Chap 62

Phòng tắm của đội Anh. Reo có vẻ đang có tâm trạng rất tốt, hắn từ trên nhảy xuống nước một cái rồi trồi lên bày dáng vẻ giới thiệu bản thân:

"Rất xin chào. Tôi là chàng trai với mức định giá 40 triệu!"

Nagi từ đầu đã nằm trong cái bồn tắm, trôi nổi trên mặt nước hứng chịu cảnh Reo làm trò này từ nãy tới giờ nhưng vẫn hùa theo nói: "Congratulations."

Reo cười khặc khặc chuyển mục tiêu bắn nước vào mặt Nagi: "Còn quý ngài đây thì sao hả? Cảm giác thế nào với đề nghị 88 triệu kia?" khiến anh bị sặc nước mà phải đứng dậy.

Nagi vuốt tóc nói: "Cậu có nhấn mạnh tiền bạc tới đâu thì tớ cũng chẳng hình dung ra được, dù sao ta cũng thua trận đó rồi ấy mà cậu vẫn vui dữ vậy, Reo?"

Reo lắc đầu chê bai lời nói không có gì quan tâm đến tin tức hay mức tiền định giá của Nagi. Tiền bạc quan trọng lắm đấy bạn tôi ơi, như việc cua người ta dễ hơn này. Reo ngồi xuống nước ngâm mình:

"Nhắc mới nhớ, Isagi cừ thật đấy. Cậu ấy chặn đứng màn phối hợp của bọn mình lúc đấy luôn mà. Cậu ấy còn cho 0 điểm nữa." Reo hơi bĩu môi một chút, xem ra cậu ấm toàn đạt điểm cao như Reo bị cho 0 điểm nên khá rầu.

Nagi chìm nghỉm dưới nước, nhắm mắt nhớ lại dáng vẻ siêu ngầu của cậu. Miệng cũng nhếch nhẹ một nụ cười, nếu không nhìn kỹ sẽ không thấy rõ. (Người ta gọi đấy là cười như không cười =)) ).

"Ừm..." bỗng nhớ ra gì đó. Nagi lủi thủi ra khỏi bồn tắm tự lau mình, lau tóc rồi mặc quần áo ngủ của blue lock vào. Reo thấy kì lạ vì đây là lần đầu Nagi tự mình làm gì đó mà không để hắn ra tay, vì hắn biết Nagi lười, hỏi: "Cậu đi đâu đấy, Nagi?"

Nagi không quay đầu, để lại một câu không đầu không đuôi khiến Reo hoang mang: "Đi nhận phần thưởng."

Reo: Bộ có phần thưởng khi được lọt top à?

...

Isagi sau khi ăn tối xong, cậu liu diu muốn về phòng ngủ. Hôm nay cũng mà một ngày bận rộn từ sáng đến tôi nên cậu mệt mỏi lắm.

Đang đi dọc theo hành lang về phòng, cậu thấy bóng ai cao cao đứng đó.

Hóa ra là Nagi, mà cậu ta làm gì giờ này bên khu Đức vậy?

Isagi tiến lại gần anh, hỏi: "Cậu làm gì ở đây vậy Nagi?"

Nagi im lặng, khuôn mặt hơi xị lại, xem ra là đang giận dỗi gì đó. Isagi thì làm sao mà biết được anh giận cái gì, thậm chí một Nagi với khuôn mặt hậm hực như này cũng là lần đầu cậu thấy.

Cũng khá đáng yêu.

"Sao thế Nagi?" Isagi bị gấu lười ôm chầm, cậu quơ quơ tay không biết làm gì, rồi lại để lên tấm lưng lớn đó xoa xoa.

"Là Seishiro..." Nagi hậm hừ nói nhỏ.

Isagi cười hề hề, hóa ra là giận dỗi vì cậu không gọi là "Seishiro" sao.

"Ừm, vậy cậu sang đây có gì không Seishiro?"

Nagi cười mỉm, sau đó hơi nũng nịu nói: "Cậu có quên gì không vậy, Yoichi?"

Isagi ngáp một cái nhỏ, lắc nhẹ đầu: "Ưm, không. Tớ quên gì với cậu sao?"

Nagi thả cậu ra, mặt đối mặt với nhau. Rồi anh dùng tay chỉ lên môi mình. Bây giờ Isagi mới sực nhớ ra, hai má bắt đầu đỏ hồng, miệng ấp úng: "C- cái đó...cậu muốn thật sao?"

Nagi gật đầu chắc nịt, hôn cậu mà không muốn thì chỉ có bọn ngu thôi.

Isagi nhìn xung xung quanh xem có ai hay có cái Camera nào không, hơi do dự một chút rồi nhanh chư sóc nhón chân hôn cái chốc lên môi anh.

Nagi sững người vì bất ngờ, vui vẻ như một chú cún bự sát lại gần cậu hơn. Isagi ngại ngùng đẩy đẩy Nagi ra, lắp bắp nói: "H- hôn...cũng đ-đã rồi đó. Cậu về đi."

Nagi trưng bộ mặt tuổi thân như cún con ra nói: "Nhưng mà...cậu không thích tớ hôn sao?" và thành công khiến Isagi mềm lòng.

Cậu nghiến răng, nhắm chặt mắt: "Chỉ một cái nữa thôi đó."

Nagi phì cười nhẹ, sau đó nhẹ hôn lên tóc cậu, thủ thỉ: "Vậy là đủ rồi. Ngủ ngon, Yoichi"

(Ảnh nhà làm...chậc fail mà kệ đi.)

Isagi ôm phần Nagi vừa hôn lên, mặt đỏ như trái gấc nhìn Nagi vui vẻ đi về khu Anh. Cậu lầm bầm: "...ngủ ngon, Seishiro."

...

Phòng giám sát của tòa nhà Đức. Ness bước vào trong căn phòng có 3 màn hình đang chiếu hình Isagi trong trận đấu và một người đang ngồi giữa phòng xem chúng.

"Thứ lỗi đã làm phiền. Miệt mài nghiên cứu trận đấu đúng là đáng ca ngợi thật...nhưng như thế thì mắt cậu sẽ mỏi lắm đấy, Kaiser." Ness đưa chiếc kính cho Kaiser: "Đây, tôi đem mắt kính chống anh sáng xanh tới cho cậu này."

Kaiser đeo vào: "Hừm, cảm ơn Ness. Cậu cũng tốt về khoản này đấy."

Ness vui vẻ vì được Kaiser khen, đầu lắc nhẹ đáp "Nhỉ!"

Kaiser chăm chú nhìn vào màn hình, nhìn vào bóng dáng vị hoàng hậu của hắn đang biểu diễn.

"Này, Ness. Cậu có nhớ tôi từng bảo sẽ nghiền nát những kẻ ngáng đường tôi chứ?"

"Vâng, tôi nhớ."

"Những siêu tân tinh ngây thơ...những tên dân chuyên hạng 2...hay những cựu binh hết thời...dẫm nát cuộc đời của kẻ khác, có thể nói ấy đã luôn là mọi niềm vui thú trong tôi."

Kaiser nhấp một ngụm nước nước: "Thế nên, ở lần này tôi cứ tưởng kẻ được mệnh danh là tân binh chủ lực đầu hứa hẹn của Nhật Bản cũng như bao tên cầu thủ khác, cũng như từng là một tên phiền phức vẫn sẽ là con mồi trong cuộc đi săn của tôi."

"Nhưng có thể khẳng định rằng trong trận đấu đó, Isagi Yoichi đã vượt qua dự liệu của tôi. Cậu nghĩ vì sao hả?"

Ness im lặng nghe hết, nhưng lại không biết trả lời như thế nào cho đúng. Hắn ngập ngừng nói:

"Đó...đó là vì kết quả của một lựa chọn ngu xuẩn khi chắp tay dâng bàn thắng cho người khác để khoe khoang trước mặt Kaiser mà thôi! Với tư cách là một tiền đạo, chẳng thằng mù nào nói Isagi Yoichi giỏi hơn cậu cả-"

Chưa dứt lời, Ness bị Kaiser hất nguyên ly nước vào mặt.

"Đó là điều hiển nhiên. Cái tôi đang đặt nghi vấn là tại sao Yoichi lại dám quên đi khoảng thời gian cậu ta cua tôi mà giờ lại xem tôi như kẻ thù như thế."

Ness: ...?

Kaiser trầm giọng nói: "Tôi đã cho cậu ta biết bản thân mình đã để ý đến cậu ta. Thậm chí còn phô bày cái quyến rũ tuyệt vời này mà cậu ta lại không thèm đếm xỉa, chăm chăm vào tên Noa đó thôi."

Ness: ...chịu hetcuu.

Kaiser vẫn tiếp tục than vãn: "Cậu thấy không? Rõ ràng trước đó cậu ta bám đuôi chúng ta thế nào. Sau khi gặp lại còn không thèm nhìn lấy một cái đàng hoàng, mà nhìn cái ánh mắt đầy ngưỡng mộ về phía tên Noa đó mà xem. Thật kỳ lạ mà!"

Kaiser cười gằng, đỡ lấy trán, ánh mắt như muốn nuốt trọn con mồi vào bụng chăm chăm nhìn về phía hình ảnh trên màn hình:

"Tao sẽ xâu xé mày thật ngon lành Isagi Yoichi...để cho mày thấy tao tuyệt vời hơn Noa như thế nào!"

Ness thấy vậy, lẳng lặng bỏ ra khỏi phòng mặc Kaiser lên cơn. Hắn cảm thấy bứt rứt khi Kaiser lại chú ý một kẻ khác đến vậy, nhưng...

"Khốn kiếp...Isagi Yoichi..."

Vì sao tao lại cũng chú ý đến mày cơ chứ.

______________________

Hỏi zui:

1. Drop hay là 2. Dừng đăng

=))))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro