Chương 17 b ( END )

Sau khi về phòng đặt Ngụy Vô Tiện xuống giường,đắp chăn cho cậu,anh vào phòng tắm tắm,Ngụy Vô Tiện là đang giả say,để xem anh sẽ làm gì trong đêm tân hôn,mặc dù hai người đêm nào cũng lăn giường nhưng đêm tân hôn không phải đáng mong chờ nhất sao.

Không ngờ anh tắm xong ra,cẩn thận lấy khăn lau người thay quần áo,đắp chăn cho cậu,hôn lên trán cậu rồi tắt đèn đi ngủ.

Ngụy Vô Tiện kêu gào trong lòng,không phải chứ, Lam Trạm đêm nào cũng đè cậu ra làm năm hiệp mỗi đêm đi đâu mất rồi,đêm tân hôn chỉ đắp chăn ngủ, Ngụy Vô Tiện không cam tâm.

Cậu hé mắt xem anh có ngủ thật không, không ngờ anh chóng tay nhìn mình,cậu mà say thật không biết anh sẽ giữ tư thế này bao lâu Ngụy Vô Tiện không dám tưởng tượng
— Lam Trạm
Đôi mắt màu hổ phách của Lam Vong Cơ thoáng nhìn như không có tiêu cự,nhìn cậu chăm chú
— Uhm

Ngụy Vô Tiện hoang mang
— Anh vẫn còn say?

Lam Vong Cơ vẫn nhìn cậu không trả lời

Ngụy Vô Tiện chỉ vào mình,hỏi tiếp
— Lam Trạm, em là ai?

Lam Vong Cơ phản ứng với câu hỏi này
— Của anh
Dứt lời, ánh mắt lạnh lẽo dần trở nên nóng bỏng, như muốn nuốt chửng cậu, bất ngờ thô bạo áp toàn bộ thân thể cậu trên giường, hôn cậu từ lông mày đến khóe mắt, sau đó liếm mút vành tai nhạy cảm của cậu, cuối cùng hôn lên đôi môi đang khao khát mật hoa của cậu. Miệng ấm áp bị lưỡi anh chiếm lấy, đầu lưỡi tùy ý quấn quýt lấy lưỡi cậu, mang đến một cảm giác ngọt ngào và thỏa mãn sâu thẳm trong cậu.
  
  Đầu lưỡi mềm mại mà rắn chắc lướt qua miệng họ trước khi tách ra, để lại vài sợi chỉ bạc giữa môi và lưỡi họ. Lam Vong Cơ cúi xuống liếm sạch sẽ, rồi bắt đầu di chuyển xuống dưới cổ cậu, ngón tay lần theo, từ từ cởi cúc áo cậu , cho đến khi cậu hoàn toàn nằm gọn dưới anh.

Ngọn lửa nồng nàn giữa môi anh dường như bùng cháy, thiêu rụi cả sự tự chủ lẫn lý trí. Ngụy Vô Tiện thừa cơ hít thở, thở hổn hển:
— Lam Trạm....

 Lam Vong Cơ đưa tay xé toạc chiếc áo ngủ hơi xộc xệch của Ngụy Vô Tiện. Áo ngủ trượt xuống đôi vai tròn trịa trắng muốt, để lộ một mảng da thịt và núm vú hồng hồng cương cứng. Ngụy Vô Tiện cũng đưa tay yếu ớt cởi áo ngủ cho Lam Vong Cơ. Không hiểu sao, nút không mở ra được, chỉ càng rối thêm. Cuối cùng, mất hết kiên nhẫn, cậu đưa tay xuống giữa hai chân Lam Vong Cơ, vuốt ve dương vật đã sưng tấy qua lớp vải.
  
  Được người mình yêu chạm vào dương vật giữa lúc dục vọng lên đến đỉnh điểm chỉ càng làm ngọn lửa dục vọng bùng cháy
  
  Trong lòng cậu cũng bùng cháy mãnh liệt. Cậu cảm thấy một cảm giác thỏa mãn kỳ lạ khi cảm nhận được Lam Vong Cơ, người thường nổi tiếng là cực kỳ kiêng khem, đang ngày càng lớn và nóng bỏng hơn dưới sự đụng chạm của cậu.
  
  Tay Ngụy Vô Tiện xoa nhẹ bụng Lam Vong Cơ, cơ bắp cuồn cuộn nhưng không hề phô trương, và cậu vuốt ve một cách thỏa mãn. Cậu cởi quần Lam Vong Cơ, luồn tay vào trong và chạm thẳng vào dương vật đang sưng tấy của anh. Cậu liếm môi khi nghe thấy tiếng rên rỉ khe khẽ của anh.
  
  Ngoài cậu ra, không ai có thể chạm vào chỗ kín của người mình yêu một cách tự do như vậy. Nghĩ đến đây, lòng cậu càng thêm ngọt ngào, tay càng di chuyển mạnh hơn.
  
  Lam Vong Cơ buông đôi môi sưng tấy vì hôn của Ngụy Vô Tiện ra, hôn lên chiếc cổ trắng ngần, thon thả. Lưỡi mềm mại mà mạnh mẽ của anh nhẹ nhàng chạm vào làn da hơi lạnh, rồi ấn mạnh vào, mang theo cảm giác nhột nhạt, khiến cậu trong vòng tay anh khẽ run lên, yết hầu của cậu khẽ cuộn lên cuộn xuống.
  
  Lam Vong Cơ đóng dấu một đóa hoa mận đỏ lên một bên cổ trắng nõn của cậu rồi mới buông ra.
  
Ngụy Vô Tiện thở hổn hển:
— Lam Trạm,anh tỉnh rượu rồi?

 Sau đó anh di chuyển xuống cắn vào xương quai xanh của cậu, nghe thấy lời cậu nói, càng cắn mạnh hơn, nói
— Uhm
  
  Ngụy Vô Tiện di chuyển những đầu ngón tay xuống dương vật của Lam Vong Cơ, lướt dọc theo các rãnh trên đầu dương vật, thỉnh thoảng lại cọ xát vào lỗ nhỏ nơi nước chảy ra. Như chợt nhớ ra cậu nói:
— Lam Trạm, anh tỉnh khi nào?
  
  Thấy anh không chịu trả lời,có lẽ do xấu hổ chăng,Ngụy Vô Tiện đưa tay vén mái tóc dài bên tai Lam Vong Cơ, nhưng chưa kịp chạm vào, Lam Vong Cơ đã nắm lấy tay cậu, đưa lên môi hôn.
  
  Những nụ hôn nhỏ xíu rơi trên đầu ngón tay, khớp ngón tay, mu bàn tay, lòng bàn tay, hơi ngứa ngáy, khiến Ngụy Vô Tiện thấy ngứa ngáy trong lòng. Cậu mỉm cười, cù cằm Lam Vong Cơ. Tuy vẻ mặt lạnh lùng, Ngụy Vô Tiện lại thấy dễ thương. Cậu cười khẽ:

— Lam Trạm, chúng ta bên nhau lâu như vậy, sao vẫn còn ngại ngùng? Chúng ta sinh ra là để dành cho nhau.

Những đầu ngón tay chai sạn của Lam Vong Cơ vuốt ve cổ tay thanh tú của cậu. Biết mình không thể nào nói lại cậu, anh chỉ đơn giản là chặn miệng cậu lại bằng một cách khác.
  
  Ngụy Vô Tiện tận hưởng khoái cảm, vòng tay ôm lấy cổ Lam Vong Cơ, nhiệt tình đáp trả, nheo mắt lại khi cảm nhận chiếc lưỡi mềm mại mà rắn chắc của Lam Vong Cơ lướt qua miệng mình.
  
  Tay Lam Vong Cơ khéo léo nhào nặn vòng eo nhạy cảm của cậu, khiến Ngụy Vô Tiện co rúm lại. Tay cậu di chuyển từ cổ sang ngực rắn chắc của anh, nắm chặt lấy lớp vải ở đó, làm nhăn nhúm lớp vải mịn màng.
  
  Cảm giác ngứa ngáy lan từ eo lan sang các bộ phận khác trên cơ thể. Ham muốn dâng lên thành một cơn đau nhẹ. Cuối cùng cậu đợi Lam Vong Cơ buông môi mình ra. Cậu thở hổn hển, nhích lại gần Lam Vong Cơ. Dương vật của cậu cọ xát vào dương vật dài nóng bỏng, cứng rắn và dày cộm của anh. Đôi mắt đen láy của cậu tràn ngập sương mù, giọng nói có chút mềm mại:
— Lam Trạm, Lam Trạm, chạm vào em...
  
  Lam Vong Cơ hôn lên khóe mắt ướt đẫm của cậu, bàn tay to lớn nắm chặt lấy hai cây dương vật trơn bóng, nhẹ nhàng vuốt ve. Ngụy Vô Tiện nhắm hờ mắt, cảm nhận những ngón tay chai sạn của người yêu đang lên xuống, khoái cảm dần dâng trào.
  
  — Ưm, Lam Trạm... a...
Cơ thể mẫn cảm của Ngụy Vô Tiện bị kích thích, thở hổn hển. Cậu vùi đầu vào hõm vai Lam Vong Cơ, môi khẽ hôn lên bờ vai trắng nõn của Lam Vong Cơ, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ như mèo kêu.
  
  Hơi thở của Lam Vong Cơ cũng dồn dập hơn, môi nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu người yêu, tay không ngừng chuyển động, càng thêm mạnh mẽ, bàn tay rảnh rỗi chuyển sang cặp mông mịn màng, mềm mại của cậu, bóp nắn một bên cho đến khi nó biến dạng.
  
  Mắt Ngụy Vô Tiện đỏ hoe. Cậu ngước nhìn Lam Vong Cơ, đôi môi hơi sưng vì hôn khẽ cong lên, vẻ quyến rũ càng thêm mãnh liệt. 
  
  Khoái cảm của Ngụy Vô Tiện càng lúc càng mãnh liệt khi Lam Vong Cơ vuốt ve, răng cắn chặt môi dưới khi khoái cảm dâng trào. Cuối cùng, một tiếng thở hổn hển xen lẫn tiếng rên rỉ, cậu phóng thích vào tay Lam Vong Cơ.

Lam Vong Cơ khẽ ngồi dậy, nghiêng người qua lưng Ngụy Vô Tiện, nắm lấy cằm cậu mà hôn. Những ngón tay thon dài dính đầy dịch trắng của Ngụy Vô Tiện luồn qua khe hẹp giữa hai mông cậu, xâm nhập vào lỗ nhỏ hồng hào mềm mại.
  
  Sự xâm nhập đột ngột khiến Ngụy Vô Tiện trợn tròn mắt, môi không nói nên lời, chỉ phát ra tiếng:

— A
  
  Lam Vong Cơ cắn môi dưới Ngụy Vô Tiện, ngón tay hoàn toàn đưa vào hậu huyệt đang khép chặt.
  
  Lỗ nhỏ đã từng trải qua khoái cảm càng thêm nhạy cảm với khoái cảm và dễ dàng thư giãn hơn. Chất dịch trắng bôi trơn giúp Lam Vong Cơ dễ dàng đưa ngón tay thứ ba vào hơn.
  
  Ngón tay anh ra vào lỗ nhỏ một cách trơn tru hơn, thậm chí còn rút ra một ít dịch nhầy.
  
  Nước mắt Ngụy Vô Tiện trào ra, rơi xuống, đáng thương đọng lại nơi khóe mắt đỏ rực. Khuôn mặt tuấn tú, vẫn còn chút nét trẻ trung, duyên dáng hòa quyện hài hòa, càng thêm mê hoặc.
  
  Lam Vong Cơ rút ngón tay dính nhớp ra, Ngụy Vô Tiện rên rỉ trước sự trống rỗng đột ngột trong hậu huyệt. Rồi cậu cảm thấy đầu dương vật nóng bỏng của anh đâm vào hậu huyệt.
  
  Lỗ nhỏ khép lại, mút lấy dương vật của Lam Vong Cơ, vừa miễn cưỡng vừa sẵn sàng.
  
  — Lam Trạm, a... cứ vào hết đi, khó chịu quá... a...
  
  Lam Vong Cơ mím môi, đẩy toàn bộ chiều dài của mình vào lỗ nhỏ.
  
  Ngụy Vô Tiện kêu lên, nước mắt chực trào bỗng lăn dài trên má.
  
  Lam Vong Cơ hôn lên những vết nước mắt trên mặt Ngụy Vô Tiện, thấy cậu dường như đã thích nghi mới bắt đầu đẩy hông.
  
  Vật cứng rắn dày cộm quấn quanh phần thịt mềm mại, ấm áp của thịt ruột. Mỗi cú thúc, anh đều cảm nhận được sự quấn quýt không tự chủ của da thịt, nhất là sau khi đã từng trải qua ân ái. Dương vật hơi cong luôn chạm vào điểm nhạy cảm nhất của thành ruột, khiến cơ thể Ngụy Vô Tiện khẽ run lên.
  
  — A, a...Lam Trạm nhẹ một chút...

Ngụy Vô Tiện cảm thấy hơi đau vì động tác mạnh mẽ này. Lỗ nhỏ vốn hồng hào giờ hơi sưng lên vì sự ma sát của Lam Vong Cơ. Theo sự thúc vào của dương vật, dịch thể từ bên trong rỉ ra, một ít sủi bọt ở nơi ra vào, hòa lẫn với dịch thể liên tục chảy ra, để lại một loạt vết ướt át tục tĩu trên mông và đùi trong trắng như tuyết.
  

  Lam Vong Cơ cúi xuống liếm gáy Ngụy Vô Tiện, thỉnh thoảng lại cắn nhẹ. Nghe thấy tiếng thở dốc ướt át của Ngụy Vô Tiện, anh mới từ từ trượt xuống, để lại những nụ hôn trên lưng cậu.
  
  Thành ruột cậu quấn chặt lấy dương vật anh, mút mát không ngừng. Mỗi lần đầu dương vật Lam Vong Cơ chạm vào điểm ấy, dương vật lại bị siết chặt, truyền đến một luồng dục vọng mãnh liệt.
  
 
  Lam Vong Cơ hôn lên khóe mắt nơi nước mắt trào của Ngụy Vô Tiện, chớp mắt đã rơi xuống. Trông cậu thật đáng thương. Cậu đưa tay vuốt ve mặt Lam Vong Cơ, hôn loạn xạ trong khi Lam Vong Cơ liên tục ra vào.

— A...Lam Trạm...nhẹ một chút..a.
  
  Môi Lam Vong Cơ đáp xuống xương quai xanh của Ngụy Vô Tiện, mút mạnh rồi từ từ di chuyển xuống, nắm lấy núm vú nhỏ nhắn hồng hào, thỏa mãn khi Ngụy Vô Tiện rên rỉ càng thêm ngọt ngào.
  
  Ngụy Vô Tiện nắm chặt áo Lam Vong Cơ trên vai, thân hình lắc lư khi cậu tiến về phía trước, đầu hơi nghiêng, tận hưởng khoái cảm lan tỏa từ sâu thẳm bên trong.
  
  Ngụy Vô Tiện nheo mắt lại, thấy môi Lam Vong Cơ đang quấn lấy lưỡi mình, nước bọt chảy ra từ khe hở giữa hai môi, làm ướt cằm.
  
  Ngụy Vô Tiện vừa khóc vừa thở hổn hển, gọi Lam Vong Cơ. Dưới sự tích tụ khoái cảm không ngừng, cậu đạt đến cực khoái. Đầu dương vật lại phun ra chất lỏng màu trắng, bắn tung tóe lên khắp quần áo của Lam Vong Cơ.

Đêm nay,không biết cậu đã ngất mấy lần mở mắt ra vẫn thấy Lam Vong Cơ hì hục cầy cấy trên thân mình.Ngụy Vô Tiện một lần nữa cảm nhận sâu sắc trêu chọc Lam Vong Cơ trên giường chẳng khác nào lấy đá đập chân mình,trước khi cậu hoàn toàn chìm vào mệt mỏi ngủ say.




END.
____
14/10/2025

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro