"Hmm? Thứ gì trên bàn đây ? Một cái bát ? "
Kim Lăng vừa nghĩ,vừa lật miếng khăn đậy miệng bát lên
" mùi gì,thơm thật,là .... Canh sườn ? "
Hắn đang loay hoay suy nghĩ xem đây là của ai,ngó nghiêng một hồi thì thấy một tờ giấy nhỏ đặt cạnh bát :
"A Lăng,chúc mừng sinh nhật. Xin lỗi ,cữu cữu của ngươi có chuyện gấp cần làm,không thể đến được,đây là quà sinh nhật ta tặng bù cho ngươi nhé ❤ "
Kim Lăng đọc tờ giấy,bữu môi :
"Hứ,ngươi không đến thì mặc xác ngươi chứ,ai thèn quan tâm! Nể ngươi là cữu cữu ta,quà sinh nhật ta đây nhận !"
Hắn vội vàng ăn thử một miếng,lập tức cảm thấy hương vị thân quen tràn về,nước mắt tự dưng tuôn ra trong vô thức :
" ấm quá ,A...A nương ? ,là...người sao? Sao ta lại muốn khóc chứ ? "
Hắn lúc này như một đứa trẻ,lần đầu được cảm giác vòng tay của mẹ,của cha âu yếm ,những cảm giác đã mất đi từ khi nhắn còn bé,những cảm giác tưởng chừng như không bao giờ quay lại. Một tiếng nói nhẹ nhàng trong tâm trí của hắn đột nhiên hiện về :
" Chúc mừng sinh thần , A Lăng"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro