Chương 81: Tương lai, ta biết chỉ thích một người (2)

\ "Không tốt sao, ta cảm thấy bộ dạng này cũng được mà. \" Khúc Đàn Nhi lắc đầu, cũng đúng là không muốn giả bộ tiếp nữa, chỉ sợ giả bộ tiếp nữa, cảm giác người nàng sẽ bị thoái hóa hết mất.

Mặc Tĩnh Hiên nói rằng: \ "Bát tẩu, nếu như ta là Bát ca, ta nhất định sẽ thích ngươi. \ "

\ "Nhưng vấn đề, ngươi không phải. \" nàng tức giận mà trả lời.

\ "Yên tâm đi. Ta dám nói, Bát ca cũng hẳn sẽ thích trên ngươi, thậm chí... Chỉ biết cưng chiều một người. \" Mặc Tĩnh Hiên ánh mắt lên, đột nhiên khẳng định nói ra câu này.

\ "Không cần, ta sợ ta sẽ ăn không tiêu. \" còn nói là Mặc Liên Thành thích nàng? Nàng cũng không phải ngại mình sống được quá lâu, hơn nữa, ánh mắt của mấy nữ nhân trong phủ nhìn nàng, chỉ hận không thể ăn sống nuốt tươi, nàng nếu như còn dám cùng với các nàng ta tranh đoạt, cạnh tranh tranh thủ tình cảm, chẳng phải nàng sẽ chết rất thảm sao?

Sau đó, nói xong, cũng không thấy Mặc Tĩnh Hiên mở miệng nữa, xoay người một cái, liền trở về Tuyết Viện.

Mặc Tĩnh Hiên ồn ào nói rằng: \ "Cái kia, Bát tẩu, nếu không ngại ta có thể đến Tuyết Viện chơi được không. \ "

\ "Tùy ngươi. \" Khúc Đàn Nhi không quay đầu lại, chỉ là cho người phía sau một cái khoát tay, cất bước tiếp tục đi về phía trước.

Lúc này, Tô Nguyệt Lạp kỳ quái nói: \ "Đàn Nhi, ngươi làm sao bằng lòng hắn? Hắn chính là Thập Tứ vương gia, hơn nữa các ngươi mà gần nhau quá, đối với các ngươi cũng không tiện, nếu như Vương gia biết lại càng không dễ nói chuyện đâu \" Tô Nguyệt Lạp không hiểu, nàng không thể không tránh được nghi ngờ?

\ "Chỉ sợ hắn ý không ở trong lời. \ "

\ " Ở chỗ cái gì? \" Kính Tâm cũng không hiểu.

\ "Nguyệt Lạp. \" Khúc Đàn Nhi cười nhạt, chỉ là gọi một tiếng tên Tô Nguyệt Lạp .

\ "Làm sao vậy? \ "

\ "Ý tứ của ta đó là, ý của hắn là ở chỗ Nguyệt Lạp ngươi.\" Khúc Đàn Nhi bất đắc dĩ, Mặc Tĩnh Hiên rõ ràng như vậy, mà đương sự thì hết lần này đến lần khác, dĩ nhiên không biết một chút nào.

\ "Ta? Làm sao có thể? \ "

\ "Làm sao lại không khả năng, ngươi không thấy được lúc hắn vừa nhìn thấy ngươi, đôi mắt lập tức hiện lên ánh sáng, chỉ hận không thể viết được trên đầu bốn chữ ''Nhất kiến chung tình", hơn hết, theo ta được biết, Mặc Tĩnh Hiên nhân phẩm cũng không tệ, mặc dù cũng không quá sủng ái như các huynh, trong tay cũng không cầm quyền cao, nhưng nếu như gả làm vị hôn phu, đúng là có thể cho ngươi hạnh phúc trọn đời. \ "

\ "Ta với hắn là không có khả năng. \" Tô Nguyệt Lạp mặt lạnh, lại giống như không muốn người khác ghép nàng với Mặc Tĩnh Hiên.

\ "Vì sao? \" Khúc Đàn Nhi không hiểu.

\ "Ta muốn, hắn không cho được ta. \ "

\ "Thế nhưng ngươi mà làm Thập Tứ Vương Phi,cũng có quyền lợi giống nhau mà. \ "

\ "Ta là một dân nữ, có thể được làm Thập Tứ Vương Phi sao? Nhiều lắm chỉ là một tiểu thiếp, hơn nữa ta cũng không muốn làm Vương phi, ta chỉ là muốn làm gì đó có quyền có thế không là nữ nhân bị người ta khi dễ là được rồi. \ "

\ "... \" Khúc Đàn Nhi liếc nhìn nàng, không nói lời gì nữa, tự nhiên hướng Tuyết Viện trở về.

Mà Tô Nguyệt Lạp nói, đúng là sự thật, nàng không thể nào phản bác.

Một tiểu thiếp, cho dù lúc mới bắt đầu được sủng ái, một ngày nào đó cũng sẽ bị thay thế bởi người khác, số phận cuối cùng cũng chỉ có thể là ở trong khuê phòng mà oán trách . Nàng cùng Tô Nguyệt Lạp rõ ràng chính là người của hai thế giới, tư tưởng bất đồng,cái nhìn bất đồng, nhưng hết lần này tới lần khác đều ràng buộc nhau, vận mệnh, thực sự làm cho không người ta không có cách nào đoán được.

Sự tình ở thư phòng cứ như vậy không giải quyết được gì.

Mấy ngày kế tiếp, Bát vương Phủ gió êm sóng lặng.

Chỉ là, cái gì quá yên bình, càng sẽ cho người ta sản sinh ảo giác, trước bão táp, thông thường đều là là như thế.

Hôm nay, khí trời tốt, ánh mặt trời ấm áp, hoa thơm cỏ lạ chim hót véo von.

Sương viện, ở một sân nhỏ bên cạnh cái hồ, một tiếng đàn truyền tới, càng nghe càng để cho lòng người thoải mái dễ chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro