cinq: gifts of the unknown




Ký túc xá Gryffindor, 6 giờ 38 phút sáng.

Sáng hôm sau, Harry hôm nay lại dở chứng gì mà dậy sớm quá, chỉ vừa mới bảy giờ kém thôi.

Bé con dụi dụi mắt, quơ tay tìm mắt kính của mình đeo vào. Nhận thấy trên bàn lại có bức thư màu xanh lá đậm cùng túi quà nhỏ, Harry phóng như bay lại bàn học. Nhanh chóng tháo bỏ bao thư, hí hửng đọc từng chữ một.

Không hiểu sao mà Harry lại thấy nét chữ của người này trông quen quá đi mất.

Harry đọc xong bức thư thì lại cười cười. Cậu nhỏ với lấy túi quà nhỏ. Trong lòng mong chờ sẽ có kẹo táo. Cậu rất thích nó! 

Harry nhỏ mở túi, thò tay vào lấy ra một viên kẹo táo, nhanh chóng cho vào miệng. Oa cảm giác thật sảng khoái. Miệng nhóc con giờ đây đang nhai rộp rộp viên kẹo nhỏ rồi nuốt cái ực trông đáng yêu làm sao! Harry cho tay vào túi thì chạm vào một thứ mềm mềm, lấy ra thì lại là một con rắn nhỏ cùng với một tờ giấy được đính kèm theo con thú bông.

"Tặng em con rắn này. Em thấy nó như nào? Dễ thương đúng chứ? Vậy hãy ôm nó ngủ mỗi tối nhé!"

Harry đọc xong bỗng dưng cười phá lên. Người ăn uống kiểu gì mà mồm miệng sến súa quá. Nhưng Harry thích. Cậu rất muốn được yêu thương như thế này. Harry nhẹ nhàng đặt rắn nhỏ lên giường, nảy ra ý tưởng là mình có nên đặt tên cho bé rắn này không?

Cuối cùng nhóc con lại quyết định đặt tên cho nó là Draco. Vì ngoài cái tên Draco xuất hiện trong đầu cậu bây giờ thì Harry không còn nghĩ thêm được cái tên nào mà cậu thích nữa hết!

Harry còn thấy bên trong túi lại có một quả táo xanh. Vừa cầm lên thì cậu đã nghĩ ngay đến Draco, hắn ta chả bao giờ rời xa táo xanh, yêu táo xanh hơn bất cứ thứ gì! Nếu mà mình là táo xanh thì Dra... Harry! Mày đang nghĩ cái gì vậy? Thôi ngay!

Harry lần thứ 317 nhắc nhở và trách móc bản thân vì không thể không nghĩ về Malfoy.

Nhưng không thể phủ nhận, người gửi thư cho cậu có rất nhiều điểm chung với Draco, cùng là nhà Slytherin, cùng thích thích táo xanh. Hmmm nhưng vẫn chưa khẳng định được.

Harry vừa ăn cục kẹo táo thứ tư vừa viết thư hồi đáp.

"Thân gửi, Apple.
Cái tên Apple thật dễ thương nhỉ? Nhưng tôi đoán nó chả phải tên cậu đâu, đúng không? Và tất nhiên, cậu có thể gọi tôi là Harry. Chú rắn nhỏ thật đáng yêu làm sao! Cảm ơn cậu nhé! Tớ sẽ ôm nó ngủ mỗi đêm luôn. Kẹo táo rất ngon, cảm ơn cậu vì đã gửi cho tớ nhé! Nếu được thì cậu có thể gửi thêm kẹo táo cho tớ được không? Tớ thích nó lắm hì hì!

P/s: tớ cũng có một mô hình sư tử nhỏ này, tặng cậu!

Rất mong được gặp cậu
Harry Potter"

Harry gửi thư xong cũng không biết làm gì. Vốn dĩ cậu định xuống thư viện đọc chút sách nhưng cậu lười quá thế là lăn đùng ra ngủ. Đến con Hedwig vừa gửi thư cho Draco cũng phải lắc đầu vì cậu chủ như con heo chỉ biết ăn rồi ngủ của mình.

Về phía Draco, hắn vừa ăn sáng xong thì thấy lá thư trên bàn. Lại thêm màn kịch được lặp lại. Cứ như thế mà theo thứ tự. Draco mở thư, hú hét gào khóc, rồi đến cười như rống lên, rồi ôm ấp là thư cùng mô hình chú sư tử, đọc đi đọc lại thư hơn 10 lần, lấy chú sư tử nhỏ đặt lên kệ cao nhất, rồi cho thư tình vào "Hộp Tình Yêu". Hôm đó, chắc chắn sẽ có thêm một Draco mất ngủ cả đêm.

Thời gian trôi qua nhanh thật. Suốt mùa giáng sinh, công việc gửi thư diễn ra hằng ngày. Không phải một ngày một lá thư, mà một ngày một chục lá thư. Thật tội cho hai con cú của hai cậu chủ này, có ngày hai đứa nó rụng cánh lúc nào không hay.

Chuyện viết thư bây giờ đã là chuyện quá quen thuộc đối với Harry và Draco. Hai người trở nên thân thiết hơn rất nhiều, cùng hỏi thăm nhau, tìm hiểu sở thích của nhau. Mặc dù không biết đối phương là ai nhưng Harry cũng thấy rất thích con người này, cách người đó nói chuyện, những món quà cùng những viên kẹo táo người đó tặng cậu, chữ viết cũng rất quen thuộc, rất giống của Dra... HARRY! Lại nữa rồi.

Harry lại một lần nữa trách bản thân mình vì cái gì nó cũng Draco này Malfoy nọ.

Bé con cũng không khác Draco, Harry cũng có một chiếc hộp, Harry đã lấy bút lông ghi lên đó hai chữ "Táo Xanh", trong hộp toàn là nhưng viên kẹo táo mà cậu chưa ăn hết, những món quà nhỏ cùng với rất rất nhiều những bức thư mà "Táo Xanh" đã gửi cậu. Và về chú thú bông rắn nhỏ Draco, đến bây giờ cậu vẫn còn ôm khư khư nó khi ngủ.

Harry nghĩ rằng sau khi kì nghỉ giáng sinh kết thúc, cậu sẽ không nói cho bất kì ai biết là cậu cùng "Táo Xanh" đã xây dựng một mối quan hệ cùng nhau. Đặc biệt là Hermione, nếu cô nàng mà biết là sẽ mắng Harry tơi tả luôn. Nên không bao giờ!

Hôm nay là ngày cuối cùng của giáng sinh, ngày mai học sinh Hogwarts sẽ bắt đầu đi học lại. Sáng hôm nay Harry là người viết thư trước. Cậu nhỏ xem chừng là đang vô cùng háo hức!

"Thân gửi, Táo Xanh
Chào buổi sáng bạn yêu! Ngày mai là đi học rồi nhỉ! Mình mong được gặp cậu quá đi!!! Nhưng cậu nói cậu không thể gặp mình được, đến vũ hội chúng ta mới gặp nhau sao? Lâu quá đi!!! Mình có một chút bánh ngọt hương sô cô la cho cậu này!!! Nó ngon lắm đó!! Hãy hồi đáp sớm nhé!
P/s: thật sự xin lỗi nhé, tớ lỡ ăn mất một miếng bánh sô cô la mất rồi! Nhưng may là vẫn còn nhiều! Ăn ngon miệng nhé!

Muốn thấy cậu!
Harry Potter"

Harry viết xong lại kêu Hedwig gửi cho người đó, còn cậu thì chạy xuống đại sảnh ăn sáng.

Draco lúc này mới dậy, anh đã nhìn thấy bức thư trên bàn rồi, mỉm cười bay vào toilet đánh răng rửa mặt thật nhanh rồi ra đọc thư. Draco cười tươi vội vàng viết thư cảm ơn vì số bánh gato sô cô la ngon tuyệt này. 

"Gửi Harry yêu dấu của tôi.

Chào buổi sáng bé con! Sao em dậy sớm thế? Ngủ thêm đi chứ! Tôi cũng rất muốn nhìn thấy em!!! Nhưng rất nhanh thôi, mai đã thấy rồi!! Còn nếu muốn biết tôi thì e rằng phải đợi đến vũ hội trường, bởi tôi muốn làm em thật bất ngờ!!! Kiên nhẫn chờ đợi nhé. Người ta có câu "Chờ đợi là hạnh phúc" đó!! Và cảm ơn vì số bánh sô cô la nhé, nó rất ngon. Em ăn rồi cũng không sao!! Tôi hôm nay có thêm quà cho em này, là sản phẩm mới ra của tiệm Công Tước Mật! Nếu thích thì nói với tôi nhé! Tôi sẽ mua thêm!

Yêu em nhất
Táo Xanh Của Em"

Draco viết xong thì liền nói với mẹ Cissy rằng hắn ta không cần ăn sáng. Vì sao ư? Vì đã có cả đống bánh của em yêu hắn gửi đến rồi! Những món ăn sáng tầm thường thì làm sao sánh bằng món ăn mà Harry yêu dấu của hắn tặng được. Dù có ngán hắn cũng sẽ nói là không ngán, nguyện chấp nhận tất cả những gì từng và đang thuộc về Harry Potter. Chỉ cần là em, gã làm gì cũng được.

Hắn có thể chịu thiệt vì em, chỉ cần em là của hắn, hắn chết cũng cam tâm.

Hắn ăn xong bánh sô cô la rồi lại giở chứng muốn ôn lại kỉ niệm xưa. Thấy hắn nằm trên giường nghĩ ngợi gì đó rồi đi đến bàn học, mở ngăn bàn rồi lấy chiếc hộp tình yêu mang tên "Harry Potter" ra. Không ngờ cái hộp cũ kĩ này cũng đã được bốn tuổi, đồng nghĩa với việc Draco đã thầm yêu em được bốn năm. Hắn nhìn ngắm nó một hồi rồi nghĩ đến em, em của hắn, Harry Potter, hắn yêu em nhiều như vậy, liệu em có biết hay không, em có nhận thấy ánh mắt ôn nhu chỉ dành cho mình em hay không?

Draco mở hộp, lôi ra cả trăm tấm hình chụp lén Harry mấy năm trời, đằng sau mỗi tấm hình đều có những dòng chữ.

Như tấm hình mà Potter trông giống như là đang nhăn nhó lúc đang làm bài tập có ghi:

"Trông em kìa, bài tập khó quá hả. Có cần tôi giúp một chút không?"

Hay tấm mà Harry đang chọi tuyết cùng Ron và Hermione:

"Em vui quá nhỉ, ước gì tôi cũng có thể cùng em chơi đùa như thế. Liệu em có đồng ý không?"

Và còn rất nhiều, rất nhiều những tấm hình khác.

Draco vừa đọc, khuôn mặt Draco chuyển sắc liên tục. Lúc cười, lúc buồn, lúc trông như sắp khóc. Nhưng hầu hết, đều là cười trong đau đớn. Hắn sợ, rất sợ nếu em biết hắn thích em, liệu em có ghê tởm hắn không, liệu em có từ mặt hắn không.

Kế hoạch của Draco là sẽ làm bất ngờ cho em vào đêm vũ hội sắp tới bằng cách nói cho em rằng chính Draco là người gửi thư cho em, và ngay sau đó sẽ nói cho em biết hắn yêu em nhiều thế nào, sâu đậm ra sao.

Nhưng điều hắn sợ vô cùng đó là sau khi nói ra em sự từ chối hắn. Hắn rất sợ, hắn còn từng gặp ác mộng, hắn thấy em moi móc trái tim của hắn rồi bóp nát nó, Draco đau đớn vô cùng. Nếu Harry từ chối hắn, hắn biết phải làm thế nào đây?

Về phía Harry, chuyện bé con nhận ra rằng bé con thích Draco là từ trước kỳ giáng sinh. Đúng, Harry thật sự thích Draco. Rất rất thích, thích đến nỗi mặc dù chưa xác định rõ danh tính của "Táo Xanh" kia nhưng em vẫn luôn tự cho rằng đó là Draco, em đi đâu làm gì cũng chỉ thấy một hình bóng là hắn, em yêu hắn vô cùng, em chỉ muốn cùng Draco đi hết quãng đời còn lại.

Em cũng không khác gì hắn. Em định nói cho hắn biết rằng em yêu hắn. Nhưng... nhưng em không dám. Hắn sẽ rất ghét em. Suy nghĩ của Harry tương tự Draco, Harry rất sợ. Sợ đến nỗi Harry đã gặp rất nhiều ác mộng, em thấy hắn cùng Pansy đi chung và khinh bỉ em. Em thấy hắn xua đuổi và ghê tởm, kì thị em. Em rất sợ.

Harry bằng cách nào đó vẫn luôn tin rằng, người gửi thư tự xưng là "Táo Xanh" đó là Draco, Harry luôn tự an ủi bản thân bằng cách đó. Chỉ có như vậy Harry mới thoát khỏi nỗi sợ và tiếp tục với tình yêu.

Cả hai đều thích nhau, chỉ là Harry và Draco đều không biết thổ lộ làm sao...

to be continued

____________________________________

amyiebeanss | 1997w | june 10th 2022

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro