Chương 34 : Phép tắc làm người ta phát điên (1)

Edit : banhocminh99

Mặc Liên Thành sầm mặt lại, đáng sợ hỏi: \ "Nàng muốn đợi bản vương chết sớm như vậy sao? \ "

\ "Vương gia, ngài nói đùa, ngài không phải ngồi ở chỗ này sao? Sao lại chết được. " tuy là nàng cũng muốn hắn nhắm mắt xuôi tay sớm một chút,nhưng... nếu nàng còn không có thời cơ tìm được đường chạy , nàng trước tiên phải làm quả phụ, nàng tình nguyện mong hắn còn sống được bách niên giai lão.

\ "Chê cười sao? \" Mặc Liên Thành híp mắt một cái, âm thầm nhìn thẳng ánh mắt nàng .

\ "Vương gia, ngài không phải nói muốn Đàn Nhi nhớ kỹ gia quy sao? \" Khúc Đàn Nhi nuốt nước miếng một cái, đột nhiên phát hiện, nàng có phải hay không đã chọc tới người không nên trêu.

Nếu không..., cái ngọn gió lạnh dưới bàn chân này là từ đâu tới?

Trước mắt nam nhân này không phải là không có tính khí, không phải bề ngoài nhìn vô hại, mà là... Thâm tàng bất lộ. ( tính cách nguy hiểm nhưng không để lộ ra ngoài)

\ "Một, gả vào Bát vương Phủ, không cần nhiều mắt, không thể lắm miệng, không thể nhiều chuyện, càng không thể hai lòng, không cho đi nơi nào tốt nhất chính là không cần nhiều chân, bởi vì bản vương không thích đánh nàng rồi đem trả về nhà mẹ đẻ nàng. Hai, là người của bản vương, nên có bộ dạng an phận, không thể bắt cá nhiều tay, không thể hồng hạnh vượt tường ( ngoại tình) , bởi vì bản vương lười động tay viết thư bỏ vợ. Ba, lúc nói chuyện, tốt nhất nên nhìn bản vương , bản vương không muốn chỉ nhìn thấy đầu nàng. Bốn, lúc đáp lời , không cần gật đầu, vì như thế là dáng vẻ muốn chết không muốn sống, bản vương nhìn thấy phiền. \ "

\ "Ách? \ "

Khúc Đàn Nhi trong chốc lát không có phản ứng, trân trối nhìn hắn, nửa ngày cũng không có nhúc nhích.

Một, hai, ba, bốn, còn năm đâu, nàng muốn ngất, thổ huyết( nôn ra máu).

Bầu không khí lập tức chuyển biến, từ kiềm nén trở nên là lạ.

\ "Có ý kiến? \" Mặc Liên Thành nhíu mi, trên khuôn mặt tuấn mỹ là gió êm sóng lặng.

\ "Có. \"  ý kiến rất lớn, hắn có thể tự quyết việc hệ trọng, chẳng lẽ còn không khiến người ta phản đối. Gia quy sao? Cái gia quy gì đây chứ, căn bản là hắn mới vừa nghĩ ra được.

\ "Ah? \" Mặc Liên Thành nhìn nàng một cái, chờ câu trả lời của nàng.

\ "Một, Vương gia nói, không phải nơi có thể đi không cho đi, ta đây có thể xuất phủ sao? \" Bát vương Phủ mấy cái viện, mấy cái lầu, nàng cũng lười đi, nhưng vấn đề xuất phủ này, lại tuyệt đối không thể không hỏi.

\ "Không thể. \ "

Khúc Đàn Nhi khóe miệng nhếch lên, tự nhận không may, hỏi thật đúng là làm uổng phí, nhưng...

\ "Hai, Vương gia nói, không thể tìm nam nhân, nam nhân khác tới tìm ta, có tính không? \ "

\ " Chấp nhận . \ "

\ " À, ý Vương gia chính là sẽ đưa cho ta thư bỏ vợ rồi? \" nàng dựa vào, đơn giản như vậy, sớm biết... Bỗng nhiên, nàng một đôi mắt to tỏa sáng lấp lánh mà nhìn phía hắn.

Mặc Liên Thành ngẩn ra, để thư trong lòng bàn tay xuống , miễn cưỡng nói: \ "Bản vương mới nói, bản vương lười động tay viết. \ "

\ " ý của người chính là nói, điều thứ hai không thành lệ rồi. \" khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lập tức yên lặng, đầu cúi thấp vô lực đáp lại .

\ "Nếu như nàng không ngại thì ở một gian phòng bản vương đặc biệt vì nàng mà sắp xếp , mà cái phòng ở kia mọi người nói nó là lãnh phòng. \ "

\ "Ta biết nên làm như thế nào. \" Khúc Đàn Nhi cười như không cười nhìn về phía hắn, còn như điều ba, điều thứ tư: \ "Ta hiện tại chính là đang nhìn vào mắt vương gia nói, thế nhưng ta sợ ta lời nói ra sẽ làm Vương gia không quá vui vẻ . \ "

\ "Nếu như nàng cảm thấy  lời nàng nói sẽ chọc bản vương mất hứng, nàng chính là câm miệng cho nó lành. \ "

\ "... \" Khúc Đàn Nhi trầm mặc.

Quả nhiên, nam nhân này, thật không phải là dạng vừa khiến người ta muốn phát điên .

Chào các bạn, do nhà chủ nick bị bão mất mạng nên mình ngoi lên up chap, xin lỗi muộn nha :(
Nick wattpad của mình ' banhocminh99 ', thắc mắc về edit hoặc muốn tâm sự mình rất vui được làm quen :)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro