Taiju × Takemichi
"Hanagaki ! Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi , có mỗi việc sửa bản báo cáo cũng không xong . Làm ăn như này thì cậu tính sao ?"
Lại nữa rồi .
Một tên giám đốc to lớn , với tông giọng trầm khàn của mình gã luôn mở nó ra để quát nạt một cậu nhân viên nhỏ con , khiến cậu chỉ biết cúi đầu mà xin lỗi .
Ai trong công ty cũng đồn ầm lên về việc một nhân viên mới vào làm chưa được bao lâu đã bị tên giám đốc hung dữ kia ghim .
Sai vặt .
Tăng ca .
Tài xế .
Deadline .
Những thứ mà cậu phải đón nhận hằng ngày , bất cứ lúc nào cũng có thể ập tới không chút báo trước .
"Cầm nó về và sửa lại đi "
Taiju cầm tập hồ sơ được kẹp chắc lại với nhau mà ném lên bàn . Takemichi từ đầu tới cuối chẳng dám hó hé gì , im lặng cầm nó và rời đi .
"Khoan đã"
Cậu giật mình khi bàn tay mới chạm đến nắm cửa đã bị gọi lại .
"Trời ơi , nay ổng bị làm sao vậy trời "
"Vâng ?"
"Tối nay không cần tăng ca , thay vào đó tối nay cậu sẽ đi ăn với khách hàng cùng tôi ."
"Dạ ..."
"Rồi , đi đi "
Nói vậy thì nghe thôi , biết sao bây giờ.
Takemichi đi về chỗ làm việc của mình , ụp mặt xuống bàn mà khóc than một trận . Làm chung với cái tên giám đốc đó lâu ngày chắc cậu điên mất .
Đồng nghiệp thấy cậu buồn bã , cũng động lòng an ủi - còn nói sẽ bao cậu ăn trưa .
Tâm trạng nhanh chóng tăng lên gần như là 100% . Gì chứ , đi ăn là tất nhiên phải vui rồi .
Takemichi mới 25 tuổi , va phải cái tên như Taiju cũng có phần gọi là số khổ . Mà tên giám đốc kia cũng đã 37 tuổi , trải qua một số chuyện rồi nên cách nhìn nhận có phần hơi khác .
Cái hơn hết là chú của Taiju là người lập ra công ty và giúp nó lên được thành tựu như thế này nên ai thấy gã cũng né tránh . Thật tội cho cậu .
Trích từ một chị nhân viên nào đó .
___
Thật nhanh chóng để kết thúc công đoạn làm việc bàn phím khổ sở này . Nhưng lại mở ra một gian đoạn còn cực hơn nữa .
Takemichi chả nhớ được gì ngoài việc cậu và gã đi ăn với khách hàng .
Gã lỡ uống quá chén và có phần say , thật tốt khi nó không ảnh hưởng tới việc làm ăn trong hội thoại .
Và cuối cùng cái cậu nhớ được là việc đưa tạm gã vào khách sạn gần đó để nghỉ ngơi .
Rồi mọi thứ mờ nhạt chẳng rõ ràng cho đến khi sáng hôm sau cậu tỉnh dậy , đập vào mắt cậu là khuôn mặt đang ngủ của gã cùng cơ thể săn chắc không một mảnh vải kia . Cậu còn nằm trên người gã , hai tay gã còn đang đặt vào cặp đào non mơn mởn của cậu .
"Ah ...mẹ nó , tiêu đời trai của tôi rồi " .
Takemichi ngồi dậy , đại não ngay lập tức nhận được cơn đau ở hông mang lại và sự nhớp nháp của một thứ gì đó .
Nhân lúc cậu không chú ý , gã vốn đã dậy từ lâu liền xoay người - đè cậu xuống tấm nệm êm ái .
Takemichi trong lòng vô thức niệm chú , cầu mong những thứ trước mắt đều là mơ .
"Sao ? Hôm qua cậu rên rỉ dưới thân tôi vui lắm mà , sao giờ thay đổi thái độ nhanh thế . "
"Không ...chắc có hiểu lầm rồi thưa giám đốc "
Giọng cậu run run như sắp khóc đến nơi . Đôi mắt xanh nhanh chóng ngập nước , cánh môi hồng kia liên tục mấp máy như muốn nói gì đó . Tiếng nỉ non cầu xin gã tha mạng phát ra từ cuống họng cậu khiến gã khựng người .
"Mẹ kiếp . Cương rồi ..."
Takemichi nghe xong liền giãy giụa , sợ hãi lo cho tính mạng của mình , trong đầu chỉ có suy nghĩ mau chóng chạy trốn .
"Chậc , cậu thích tôi đâm nát lỗ dâm của cậu đến chết à ?"
Gã nắm tóc cậu , ép cậu nhìn thẳng vào mắt gã rồi éo cậu nhìn xuống thân thể trần trụi của hắn với con trăn bự đang chà xát vào mép đùi cậu .
"Hức ..--t...tha tôi ...làm ơn "
Cậu sợ đến mức khóc nấc lên . Nếu biết trước về tình huống này cậu thề sẽ không đi cùng với gã nữa .
Với lấy cà vạt ở sàn , gã trói chặt tay cậu ở đầu giường rồi dùng hai tay banh chân ra mặc cậu đang giãy giụa - khóc nấc lên với gã .
"Hôm qua đã chơi rồi , cậu còn sợ cái gì nữa "
"K...không mà --ai biết được anh sẽ hành tôi tiếp như nào ...ức"
"Nhẹ nhàng , tôi thề đấy "
Còn chưa kịp nghe câu trả lời , gã đã cầm thằng nhóc của mình lên , đập đập trêu đùa lỗ nhỏ của cậu rồi từ từ đút vào .
Thật chặt . Dù hôm qua gã đã giã cậu mạnh bạo đến mức phòng bên cạnh phải sang lên tiếng nhắc nhở .
"Thả lỏng ra , tin tôi đâm chết cậu không ?"
"Đau ...làm ơn -- "
Gã nắm chặt lấy hai bên eo mảnh khảnh của cậu rồi đâm lút cán , sâu đến mức cậu như vừa ngừng thở vài giây , gã là đang muốn đút luôn hai hòn vào trong cậu à ?
Đâm rút liên hồi , cơ thể cậu dường như đã thích ứng với con trăn bự kia . Bụng trồi lên một ngọn núi nhỏ , gã cười nhạt một cái rồi ấn vào bàng quang của cậu .
Takemichi rên lên một tiếng lớn , mắt cậu trợn lên vì khoái cảm đến bất ngờ .
"Ah ...--ức sướng ...sướng quá ...a"
"Lỗ dâm chết tiệt "
Gã càng ngày càng bạo hơn , tiếng xác thịt va vào nhau , vang vọng khắp căn phòng - mồ hôi lẫn nước dâm ở lỗ nhỏ của cậu hòa vào nhau .
Tiếng nước bọt chóp chép vang lên , cậu dường như chẳng thở nổi trước sự điên cuồng của gã .
"K..khó thở ...ah--hức ...tha cho tôi ..-làm ơn "
"Mẹ nó , tôi chịch chết cậu Takemichi "
Gã đã bắn vào trong cậu , đầy đến căng trướng nhưng con trăn to lớn ấy vẫn chưa thỏa mãn . Cơ thể cậu xụi lơ trước con quái vật như gã , miệng chỉ biết rên rỉ dâm đãng không ngừng .
"Ah ~...tôi ...ra --ưm "
Cậu thật ra chẳng thể xuất thêm gì nữa , cơ thể chỉ sung sướng tiết ra một đống nước tiểu trên cái bụng phẳng lì .
Taiju thấy thể liền bóp chặt hai cặp đào nẩy nơ mà xỏ xiên điên cuồng vào trong lỗ dâm đầy tinh dịch .
Gã liên tục giã cậu , cậu chỉ biết thè lưỡi ra mà rên rỉ không thôi . Thật cảm thán cho sức chịu đựng của cậu .
______
Chị lao công : "..."
"Có lẽ hôm nay hơi mệt rồi đây "
Nghe thấy những âm thanh trong phòng của taiju , chị lao công không khỏi thở dài , bản thân chỉ vô tình đi qua phòng của bọn họ liền ngẫm về cảnh dọn dẹp căn phòng mà không khỏi thở dài .
(Taiju giả vờ say đấy . Để ý ẻm lâu rồi mà mới được ăn ).
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro