Vén Màn Bóng Tối

Đêm London dày đặc sương mù và mưa phùn như dệt nên một bức màn che kín mọi thứ. Căn phòng tạm bợ dưới lòng đất lạnh lẽo, ánh sáng leo lét của ngọn đèn dầu khiến mọi thứ trở nên mờ ảo, tạo ra những bóng hình đan xen như những con ma lẩn khuất trong bóng tối. Mỗi người đều mang trên mặt dấu vết mệt mỏi và lo âu, bầu không khí ngột ngạt đến nỗi tiếng thở cũng như bị dồn lại.

Draco đứng giữa căn phòng, ánh mắt xám bạc sâu thẳm không giấu nổi sự mệt mỏi cùng nỗi quyết tâm dày vò. Anh quét nhìn từng khuôn mặt một, rồi dừng lại ở Scorpius — em họ anh, kẻ vừa xuất hiện như một dấu hỏi khổng lồ trong mọi suy nghĩ.

"Chúng ta đã có manh mối nào về kẻ phản bội chưa?" Draco hỏi, giọng trầm và lạnh lùng nhưng vẫn đầy áp lực.

Marcus bước tới, giọng ông thều thào, khàn đặc vì quá nhiều đêm mất ngủ: "Chúng tôi đã thu thập được những dấu hiệu khả nghi, những cuộc liên lạc bí mật. Nhưng để chắc chắn kẻ đó là ai thì vẫn cần thêm thời gian và bằng chứng."

Pansy ngồi bên cạnh, vẻ mặt lo lắng không giấu được: "Nếu không tìm ra, có lẽ chúng ta sẽ sụp đổ từ bên trong mà không cần đối mặt với Greengrass."

Tôi lặng im, trong lòng như bị bóp nghẹt bởi nỗi sợ hãi tột cùng. Bao nhiêu lần tôi từng tin tưởng, từng đặt niềm hy vọng vào họ — nhưng giờ đây, tất cả như một trò chơi nguy hiểm mà kẻ phản bội có thể là bất cứ ai.

"Chúng ta không thể chờ đợi thêm nữa," tôi nói, cố giữ giọng chắc chắn. "Mọi kế hoạch, mọi nỗ lực sẽ bị hủy hoại nếu kẻ đó không bị lột mặt nạ."

Scorpius đứng lên, ánh mắt sắc lạnh như một con sói rình mồi: "Tôi sẽ giúp các anh tìm ra kẻ đó. Nhưng cũng phải đề phòng, tôi không phải là người mà các anh có thể hoàn toàn tin tưởng."

Draco nhìn Scorpius một lúc lâu, rồi gật đầu: "Được. Nhưng nếu cậu muốn ở phe ta, hãy chứng minh điều đó bằng hành động."

Chúng tôi quyết định chia thành từng nhóm nhỏ để giám sát và theo dõi các thành viên trong phe. Mọi cuộc gọi, tin nhắn đều bị soi xét kỹ lưỡng, mọi cuộc gặp gỡ đều được theo dõi chặt chẽ. Không khí căng thẳng đan xen sự nghi ngờ, khiến những mối quan hệ vốn đã mong manh càng thêm rạn nứt.

Ngày qua ngày, những mảnh ghép nhỏ bắt đầu lộ diện: những cuộc gọi bí mật giữa kẻ lạ và một số người trong nhóm, những lần đi lại khuất tất vào ban đêm, những cái nhìn thoáng qua đầy ẩn ý. Từng manh mối dần kết nối thành bức tranh toàn cảnh về sự phản bội sâu sắc.

Một đêm, tôi và Draco đang tuần tra quanh khu vực căn cứ thì bỗng nghe thấy tiếng động lạ vọng lên từ phía sau. Tim tôi đập nhanh hơn, bàn tay run run khi chạm vào bàn tay anh.

"Có ai đó," tôi thì thầm.

Anh rút đũa phép, ánh mắt như lưỡi dao sắc bén. "Theo tôi."

Chúng tôi tiến vào bóng tối, từng bước thận trọng như những kẻ săn mồi. Bóng người bất chợt xuất hiện từ phía sau đống thùng gỗ, giơ đũa phép lên — đó là một người mà tôi từng tin tưởng sâu sắc, một người bạn thân cận.

Trái tim tôi như vỡ vụn khi nhìn thấy ánh mắt đầy hận thù và đau đớn của người đó.

Draco lên tiếng lạnh lùng: "Tại sao? Tại sao lại phản bội chúng ta?"

Người ấy không trả lời, chỉ giữ im lặng như thể những lời giải thích đã bị đóng băng trong tâm hồn.

"Không phải ai cũng được chọn con đường mình đi," giọng nói khắc khoải vang lên, xé tan bầu không khí yên tĩnh. "Có những lựa chọn bắt ta phải đánh đổi nhiều hơn những gì tưởng tượng."

Đêm đó, những chiếc mặt nạ rơi xuống. Sự thật bỗng nhiên hiện rõ, và cuộc chiến thực sự — không chỉ vì tự do, mà còn vì lòng tin và sự sống — mới chính thức bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro