Chương 16: Sở Đông Thanh Bảy Đại Kế Hoạch [hạ]


Kế thứ tư: hủy thi diệt tích.

Bởi vì kế hoạch này quá mức huyết tinh bạo lực, trên thực tế khó khăn cũng rất lớn, cho nên Sở Đông Thanh sau khi đắng đo suy nghĩ quyết địch pass.

Kế thứ năm: lưỡng địa chia lìa.

Thường hay nói khoảng cách sinh ra mỹ, bất quá Sở Đông Thanh không tin điều ấy. Thời gian là đao giết heo, hắn muốn ngăn cản không cho Đông Phương Bất Bại cùng Dương Liên Đình gặp nhau. Qua một thời gian, tình cảm của Đông Phương Bất Bại đối với Dương Liên Đình tự nhiên cũng phai nhạt.

Vì vậy, mấy ngày nay, chỉ cần Đông Phương Bất Bại bước chân ra hậu viện, Sở Đông Thanh liền như bóng với hình. Đông Phương Bất Bại nói muốn dạo quanh Hắc Mộc Nhai một vòng, Sở Đông Thanh lập tức nói mình cũng muốn đi quan sát Hắc Mộc Nhai. Lúc đi, Sở Đông Thanh còn dùng lý do mình chưa biết rành về Hắc Mộc Nhai mà cố ý đi đường vòng, tránh đi qua chỗ ở của Dương Liên Đình, kết quả lại đụng phải Dương Liên Đình thương thế chưa khỏi đi châm cứu về. Đông Phương Bất Bại nói muốn xem mặt trời mọc, Sở Đông Thanh rất yên tâm vì Dương Liên Đình không có khả năng dậy sớm như vậy, kết quả hết lần này lại lần khác đụng phải Dương Liên Đình tối qua uống rượu say ngủ lại bên ngoài, sáng sớm trở về phòng. Mọi chuyện cứ diễn ra như vậy, chỗ nào cũng gặp, phỏng chừng thời gian Đông Phương Bất Bại cùng Dương Liên Đình chưa cãi nhau cũng không có gặp mặt chăm chỉ như vậy......

Dương Liên Đình ngày hôm đó vì muốn nịnh nọt Đông Phương Bất Bại, cố ý mang một ít quà đến bồi tội. Bất quá Sở Đông Thanh sớm có chuẩn bị, nghiêm nghị cản trở Dương Liên Đình đi vào đại sảnh, mỹ danh viết 'giáo chủ phân phó hôm nay bất luận kẻ nào cũng không được phép quấy rầy'. Dương Liên Đình có chút kỳ quái liếc nhìn Sở Đông Thanh, sau đó phẫn nộ rời khỏi.

Sở Đông Thanh nhìn thân ảnh dần dần đi xa của Dương Liên Đình đắc ý không thôi, vừa quay đầu lại liền phát hiện Đông Phương Bất Bại không biết từ khi nào đã đứng sau lưng hắn. Sở Đông Thanh sợ tới mức có chút đứng không vững, suýt nữa té ngã trên mặt đất, may mắn Đông Phương Bất Bại nhanh tay lẹ mắt đỡ bả vai hắn.

Sở Đông Thanh đứng tại chỗ vỗ vỗ ngực, có chút kinh hồn chưa định, vừa rồi thiếu chút nữa tự mình dọa chết mình.

Đông Phương Bất Bại do dự mãi, vẫn là quyết định hỏi ra hoang mang mấy ngày nay: "Gần đây đã sảy ra chuyện gì sao?"

Sở Đông Thanh liền lập tức lắc đầu.

Đông Phương Bất Bại thấy hắn không muốn nói, cũng không miễn cưỡng: "Theo ta ra ngoài một chút a, vừa vặn ta có chuyện cần đi gặp Đồng Bách Hùng một chuyến."

Tìm Đồng Bách Hùng? Vậy chẳng phải là phải đi ngang chỗ của Dương Liên Đình sao?

Sở Đông Thanh lập tức cự tuyệt nói: "Không được, không thể đi."

Đông Phương Bất Bại không rõ Sở Đông Thanh muốn nói gì, chỉ nghi hoặc nhìn hắn.

Nnd, Sở Đông Thanh cũng nổi giận, hắn cảm thấy mấy ngày nay mình bận rộn muốn chết, chẳng những không mang lại bất luận hiệu quả gì, chính mình còn đụng phải một cái mũi bụi.

Nhìn vẻ mặt mê mang của Đông Phương Bất Bại, Sở Đông Thanh rốt cuộc bạo phát, thấp giọng quát: "Chẳng lẽ ngươi vẫn chưa rõ hay sao? Ta chính là không muốn cho ngươi gặp mặt Dương Liên Đình!!!"

Đông Phương Bất Bại nghe thấy câu này như bị sét đánh, kinh ngạc nhìn Sở Đông Thanh, môi có chút phát run nói: "Ngươi, ngươi nói cái gì?"

Sở Đông Thanh lúc này triệt để mình bạch đạo lý xúc động là ma quỷ, nhưng chuyện đã tới nước này hắn cũng chỉ có thể căng da đầu mà giải thích. Sở Đông Thanh cẩn thận sắp xếp từ ngữ: "Kỳ thật a, ta cảm thấy Dương Liên Đình không phải là người tốt, giáo chủ nên sớm rời khỏi gã, tìm người khác a"

Sở Đông Thanh một hơi nói xong câu dó, có loại cảm giác mạng không được lâu, đem đầu rụt rụt. Hắn không dám nhìn sắc mặt Đông Phương Bất Bại lúc này.

Thời gian thật dài, Đông Phương Bất Bại không hề nói chuyện, Sở Đông Thanh có cảm giác mỗi một giây là một loại dày vò. Cuối cùng, ngay tại lúc hắn nhịn không được nữa, chuẩn bị mở miệng hỏi xem Đông Phương Bất Bại là có ý gì, dù sao đứng yên một chỗ cũng không phải là biện pháp a! Cũng vừa đúng lúc này, Đông Phương Bất Bại cuối cùng mở miệng: "Hảo"

Con tôm? Sở Đông Thanh ngẩng đầu lên, có chút không thể tin.

Đông Phương Bất Bại vô cùng khẳng định nói: "Hảo, ta đáp ứng ngươi, sẽ không đi gặp hắn." Huống hồ y vốn đã không còn tình cảm gì đối với Dương Liên Đình, bây giờ có thể làm cho y động lòng chỉ có duy nhất Sở Đông Thanh.

Đông Phương Bất Bại nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Sở Đông Thanh, nhẹ nhàng cười, đúng là nhất tiếu hoa nở, tuấn mỹ động lòng người. Sở Đông Thanh nhìn nụ cười này, nhất thời có chút thất thần hoa mắt......

................

Từ lúc Sở Đông Thanh đảm thượng vị tổng quản đến nay, mặc dù không thể nói là thuận buồm xuôi gió, nhưng tình hình ở chung với mọi người trong thần giáo coi như không sai. Bất quá, con đường nhậm chức sao có thể thuận lợi như vậy, tổng hội vẫn có một vài phần tử ngoan cố thỉnh thoảng đến gây chuyện.

Đại biểu là đám hồ bằng cẩu hữu của Dương Liên Đình, vốn trong lúc Dương Liên Đình tại chức, bọn họ được hưởng cũng không ít, suốt ngày vui chơi giải trí, cuộc sống trôi qua không biết khoái hoạt đến nhường nào. Chính là, từ lúc Sở Đông Thanh lên thay thế, đột nhiên bắt đầu kiểm toán sổ sách khiến cho bọn họ cả ngày đề hoang mang lo sợ.

Gần nhất cửa hiệu lớn ở Dương Châu không ngừng buôn bán lỗ lã, Sở Đông Thanh tạm thời không thể phân thân đi khảo sát, chỉ có thể lấy tiền bù vào phần thiếu hụt trước. Phần tiền này, Sở Đông Thanh đương nhiên không nguyện ý lấy từ trong giáo ra. Suy tư mãi, mục tiêu dĩ nhiên là tập trung lên những kẻ ngày thường không biết đã ăn chặn biết bao nhiêu là tài sản trong giáo.

Sở Đông Thanh gọi toàn bộ những người này đến đại điện, trách cứ bọn họ cắt xén ngân lượng của giáo chúng, hơn nữa còn bắt bọn họ lập tức giao trả lại.

Tiền đã vào túi nào có đạo lý trả lại, những người này tất nhiên là không cần phải nói, đều ngoan cố không đổi, một bộ 'Dù sao ta chính là không giao, ngươi có thể làm gì ta'.

Sở Đông Thanh lạnh lùng nhìn những người này: "Như thế nào, không nguyện ý giao sao? Hay là nói, muốn ta đem danh sách giao lên cho giáo chủ?!"

"Hừ" Một người trong đó phát ra tiếng hừ lạnh, khinh thường: "Suốt ngày giáo chủ giáo chủ, ngươi nếu đem giáo chủ ra dọa chúng ta, nói cho ngươi biết, lão tử là người đầu tiên không phục!"

"Không phục sao?" Sở Đông Thanh chậm rãi đi đến trước mặt kẻ dẫn đầu phát ra tiếng, không nói hai lời, vận lực, một chân hướng hông gã đạp tới. Người này còn chưa kịp hét lên, một giây sau lưng đã hung hăng va chạm vào gốc cột phía sau, ngất đi.

Sở Đông Thanh khinh thường quét mắt nhìn đám người còn lại: "Trong các ngươi, còn có ai không phục, không sao cả, đều tiến lên cho ta!"

Những người này ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong số bọn họ vẫn có nhiều người có chút bản lĩnh võ học. Võ công Dương Liên Đình căn bản chính là kém nhất, bình thường hay dựa vào đám người này, thành công làm xằng làm bậy.

Một người nhỏ giọng nói với người bên cạnh: "Sợ cái gì, dù sao chúng ta cũng không phải chỉ có một người, lần này phải hảo hảo giáo huấn hắn, để cho hắn biết chúng ta cũng không phải dễ trêu vào."

Mấy người còn lại cũng đều gật nhẹ đầu, hôm nay phải cho tên mao đầu tiểu tử này biết trời cao đất rộng là gì.

Sở Đông Thanh nhìn những người này xông lên đem hắn bao vây ở giữa, tuyệt không hề cuống quít. Xoay người, câu chân, bắt, vốn dĩ làm hành động này cần có lực rất lớn, nhưng khi Sở Đông Thanh làm lại như nước chảy mây trôi.

"A!" Sở Đông Thanh một chân đá lên mặt tên đứng gần nhất, người nọ ngay tại chỗ phát ra tiếng hét thảm. Những người khác cũng bị hành động ngoan lệ của Sở Đông Thanh dọa sợ, không tự giác lui một bước.

Sở Đông Thanh lại không có một chút buông lỏng, từng bước áp sát, tay giống như kiếm, không chút lưu tình hướng những chỗ hiểm trên người bọn họ hạ thủ.

Rất nhanh, đám người vây xem trừng măt há miệng, Sở Đông Thanh đã đem những kẻ vây khốn hắn đánh ngã trên mặt đất.

Nhìn đám người trên mặt đất, kẻ thì ôm ngực lăn tròn, người thì bụm lấy cài mũi không ngừng chảy máu, còn có những kẻ khuôn mặt cũng nhìn không ra. Sở Đông Thanh giương lên một nụ cười tàn khốc: "Không phục phải không? Không phục, ta liền đánh tới các ngươi khâm phục khẩu phục!!!"

ống r$]<4

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro