Thể loại: Hiện đại, 1x1, GL, ngọt sủng, phúc hắc thụ x ôn nhu côngTốc độ: Tùy hứng------------Vì một lần gặp gỡ mà mắc bệnh tương tư.Ai nói băng sơn mỹ nhân thì không được thích người khác nhưng người nàng thích lại là tiểu rùa ngu ngốc cho nên nàng phải từ từ xâm chiếm thế giới của tiểu rùa khiến cô phải tự nói thích nàng."Gặp lại em chính là định mệnh, có được em chính là kế hoạch của tôi"-------------…
Gió Quỉ...xuất hiện và biến đi trong chớp mắt.Sự quyến rũ đáng sợ này...chỉ có gió quỉ mới đem tới. Là gió , cuốn đi mọi thứ, đem nhấn tất cả vào dòng xoáy...Là gió, nhẹ nhàng, thanh thoát và có bản chất của quỉ...Là gió, thứ vô hình đẹp đẽ nhưng không sao chạm vào được, lại tàn bạo đến mức chỉ khiến người ta chỉ muốn trốn chạy ...Có phải sự mâu thuẫn này khiến Gió Quỉ càng thêm mê hoặc ?P/S : Truyện này Mèo post đã được sự đồng ý của tác giảĐã up bản full k phân chap - dành cho các bạn down về điện thoại nhé :x…
Nữ diễn viên thế nào cũng chưa nổi lắm Quan Tri Ý rốt cuộc đã biết nghe lời người nhà nói, ngoan ngoãn thử đi coi mắt. Sau khi một nhóm fans duy nhất biết, họ sôi nổi tỏ vẻ bi thương. "Idol của tôi thật là thảm quá đi, kiếm tiền không được rồi chỉ có thể đi yêu đương." "Lập một quỹ ủng hộ đi! Con gái! Mẹ sẽ nuôi con!" ---- Sau đó, vì để bác bỏ tin đồn trên mạng, Quan Tri Ý phát sóng trực tiếp để gặp mặt cùng bọn họ. "Tớ không nghèo, mỗi ngày đều sinh hoạt rất khá, mọi người đừng lo lắng nhé......" Fans kêu rên khóc rống: Con gái chúng ta thật sự quá hiểu chuyện! Đã thảm như vậy rồi cũng không chịu để lại một chút năng lượng tiêu cực!! Quan Tri Ý: "......" Cuộc sống nghèo khổ kéo dài không lâu, mãi cho đến một ngày -- phóng viên chụp được ảnh vào một buổi tối sau một đêm diễn Quan Tri Ý xong việc rồi lên một chiếc siêu xe phiên bản giới hạn toàn cầu, chạy một đường bão táp, đi vào khu biệt thự sang trọng nhất đế đô, vào nhà của nhà tài phiệt Thích Trình Diễn.Cư dân mạng: "Người chăm chỉ nhưng nghèo khổ đâu rồi?" Cư dân mạng: "Diễn không tốt liền vào hào môn, mặt đâu rồi." Trên mạng chửi rủa đầy trời, ngày hôm sau Quan Tri Ý yên lặng đăng Weibo: "Chuyện đó, nhà mà tôi đi vào ở là nhà của anh trai ruột tôi, còn nhà của anh Thích, vẫn luôn ở bên cạnh......" Vài phút sau, Thích Trình Diễn cũng bình luận: Vậy khi nào thì em mới nguyện ý vào nhà anh? Cư dân mạng: "???"…
Trước mặt cô là vực thẳm, không thấy đáy, chỉ có những bàn tay vô hình từ màn đêm vươn lên. Orange biết đó chỉ là ảo giác của bản thân, những bàn tay vô hình tượng trưng cho tội lỗi, và vực thẳm thì đại diện cho hình phạt. Giấc mơ này xuất phát từ chính những nuối tiếc chất chồng trong cô. Có lẽ chính cô cũng không còn nhớ rõ đã bao nhiêu lần mình ước "giá mà" nữa, tất cả những ân hận đó giờ đây chỉ gói gọn lại trong hai chữ "rất nhiều".Tỉ như, đứng trước bờ vực này, có "rất nhiều" lí do để cô nhảy xuống.Nhưng, ai ngu mà nhảy chứ?..[HP]Chia thành 2 quyển do giới hạn watt chỉ tới chương 200.…
Linh Vũ - Một cô gái bị trói buộc bởi cuộc sống bỗng chốc bị tai nạn xuyên vào nhân vật tiểu thuyết còn là nữ phụ phản diện Tại đây cô trở lên điên khùng thích làm gì thì làm Đấu đá nữ chính,chọc tức nam chính xứng danh một nữ phụ đác thật sựMinh Triệt: Lão tử hình như đã thích côLinh Vũ: Ừ tôi cũng thích tôi lắm'"..."…
Tên truyện: Trêu chọc hôn nhân.Tác giả: Dạ Tử Tân.Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, hào môn thế gia, nghiệp giới tinh anh, ngọt văn, HE.Số chương: 66 chương chính văn + 27 phiên ngoại.Editor: LQNN203.Thiết kế bìa: Fan Ruột Bánh Mì.📢Truyện edit chưa được sự đồng ý của tác giả vui lòng không reup hay chuyển ver.📢Truyện chỉ đăng duy nhất tại Wattpad LQNN203.…
Thể loại: Xuyên Không, Np, Sắc, Tu chân---Tác giả : Tương Tư Dạ. ----Dịch: Yên HoaNữ chính sau khi chết, trọng sinh vào thân thể bé gái 7 tuổi thuộc nô tịch được đào tạo làm tính nô ở một thế giới tu chân nói chuyện bằng thực lực bằng sức mạnh. Vì muốn thoát khỏi nô tịch nên xin làm đệ tử Dục Linh Tông. Linh hồn hai mươi mấy tuổi trong thể xác đứa bé bảy tuổi, trưởng thành như thế nào, và cuộc gặp gỡ một đám nam phụ ai cũng tuấn tú, mạnh mẽ, cường đại, to lớn. Tác giả viết có tình cảm và có cốt truyện nha.…