Nếu...

Em ơi, em!

Nếu một ngày nào đó,
Tôi có đi về một nơi xa phía chân trời
Đi về một nơi cô độc, đơn côi
Đi về một nơi mây trời chậm trôi
Thì nhớ rằng tôi vẫn luôn thương em, nhen!

Nếu một ngày nào đó,
Tôi có lỡ để trái tim này ngừng đập
Lỡ để thân xác mình lạnh lẽo tựa cõi U Minh
Hay là chìm sâu dưới lòng biển ngút ngàn
Tôi sẽ nhớ về em cho đến phút giây lửa dần tắt!

Nếu một ngày nào đó,
Tôi chẳng thể bên cạnh em thêm chút nữa ,
Chẳng được miết lấy đôi môi mềm ngọt mịn
Chẳng được đan lấy đôi tay dịu dàng thương tình
Thì em ơi, hãy cho tôi tự suy tưởng coi như niềm an ủi!

Nếu một ngày nào đó,
Lỡ, em có nhớ tới tôi trong thoáng khoảnh khắc
Lỡ, trời lại mưa tầm tã gió giông như trút hận
Rít gào ngỡ như cào nát cả tâm can tận tuỵ bấy lâu
Tôi mong một ai sẽ tới, che cho em cả quãng đường đời.

Nếu một ngày nào đó,
Chẳng còn được ngắm lấy từng đường nét thân thuộc
Liệu có quên đi bóng hình em trong tâm trí?
Liệu, có còn nhớ hơi ấm gần gũi vương lại lầm lì?
Người ơi, tôi chỉ đành thầm thì gửi em lời xin lỗi!

Nếu một ngày nào đó,
Hoa nở rực, nắng lang thang và cả gió cứ lùng bùng
Chính là tôi muốn được bên cạnh em lần cuối cùng
Băng qua sông xiết, miên man núi điệp trùng
Rồi tất thảy sẽ lại quy về một tình yêu da diết!

Và nếu một đêm kia,
Em vẫn nghe có tiếng thở dài
Hãy gọi tên tôi trong khoảng lặng không ai,
Để vầng trăng kia dẫu có mỏng manh hay rụng rời
Giữ hộ lời thề nguyện nỉ non giữa trùng khơi.
Và nếu mùa thu kia,
Em bỗng bâng khuâng khi lá vàng bay phấp phới
Gió heo may quyến luyến sợi tóc em buông lơi
Sẽ lại bồi hồi về quá khứ trong những buổi chiều tà
Liệu có nhớ về một người lạ đã rời xa?
Nếu đời có vùi dập đi mất thơ ngây và tiếng cười,
Tôi sẽ gom những ký ức, may thành chiếc áo ấm
Mong em mặc đỡ những đêm bơ vơ lạc lõng,
Để trái tim khuya về không phải quằn quại tủi thân.

Và một mai, khi bình minh thực sự thức giấc,
Nếu một mai rồi cho tôi trao em nụ hôn nồng
Thân xác này lỡ bất trắc có hoá trăm mảnh tro bụi
Rồi sẽ còn đôi ta với linh hồn thiêng liêng chua chát
Nguyện khuỵu gối quy hàng xin cho em một đời an nhiên!

Người ơi.....!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro