Chương 86: Sẽ không thay đổi (2)

Edit: banhocminh99

Mà chỉ kém một bước chân ngắn.

\ "Người. . . \" Khúc Đàn Nhi phục hồi tinh thần lại, cuối cùng đã rõ ràng vừa mới rồi là chuyện gì xảy ra.

\ "Liên thành ca ca? \" Triệu Khinh Vân sắc mặt có chút khó coi, đứng trân trân ở trong đình,hai mắt nhìn chằm chặp chỗ Khúc Đàn Nhi ngồi.

\ "Ân, muội đã đến rồi, ngồi đi. \" Mặc Liên Thành cười nhạt, ánh mắt ý bảo ngồi ở bàn đá vị trí đối diện.

\ "Người nên buông tay. \" Khúc Đàn Nhi đè thấp tiếng nói, vào lúc Triệu Khinh Vân xoay người thương tâm ngồi xuống , muốn lấy bàn tay nhỏ bé của mình trong bàn tay ôn nhuận của Mặc Liên Thành trở về. Chỉ là, vô luận khí lực của nàng mạnh thêm như thế nào đi nữa, động tác dù lớn đến mức nào, bị cầm tay, vẫn là bất động nửa phần.

\ "Đừng quên nàng là Vương phi của bản vương . \" Mặc Liên Thành cười như không cười nhìn nàng, tuy là đang nhắc nhở nàng, nhưng trong giọng nói lại mang theo một ý uy hiếp.

\ "Người dùng sức mạnh? \ "
\

 "Bản vương không ngại. \ "

\ "Ngươi. . . \" quả nhiên, nam nhân này, giả bộ thư sinh đèn sách, tính khí ba phải, tay trói gà không chặt, toàn bộ đều là gạt người.

\ "Liên thành ca ca? \" Triệu Khinh Vân nhẹ giọng hô, vì bọn họ coi nàng như người vô hình, sắc mặt càng khó coi vài phần, trong mắt thương cảm cũng càng rõ ràng hơn.

\ "Có việc gì? \" Mặc Liên Thành cười hỏi, làm ra bộ thần thái rảnh rỗi, chỉ ngoại trừ, trên tay độ mạnh vẫn là một phần không thiếu.

\ ". . . \" Khúc Đàn Nhi tức giận đến muốn ói máu, nhưng bây giờ Triệu Khinh Vân đem ánh mắt chuyển hướng về phía nàng bên này, nàng cũng sẽ không quá thể hiện ra, cũng may mắn hắn hiện tại là cúi đầu, nếu không.... . .

\ "Liên thành ca ca không phải là không muốn thấy Khinh Vân tới chứ ? \ "

\ "Làm sao thế được chứ, vừa mới rồi Đàn Nhi còn nghe Vương gia hỏi Vân quận chúa đâu rồi . \" Mặc Liên Thành còn không có đáp, Khúc Đàn Nhi liền trực tiếp trả lời Triệu Khinh Vân.

\ "Liên thành ca ca nói Khinh Vân cái gì? \" Triệu Khinh Vân nghe nói Mặc Liên Thành nhắc tới nàng, khuôn mặt liền đỏ ửng.

\ "Ah, Vương gia nói, Vân quận chúa không chỉ là vóc người đẹp, tính tình cũng tốt, đối xử với mọi người cũng vô cùng hữu nghị, nếu ai cưới được người, người kia nhất định là đời trước có phúc phận. \ "

\ "Là thật sao? \" Triệu Khinh Vân vẻ mặt trông đợi nhìn Mặc Liên Thành.

"Vương gia vừa mới rồi thật là có đã nói như vậy, Đàn Nhi sao lại lừa gạt quận chúa chứ. \" nhìn đi, cô nương tốt như vậy không phải nhanh lấy về nhà chăm sóc tốt sao, không nên để cho người ta khóc lóc thảm thương, ai oán liên tục.

\ "Nhưng Liên Thành ca ca vì cái gì không chịu tiếp nhận Khinh Vân, Khinh Vân đã sớm nói, coi như Liên Thành ca ca hiện tại có Vương phi, Khinh Vân không ngại, Khinh Vân nguyện ý làm trắc phi, giống như là làm thị thiếp, Khinh Vân cũng nguyện ý. \" Triệu Khinh Vân khẩn trương nhìn chằm chằm Mặc Liên Thành, chờ đợi câu trả lời của hắn.

\ "Khinh Vân, bản vương đã sớm nói, bản vương không phải người muội nên lựa chọn, Bát vương Phủ cũng không thích hợp với muội. \ "

Mặc Liên Thành vừa mới nói xong, bên cạnh Khúc Đàn Nhi liền bật thốt lên: \ "Không phải a, ta cảm thấy được thật thích hợp, trong phủ không phải còn có một tiểu viện không có chủ nhân sao? Vậy không bằng. . . \ "
\ "Vậy không bằng bản vương liền bổ giường trong phòng ra mang tới đó đốt, nàng thấy như thế nào? \ "
Một câu nói, làm Khúc Đàn Nhi cả kinh nửa chữ cũng không dám nói nữa, chỉ có thể yên lặng.

Uy hiếp, nàng dám khẳng định, đây chính là trắng trợn uy hiếp nàng, buồn khổ hơn, nàng chính là ngay cả phản kháng vốn cũng không có.

\ "Liên thành ca ca, huynh nói cái gì? \" Triệu Khinh Vân nghe được không rõ ràng, hơi có chút nghi hoặc.

\ "Khinh Vân, bản vương cưới Vương phi, cũng sẽ không cưới thêm trắc phi, muội biết bản vương là ai, bản vương nếu đã nhận định bên cạnh một người, sẽ không bao giờ thay đổi. \ "

Bát vương gia ngầu soái của tôi, vì câu này mà yêu chàng mất rồi ToT

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro