thế là liền rất vinh hạnh đụng phải Kugisaki Nobara một mặt khó chịu cùng Fushiguro Megumi gương mặt vẫn như cũ không có gì gợn sóng.

"Itadori Yuuji!! Ông đến muộn một phút!"

"Thật có lỗi thật có lỗi, các cậu chờ lâu lắm rồi sao?"

"Không lâu lắm" Fushiguro Megumi đem giao diện điện thoại đóng lại bỏ vào trong túi, mắt xanh lục nhìn chằm chằm Itadori Yuuji. "Xảy ra chuyện gì sao?"

"Không có gì" Itadori sửa sang mái tóc cậu bị gió thổi đến loạn, đi đến bên cạnh hai người bạn của cậu.

"Chính là không cẩn thận ngủ quên hắc hắc. Gần nhất nhiệm vụ nhiều lắm mà, hôm nay thật vất vả nghỉ liền đi ra ngoài hảo hảo buông lỏng một chút đi!"

Tiếp theo là đi dạo chơi rất bình thường. Trong lúc đó Itadori Yuuji mặc dù cũng cảm thấy buồn ngủ nhưng trên cơ bản đều có thể bị cậu bỏ qua, cậu cũng không để chuyện này ở trong lòng.

Ngoại trừ vào cuối ngày cả đám đi xem phim.

Fushiguro Megumi cảm nhận được trên vai có trọng lượng, nghiêng đầu nhìn thì là Itadori Yuuji đã ngủ mất. Thiếu niên mềm mại sợi tóc theo hô hấp thỉnh thoảng cọ qua cổ Fushiguro Megumi, ánh sáng từ màn ảnh nhợt nhạt chiếu lên trên làn da như mật ong của Itadori.

Một nháy mắt, Fushiguro Megumi giống như thấy được sinh mệnh của Itadori Yuuji đang trôi qua.

Sau đó phim chiếu Fushiguro Megumi cũng không nhìn thêm được bao nhiêu, Itadori Yuuji như có như không hô hấp để hắn hoàn toàn không tĩnh tâm được.

"Itadori hôm nay khẳng định có vấn đề gì đi, vậy mà khi phim chiếu cậu ta còn ngủ, bình thường không phải cậu ta cảm thấy hứng thú với mấy thứ này nhất sao?"

Kugisaki Nobara nhìn thiếu niên tóc hồng ngủ say, trong đầu chị đại này khó được lộ ra một tia lo lắng. Fushiguro Megumi nhẹ nhàng gật gật đầu, không có đánh thức thiếu niên ở trên vai.

"Lại quan sát một chút đi."

Itadori Yuuji bệnh tình càng ngày càng nghiêm trọng, mỗi lần thời gian của giấc ngủ bắt đầu càng ngày càng dài, càng ngày càng không thể khống chế.

"Itadori, là dính Hội chứng ngủ nhiều."

"Hội chứng ngủ nhiều?" Itadori Yuuji đã nghe qua cái này, xem qua, chính mình triệu chứng hoàn toàn chính xác tương xứng. "Có phương pháp trị liệu gì không?"

Cầm báo cáo Ieiri Shouko lắc đầu, cô có chút nghĩ muốn hút thuốc, bởi vì Itadori Yuuji là cái một đứa bé ngoan sẽ bao dung cô.

"Trước mắt không có phương pháp trị tận gốc, nhiều nhất chỉ có thể ức chế một chút. Đảo ngược thuật thức đối với cái này vô dụng, tôi chỉ có thể cho em kê chút thuốc."

"A...... Được. Cái kia, có thể hay không trước không nên nói cho đám Fushiguro?"

Mấy người nhìn đi, Itadori Yuuji luôn luôn là đứa bé ngoan.

"Yuuji"

Vừa rời đi văn phòng của Shouko, Itadori Yuuji liền nghe được thanh âm từ phía sau lưng truyền đến. Itadori Yuuji nhanh đem bản thân từ trong trạng thái "vô lực" lôi ra, quay đầu hướng người đàn ông tóc trắng đeo bịt mắt kéo ra một nụ cười có chút miễn cưỡng.

"Gojo-sensei"

"Yuuji, em biết là cái gì đều không thể gạt được thầy"

Itadori Yuuji cho tới bây giờ đều giống như mộy con thuyền nhỏ đang không ngừng lăn lộn trong sóng cả biển rộng, nghĩ đến muốn đưa người khác đến nơi an toàn, thẳng đến bản thân đã vết thương chồng chất, sau đó chìm vào đáy biển. Mà ở trên con đường khó khăn ấy thì Gojo Satoru lại là bến cảng mà cậu có thể dựa dẫm vào một chút.

"Gojo-sensei, có phải là em rất vô dụng hay không...... Em có lẽ sẽ không thể tiếp tục chiến đấu, em muốn giúp đỡ mọi người......"

Itadori Yuuji cũng nhịn không được nữa, đắng chát nước mắt không ngừng từ hốc mắt tuôn ra. Gojo Satoru nhìn học sinh mà mình yêu mến nhất ở trước mặt mình bỏ đi cứng rắn khôi giáp, đem phần yếu ớt của cậu hoàn toàn phơi bày ở Gojo Satoru trước mặt.

Gojo Satoru là người sẽ không an ủi, cho nên thầy chỉ có thể cho Itadori Yuuji một cái ôm. Thiếu niên núp ở trong lồng ngực thầy giáo chậm rãi tỉnh táo lại, ấm áp nhiệt độ cùng cảm giác an toàn để mí mắt của cậu lần nữa trở nên nặng nề. Gojo Satoru cảm thấy trên thân nặng dần, thầy siết chặt hai cánh tay để cho thiếu niên không rớt xuống.

Lại ngủ thiếp đi a.

Thầy thuấn di đến phòng ngủ Itadori Yuuji, giúp thiếu niên đang ngủ chỉnh chăn mền. Gojo Satoru nhấc lên bịt mắt, đôi mắt xanh lam tuyệt sắc chậm rãi phác hoạ khuôn mặt Itadori Yuuji. Rất giống chỉ cần thầy nhớ kỹ hình dạng của Itadori Yuuji, cậu sẽ không hề biến mất.

Gojo Satoru muốn thử hôn vị mỹ nhân đang ngủ này, thế nhưng cuối cùng cũng chỉ dừng lại gần sát gương mặt, sau đó vuốt vuốt tóc Itadori Yuuji lại rời đi.

"Ngủ ngon, Yuuji"

Nhưng mà giấy không che nổi lửa, cơ hồ là sau hai ngày chẩn bệnh kết quả, "bí mật" này liền bị Fushiguro Megumi cùng Kugisaki Nobara biết.

Bởi vì Itadori Yuuji bệnh tình thật sự là quá rõ ràng, có đôi khi thậm chí ngay cả đứng đều có thể dựa vào tường ngủ.

"Loại đồ đần như Itadori tinh lực mười phần tại sao lại có liên quan đến loại bệnh này chứ"

Kugisaki Nobara cái mũi chua xót, nhưng nữ thuật thức xưa nay sẽ không mang theo cái thứ hạ cấp như nước mắt.

Fushiguro Megumi hiện tại duy nhất muốn làm chính là đi thăm Itadori Yuuji, đi tìm Itadori Yuuji để xác định đây hết thảy đều là giả, chỉ là bởi vì gần nhất quá mệt mỏi nghỉ ngơi một chút liền tốt. Thẳng đến hắn nhìn thấy Itadori nằm ở trên ghế sa lon mê man trong tay còn cầm một bình thuốc không kịp mở ra, cùng bên cạnh những vật khác.

Một tia hi vọng cuối cùng của Fushiguro Megumi cũng theo đó mà tan vỡ.

"Itadori"

Fushiguro Megumi nói rất nhẹ, giống như chỉ cần lớn tiếng một chút thôi Itadori Yuuji sẽ giống như hoa bồ công anh bị hắn thổi đi mất. Chút ánh sáng ở Itadori trên thân không ngừng lấp lánh, lộ ra cậu ta tựa hồ vốn không hề tồn tại, Itadori Yuuji chỉ là một mảnh hư vô mờ mịt ảo tưởng.

Fushiguro Megumi hốt hoảng kéo lại ngón út của Itadori Yuuji lộ ở bên ngoài ghế sô pha, đầu ngón tay truyền đến thiết thực làm cho hắn xác nhận đây đích xác là Itadori Yuuji, tâm thần một mực treo cũng bình phục không ít.

Số lần hắn mất đi Itadori Yuuji thật sự rất rất nhiều, chỉ do lần này lại rõ ràng như thế, thậm chí hắn không có một chút tin tưởng.

"Nếu là dám chết tôi liền giết cậu"

Fushiguro Megumi ghé vào trên ghế sa lon, hai cái đầu chăm chú dựa chung một chỗ. Hắn không dám buông ra tay của Itadori Yuuji, dù rằng hắn biết Itadori Yuuji cũng sẽ không rời đi.

Vật chứa của Sukuna mắc phải Hội chứng ngủ nhiều, người ở phía trên nhận được tin tức trong nháy mắt liền bắt đầu khủng hoảng, điên cuồng kêu gào muốn lập tức tử hình Itadori Yuuji.

"Ta không đồng ý"

Cao lớn tóc trắng nam nhân đứng ở chính giữa, khuôn mặt bị bịt mắt che khuất hơn phân nửa để cho người ta không biết thầy ta đang suy nghĩ gì.

"Gojo Satoru! Bây giờ không phải là thời điểm để ngươi tùy hứng! Vật chứa của Ryomen Sukuna mắc Hội chứng ngủ nhiều, lại thêm hiện tại hắn ta đã hấp thụ 19 ngón tay, nếu như vào thời điểm hắn ngủ Sukuna chiếm cứ thân thể của hắn, tràng diện không phải là thứ mà ngươi có thể gánh chịu!"

Tck, rõ ràng chỉ là một đám sợ chết rách nát, lại đem bản thân nhu nhược nói đến đạo lý rõ ràng như vậy.

"Ta có thể khống chế lại"

"Gojo Satoru! Hiện tại hắn chỉ là vật chứa của Ryomen Sukuna! Không muốn dính dáng đến thứ mà ngươi gọi là tư tình!!"

Một nháy mắt, cấp hai thuật sư trở xuống ở trong đây rên rỉ ngã trên mặt đất, không có ngã xuống thuật sư bị một tảng đá vô hình gắt gao đè lên không cách nào động đậy.

"Ta lặp lại lần nữa"

Gojo Satoru kéo xuống bịt mắt, vốn nên là óng ánh con mắt màu xanh lam giờ phút này bị sát ý cùng lạnh lùng rót đầy.

"Không được"

Những mục nát sinh mệnh kia dưới sự uy áp của Gojo Satoru thở mạnh cũng không dám. Giờ phút này bọn gã mới thật sâu ý thức được ở trước mặt người đàn ông này, bọn gã ngay cả sâu kiến đều không phải.

Bởi vì Gojo Satoru lần này nháo kịch, vấn đề về vật chứa của Sukuna bị tạm thời gác lại. Trải qua cuối cùng mấy lần đàm phán, quyết định có thể để Itadori Yuuji tiếp tục ở dạng nằm ngủ này, chỉ bất quá đến cuối sinh mệnh nhất định phải để cậu hấp thu một ngón tay cuối cùng và để Gojo Satoru hoàn toàn xử tử.

Itadori Yuuji tỉnh dậy thời gian càng ngày càng ít, có đôi khi thậm chí có thể ngủ đến hai ba ngày. Vì phòng ngừa Itadori Yuuji bởi vì không nhận được dinh dưỡng mà tử vong, đám người Fushiguro Megumi nhất trí quyết định đem Itadori Yuuji chuyển dời đến trong phòng bệnh.

Itadori Yuuji ngủ rất an nhàn, vốn nên cùng đồng bạn cùng nhau chơi đùa náo thiếu niên lẳng lặng nằm ở trên giường bệnh, xanh trắng bộ đồng phục bệnh nhân cùng tí tách dụng cụ để tính mạng của cậu lộ ra yếu ớt như vậy.

Sukuna không cách nào kéo Itadori Yuuji vào lĩnh vực của mình, không biết vì cái gì, rõ ràng có thể cảm giác được linh hồn của cậu, làm thế nào cũng vô pháp đụng vào, cho dù giữa bọn họ chỉ cách nhau một tầng hơi mỏng màng.

Dù cho Itadori Yuuji cơ hồ không giây phút nào đều đang ngủ say, nhưng Sukuna vẫn là bị gắt gao đè ép ra không được.

Sukuna lấy tra tấn Itadori Yuuji làm niềm vui, hiện tại gã cái gì cũng đều không làm được. Sukuna bị tên là cảm xúc "phẫn nộ" vây quanh, đồ chơi của gã lại dám thoát đi gã. Rõ ràng là rất gần lại không cách nào đến tay cảm giác để từ trước đến nay hỉ nộ vô thường Sukuna trở nên càng thêm táo bạo. Dưới chân bị giẫm xương đầu bò bắt đầu vỡ vụn.

Gã mới không có khả năng bởi vì Itadori Yuuji chết mà biến mất, chỉ cần trên thế giới còn có Lời Nguyền, Ryomen Sukuna gã liền không có khả năng biến mất. Gã chỉ là nghĩ phá hư thuần trắng linh hồn này, sau đó lại giết chết.

"Tiểu quỷ này muốn giết chết ta, chẳng phải kết quả lại là muốn cùng ta cùng chết, thật là buồn cười."

Xương trâu triệt để vỡ nát, dung nhập trong biển máu.

Itadori Yuuji sau mỗi lần tỉnh ngủ đều sẽ nắm chặt thời gian ở trên giấy liều mạng viết, sau đó lại gấp thành khối vuông nhỏ bỏ vào trong một cái hộp. Kia là lời nói cậu muốn hướng đến mọi người, thời gian của cậu đã không nhiều lắm. Cho dù cậu tỉnh dậy thời gian không dài, nhưng là đầy đủ để cậu viết hai đến ba phong thư cho đồng bạn cùng thầy giáo cậu yêu thương nhất

Trong hộp nhỏ đã chất đầy đủ loại thư, Itadori Yuuji sinh mệnh cũng càng lúc càng ngắn.

"Yuuji, thầy tới thăm em nè. Thầy mang cho em Kikufuku Mochi a, là vị đậu nành, ăn cực kỳ ngon."

Gojo Satoru mỗi lần tăng ca hoặc là sau khi làm xong nhiệm vụ đều sẽ đến phòng bệnh, mang theo nhiều loại thực phẩm thăm hỏi dù cho Itadori Yuuji không cách nào dùng ăn.

"Yuuji, sensei mệt mỏi quá a, những người kia luôn luôn để cho thầy tăng ca."

Gojo Satoru ngồi ở một bên trên ghế, ủ kín bàn tay cắm đầy dịch dinh dưỡng của Itadori Yuuji.

"Yuuji, em thật gầy quá."

Người lớn hướng học sinh của mình nói bản thân vất vả cùng nhớ nhung, có đôi khi cũng sẽ tâm sự gặp được chuyện lý thú. Thật giống như trước kia Itadori Yuuji như hồi còn khoẻ mạnh sẽ hùa theo thầy đồng thời sờ sờ đầu của thầy nói "Vất vả rồi"

Fushiguro Megumi cùng Kugisaki Nobara cũng sẽ thường xuyên đến phòng bệnh, có đôi khi may mắn bọn họ có thể gặp được lúc tỉnh dậy Itadori Yuuji. Sinh bệnh thiếu niên cuối cùng sẽ hỏi bọn họ gần nhất thế nào, có hay không gặp được một chút rất khó giải quyết nhiệm vụ, có hay không ăn cơm thật ngon. Chỉ là không có một câu là liên quan tới chính mình.

Fushiguro cùng Kugisaki sẽ kiên nhẫn trả lời vấn đề của cậu, có đôi khi cũng sẽ bế Itadori Yuuji đến phơi nắng mặt trời xem chỗ cậu yêu thích thế giới.

Bọn họ cũng không biết Itadori Yuuji trong giấc mộng là như thế nào, nhưng mà bọn họ nghĩ đến trong số lượng không nhiều thời gian của Itadori cho cậu những thứ tốt nhất.

"Còn thiếu cuối cùng một ngón tay a, chỉ tiếc tớ đã không có năng lực đi tìm."

Fushiguro cùng Kugisaki không nói gì. Là bọn họ liên hợp với Gojo Satoru đem cuối cùng một ngón tay giấu đi, bởi vì tư tình, bọn họ không cách nào đem Itadori Yuuji xử tử.

"Itadori, cậu còn có cái gì nguyện vọng sao?"

Đối mặt Kugisaki đột nhiên đặt câu hỏi, Itadori Yuuji gãi gãi đầu, vấn đề này trả lời chắc chắn cậu rất sớm đã nghĩ kỹ.

"Đại khái chính là ăn cuối cùng một ngón tay sau đó nhanh đi chết đi."

"Nếu như có thể, tớ hi vọng mọi người có thể bình an, sống lâu trăm tuổi."

Fushiguro Megumi âm thầm vỗ xuống Itadori Yuuji lúc này cười đến so mặt trời còn loá mắt.

Sau khi hấp thu cuối cùng một ngón tay không lâu, Itadori Yuuji qua đời. Tất cả mọi người lẳng lặng vây ở bên cạnh cậu bởi vì Itadori Yuuji là một đứa trẻ sợ hãi tịch mịch, bọn họ nghe được tiếng máy móc tượng trưng cho Itadori sinh mệnh phát ra tiếng "tít tít".

Khi chỉnh lý Itadori Yuuji di vật, bọn họ tìm được cái hộp đựng đầy thư của Itadori Yuuji, cùng cậu tràn ra tới, cho mọi người yêu.

Thời điểm Itadori Yuuji chết đi là trời nắng mà cậu thích nhất, bên người còn có đồng bạn cùng thầy giáo mà cậu yêu thương.

END

Viết viết nước mắt liền bắn ra.

Rốt cục thả nghỉ đông tranh thủ thời gian chạy tới cắm đao (?)

Mặt khác một ngàn of Thật vui vẻ! Cảm ơn mọi người thích!!

__________

P/s: Đây là cái kết mà có lẽ nhiều người yêu em mong muốn nhất dành cho em - khi em muốn chết đi cùng với ngón tay của Sukuna - một cái chết nhẹ nhàng thanh thản cho em, cùng với tình yêu của mọi người vây quanh linh cữu của em

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro