[1] INFERNO
INFERNO
fauxvmk
Tags:
AU Ác quỷ Taehyung x Thiên Thần Jimin
Cải tạo cơ thể | Quan hệ không tự nguyện | Boy pussy J | Xúc phạm thần linh | Hội chứng Stockholm | Thiên thần vốn không có bộ phận sinh dục (idk lol).
Tóm tắt:
Một câu chuyện nơi ác quỷ đánh cắp thiên thần quý giá nhất của Chúa rồi biến thiên thần ấy thành con chiên đồi bại của riêng mình vừa đáng thương, vừa mê đắm.
⚠️ Nội dung hoàn toàn hư cấu, không phản ánh đời thực. Đọc có ý thức và tôn trọng tác giả.

Vĩnh hằng của việc trở thành biểu tượng phổ quát cho mọi điều tội lỗi cũng dần trở nên nhàm chán sau vài thiên niên kỷ. Sự nhàm chán kéo theo cơn tò mò vô tận.
Con người là hiện thân của cái ác. Taehyung, kẻ được gọi là Quỷ dữ, từng nếm trải sự tàn độc của nhân loại và tự hỏi vì sao bản thân lại trở thành biểu tượng của tội lỗi trong khi loài người có khả năng hận thù và hủy diệt còn lớn hơn cả anh. Có lẽ, tạo vật cũng chẳng khác gì Đấng Tạo Hoá của chúng.
Chúa đã ruồng bỏ anh và toàn bộ tạo vật của anh trước khi nhân loại kịp ra đời, vậy mà con người vẫn ca ngợi Ngài vì đã ban cho họ sự sống, như thể đó là món quà quý giá nhất chứ không phải là sản phẩm phụ của lòng tự phụ và tính vị kỷ của Chúa. Nhưng Taehyung chẳng hề quan tâm đến những điều đó. Anh gần như chẳng quan tâm đến bất cứ thứ gì, đặc biệt là những cuộc tranh cãi vô nghĩa của con người về việc vị thần nào mới là thật.
Thứ duy nhất mà Taehyung có thể thừa nhận là Chúa thực sự đã tạo ra những thiên thần và tổng lãnh thiên thần vô cùng xinh đẹp.
Anh vốn là một sinh vật đầy dục vọng. Đó là bản chất của anh. Con người chẳng bao giờ sánh được với những sinh linh bé nhỏ có đôi cánh kia, ngồi giữa tầng mây chẳng hề biết đến ham muốn trần tục mà lũ quỷ và chính Taehyung say mê đắm chìm. Họ mãi ở nơi mây trắng, còn những thiên thần cấp cao hơn thì được tiếp xúc trực tiếp với Chúa.
Tất cả đều ngu muội trong mắt Taehyung, chẳng nhận ra chỉ một sai sót nhỏ thôi cũng đủ khiến họ rơi thẳng xuống vực sâu diệt vong. Họ chẳng có gì đặc biệt, ngay cả những bậc Thrones, Cherubim hay Seraphim vẫn mãi gánh vác công việc nặng nhọc cho Ngài.
Anh hiểu rõ nỗi đau của một "thiên thần sa ngã". Vì thế, dù mang trong mình khao khát nhục dục, dù luôn muốn cướp lấy một tạo vật của Chúa để xé nát nó chỉ để trả thù, anh vẫn tự kiềm mình trong ranh giới của trần thế và địa ngục. Anh chỉ quan sát họ từ xa, trong khi những linh hồn lạc lối đang mút lấy dương vật anh, ngoan ngoãn chấp nhận hiện thực rằng chúng đã bị đày xuống địa ngục vì tội lỗi của mình.
Taehyung từ lâu đã chấp nhận vai trò của mình, kẻ đồng diễn trong câu chuyện được kể từ góc nhìn của Chúa. Cho đến khi anh bắt gặp một Thiên thần Đức Hạnh. Ngay giây phút đó, Taehyung bị mê hoặc hoàn toàn.
Kẻ anh nhìn thấy là Đức Hạnh của Tình Yêu.
Sinh thể ấy tỏa sáng như thể mặt trời đang trú ngụ trong thân thể nhỏ bé kia, những ngón tay mũm mĩm đang tạo hình những đám mây nơi các thiên thần cấp thấp yên giấc.
Đôi môi đầy đặn cất lên khúc hát ru êm ái khiến Taehyung bất giác nhớ đến khoảng thời gian mình từng ở thiên đường hàng triệu năm trước.
Đức Hạnh ấy lặng lẽ dõi theo nhân loại, chống lại bản chất hận thù trong con người bằng những giọt yêu thương nhẹ như hơi thở.
Taehyung theo dõi họ.
Thời gian vận hành khác biệt với phi nhân loại, nên anh cứ lặng lẽ quan sát Đức Hạnh ấy dệt nên những câu chuyện về hy vọng và tình yêu vĩnh cửu, tạo ra hiệu ứng lan rộng qua từng thế kỷ.
Họ tạo ra sự sống mới, cho con người lý do để bước tiếp, để không gục ngã dù cuộc sống khắc nghiệt đến đâu.
Dù trong mùa thu cằn cỗi hay những mùa đông khắc nghiệt nhất, chính những hành động của Đức Hạnh ấy đã giữ cho nhân loại tiếp tục cào xé từng chút một để vươn tới một mùa xuân tươi đẹp.
Quỷ dữ căm ghét điều đó.
Nhưng anh cũng yêu nó.
Sự yêu thích đơn thuần dần hóa thành ám ảnh.
Bóng tối luôn trú ngụ trong anh, nhưng lần này nó lớn dần rồi nuốt trọn anh.
Không còn gì khiến anh thấy thỏa mãn nữa, dù là những con quỷ dâm đãng hay các linh hồn lạc lối trôi dạt xuống địa ngục.
Ngay cả con người đẹp nhất trần gian cũng chẳng thể khiến anh thỏa mãn.
Mỗi đêm, anh lại dõi theo Đức Hạnh ấy bay xuống, khẽ khàng ru những thiên thần hạng thấp vào giấc ngủ rồi rót tình yêu vào họ... và anh khao khát được cảm nhận tình yêu ấy cho riêng mình.
Ngay cả quyền năng toàn năng của Chúa cũng chẳng đủ để giữ Đức Hạnh ấy khỏi vòng tay của Taehyung
✦ ✦ ✦ ✦
Sự im lặng đột ngột của Đức Hạnh khiến Chúa chấn động đến tận gốc rễ. Rồi Ngài không còn cảm nhận được sự hiện diện của tạo vật mình nữa.
✦ ✦ ✦ ✦
Khi ▓▓▓▓▓ tỉnh lại, cậu cảm nhận được lửa. Một ngọn lửa thiêu đốt lấp đầy toàn bộ cơ thể, tràn khói mịt mù và sáng chói hơn cả ánh sáng đang ngủ yên trong lòng mình. Nhưng ngọn lửa ấy mang tính linh hồn nhiều hơn thể xác. Thực ra, cậu đang ở trong một căn phòng tối, trên chiếc giường có ga trải mềm hơn cả mây. Có một cảm giác lạ lẫm đang dâng lên trong bụng và giữa hai đùi.
Đau đớn là thứ xa lạ với cậu, cũng như nỗi sợ. Cậu không quen với cảm giác hoảng hốt dâng lên trong ngực khi nhận ra bản thân bị xiềng chặt. Tay chân bị kéo căng ra một cách khó chịu. Cậu trần trụi, trơ trẽn. Cơn nhức nhối trong đầu không chịu tan đi. Gom hết sức lực còn lại, cậu giật mạnh sợi xích nơi cổ tay phải.
"Quyền năng của ngươi vô dụng ở đây, thiên thần."
▓▓▓▓▓ hít một hơi sắc lạnh khi thấy một khối đen khổng lồ đang lơ lửng phía trên cơ thể mình. Cậu run lên vì sợ hãi. Nếu có trái tim con người, có lẽ cậu đã chết vì cơn đau tim ấy rồi. Dĩ nhiên, ▓▓▓▓▓ không xa lạ với việc đối mặt những sinh thể cao hơn mình, bởi ngay cả các thiên thần Ngai vàng cũng khiến kẻ khác khiếp sợ cả bằng vẻ ngoài lẫn sự thánh khiết của họ. Nhưng với thứ này, với luồng khí đen đậm đặc ấy, cậu chẳng biết phải làm gì. Một sinh thể mang trong mình thứ bóng tối sâu hơn bất cứ điều gì cậu từng thấy.
"Ngươi là ai?" ▓▓▓▓▓ khẽ hỏi.
"Ta được gọi bằng nhiều cái tên," Bóng tối đáp, giọng gần như dịu dàng. ▓▓▓▓▓ khẽ rên khi nó tách đôi chân cậu ra. "Beelzebub, Mephistopheles, Iblis, Lucifer, Satan... Quỷ dữ." Nó mỉm cười, hàm răng đen ánh lên sắc sáng như kim loại. "Còn em, tên gì?"
"Đó không phải là cái tên mà kẻ như ngươi có thể phát âm được."
"Cứ thử xem."
"▓▓▓▓▓."
"Một cái tên thật đẹp. Dù ta chẳng còn hiểu ngôn ngữ của các thiên thần nữa." Nó thở ra, rồi bất chợt tiến lại gần cậu mà không báo trước khiến thiên thần sợ hãi. Không đau, nhưng cậu cảm nhận như có một đôi môi khác áp lên đôi môi mềm của mình. Trong khoảnh khắc ấy, cậu như trải qua cả nghìn kiếp sống ngập trong dục vọng. Cường độ ấy khiến cậu bật ra một tiếng rên yếu ớt.
"Cái... gì..."
"Hãy thử lại lần nữa. Bằng giọng nói mới của em. Nói tên em đi."
Miệng thiên thần khẽ mở. "Jimin."
"Tốt hơn rồi đấy."
"Tôi... đang ở địa ngục sao?"
"Ta cho là vậy."
Từ trong bóng tối, một bàn tay xuất hiện hình dạng giống con người nhưng đỏ rực như dung nham đang sôi. "Em đang ở trong tẩm điện của ta, chim non bé nhỏ."
"Ngươi nên thả tôi ra," Jimin nói, giọng run nhẹ. "Đấng Tạp Hoá của tôi sẽ đến cứu tôi. Ngài sẽ trừng phạt ngươi. Tôi không thuộc về nơi này. Ngươi sẽ hối hận vì đã làm vậy."
"Đấng tạo hóa của em thà xóa bỏ khái niệm thời gian còn hơn bận tâm đến một kẻ như ta." Giọng trầm ấm vang lên, gần như mỉm cười. "Em có thể gọi ta là Taehyung, người yêu dấu của ta."
Jimin rùng mình trước cách xưng hô đó. Cậu ghê tởm, cố gom hết sức để vùng vẫy thoát khỏi xiềng xích. Tay chân cậu quẫy đạp, kéo căng, nhưng chẳng có gì thay đổi. Rồi cậu nhớ đến đôi cánh của mình. Ôi, đôi cánh đáng tin cậy, tuyệt diệu của cậu! Chắc chắn chúng đủ mạnh để phá tan gông cùm này.
Nhưng khi cậu nhận ra sự tồn tại của chúng, một tiếng thét bật ra.
Đôi cánh trắng to lớn của cậu đã bị nghiền nát. Một nửa bị chôn sâu vào thịt lưng, xương cong oằn như bị bẻ gãy, lông vũ rối loạn và dính máu. Giờ chúng chỉ còn là thứ trang trí vô dụng. Cơn đau của sự tàn phá ấy tràn đến cùng lúc khiến Jimin quằn quại. Cậu khóc nức nở, gào lên cầu xin thiên đường và Đấng Tạo Hoá nhưng chẳng ai nghe thấy. Cậu van được cứu.
Taehyung bật cười. Từ bóng tối, anh bước ra. Chỉ riêng sự hiện diện của anh cũng đủ khiến cơn đau dịu xuống, điều khiến Jimin kinh hãi. Bàn tay lớn, thô ráp của anh nắm lấy eo cậu, lướt xuống làn da trắng mịn nơi đùi. "Đừng lo, bé nhỏ." Giọng anh hạ xuống, êm dịu đến mức bệnh hoạn. "Ta sẽ khiến em quên hết đau đớn. Sớm thôi, em sẽ chẳng còn muốn quay về nữa."
Ngón tay anh trượt xuống, chạm vào giữa khe ẩm ướt của Jimin. Cảm giác lạnh lẽo ấy khiến toàn thân cậu đông cứng lại.
Thiên thần vốn không có bộ phận sinh dục. Họ không cần sinh sản, vì mỗi sinh thể đều được Chúa tạo ra bằng tay. Cậu không phải là sinh vật của dục vọng. Jimin không được tạo nên bằng những phần cơ thể của con người.
Vậy mà giờ đây, giữa hai đùi cậu đang rỉ nước, ướt đẫm quanh những ngón tay của Taehyung. Cậu câm lặng, bị nhấn chìm bởi khoái cảm nguyên thủy đang dồn dập đánh thẳng vào tâm trí. Một con người bình thường hẳn đã chết ngay lập tức vì cường độ ấy, nhưng điều khiến Taehyung khoái trá là Jimin với sinh thể này được sinh ra để chịu đựng điều đó.
"Khốn thật, Jimin. Em không biết ta đã khao khát điều này bao lâu đâu. Khao khát em."
"Gì... cơ?" Jimin thút thít. Xiềng xích quanh tay cậu biến mất, nhưng cánh tay lại nặng nề đến mức không nhấc nổi. Mọi thứ quá nhiều, như thể cơ thể cậu sắp nổ tung chỉ vì những ngón tay của Taehyung chạm vào. Cậu chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra. Những thứ này xa lạ với cậu. Cậu chỉ biết rằng đó là hành động thể hiện tình yêu lớn nhất mà loài người có thể làm, nhưng thứ này... không hề giống tình yêu.
Nó là sự sa đọa ở dạng thuần khiết nhất.
Dương vật của Taehyung to lớn đến mức đáng sợ. Jimin nhỏ bé và tinh tế, được tạo nên một cách yêu chiều bằng đôi tay của Chúa. Mắt cậu rưng rưng lệ khi Taehyung nhấc cậu lên, đặt đầu dương vật căng đầy của mình ngay tại lỗ nhỏ xinh của Jimin.
Khoảnh khắc này mang lại khoái lạc cho cả hai. Jimin rên rỉ khi cái đầu phình ra cọ xát vào lỗ nhỏ của cậu, nhạy cảm vô cùng vì đây là lần đầu tiên cậu được chạm đến.
Taehyung cảm thấy gần như lâng lâng khi dịch nhầy trơn tuột chảy tràn trên cơ thể mình. Nó lấp lánh như những hạt sương đêm đọng trên cánh hoa.
Anh ôm lấy đầu Jimin, chiếm trọn khoang miệng cậu bằng nụ hôn, lưỡi anh xâm chiếm từng tấc da thịt.
Jimin chẳng thể làm gì ngoài việc bị sự chiếm hữu đó nhấn chìm. Trong đầu, cậu cố gắng niệm lên những lời cầu nguyện thiên giới có thể tiêu diệt cả một đội quân ác quỷ chỉ trong một hơi thở, nhưng Taehyung hoàn toàn không hề hấn gì. Chậm rãi, màn đêm của ác quỷ bắt đầu len lỏi vào tâm trí thánh thiện của Jimin.
"Làm ơn," Jimin nấc lên, cổ họng nghẹn lại khi Taehyung đút nước bọt vào miệng cậu như một chú chim non. "Làm ơn, làm ơn. Taehyung. Làm ơn đi."
"Làm ơn cái gì?" Những ngón tay Taehyung nhẹ nhàng lướt trên gò má Jimin, ửng hồng vì hơi nóng. Em thật đẹp đẽ. "Thiên thần của ta muốn gì nào?"
"Muốn..muốn ngươi..." Jimin lắp bắp nói ra. Cậu muốn Taehyung buông mình ra, nhưng đôi môi lại thốt ra khao khát sâu thẳm nhất.
"Muốn anh ở bên trong em!"
Khi những lời đó thoát ra khỏi miệng, cả hai đều bất động, chìm vào tĩnh lặng. Taehyung có thể nghe thấy nhịp đập nhỏ bé của lỗ nhỏ Jimin, đang van xin dương vật. Mắt cậu mở to, đồng tử giãn ra vì dục vọng thuần khiết.
Cậu vẫn là một sinh vật thuần khiết, điều đó không cần nghi ngờ. Nhưng Taehyung nhìn thấy khoảnh khắc chính xác cậu bị bóng tối chiếm đoạt. Chỉ bằng một động tác nhanh gọn, anh xé toạc đi sự ngây thơ của Jimin.
Jimin thét lên một tiếng dài. Toàn bộ cơ thể cậu căng cứng và tỏa sáng rực rỡ hơn cả mặt trời. Taehyung ôm lấy hơi ấm và tình yêu đó, tận hưởng trọn vẹn. Anh hôn Jimin khi bắt đầu thúc đẩy thiên thần bé nhỏ lên xuống dọc theo dương vật anh, như thể cậu là một cái bao cao su chết tiệt. Chỉ cần một cái chạm lên ngực, bộ ngực Jimin liền căng đầy, nở ra vừa đủ để lấp đầy lòng bàn tay Taehyung.
Quỷ dữ rốt cuộc vẫn là một sinh vật của dục vọng. Và dù cho anh có giữ mọi định kiến về loài người thấp kém đến đâu... Bộ phận cơ thể của họ lại trông thật tuyệt vời trên thiên thần này.
Thiên thần của ta.
"Taehyung, Taehyung, Taehyung!" Giọng Jimin nghe như thể Taehyung đã trở thành thần linh của cậu, và cậu đang hát lên những lời tán tụng dành cho ngài. Nước mắt chảy dài trên má cậu thành từng giọt vàng óng.
"Làm ơn, Taehyung, mạnh hơn, em cần nó, em muốn sâu hơn nữa!" Những lời cầu xin vang vọng khắp không gian giam hãm này. Họ đang ở vòng sâu nhất của địa ngục, và không một sinh vật nào khác tồn tại nơi đây.
Tại đây, dục vọng của họ hòa làm một.
Khi Jimin cố ngước nhìn Taehyung, cậu sững sờ trước vẻ đẹp của ác quỷ. Cứ như thể Chúa đã xé một phần bản thể của mình để nhào nặn nên con quái vật tuyệt mỹ đến tan nát này. Kẻ giam cầm cậu.
"Sâu hơn ư? Ta mới chỉ đang khiến em trở nên đồi bại có một thập kỷ mà thôi, thế mà đã biến em thành một con điếm rồi. Có lẽ em không trong trắng như Đấng Tạo Hoá đã định đoạt."
Tay Taehyung vòng lấy một trong những chiếc cánh đã gãy của Jimin, kéo nhẹ như đang trêu đùa. Cơn đau xé toạc toàn bộ con người cậu, hòa quyện cùng khoái cảm mãnh liệt từ dương vật đã ngập sâu trong lỗ nhỏ, biến toàn bộ cảm giác thành sự đê mê mềm mại, nhớp nháp. Jimin tiếp nhận tất cả. Lời van xin của cậu biến thành những tiếng lẩm bẩm vô thức khi Taehyung liên tục đẩy cậu đến cực khoái. Thời gian không tồn tại giữa họ, nhưng nó trôi đi vùn vụt bên ngoài địa ngục.
Chân Jimin móc qua vai rộng của Taehyung, khiến cậu càng thêm bất lực trước cuộc tấn công khoái lạc đang cưỡng ép lấp đầy cơ thể mình. Taehyung đụ cậu mà hầu như không chút kiêng dè. Dương vật anh đập mạnh vào sâu trong cơ thể Jimin, tạo ra cảm giác ruột gan như bị sắp xếp lại, dù cậu vốn dĩ chẳng có ruột. Lỗ nhỏ Jimin bị kẹp chặt và kéo căng với mỗi cú thúc mạnh mẽ vào trong, Taehyung dồn hết năng lượng dâm dục của mình vào những đầu ngón tay đang giữ lấy nụ nhạy cảm bé nhỏ ấy giữa họ.
Thiên thần khóc lóc và xuất ra như một đài phun nước nhỏ kinh tởm, làm ướt đẫm Taehyung bằng dịch dâm của mình. Những vết bầm tím nở rộ trên da cậu khi cậu bị quăng quật như một món đồ chơi chết tiệt.
Cậu bị mắc kẹt vĩnh viễn nơi đây.
Quyền năng toàn tri của Chúa không thể chạm tới họ, nhưng Ngài vẫn phái các thiên thần đi tìm kiếm tạo vật yêu quý của mình. Tất cả đều hối hả truy tìm Đức Hạnh Thánh của Tình Yêu. Nhân loại bắt đầu sụp đổ trong sự vắng mặt của cậu. Ngày càng nhiều linh hồn phạm tội, chết đi và bị đày xuống Địa Ngục. Trong cõi người, Thế chiến thứ nhất đang bùng nổ.
Trong Vòng Tay Ác Quỷ, Đức Hạnh Thánh của Tình Yêu hòa tan vào anh khi lỗ nhỏ cậu được lấp đầy.
Vượt qua điểm không thể quay đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro