four: the "when Emma falls in love" chapter
"Khi nàng Emma rơi vào lưới tình"
Khiêu vũ chán chê, Win đứng ngoài hành lang cùng Bright để ngắm bầu trời đêm, đằng sau cả hai là cửa sổ vào căn phòng chính đang diễn ra bữa tiệc. Win muốn đứng ở đây vì cậu không thể bỏ quên người chị của mình được, người vẫn còn vui đùa cùng anh gia sư Fredric kia bên trong. Cả hai lại bắt đầu trò chuyện, lúc này Win có dịp được nhìn kĩ gương mặt của Bright hơn, anh có gương mặt sắc sảo, phần xương hàm lộ rõ đầy cuốn hút, như này có khác gì những chàng hoàng tử trong truyện cổ tích không? Win tự hỏi nhưng cũng tự tìm được câu trả lời, phải rồi, Bright hoàn hảo đến như thế, anh ấy chắc chắn là một hoàng tử trong lòng mọi người.
Đối với Bright, Win dùng một lòng ngưỡng mộ đầy sâu sắc đến anh bởi chính con người của anh. Bright khác với mọi người, anh sẽ luôn thân thiện không nghĩ đến địa vị mà anh đang đứng. Bright đối với gia đình của Win như đỉnh của một toà tháp và nền đất, cách nhau rất xa, nhưng mỗi khi bên cạnh anh, Win hoàn toàn chẳng thể cảm nhận được điều đó. Bright cũng là một người cực kì giỏi, anh có nhiều kiến thức, anh đọc nhiều sách (nhiều hơn cả cậu), đó là lí do Betty gọi anh là "Bright biết tuốt". Một người vừa có nhan sắc, vừa có học thức như thế lại đang đứng cạnh bên cậu. Win cảm nhận được mình may mắn đến nhường nào khi có thể đứng cạnh con người này.
Luyên thuyên một hồi, Win nhìn qua ô cửa sổ, thấy Emma đang nhìn lại mình, có lẽ cô đã thấm mệt, tay không ngừng chỉ vào đôi chân trần của mình, tay còn lại thì cầm đôi giày mà lúc nãy cô mang. Win phải nhanh chóng chạy vào trong và đưa chị mình về. Xem kìa, cô gái này đúng là chơi vui đến nỗi gót chân phải thấm dần nỗi đau.
Win đỡ chị ra ngoài, cố gắng dìu Emma từng bước để chị không bị ngã. Emma nói: "Đôi giày này đau thật đấy, chị sẽ không mang nó thêm một lần nào nữa."
Win đùa: "Thế chị đừng dự thêm bữa tiệc nào thì hơn!". Có vẻ dìu từng bước thì chẳng biết bao lâu mới có thể về đến nhà, Win đành khuỵu gối, muốn đỡ Emma trên lưng để cõng chị về. Như thế có vẻ sẽ tiện hơn.
Nhưng trước khi Win làm điều đó, Bright đã chợt chạy đến và khuỵu gối trước cậu, anh đỡ Emma lên lưng của mình. Bright nói: "Để em đỡ chị về!"
"Phiền em lắm Bright, được rồi, chị có thể đi cùng thằng bé Win. Chẳng sao đâu!", Emma nói, cô liên tục đập tay lên người của Bright, ý rằng muốn anh thả cô xuống. Nhưng Bright không thay đổi ý định của mình, anh chỉ trả lời vỏn vẹn hai chữ: "Đi thôi."
Win chẳng biết nói gì hơn, cậu biết mình chẳng thể cản nổi người đàn ông này, đành chỉ nói lời cảm ơn đến anh. Đoạn đường từ nhà của Win đến ngôi biệt thự không quá xa, chỉ một đoạn nhỏ thôi nên rất nhanh đã về được đến nhà. Rất may là nhờ có Bright mà thời gian trở về có thể được rút ngắn hơn chứ nếu không, có lẽ Emma và Win sẽ mắc kẹt ngoài bầu trời lạnh lẽo kia hàng giờ mất.
Khi đến nhà, Bright đỡ Emma xuống và Win dìu chị vào trong. Trước khi Bright trở về nhà mà của mình, Emma đã kêu anh lại và nói:
"Cảm ơn em, Bright. Ngày mai hãy đến nhé, chị sẽ nướng bánh táo để cảm ơn", Emma nói, cô cười dịu dàng với anh.
"Cảm ơn Bright, ngủ ngon nhé", Win cũng không quên phải nói lời cảm ơn đến anh.
"Tạm biệt, ngủ ngon nhé cả hai", Bright nói, sau đó anh theo con đường mòn giữa hai nhà và trở về. Win nhìn theo bóng lưng của anh khi rời đi mãi cho đến khi cậu thấy anh đã qua được nhà của mình thì mới dừng lại và vào trong. Cậu không biết được, khi vào trong rồi, Bright cũng đang nhìn lại cậu với ánh mắt đầy trìu mến, tựa như một điều kì lạ đã nhen nhói trong con tim âm ỉ những nhịp đập đầy dồn dập... Một cảm giác Bright chưa từng cảm nhận từ trước đến nay cho đến khi gặp Win.
Một rung động của trái tim được đánh thức...
...
Kể từ sau bữa tiệc ấy, Fredric thường xuyên lui đến nhà của gia đình Win hơn, anh thường mang đến những món quà cho chị em nhà Win, đó là những vật lưu niệm mà anh mua trong lúc đi công tác cùng với ông Laurence. Sự xuất hiện của Fredric mang một làn gió mới đến gia đình cậu, và mọi người trong nhà đều chào đón anh như một thành viên mới đầy yêu quý.
Và cũng từ lúc đó, Emma cũng đã yêu Fredric.
Mọi người nói rằng khi Emma yêu một ai đó, cô luôn ấp úng và ngại ngùng đối mặt với người mình yêu, cô nàng đóng hết rèm cửa trong căn phòng rồi đi qua đi lại suy nghĩ về một điều gì đó. Và Emma đã thật sự yêu một người, cô bắt đầu tâm sự với mẹ nhiều hơn, bắt đùa cười đùa và vẽ những viễn cảnh tương lai cho chuyện tình của cô cùng với mẹ của mình. Win nhận ra Emma bắt đầu có nhiều sự gắn kết với anh chàng Fredric kia, chưa bao giờ cậu thấy chị mình thể hiện cảm xúc đặc biệt đến như thế. Gò má ửng hồng, đôi môi hé nở nụ cười tươi nhất mỗi khi đối mặt với tình yêu của đời cô - Fredric. Đôi lúc Emma cũng trở nên lơ đãng, vẩn vơ bởi những vấn đề yêu đương đầy rắc rối.
Phải, Emma rơi vào lưới tình với Fredric. Không lâu sau đó, cả hai đã chính thức hẹn hò. Win nhớ khi ấy là vào mùa xuân.
Các chàng trai trong thị trấn lúc bấy giờ thì tỏ ra vô cùng tiếc nuối. Bởi lẽ nàng thơ của họ cuối cùng cũng đã thuộc về một người khác. Một vài người tỏ ra chán ghét, cố tình gieo xấu những tin đồn đến với Emma nhưng ai quan tâm điều đó chứ? Phần lớn mọi người đều chúc phúc cho hạnh phúc của Emma, cô gái, hi vọng rằng người đàn ông này sẽ là ngôi sao sáng cho bầu trời đêm của cô thêm rực rỡ. Đó là điều đáng được quan tâm hơn tất cả những tin đồn kia.
Win mừng thầm cho chị của mình, cậu cũng đã nghĩ cuối cùng chị cũng đã hạnh phúc bên cạnh người mà chị yêu. Đôi lúc Win cũng ước mình là Emma, cậu muốn thử cảm giác được mọi người xung quanh yêu thích mình rồi cứ thế đi tìm hạnh phúc duy nhất của bản thân. Sau đó lại đắm chìm trong tình yêu với những điều ngọt ngào nhất trên thế gian này.
Emma rất biết cách khẳng định giá trị của bản thân, dù biết mình được rất nhiều chàng trai yêu thích và nếu muốn cô chỉ cần chọn đại một người bất kì là đã có thể bắt đầu một mối quan hệ. Nhưng trái tim của người con gái ấm áp này chẳng muốn như thế, Emma muốn mình thật sự yêu một ai và người đó cũng yêu lại Emma. Cô không muốn bản thân trở thành cô gái làm đau lòng những chàng trai bằng cách không đáp trả đủ tình cảm cho họ, vì thế nên cô chọn không đáp họ ngay từ đầu.
Và từ đó, Emma tạo nên một tượng đài trong Win định nghĩa về một tình yêu đích thực. Một tình yêu đến từ hai phía. Khi Emma yêu Fredric, bản thân Win cũng cảm nhận được mà bài học mà cô mang đến cho cậu.
Ngồi ở thư phòng của nhà Laurence cùng với Bright. Bất đắc dĩ thôi vì Emma muốn ở cùng Fredric nên cô mới kéo Win theo, một lí do đỡ đạn cho cảm xúc ngại ngùng của cô. Và ngay lúc này, Win ngồi đọc một quyển sách ngẫu nhiên cậu tìm được trong thư phòng của nhà Laurence, bên cạnh là Bright, đôi lúc thì lại nhìn ra ô cửa sổ của thư phòng ra ngoài sân, nhìn đôi yêu nhau kia đang làm gì rồi lại tiếp tục đọc quyển sách của mình.
"Họ hạnh phúc nhỉ?", Bỗng dưng Bright nói.
"Ừ, em cũng thấy thế", Win trả lời anh, cậu nhìn họ rồi lại nói tiếp: "Đôi lúc em ước mình là chị Emma, có thể yêu và hạnh phúc như thế."
Bright không đáp cậu ngay, phải một lúc sau anh mới trả lời: "Anh cũng ước mình là Fredric."
"Vì sao anh muốn là Fredric?", Win hỏi.
Bright lúc này không đáp nhưng trong chính suy nghĩ của anh lại có ngay câu trả lời cho câu hỏi của Win.
Anh muốn là Fredric, vì Win muốn trở thành Emma khi cô rơi vào lưới tình.
Bright muốn trở thành Fredric, vì Fredric yêu Emma.
Vì Bright cũng đã rung động với Win.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro