Chapter 2 : A Stark Reminder

Chương 2 : Lời nhắc nhở rõ ràng

•••

Thánh thần ơi, Tony chúa ghét những thứ này; Stark Industries đã thành lập một mối quan hệ hợp tác kinh doanh với một công ty nhỏ của Ma-rốc, Intelicorp. Là một phần trong sáng kiến ​​toàn cầu của SI, họ đã tích cực hợp tác trong vài năm qua và thành lập những hợp đồng cùng nhiều nhóm chuyên gia cố vấn với các công ty công nghệ nhỏ hơn, tài trợ và nâng cao nhận thức toàn cầu. Intelicorp gần đây đã có một bước đột phá lớn với công nghệ lọc nước và không khí. Người ta mong chờ Tony Stark xuất hiện, và vì vậy gã sẽ, nhưng bây giờ, gã đang ngồi trên chiếc ghế sofa đẹp đẽ nhưng chẳng chút thoải mái trong căn hộ tốt nhất của khách sạn tốt nhất ở Rabat. 

Lãng phí thời gian, theo ý kiến của Tony. Pepper là lựa chọn tuyệt vời với những loại sự kiện này hơn gã. Cô luôn biết phải nói gì, cô đúng giờ và xinh đẹp, thông minh và ân cần và hầu như chẳng bao giờ hành động như cô muốn hành động ở một nơi khác, ngay cả khi cô cực kì muốn. Nhưng đôi khi các nhà đầu tư muốn nhìn thấy Tony Stark hay thoái thác kia, nên là, Tony Stark đang ở đây. 

Điều Tony muốn làm bây giờ là tìm kiếm người đàn ông mà gã đã nhảy cùng kia cơ, gần một tháng trước ấy. Một tháng, và gã vẫn có thể cảm nhận được bàn tay của người đàn ông đó trên mình nếu gã nhắm mắt lại, có thể nếm được đôi môi hắn, nghe tiếng kêu khe khẽ của hắn, và Tony muốn. Gã cũng nản lòng vãi chưởng, vì thường thì, khi Tony đặt tâm trí vào một thứ, gã sẽ có được nó. Nhưng đây giống như thể người tình bí ẩn của gã không tồn tại vậy. 

Không ai trong bữa tiệc nhớ là đã nói chuyện với hắn cả. Janet Van Dyne chẳng biết hắn là ai. Và Tony đã kiểm tra mỗi bức ảnh từ mọi điện thoại di động tại sự kiện và chả có gì ngoài một hình ảnh mơ hồ của Tony và Rabun trên sàn nhảy. Jan thề rằng cô ấy không hề mời ai có cái tên đó cả, trừ khi người đó đi cùng với người được mời mà cổ đã không đích thân gặp mặt. 

Điều đó gây đau đớn hơn mức cần thiết, cái ý nghĩ rằng người đàn ông dành toàn bộ thời gian với Tony lại từng là bạn hẹn của người khác và lý do Tony không thể tìm hắn lần nữa là bởi vì hắn không độc thân. Không phải là Tony có những nỗi day dứt riêng về ngoại tình -- gã coi trọng mối quan hệ của người khác giống như họ vậy. Nhưng... gã thích biết rằng đó là những gì mình đang làm khi làm điều đó. 

Tony ăn đĩa thức ăn mà phục vụ phòng đã dọn lên. Khách sạn thật ngột ngạt và những suy nghĩ của gã xoay vòng. Và đột nhiên, thực sự đấy, tất cả những gì Tony muốn là một chút không khí trong lành và một chiếc bánh donut nhân mứt (1). Chà, có vẻ như là gã chả có khả năng lấy cái thứ hai mà không mang bộ giáp ra và bay đâu nhỉ, nhưng những chiếc bánh ngọt phủ mật ong mà nhà bếp đã cung cấp sẽ phải làm thôi. Gã gói mấy cái trong tờ giấy sáp được mang lên. Bên dưới chúng là một phong bì mà trước đó gã đã không nhận thấy. 

Natasha sẽ giết gã vì đã quá ngu xuẩn như vậy, nhưng Tony đặt bánh ngọt xuống và nhặt tờ giấy lên. Gã giơ nó ra ánh sáng; tờ giấy đủ dày để gã không thể biết được những gì bên trong, ngoài hai vật trượt mạnh trong đó. Không phải giấy. 

Ở bên ngoài, tên của gã được viết trong lối chữ thư pháp (2) màu xanh lá tuyệt đẹp. Anthony Stark. 

Mẹ kiếp. Nếu ai đó gửi cho gã một bức thư chứa bom, điều đó sẽ kích thích hơn nhiều việc đưa ra một bài phát biểu không được chuẩn bị trước và bài diễn văn hùng hồn tại một bữa tiệc của công ty. Gã xé bỏ rìa phong bì và vứt gói vật phẩm lên bàn. Một mảnh giấy, một khóa từ, và -- một nắm lấp lánh sắc lục và bạc cùng một dải đăng-ten đỏ và vàng kim. Tony khó khăn nuốt nước bọt và nặng nề ngồi xuống. 

Gã mở mảnh giấy ra. Trong cùng một màu mực xanh, dòng chữ Tôi đã nên gọi. Phòng 5. 

Quá nôn nóng chờ thang máy đưa mình lên một tầng, Tony chạy qua bên trái và xuống cầu thang. Gã chỉ có một giây cảnh báo trước khi một bóng hình mờ tối bước ra khỏi cầu thang. "Mr. Stark."

Thần kinh của gã kích động khi nghe thấy thanh âm. "Ôi, lạy chúa." Gã nói, xoay người. Đó-- Tony sụt xuống, suýt chút nữa thì ngã sấp mặt, vết cắt dài đau nhói mà gã thậm chí còn chẳng nhận ra mình đang cảm thấy. "Đó là anh." 

Và rồi Rabun ở trong vòng tay gã, xoay gã lại và ấn mạnh gã lên tường. Tony không thể mở miệng đủ nhanh, điên cuồng hít thở trong phổi khi họ hôn, hôn lần nữa. Tay của Rabun đặt trên hông Tony, những ngón tay bấu chặt vào hai bên khi hắn kéo họ lại với nhau. Quá lâu, đã quá lâu và Tony chìm đắm trong nhu cầu của mình. Gã rên rỉ vào miệng Rabun, nhấm nháp môi hắn, cắn vào hàm của người đàn ông. "Tôi không chắc anh có phải là thật không." Tony thú nhận. "Tôi không thể tìm thấy anh."

Rabun lùi lại một chút, không khí mát mẻ ùa vào giữa họ và Tony rùng mình, muốn đuổi theo hơi nóng đó. "Em đang tìm kiếm tôi?" 

"Anh không nghĩ rằng tôi sẽ sao? "

Tony có lẽ đã nên mong đợi cái nhìn hoài nghi đó. Rốt cuộc, gã nổi tiếng với hằng hà xa số bạn giường và gần như là hoàn toàn thiếu bạn tình lâu dài. Một cơn đau lạ lùng bùng lên, không phải là gã đã bị đánh giá sai, mà là Rabun có thể đã nghĩ Tony quan tâm quá ít. 

Rabun nhún vai, chỉ là nhấc lên đôi vai mình. "Giờ tôi đã tìm thấy em." Hắn nói, đơn giản. Hắn lùi về sau, xuống cầu thang, một tay vừa vặn nắm lấy đầu ngón tay Tony. Tony có thể dễ dàng từ chối đi, nhưng tiếng gọi quyến rũ từ đôi môi của Rabun thật khó để bỏ qua, những ngón tay khéo léo đó. Tony muốn nhiều hơn, và gã chả có thói quen từ chối bản thân những thứ mình muốn. 

"Sao anh không gọi?"

Rabun mỉm cười, nham hiểm. "Tôi có những kẻ thù hùng mạnh, Mr. Stark." Hắn nói. "Những kẻ sẽ chẳng vui vẻ gì khi thấy tôi ở cùng với một người như em. Thậm chí cũng không có nhiều người mà tôi gọi là bạn sẽ có vẻ tử tế trong mối quan hệ này. Chúng ta sẽ phải rất thận trọng."

Chà, điều đó cũng đúng ha; Tony không hẳn là một kẻ vô danh tiểu tốt. Bất cứ ai có quan hệ với gã đều có vài mức độ rủi ro nào đó. "Tôi có khiến anh gặp nguy hiểm không?"

Rabun cười một chút với ý nghĩ đó, mở cánh cửa đằng sau mình và dẫn Tony vào một căn phòng đầy đủ tiện nghi, không được phong phú như phòng của gã, nhưng không tồi tàn. "Chúng ta đã khiến lẫn nhau gặp nguy hiểm." Hắn nói. "Vô tình, có lẽ. Em chắc chắn đã làm lung lay kế hoạch của tôi, Mr. Stark ạ."

"Tony." Tony nói, rồi gã di chuyển nhanh và ổn định, trợ giúp Rabun cho đến khi họ có thể đóng cửa lại, và rồi gã lại hôn người đàn ông đó, háo hức. Rabun cũng gấp gáp chẳng kém, đẩy Tony vào cánh cửa và đưa lưỡi vào miệng Tony, nhấm nháp, thăm dò. Đó là một nụ hôn, Tony nghĩ, tuyệt vọng, chỉ là một nụ hôn. Nó không nên biến xương gã thành nước, làm cho đầu gối gã vô lực và máu gã sôi lên. Thế nhưng, mỗi một inch trên gã đều ngứa ran. Lòng bàn tay gã nóng lòng muốn vuốt ve làn da trần và gã không thể, đơn giản là không thể lấy được đủ. 

"Tony." Rabun thì thầm và Tony muốn mút âm thanh đó ra ngay khỏi miệng hắn. Tất cả những gì gã có thể làm là khao khát điều đó. Tony vòng tay qua cổ Rabun, kéo hắn lại gần hơn, một chân trượt lên để dựa vào hông người đàn ông cao hơn. Gã cọ bản thân dọc theo chiều dài cơ thể Rabun, cảm thấy sự kích thích của người đàn ông khác nóng bỏng ấn vào đùi mình. Rabun mở miệng, trêu chọc lưỡi Tony, kéo gã vào trong. Thật nồng nhiệt và dâm dục, lưỡi cuốn lưỡi và răng cọ răng. Đó là đẩy vào và rút lui, một tiếng vang trầm thấp của bản năng nối hợp. Tony cọ vào chân của Rabun, muốn, khát khao sự ma sát đó. 

Tim Tony đập dữ dội, nhịp đập thình thịch bên tai, làm căng tràn lá phổi quá trống rỗng không khí. "Chúa ơi, tôi muốn anh, muốn anh." Gã thì thầm, miệng gã chạy dọc theo bên sườn cổ họng Rabun, làn da nóng ấm dưới đôi môi và lưỡi của gã. 

"Tôi cần nó." Rabun thú nhận. "Tôi không muốn, điều đó thật nguy hiểm, nhưng... Tony, tôi cần nó. Tôi không thể nhịn được. Thứ lỗi cho tôi." 

Và miệng hắn lại áp vào lần nữa, đầy đặn, mềm mại và hé mở, lưỡi thè ra để nếm cánh môi Tony. Hai tay hắn đưa lên ngực Tony và lúc đầu Tony nghĩ mình sẽ bị đẩy đi. Ôi, sweetheart, chưa, chưa đâu. Gã chưa sẵn sàng để từ bỏ nó, ngọn lửa này cháy hừng hực và kích thích và đe dọa sẽ thiêu rụi cuộc sống của gã quanh tai gã. 

Những ngón tay khéo léo của Rabun nằm trên áo sơ mi gã, giật những chiếc cúc ra khỏi nơi cài chúng. Lúc đầu Tony muốn che ngực, giấu đi lò phản ứng hồ quang, nhưng Rabun nắm lấy cổ tay gã, kéo nó lên trên đầu gã, ghim cánh tay của Tony vào tường. Ồ, tuyệt. Tony để đầu mình ngả ra sau với tiếng rên rỉ bị bóp nghẹt, ham muốn và đau đớn. Rabun hôn gã lần nữa, cắn vào môi dưới của Tony và kéo nhẹ nó. Hắn kết thúc với những chiếc cúc áo và làn da của Tony lộ ra trước hắn. 

Bây giờ cả hai tay gã đều bị ghim trên đỉnh đầu, cổ tay bắt chéo bên trong cái kìm kẹp cứng rắn của Rabun. Hắn giữ một tay ấn lên đôi tay của Tony, giữ gã tại chỗ, trong khi tay còn lại lang thang trên làn da Tony, lần theo những đường nét bốc lửa. Trái tim Tony đập rộn một lần, hai lần, khi Rabun lướt một ngón tay khám phá trên bề mặt lạnh lẽo của lò phản ứng hồ quang, điểm yếu của Tony và sự điên rồ rõ ràng trên da gã, một phần sâu sắc và thiết yếu của gã. Một nỗi kinh hoàng tăm tối đang vặn vẹo ra khắp nơi làm tăng thêm gia vị cho sự khao khát, và Rabun chỉ đơn thuần cúi xuống để chiếm lấy miệng Tony một lần nữa. 

"Nó thật đẹp." Rabun thì thầm. "Giống như em vậy. Độc nhất và mạnh mẽ."

Và dễ bị tổn thương. 

Tony xoay sở để mở mắt ra. "Mang tôi lên giường." Gã không chắc mình đang ra lệnh hay cầu xin sự giúp đỡ nữa. Gã không quan tâm. Gã chỉ cần. 

---

Doom là một tên ngốc. 

Không người đàn ông nào xứng đáng với điều này, không có nụ hôn, không có đụng chạm. Doom đã đặt mọi thứ vào nguy hiểm bằng cách tán tỉnh Tony Stark. Đó là sự điên rồ nhất thời. Hắn trở lại Latveria và thề sẽ không nghĩ gì thêm về nó. Hắn ném chiếc khăn ăn vào lửa và sau đó tự làm bỏng mình, với lấy nó trong sự tiếc nuối. 

Bản năng của hắn là đoạt lấy. Có những hầm ngục có thể giam giữ sức mạnh của một người như Iron Man, có những gông cùm có thể trói buộc gã, những bùa phép có thể đánh cắp ý chí của gã và biến gã thành của Doom. 

Ý nghĩ đó khiến Doom phát ốm. 

Không. Doom sẽ không lấy thứ không được tự do trao tặng đó. Tony xứng đáng hơn thế. Cuộc nghiên cứu, Tony đã nói. Những thử nghiệm. 

Doom sẽ thấy. Trải nghiệm này vượt xa hẳn sự kết nối đơn giản và thiết yếu mà Doom đã thực hiện trước đó, tất nhiên là nó mới mẻ và rõ ràng trong tâm trí hắn rồi. Thời gian hẳn nên chế ngự nó, xoa dịu nỗi đau, nhu cầu, mong muốn. 

Ấy vậy mà, đêm này qua đêm khác, Doom thấy mình thức dậy trong mồ hôi, cứng và đau, hay những tấm khăn trải giường dính đầy tinh dịch của chính hắn, tìm đến một người đàn ông không ở đó. Người chẳng thể nào là của Doom. 

Nó không tốt. Doom phải hiểu hiện tượng này rõ hơn chứ. Doom đã phải biết. Có lẽ Iron Man không thể thuộc về Doom, nhưng điều đó không có nghĩa là Rabun Alal không thể phần nào thuộc về Anthony Stark. 

Cách tốt nhất để gặp, Doom quyết định, là dưới vỏ bọc kinh doanh. Cả Stark Industries và các tập đoàn trong tối khác nhau được lợi tức của Latverian sở hữu toàn bộ hoặc một phần đều có nhu cầu cao trong ngành công nghệ. Doom chuyển sự chú ý của mình xuống con đường đó, tìm thấy một điểm liên lạc. Một công ty nhỏ, làm việc với nguồn nước và không khí sạch, được phát hiện là có vài cổ phiếu thuộc sở hữu của Doom ở một số dây chuyền. Hắn đổ tiền và người theo hướng đó, đề xuất sự hợp tác, sau đó, khi thời cơ đến, lời rỉ đúng tai. Anthony Stark hẳn sẽ đến để chúc mừng sự hợp tác thành công của họ. 

Từ đó, thật dễ dàng. Mua chuộc vài người trực tầng và Doom biết khách sạn Stark đang ở. Hắn hối lộ một số nhân viên nhà bếp. Sắp xếp thư. Rồi chờ đợi. 

Và bây giờ Tony đã nửa cởi quần áo và quằn quại trong vòng tay Doom...

Doom là một tên ngốc. 

Có những thứ hắn vốn dĩ nên muốn, có những thứ hắn vốn dĩ nên làm. Hắn có Iron Man ngay tại đây, một mình trong phòng khách sạn nơi không một ai sẽ nghĩ tới việc tìm họ, và...

Tony đã không vùng vẫy chống lại sự nắm giữ của Doom. Gã đang khẽ thở hổn hển vào tai Doom, răng cắn vào dái tai, hơi thở nóng và nhột. Doom đã có ​​thể bẻ gãy cổ Tony trong tích tắc và thay vào đó hắn đang lần mò, một tay, ở thắt lưng của người đàn ông, tháo nó ra và giật mạnh dây kéo quần gã. 

Doom không ngừng di chuyển bàn tay của mình khắp phía trước quần của Tony, nhưng vẫn còn quá nhiều vải gây trở ngại. Thật bực mình. Hắn thả cổ tay Tony ra để chăm sóc tốt hơn sự phiền toái đó, và Tony chẳng lãng phí chút thời gian nào để sử dụng tay mình thật tốt, cởi áo sơ mi của Doom và liếm vào phần xương đòn lộ ra. Tony thúc giục Doom tiếp tục, với những tiếng rên rỉ và thút thít và những lời thì thầm khích lệ. "Tuyệt, như thế, ôi lạy chúa, đúng vậy..."

Những ngón tay của Tony đặt dưới cạp quần Doom. Doom hít mạnh, điên cuồng run rẩy đến mức khiến hắn trở nên vô lực, chỉ là những ngón tay lướt qua chạm vào dương vật đang nhói đau của Doom. 

Hắn là một tên ngốc. 

Nhưng miệng của Tony không phải giả vờ, không thể là giả vờ. Những nụ hôn đó quá thật, quá lộn xộn và khát cầu một sự quyến rũ được tính toán, những âm thanh phát ra từ miệng gã thật thô thiển và chân thật. Nếu Doom là một tên ngốc, vậy Tony cũng là một tên ngốc. 

Họ ập vào nhau như sóng cuộn, lột bỏ quần áo. Chạm vào nhau, khám phá. Những ngón tay của Tony phát hiện ra nơi nhạy cảm ở lưng của Doom đã khiến hắn cong những ngón chân của mình và được khám phá ở nơi đó, những cái vuốt ve mềm mại và những cái lướt ngưa ngứa nhanh chóng. 

Tony đẩy hắn về phía giường, và Doom lùi lại vài bước, bỏ lại quần phía sau mà chẳng liếc nhìn, háo hức và khát cầu. Công việc chưa hoàn thành. Hắn muốn, hắn cần, tìm hiểu xem thứ giữa họ là gì, sự khao khát không ngừng nghỉ này. Chắc chắn, một thử nghiệm khác, một đêm khác, một cái chạm khác, một lần giao hợp khác sẽ đủ để thoả mãn hắn.

Đừng buông tay. Đừng bao giờ để tôi đi. 

Vòng tay của Tony siết chặt quanh hắn và họ ngã xuống giường, quấn lấy nhau. Doom không chắc cơ thể mình ngừng lại ở đâu và Tony bắt đầu ở đâu. Da của Tony nóng và mịn dưới tay và miệng hắn. Hắn muốn đóng dấu bản thân lên cơ thể của Tony, đánh dấu gã, thế là hắn làm, cắn vào vai Tony cho đến khi người đàn ông say mê, cong lên trước áp lực. 

Hắn run lên vì mong chờ, một cơn lốc khát khao mãnh liệt ở đáy cột sống hắn đã kích thích mọi đầu dây thần kinh. Doom thấy mình nằm ngửa, Tony phía trên hắn, chiếm hữu và ham muốn, miệng gã vạch một đường xuống ngực của Doom. Gã nán lại, nếm và cắn vào hông Doom, tay gã theo sau. Những ngón tay gã vuốt một đường nhẹ nhàng xuống hướng những lọn lông đen dẫn đến dương vật của Doom, và rồi tay Tony bao lấy hắn, thử vuốt nhẹ. 

Doom di chuyển hai tay qua lưng và đôi vai Tony, cảm nhận cơ bắp mạnh mẽ, uyển chuyển, được tạo nên từ nhiều năm mặc bộ giáp sắt, giống như một thợ rèn lão luyện. Cánh tay xinh đẹp, rắn chắc và mạnh mẽ, lấp lánh bóng mượt với vệt mồ hôi mờ nhạt. Khuôn miệng Tony trên cậu em hắn là một cú sốc kỳ diệu và Doom đẩy hông vào cái mơn trớn ẩm ướt, trơn trượt và khéo léo đó. Hắn đã dành cả đời chờ đợi để được làm cho kinh ngạc như thế, sẽ chẳng làm gì ngoài việc ngạc nhiên về điều đó. Tay hắn luồn vào tóc Tony, giữ gã tại chỗ. 

Đừng dừng lại. Đừng bao giờ dừng lại. 

Tony trượt lên cơ thể của Doom lần nữa, để họ xếp hàng, trơn tuột với nước bọt của Tony và cọ xát hai dương vật của họ với nhau. Doom rên rỉ, cảm giác thật tuyệt đến nỗi hắn có lẽ đã hét lên, trừ việc miệng Tony lại rơi xuống miệng hắn lần nữa. Môi họ dán chặt vào nhau, định hình và cướp đoạt. 

"Tôi muốn anh." Tony kề sát hàm của Doom nói. "Muốn đưa anh vào, cảm nhận anh trong tôi, tốt đẹp và trơn, dài. Muốn anh chơi tôi, cảm nhận tôi, là của tôi. Biến tôi thành của anh. Tôi muốn điều đó, anh có thể... Anh sẽ... Anh làm được không?"

"." Và Doom sẽ, vì đó cũng là điều mà Doom muốn, muốn cơ thể dẻo dai đó ghim chặt dưới cơ thể mình, quằn quại và rên rỉ. Nếu Doom không bỏ lỡ nó ngay tại đó, cứ nghĩ mãi về nó. 

Doom biết đây là một khả năng, rằng Tony sẽ đến phòng của hắn, với mục đích này. Doom muốn nó, rất muốn nó. Cần nó. 

Doom lật Tony lại, ấn gã xuống nệm, cọ dương vật mình vào dương vật Tony, cảm thấy cái trượt nhường chỗ cho sự ma sát tuyệt vời. Hắn đặt miệng lên ngực Tony, liếm xuống dưới. Phần da gần lò phản ứng hồ quang lạnh hơn, trơn hơn và có vị kim loại. Tony rùng mình trước sự tiếp xúc, đôi mắt mãnh liệt khi quan sát những gì Doom đang làm. Doom di chuyển, đưa một trong những núm vú xinh xắn, đầy đặn vào miệng và mút, liếm phần da thịt đang co lại nhanh chóng. Doom để răng cà khắp vùng nhạy cảm và Tony hít vào, cong người lên khỏi giường để đưa mình lại gần hơn. 

"Yeah, như thế." Tony lẩm bẩm. "Tôi muốn điều đó." Những âm thanh và tiếng rên rỉ Tony phát ra thậm chí còn hay hơn cả đêm hôm đó trong phòng để chổi và Doom có ​​thể vui vẻ dành cả tiếng đồng hồ tiếp theo hoặc lâu hơn để khiến Tony cầu xin vì nó, trừ vì nhu cầu của chính Doom, đủ khẩn nài để muốn bắt đầu nghiêm túc nó ngay lập tức. 

Doom đi xuống thấp hơn và Tony dang hai chân như tên phóng đãng mà mọi người đều biết gã là. Doom túm lấy một mắt cá chân quyến rũ và đẩy đùi Tony ra sau, mở và tách gã rộng hơn nữa, nhìn vào lối vào chặt khít của Tony. Hắn khoanh tròn làn da nhạy cảm đó bằng một ngón tay và không thể nhịn được nhếch môi cười tự mãn khi Tony thút thít và rùng mình trước sự tiếp xúc. 

Hắn cất những vật dụng trong cái bàn cạnh giường ngủ, và hắn tạm dừng việc trêu chọc Tony để lấy chúng, dầu bôi trơn và bao cao su. Doom làm ướt ngón giữa của mình và đâm vào Tony mà chẳng chuẩn bị gì thêm. Tony thở hổn hển, đẩy hông và rít lên qua áp lực. Doom chơi đùa, ấn và vặn cổ tay, khiến Tony bị kích thích và tiếp tục rên rỉ. Hắn đẩy ngón tay thứ hai vào, chúa ơi, Tony thật chặt và nóng, vách thịt không ngừng lôi kéo hắn. Hắn duy trì tư thế, thêm nhiều dầu bôi trơn khi cần cho đến khi Tony lảm nhảm với ham muốn, quằn quại và đổ mồ hôi và vặn vẹo trên giường. 

"Làm ơn, làm ơn, nhanh." Gã rên rỉ, tay nắm chặt khăn trải giường khiến chúng nhàu nhĩ hết cả. Doom ném cho Tony gói bao cao su, và thích thú quan sát khi Tony cố gắng mở gói và mặc nó cho Doom trong khi Doom vẫn chơi đùa với mông của gã, khiến gã run lên và giật nảy người suốt thời gian. "Lạy chúa, thật... Mẹ kiếp, thật... xấu xa mà."

Xấu xa. Đó chẳng là gì ngoài sự thật, song nó đã khiến Doom ngập ngừng, và hắn dừng lại, rút ​​ngón tay ra và để Tony đeo bao cao su vào chỗ, ngón tay trêu chọc cọ vào da Doom. 

Trong một chuyển động mượt mà, Doom trượt vào, vùi dương vật vào cơ thể đang quằn quại, căng tràn sức sống của Tony. Ồ, ừ, điều này sẽ rất, rất tuyệt. Tony thật chặt và nóng, nhưng đủ kinh nghiệm để điều chỉnh độ căng. Họ di chuyển cùng nhau, thuận lợi và dễ dàng. Doom nắm chặt mắt cá chân của Tony, đẩy chúng ra, lấy một góc độ tốt hơn, và nó thật tuyệt vời, cực kì tuyệt vời. Doom tập trung vào sự ma sát trơn trượt và chặt chẽ giữa họ, cảm giác mà cơ thể Tony mang lại thật tuyệt hảo, siết chặt quanh hắn. Tony đẩy xuống, co chặt ở mỗi cú thúc. Tony giật lên, lắc mạnh và Doom đâm vào gã, hết lần này đến lần khác. Lấy tất cả những gì hắn có thể lấy. Cho đi tất cả những gì hắn có trong mình. 

Họ rất vừa, họ cực kì thích hợp với nhau. Doom đẩy mạnh hơn, thả tay ra. Tony quặp chặt chân quanh eo Doom, kéo hắn lại gần. Từng âm thanh và chuyển động đưa hắn đến gần hơn với giới hạn, máu hắn cháy bỏng trong huyết quản, trái tim hắn đập rộn trong lồng ngực, phổi hắn hoạt động như ống quạt gió. 

Tony với xuống, chạm vào chính mình và cong lên, gần như khiến Doom đạt cao trào. Doom nắm lấy tay Tony, ép chúng xuống nệm. 

"Anh không định để tôi bắn à?" Có giọng điệu trêu chọc về điều đó, như thể niềm vui chờ đợi còn lớn hơn cả đạt cực khoái. 

"Tôi sẽ làm cho em bắn." Doom đe dọa, đen tối và gầm gừ vào tai Tony. "Khi tôi sẵn sàng cho em."

"Tên khốn kiêu ngạo." Tony mắng yêu. 

"Tốt nhất em sẽ từng có." Doom vặn lại. Hắn thay đổi góc độ, quan sát cho đến khi mắt Tony mở to và miệng gã há ra vì choáng. "Thấy rồi, ra là ở đây à." Hắn thúc mạnh, đâm vào tuyến tiền liệt của Tony một cách không thương tiếc, giữ chặt tay Tony, không cho gã sự ma sát mà gã nài xin cho đến khi Tony thực sự khóc lên vì cần. 

Tony đang vặn vẹo bên dưới hắn, quằn quại và di chuyển hông với những cú co giật tuyệt vọng, sự giằng co giữa họ lớn dần cho đến khi Doom không tìm kiếm gì ngoài sự phóng thích của chính mình, cơn cực khoái trong hai hòn bi của hắn đang tăng lên như lửa. Hắn buông tay Tony ra, luồn hai cánh tay xuống sau lưng người đàn ông kia và kéo họ lại gần nhau. Dịch nhờn từ dương vật Tony trượt dọc theo bụng của Doom khi hắn chơi Tony mạnh vào nệm, và đột nhiên Tony kêu lên. "Ôi, Chúa ơi!" Gã bắn ra, nóng và ẩm ướt và trơn, lên khắp bụng Doom. 

Cơ bắp gã thắt chặt quanh chiều dài của Doom, siết lại và run rẩy. Quá nhiều, và không đủ. Doom vùi mặt vào vai Tony, phóng thích bản thân. Ừ, ở đó. Ngay đó. Tôi có em. 

Doom run rẩy suốt phần còn lại của cao trào, cảm nhận làn da nhớp nháp, nhễ nhại mồ hôi dưới má. 

Lẽ ra hắn nên thoả mãn, nên hài lòng. 

Lẽ ra hắn nên tách ra và chia tay người đàn ông. 

Ấy vậy mà...

Điên rồ. Ngu xuẩn.

Đây là gì? 

Doom kéo Tony lại gần hơn, lơ đãng ngậm lấy cổ người đàn ông, cảm thấy mạch đập ở đó hỗn loạn và dần dần chậm lại. 

"Tôi... Wow." Tony lướt tay khắp lưng Doom dịu dàng. 

Wow. Phải rồi. Chính xác. 

Doom nhăn mặt và kéo mình ra, rùng mình vì lạnh khi mồ hôi khô trên da. 

"Đó là..."

Doom gật đầu, thậm chí chẳng quan tâm đến những gì Tony không ai địch nổi dùng để mô tả hành động của họ. Hắn cắn môi chỉ một lúc, rồi đưa một tay ra. "Ở lại chứ?"

"Chúa ơi, vâng." Tony nói, cuộn những ngón tay quanh lòng bàn tay Doom. 

Doom bỏ chăn ra và họ rúc xuống dưới chúng, lưng Tony áp vào ngực Doom. Có một... cái gì đó. Một cái gì đó siết chặt trong ngực Doom. 

Điên rồ. Ngu xuẩn. 

Yêu ư? 

Mẹ kiếp

Doom phải làm gì bây giờ? 

---

Tony bị đánh thức trong bóng tối do một vật cương cứng không hề giảm ấn vào đùi gã. Gã xoay người và Rabun chăm sóc họ theo cách dễ chịu nhất có thể. Tony không còn trẻ nữa, và Rabun có mái tóc bạc với những đường chân chim mờ nhạt ở khóe mắt. Họ vốn không nên làm hai lần một ngày, càng không cần phải kể đến bốn lần trong một đêm, nhưng họ đã làm. 

"Lần này anh sẽ gọi cho tôi chứ?" Tony hỏi, khi cuối cùng gã cũng mặc quần áo. Tuy rằng gã cực kì muốn ở lại trên giường với Rabun, nhưng gã đến Ma-rốc là có lý do, và đó đíu phải là để thoát khỏi tâm trí mình. 

"Tôi sẽ." Rabun nói, vẫn khỏa thân và nằm trên giường như một trong những bức hoạ tục tĩu của Pháp. Chúa ơi, hắn đẹp tuyệt. 

"Vậy, được rồi." Tony nói, rồi viết số của mình xuống. 

"Tôi sẽ không ở đây khi em quay trở lại đâu." Rabun cảnh báo. "Chúng ta phải cẩn thận." 

"Kẻ thù của anh." Tony đáp. Gật đầu. Ghét nó. Gã có thể bảo vệ người đàn ông, chắc chắn, khỏi bất cứ kẻ thù nào hắn có. Nhưng Rabun đã không nói hắn có lẽ cần được bảo vệ khỏi những gì, và...

"Tôi nghĩ," Rabun lên tiếng, xoa cằm suy tư. "Rằng điều này có lẽ... đã trệch hướng. Tôi muốn biết điều gì sẽ xảy ra. Nhưng em đang quấy rối tôi. Tôi sợ mình sẽ không thỏa mãn. Nó sẽ không đủ."

"Ừa." Tony nói. Gã trở lại giường và đòi một nụ hôn, rồi một nụ hôn khác, vì Rabun không phải là người duy nhất không thể được thỏa mãn. 

"Tôi sẽ gọi cho em. Sớm thôi." 

"Tôi sẽ đếm từng phút." Tony nói, và gã thậm chí chẳng hề phóng đại. Gã mặc xong quần áo rồi bỏ đi. Nghe tiếng cửa đóng, rồi một lát sau, tiếng khóa cửa vang lên sau lưng. Gã dừng lại trong hành lang và để đầu dựa vào tấm thạch cao mát lạnh của bức tường. 

Một phút. 

Hai phút. 

Đây sẽ là một sự chờ đợi dài đằng đẵng đây.

--------------------------------
(1) jelly donut

(2) Calligraphy là cụm từ xuất phát từ tiếng Hy Lạp cổ đại với hàm nghĩa là vẽ thư pháp - một trong những loại hình nghệ thuật vẽ chữ. Trọng tâm của Calligraphy chủ yếu nằm ở việc thiết kế và thể hiện các con chữ, bằng cọ hoặc những dụng cụ viết có ngòi. Calligraphy là tập hợp gồm các kĩ năng, kĩ thuật định vị và viết chữ cái, để chữ thể hiện được mọi đặc tính toàn vẹn, hài hòa, nguồn gốc, nhịp điệu cũng như sự sáng tạo.hịp điệu cũng như sự sáng tạo. Có 3 loại:

1. Thư pháp phương Đông: sử dụng bút lông, giấy xuyến, mà nổi tiếng nhất phải kể đến thư pháp Trung Hoa.

2. Thư pháp phương Tây: (sử dụng quản bút và ngòi chấm mực) thiên nhiều về quy tắc hình dáng các con chữ. Khoảng cách giữa các chữ cái có nhịp điệu và được giãn đều nhau, với những bố cục 'hình học' nhất định hình thành qua các đường thẳng trên trang giấy. Mỗi chữ cái đều có thứ tự nét viết rất nghiêm ngặt.

3. Thư pháp hiện đại: Với sự xuất hiện của nhiều loại bút khác nhau, có ruột sẵn nhiều màu sắc hoặc ống mực thay được, viết trên Ipad,... Với nền tảng từ thư pháp cổ, thư pháp hiện đại đã phát triển phóng khoáng hơn, ứng dụng trong trang trí thiệp cưới, thiệp mừng, thư tay, văn bản sự kiện... hàng ngày.

Nguồn: Trinh Bloom
https://trinhbloom.com/2019/01/21/bai-1-calligraphy-la-gi/

Bút vẽ Calligraphy Zebra Brush Pen

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro