Chương 13: Chỉnh chết thị thiếp nào đó của Vương gia(2)


Edit: banhocminh99

Y Hương Nồng nói: "Muội muội là tới vấn an tỷ. "

"Có lòng. " Khúc Đàn Nhi cũng không hiểu quy củ lắm, tất cả đều tùy ý.

"Tỷ tỷ mới tới Bát vương Phủ, đối với chuyện trong phủ hẳn là chưa biết nhiều. Có gì cần muội muội giúp sức, xin cứ việc phân phó. Dù nói thế nào, muội muội ở quý phủ mấy năm rồi ." Y Hương hé miệng cười, lại tựa như đang khoe khoang cái gì, ý cười quá rõ ràng khiến người ta nhìn cảm thấy chói mắt.

"Ah, có lòng. " Khúc Đàn Nhi vẫn là câu này. Nữ nhân này, nàng không thích chút nào , dối trá làm cho người ta chán ghét.

"Nghe người ta nói, đêm động phòng hoa chúc, Vương gia không ở trong phòng tỷ tỷ ? \" Y Hương làm như ân cần nhìn về phía Khúc Đàn Nhi, ngược lại có thể nghe thấy được giống như là đang cười trên nỗi đau của người khác.

"Thì ra ngươi đều biết, tối hôm qua Vương gia không ngủ ở trong tân phòng . \" Khúc Đàn Nhi nhíu mi cúi đầu, giọng mang thương cảm. Cúi đầu, nhưng thật ra là vì che giấu ánh mắt chán ghét nơi đáy mắt.

" Sao tỷ tỷ không giữ Vương gia lại? "

\ "Không giữ được. Haizz. \" Dáng dấp bất đắc dĩ, thương tâm khổ sở hay là cố ý bày ra, giọng nói thương cảm hay là muốn làm cho người khác thấy mình thật đau khổ. Khúc Đàn Nhi vừa nói, Kính Tâm nên cạnh suýt chút nữa nhịn không được cười, cũng liền vội cúi đầu che giấu. Tiểu thư nhà nàng từ lúc nào lại thích trêu đùa người khác như thế ?

"Đêm đó tỷ tỷ một mình ngủ, hẳn rất lạnh a !. "

"Không lạnh, rất ấm áp. " Khúc Đàn Nhi thuận miệng nói.

"Làm em gái, thực sự là thấy tỷ tỷ khổ sở cũng buồn theo. "

"Không sao, ta rất vui vẻ. "

"Tỷ tỷ -- " Y Hương Nồng còn muốn nói chuyện.

" Y phu nhân, mời uống trà. " Kính Tâm bưng lên một ly trà đang bày trên bàn, liền đưa lên, cũng nhàn nhạt cắt ngang lời nói của Y Hương, chỉ vì nàng vừa mới thấy Khúc Đàn Nhi nghiêng mắt ám chỉ.

Bị người cắt ngang lời nói, luôn là khó chịu, Y Hương Nồng trừng mắt với Kính Tâm một cái, nhưng ngại vì Khúc Đàn Nhi ở đây, tức giận không tiện thể hiện ra, "Tỷ tỷ, mời uống trà." Y Hương cư nhiên đem trà Kính Tâm đưa lên, làm bộ đưa đến trước mặt Khúc Đàn Nhi .

Khúc Đàn Nhi khóe miệng giật một cái, không có nhận, thản nhiên nói: " Cho ngươi, uống đi. "

"Là tỷ tỷ uống trước, Y Hương mới dám uống. "

"Không cần chờ ta, ngươi uống trước đi. "

"Không cần, dù sao tỷ tỷ là Vương phi, Y Hương chỉ là một phu nhân. Nếu uống trà trước tỷ tỷ , cái này quá thất lễ . " Y Hương nếu quả thật sợ thất lễ, nàng sẽ không có tư cách gọi Khúc Đàn Nhi là "Tỷ tỷ ", rõ ràng là không có quy củ. Một thị thiếp, tại sao có tư cách tự xưng muội muội? So với nô tỳ thân phận chỉ hơi cao hơn một chút. Đường đường ở trước mặt vương phi, cũng phải tự xưng là nô tỳ.

"Đều là người một nhà, không cần nói quy củ nhiều như vậy, ngươi cứ uống đi. " Khúc Đàn Nhi lười biếng nói.

"Không được, vẫn là tỷ tỷ uống trước. "

"Làm sao? Lẽ nào ngươi sợ bản vương Phi hạ độc ngươi ? " Khúc Đàn Nhi lạnh nhạt nói, ôn hòa như trước, tuy nhiên lời nói lộ ra mấy phần uy nghiêm cùng sắc bén, đúng chuẩn một vương phi, còn tự xưng là bản vương phi. Nha, nữ nhân này, muốn uống thì uống đi !, còn ở nơi này dài dòng khiến người ta nghe phát phiền.

"Tỷ tỷ nói như vậy, muội muội ta... "

" Ừ, ngươi cứ uống đi !, chỉ là một ly trà, ta sẽ không ngại -- "

" Muội đây uống trước. " Y Hương ôn nhu cười, trong mắt chợt hiện lên vẻ đắc ý, ngửa đầu liền đem toàn bộ trà trong ly uống vào trong bụng, nửa giọt không dư thừa.

Khúc Đàn Nhi đợi nàng uống trà xong, lúc này mới không nhanh không chậm tiếp tục nói hết câu nói vừa rồi mới được một nửa. Nhưng mà, nàng khẳng định, nàng thốt ra hết lời này, Y Hương cũng biến sắc mặt: "... Với lại trà này pha từ ngày hôm qua, ta cũng không muốn uống, tránh hại cho thân thể. " (Thâm -.-)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro