Sự chuẩn bị của Volturi

Đêm tối bao trùm Volterra khi Caius trở về lâu đài Volturi. Dọc hành lang dài, những ánh nến lập lòe soi rọi từng bước chân hắn. Dù vẻ mặt vẫn lạnh lùng như thường lệ, trong lòng Caius lại là một cơn sóng ngầm dữ dội. Cuộc trò chuyện với Lyra, vẻ đẹp kỳ lạ và những thông tin nàng tiết lộ đã để lại một dấu ấn khó phai.

Cánh cửa lớn dẫn vào phòng họp mở ra, bên trong là Aro và Marcus đang chờ đợi. Aro ngồi trên chiếc ghế cao, đôi mắt sắc bén lập tức chuyển hướng về phía Caius khi hắn bước vào.

Aro (giọng nói nhẹ nhàng nhưng chứa đầy uy quyền):
"Caius, ngươi trở về rồi. Ta đoán là ngươi đã gặp cô ấy? Nói ta nghe, Lyra Nineflare thực sự là ai?"

Caius dừng bước, ánh mắt quét qua hai người còn lại. Marcus vẫn ngồi yên lặng như thường lệ, nhưng đôi mắt trầm mặc của ông lóe lên tia hứng thú khi nghe đến cái tên Lyra.

Caius (giọng nghiêm trọng):
"Nàng là một Cửu Vĩ Hồ thực sự. Không chỉ là một sinh vật huyền thoại mà chúng ta nghe kể trong những câu chuyện xưa cũ, mà còn là một nữ hoàng mang sức mạnh lớn hơn ta từng thấy."

Aro đứng dậy, đôi mắt ánh lên sự tò mò lẫn cảnh giác. Hắn bước đến gần Caius, đôi bàn tay đặt lên vai hắn, giọng nói bỗng trở nên trầm thấp hơn.

Aro:
"Và nàng đến đây, tại Volterra, vì điều gì?"

Caius kể lại mọi chuyện, từ những hành động kỳ quặc, vẻ đẹp mê hoặc của Lyra, cho đến thông tin quan trọng về gia tộc ma cà rồng bí ẩn cùng kẻ thông đồng là một Thất Vĩ Hồ. Aro lắng nghe chăm chú, ánh mắt hắn không rời khỏi Caius một giây nào.

Khi câu chuyện kết thúc, Aro lùi lại, nét mặt thoáng vẻ suy tư.

Aro (giọng nói trở nên hào hứng):
"Một Thất Vĩ Hồ từng bị nàng đánh bại, giờ đây lại âm mưu cùng một gia tộc ma cà rồng khác? Lyra thật sự là một nhân tố thú vị. Ta đã từng nghĩ nàng chỉ là một nhân vật huyền thoại, nhưng giờ đây, có lẽ nàng còn hơn thế."

Marcus khẽ lên tiếng, giọng nói của ông trầm ổn nhưng đầy bí hiểm:

Marcus:
"Nếu những gì nàng nói là thật, sự tồn tại của nàng không chỉ thú vị mà còn cần thiết. Chúng ta có thể xem nàng như một đồng minh hoặc kẻ thù, nhưng một điều rõ ràng là: nàng có sức mạnh vượt xa bất kỳ sinh vật nào mà chúng ta từng biết."

Aro quay người, ánh mắt lóe lên sự hứng thú khó giấu.

Aro:
"Caius, nàng có nói khi nào nàng sẽ diện kiến chúng ta không? Ta rất mong chờ cuộc gặp mặt này. Không chỉ vì lời cảnh báo, mà còn vì sự hiện diện của nàng. Ta muốn thấy tận mắt sự huyền bí và sức mạnh của Lyra Nineflare."

Caius lắc đầu nhẹ.

Caius:
"Nàng nói rằng sẽ sớm đến diện kiến chúng ta. Nhưng nàng muốn tận hưởng Volterra thêm một chút trước khi chính thức gặp các ngươi. Và nàng còn một yêu cầu..."

Marcus (nhướng mày, giọng trầm ổn):
"Yêu cầu gì?"

Caius:
"Nàng muốn ta là người hướng dẫn nàng trong thời gian ở đây."

Aro bật cười, một tràng cười khẽ nhưng đầy sắc bén, như thể hắn đã đoán trước điều đó.

Aro:
"Ta không ngạc nhiên, Caius. Với vẻ đẹp và sự quyến rũ mà nàng sở hữu, việc nàng chọn ngươi để đồng hành là điều dễ hiểu. Nhưng nhớ lấy: không được để nàng thao túng chúng ta. Cho dù nàng có sức mạnh lớn đến đâu, chúng ta vẫn là Volturi, và đây là lãnh thổ của chúng ta."

Marcus:
"Đúng vậy. Sự xuất hiện của nàng có thể mang lại nguy hiểm, nhưng cũng có thể là cơ hội. Chúng ta phải chuẩn bị cho mọi tình huống."

Volturi Chuẩn Bị Gặp Gỡ Lyra

Trong suốt ngày hôm đó, các thành viên Volturi đã bắt đầu chuẩn bị cho cuộc gặp mặt với Lyra. Aro đích thân ra lệnh dọn dẹp sảnh chính của lâu đài, ánh sáng từ hàng trăm ngọn nến được thắp lên, tạo ra một khung cảnh trang nghiêm nhưng không kém phần quyến rũ.

Aro, trong lòng đầy phấn khích, không thể ngừng suy nghĩ về Lyra. Hắn đã nghe kể về nàng từ rất lâu, về những câu chuyện về Cửu Vĩ Hồ, nhưng chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình sẽ có cơ hội gặp nàng trực tiếp.

Aro (độc thoại, với ánh mắt đầy hứng thú):
"Lyra Nineflare... Nàng đến đây vì một lý do, nhưng ta tự hỏi, nàng thực sự muốn gì từ chúng ta? Có phải chỉ là sự giúp đỡ, hay nàng đang thử thách chúng ta theo một cách nào đó?"

Hắn quay lại, nhìn vào một trong những cận vệ trung thành nhất của mình.

Aro:
"Hãy bảo đảm rằng mọi thứ được sẵn sàng. Khi nàng đến, ta muốn cuộc gặp gỡ này hoàn hảo. Và Caius, hãy tiếp tục đi theo nàng. Ta muốn biết mọi hành động, mọi lời nói của nàng. Nàng có thể là một đồng minh, nhưng cũng có thể là một kẻ thù nguy hiểm."

Caius, trong khi đó, không khỏi bối rối. Dù đã từng đối mặt với hàng trăm kẻ thù nguy hiểm, nhưng sự hiện diện của Lyra lại khiến hắn mất kiểm soát một cách khó hiểu. Hắn không thể quên nụ cười của nàng, ánh mắt sáng như ánh trăng và những lời nói nhẹ nhàng nhưng đầy sức nặng.

Trong lòng hắn, một câu hỏi không ngừng vang lên:
"Lyra Nineflare... nàng thực sự là ai, và nàng muốn gì từ chúng ta?"

Volterra trong ánh sáng ban mai vẫn giữ nguyên vẻ cổ kính và bí ẩn. Lyra, với mái tóc trắng dài óng ả, bước đi trên những con đường lát đá, vẻ đẹp của nàng làm bừng sáng cả không gian. Caius lặng lẽ đi bên cạnh, ánh mắt của hắn thoảng chút bối rối. Hắn không phải kẻ dễ bị dao động, nhưng Lyra—với sự quyến rũ đầy ma mị và tính cách khó lường—đã khiến hắn luôn ở trong trạng thái cảnh giác, lẫn chút xao xuyến.

Lyra không để tâm đến sự căng thẳng của Caius. Nàng đang tận hưởng chuyến dạo chơi một cách thoải mái. Từng nụ cười, từng ánh mắt lấp lánh niềm vui của nàng đều toát lên sự trẻ trung, tinh nghịch.

Lyra (giọng nói vui vẻ, ánh mắt đầy hứng thú):
"Này Caius, ngươi lúc nào cũng nghiêm túc thế sao? Thật không hợp để làm bạn đồng hành chút nào."

Caius nhíu mày.

Caius:
"Ta không ở đây để làm bạn đồng hành. Nhiệm vụ của ta là bảo vệ vương quốc này và đảm bảo sự an toàn cho tất cả."

Lyra khẽ bật cười, đôi mắt nàng ánh lên sự tinh nghịch.

Lyra:
"Đúng là nhàm chán! Ngươi nên thả lỏng một chút. Xem này!"

Nàng bất ngờ chạy đến một gian hàng ven đường, mua một món đồ thủ công nhỏ. Rồi quay lại, nàng giơ nó trước mặt Caius như một món quà.

Lyra:
"Cho ngươi đấy. Một kỷ niệm trong chuyến đi chơi này."

Caius thoáng giật mình, nhìn món đồ trong tay mình. Đó chỉ là một chiếc vòng tay đơn giản, nhưng việc Lyra tặng nó một cách vô tư như thế khiến hắn cảm thấy kỳ lạ.

Chuyến Dạo Chơi

Họ tiếp tục đi dạo qua quảng trường lớn, qua những con đường nhỏ đầy những gian hàng nhộn nhịp. Lyra liên tục dừng lại, hết ngắm nghía những món đồ lạ lẫm đến trò chuyện với người dân. Nàng cười nói, vui vẻ như một cô gái trẻ quên hết mọi muộn phiền.

Caius, dù giữ khoảng cách, bắt đầu thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn khi nhìn nàng. Thỉnh thoảng, hắn bắt gặp vẻ trẻ con của nàng—những lúc nàng vui mừng vì một món đồ nhỏ hay cố tình làm điệu bộ ngốc nghếch để trêu hắn.

Lyra Trêu Chọc Caius

Khi ánh chiều tà buông xuống, Lyra và Caius dừng chân ở một ngọn đồi nhìn ra toàn cảnh Volterra. Nàng xoay người lại, đôi mắt sáng rực trong ánh nắng cuối ngày.

Lyra (cười khẽ):
"Ta nghĩ hôm nay ta đã thấy ngươi bớt cau có hơn một chút rồi đấy. Thế nào, ngươi có vui vẻ không?"

Caius khẽ nhíu mày, nhưng lần này, hắn không quá nghiêm khắc.

Caius:
"Vui vẻ không phải điều ta tìm kiếm. Ta ở đây để tìm kiếm câu trả lời từ ngươi, Lyra. Ngươi đã hứa sẽ kể thêm."

Lyra giả vờ trầm ngâm, đôi môi đỏ khẽ cong lên đầy quyến rũ.

Lyra:
"Được rồi, coi như đây là phần thưởng cho ngươi vì đã nhẫn nại đi cùng ta cả ngày nay. Nghe cho kỹ nhé."

Nàng xoay người, ánh mắt nghiêm túc hơn một chút.

Lyra:
"Có một gia tộc ma cà rồng ở phương Đông, tên là Gia tộc Thanh Đằng. Chúng rất cổ xưa và nổi tiếng vì sự tàn nhẫn lẫn quyền lực. Gần đây, ta phát hiện ra rằng một trong số chúng đang liên minh với một Thất Vĩ Hồ—một kẻ mà ta từng đánh bại và khiến hắn ôm hận. Bọn chúng đang âm mưu nuôi dưỡng một đứa trẻ mang dòng máu lai đặc biệt, được cho là có sức mạnh vượt qua mọi ma cà rồng. Thậm chí, sức mạnh đó còn nằm ngoài khả năng của ta."

Caius sững sờ, đôi mắt đỏ sẫm đầy vẻ ngờ vực.

Caius:
"Ngươi nói rằng Volturi có thể sẽ bị tiêu diệt bởi âm mưu này?"

Lyra (gật đầu, giọng nói trầm tĩnh):
"Nếu không cẩn thận, vương quốc của ngươi có thể không tồn tại lâu nữa. Nhưng đấy không phải là điều tồi tệ nhất. Ta nghi ngờ rằng trong Volturi của ngươi đã có kẻ làm gián điệp cho bọn chúng."

Caius chấn động, đôi mắt sắc lạnh lóe lên tia giận dữ.

Caius:
"Gián điệp trong Volturi? Ngươi có chắc không?"

Lyra nhún vai, ánh mắt trở lại vẻ hờ hững:

Lyra:
"Chưa chắc chắn, nhưng trực giác của ta không bao giờ sai. Vì thế, ta mới đến đây. Nhưng ta cần một chút thời gian để quan sát trước khi diện kiến ba vị đứng đầu của ngươi."

Lời Từ Chối Quyến Rũ

Caius nghe xong, trong lòng không khỏi lo lắng.

Caius:
"Ngươi phải đến lâu đài ngay bây giờ để nói rõ tất cả. Đây là chuyện không thể trì hoãn!"

Lyra bật cười, đôi môi cong lên đầy quyến rũ.

Lyra:
"Caius, ngươi lo lắng quá rồi. Ta đã nói ta sẽ đến diện kiến họ vào sáng mai. Và khi đến, ta muốn các ngươi cử những chiến binh mạnh nhất để đấu với ta. Đừng hỏi lý do, cứ làm theo đi. Ngươi sẽ hiểu sau này."

Caius nhíu mày, ánh mắt đầy nghi hoặc.

Caius:
"Ngươi không sợ rằng điều đó sẽ khiến chúng ta coi ngươi như kẻ địch?"

Lyra bước đến gần, đôi mắt nàng ánh lên tia tinh nghịch.

Lyra (nhẹ nhàng đặt tay lên vai hắn):
"Ngươi không phải lo điều đó. Ta có lý do của mình."

Nàng khẽ nghiêng người, đôi môi đỏ chạm nhẹ lên môi Caius trong một nụ hôn đầy quyến rũ.

Lyra (thì thầm, giọng như gió thoảng):
"Coi như đây là lời tạm biệt cho ngày hôm nay."

Nàng quay người, bỏ lại Caius đứng đó với một cảm giác vừa choáng váng, vừa phẫn nộ lẫn bối rối.

Trong lòng Caius, những câu hỏi dồn dập vang lên:
"Lyra Nineflare thực sự muốn gì? Và nàng là mối nguy hiểm hay hy vọng cuối cùng của Volturi?"

Bóng đêm đã bao phủ Volterra khi Caius vội vàng trở lại lâu đài. Bước chân hắn vang lên dồn dập trong những hành lang dài lạnh lẽo, ánh mắt đầy sự lo lắng và căng thẳng. Hắn không thể để lãng phí thêm một giây nào, vì những gì Lyra nói không chỉ là lời cảnh báo—mà còn là một thách thức chưa từng có dành cho Volturi.

Khi cửa đại sảnh mở ra, cả Aro và Marcus đang chờ sẵn. Aro ngồi trên ngai cao, đôi mắt đầy toan tính hướng về phía Caius.

Aro (với giọng điệu nhẹ nhàng nhưng mang hàm ý sâu xa):
"Caius, ngươi đã trở lại. Ta đoán là có tin tức về vị khách đặc biệt của chúng ta, đúng không?"

Caius không đợi thêm, bước thẳng đến giữa căn phòng, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Aro và Marcus.

Caius (giọng đầy căng thẳng):
"Lyra Nineflare không chỉ mang đến một lời cảnh báo. Nàng còn đưa ra một điều kiện để diện kiến chúng ta."

Aro nhướn mày, ánh mắt sáng lên sự tò mò. Marcus, người vốn luôn im lặng, cũng hơi ngẩng đầu lên.

Aro (cười nhẹ):
"Điều kiện gì khiến ngươi phải vội vã đến vậy?"

Caius khẽ hít sâu, cố gắng kiềm chế sự bối rối trong lòng:

Caius:
"Nàng yêu cầu chúng ta cử những chiến binh mạnh nhất trong Volturi ra đấu với nàng trước khi diện kiến. Lý do vì sao, nàng không nói, chỉ khẳng định rằng nó sẽ có ích cho tương lai."

Không khí trong phòng bỗng trở nên im lặng đến mức ngột ngạt. Aro nhìn Caius, đôi mắt đen như đang xoáy sâu vào từng lời hắn nói. Và rồi, hắn bật cười—một tiếng cười đầy vẻ thích thú nhưng cũng pha chút bất an.

Aro (khẽ lẩm bẩm):
"Ôi Chúa ơi..."

Marcus nhíu mày, nhìn Aro như thể chờ đợi một phản ứng cụ thể từ hắn. Nhưng Aro lại đứng dậy, bước xuống ngai vàng, ánh mắt hắn lấp lánh như một kẻ săn mồi đã ngửi thấy mùi máu.

Aro (giọng điệu đầy mưu mô):
"Nàng nghĩ mình mạnh đến mức có thể vượt qua tất cả chúng ta? Hay nàng đang quá tự cao về sức mạnh của mình?"

Caius lắc đầu, ánh mắt nghiêm trọng.

Caius:
"Aro, đừng đánh giá thấp nàng. Lyra không phải một sinh vật tầm thường. Chúng ta đều biết nàng có sức mạnh vượt xa những gì ta có thể tưởng tượng. Nhưng nàng lại tự nguyện thách thức chúng ta... Điều này thật sự đáng ngờ."

Aro gật đầu, nụ cười trên môi hắn vẫn không tắt.

Aro:
"Ta đồng ý. Đây không chỉ là một thử thách, mà còn là cơ hội để chúng ta hiểu rõ hơn về sức mạnh thật sự của nàng."

Hắn quay lại, ánh mắt nhìn sang Marcus.

Aro:
"Chúng ta sẽ cử những người mạnh nhất. Jane và Alec sẽ ra nghênh tiếp nàng trước cửa cung điện. Và để chắc chắn hơn, cả ba chúng ta cũng sẽ có mặt. Ta muốn tự mình chứng kiến sức mạnh mà nàng tự hào đến mức dám đưa ra yêu cầu này."

Marcus gật đầu đồng tình, nhưng vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng như mọi khi.

Chuẩn Bị Nghênh Tiếp Lyra

Đêm hôm đó, Volturi nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ để đón tiếp Lyra vào sáng hôm sau. Trong lâu đài, Jane và Alec nhận được lệnh triệu tập. Cặp song sinh, nổi tiếng với những khả năng đáng sợ, lặng lẽ nhận lệnh mà không hề tỏ ra bất ngờ.

Jane (giọng nhẹ nhàng nhưng sắc bén):
"Một Cửu Vĩ Hồ? Nghe thú vị đấy. Ta rất mong được xem nàng ta mạnh đến mức nào."

Alec (lạnh lùng):
"Đừng chủ quan, Jane. Nếu nàng ta thật sự dám thách thức Volturi, nghĩa là nàng có lý do."

Jane chỉ cười khẽ, nhưng trong ánh mắt nàng ánh lên vẻ háo hức.

Trong khi đó, Aro đứng trên ban công cao nhất của lâu đài, nhìn ra thành phố Volterra bên dưới. Hắn nắm chặt đôi tay, ánh mắt đầy vẻ toan tính.

Aro (lẩm bẩm một mình):
"Nếu nàng thật sự mạnh mẽ như lời đồn... thì đây có thể là một cơ hội. Nhưng nếu không... nàng sẽ là mối nguy hiểm lớn nhất cho chúng"

Sáng hôm sau, khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu xuống Volterra, Lyra xuất hiện trước cửa cung điện của Volturi. Nàng mặc một chiếc váy trắng đơn giản, nhưng từng bước đi của nàng đều toát lên vẻ kiêu sa lẫn uy quyền.

Trước cửa cung điện, Jane và Alec đã đứng sẵn. Cặp song sinh nhìn nàng với ánh mắt lạnh lùng, nhưng cũng không thể che giấu sự tò mò.

Cách đó không xa, Aro, Caius, và Marcus quan sát từ phía sau, chuẩn bị sẵn sàng cho mọi kịch bản có thể xảy ra.

Lyra (cười nhẹ, giọng nói vang lên như chuông bạc):
"Volturi đúng là không làm ta thất vọng. Một đội hình hoành tráng chỉ để nghênh tiếp một mình ta?"

Aro bước lên một bước, nụ cười trên môi hắn vẫn không tắt.

Aro:
"Lyra Nineflare, chúng ta không dám xem nhẹ ngươi. Vậy hãy cho chúng ta thấy sức mạnh mà ngươi tự hào, và chứng minh lý do ngươi xứng đáng được diện kiến chúng ta."

Lyra khẽ cười, ánh mắt nàng ánh lên vẻ thách thức.

Lyra:
"Được thôi, Volturi. Nhưng hãy nhớ, đây chỉ là một trò chơi nhỏ. Trò chơi thật sự còn đang chờ các ngươi ở phía sau."

Với câu nói ấy, Lyra bước lên, sẵn sàng đối mặt với những chiến binh mạnh nhất của Volturi. Trận chiến sắp bắt đầu, và tất cả đều biết rằng đây không chỉ là một cuộc thử thách—mà còn là bước đầu tiên trong một ván cờ nguy hiểm hơn rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro