Chương 67: Tín nhiệm anh
Chậm chạp rửa sạch cái chén trong tay, lấy quần áo trở về phòng.
Kim Taehyung tắm rửa xong lúc từ trong phòng tắm đi ra, thì nhìn thấy Jungkook ngồi ngây ngốc ở trên giường ngẩn người, chân mày khẽ nhíu chặt, chắc là đang nghĩ gì đó.
Cầm khăn lông lau đầu, Kim Taehyung thử khẽ gọi, "Jungkook?"
Hình như Jungkook không có nghe thấy, cầm quần áo trong tay, nhưng vẻ mặt trầm tư cái gì.
Như là nhận thấy điều gì bất thường, để khăn lông trong tay xuống, Kim Taehyung đi về phía cậu, ngồi xuống bên cạnh, đưa tay để lên bả vai, vùi đầu vào hõm vai cậu, hít sâu mùi sữa tắm thơm ngát còn thoang thoảng sau khi tắm xong của cậu.
Vì động tác mạnh mẽ của anh mà Jungkook ngẩn ra, lấy lại tinh thần, không biết anh đã ngồi cạnh cậu từ lúc nào, hơi thở ấm áp phả vào hõm vai cậu, thật là ấm, khiến cậu cảm thấy có chút ngứa ngáy, vặn người nhăn nhó: nhăn nhó, "ha ha, thật là ngứa."
Kim Taehyung há mồm nhẹ nhàng cắn lấy lỗ tai tinh xảo kia, thanh âm bắt đầu có chút ám ách hỏi: "Vừa rồi đang nghĩ gì, gọi em mà không thấy phản ứng."
Jungkook bị cắn đến tê dại, đưa tay nửa đẩy anh ra, nói: "Không, không nghĩ cái gì."
Vừa rồi cậu đang nghĩ đến cái chén kia, đang nghĩ có nên mở miệng hỏi anh người vừa đến là ai hay không, tại sao đến, thế nhưng nghĩ kỹ, cậu lại bỏ qua. Cậu cho rằng nền tảng của vợ chồng là sự tín nhiệm. Năm nay anh đã ba mươi hai tuổi, lại là nhân vật quyền quý trẻ tuổi của Seoul, với điều kiện của anh, cô gái yêu thích chắc chắn không ít. Anh từng này tuổi, thân phận như vậy, quá khứ của anh không thể nào chỉ là trang giấy trắng, trên đó nhất định tràn đầy sắc thái. Không nói đến anh, chính mình chẳng phải đã từng có một Woo Min Joon đấy sao.
Lần trước ở cửa Dynamite, anh đưa cậu trở về, nhưng cuối cùng không hỏi gì cả, thật ra thì anh có tư cách yêu cầu cậu cho anh một lời giải thích không đúng sao, không hỏi chẳng qua là vì anh tín nhiệm cậu, chẳng qua là vì anh tôn trọng quá khứ của cậu. Kỳ thật cậu đã cảm ơn anh không hỏi, vì những ký ức đó chẳng tốt đẹp gì để mà nhớ lại, cậu rất biết ơn rằng anh chỉ ôm lấy cậu mà không hỏi gì cả. Anh có thể làm được như thế, thì sao cậu không thể đây?
Kim Taehyung ôm lấy cậu, xoay người cậu lại, chăm chú nhìn đôi mắt to chớp nháy của cậu, sau đó hôn xuống, kề sát môi cậu, hỏi: "Trong tiệc rượu tối nay có chuyện gì xảy ra?"
Jungkook đáp lại nụ hôn của anh, thanh âm mơ hồ mang theo chút tinh khiết sau khi tắm xong trả lời vấn đề của anh: "không, không có gì, lầm, hiểu lầm mà thôi." Thật ra thì đáng nhẽ không có việc gì, là cái bà Choi phu nhân kia khinh người quá đáng, ngang ngược, không nói đạo lý, mới để chuyện bé xé ra to. Nhưng mà tối nay coi như là để cậu thấy được cái gì gọi là sức mạnh của 'quyền lực', một người cậy mạnh bắt nạt người khác cũng chỉ có thể cúi đầu trước quyền lực.
Nghĩ đến đó, Jungkook lui ra khỏi lòng anh, đưa tay chạm vào khuôn mặt anh, hơi thở gấp, nghiêm túc nói: "Hôm nay em mới biết được thì ra anh làm quan lớn!" Hôm nay nếu không phải anh xuất hiện, có khả năng là cậu và người đàn bà đanh đá kia phải ầm ĩ đến tận cục cảnh sát.
Kim Taehyung bật cười, khẽ cắn chóp mũi cậu, cười nói, "Cho nên bây giờ mới biết giá trị của mình rất cao sao?"
Mắt Jungkook chuyển động vòng vo lẩm bẩm, hai tay ôm cổ anh, dí dỏm hỏi: "Vậy sau này có thể 'đi ngang' sao?"
Kim Taehyung sửng sốt, nghe ra ý cậu, buồn cười hỏi: "em là con cua sao?"
Jungkook cười lắc đầu, "Chồng em là con cua, cho nên em cũng muốn 'đi ngang'!"
Kim Taehyung cười kỳ lạ, ánh mắt nhìn cậu có chút âm hiểm đến dọa người.
"Anh anh anh nghĩ gì vậy?" Jungkook nhìn vào mắt anh, thân thể giãy ra khỏi lòng anh, từng chút từng chút lùi ra phía sau, như là có dự cảm cái gì đó đang xảy ra, hơn nữa tuyệt đối không phải chuyện tốt.
Ánh mắt thâm thúy của Kim Taehyung nhìn chằm chằm vào cậu, giống như một con báo săn ưu nhã đang nhìn chằm chằm vào con mồi của mình, khóe miệng thấp thoáng nụ cười lỳ lạ, nghiêng người tiến đến gần cậu, thanh âm trầm thấp vang lên: "Tối nay để cho anh thử đi ngang trên người em xem trước đi." Giọng nói kia, mang theo mị hoặc.
Theo bản năng muốn tránh ra, cậu không muốn ngày mai thức dậy cả người bị ép đến đau nhức, bởi vì cậu biết, ở phương diện này, người đàn ông này có đòi hỏi quá vô độ rồi!
Jungkook xoay người muốn chạy trốn, nhưng mà người đã hóa thân thành nửa sói hoang kia làm sao cho phép con mồi chạy trốn ngay trước mắt mình, đưa tay nắm lấy chân trần của cậu, sau đó bổ nhào vào đặt cậu dưới thân mình, nhìn cậu, lộ ra nụ cười quỷ quái. Vào thời điểm cậu chuẩn bị bật ra tiếng kháng nghị thì đã bị nuốt hết tiếng kháng nghị và bất mãn của cậu vào trong miệng. Kim Taehyung vừa hôn môi và cổ Jungkook , vừa chậm rãi cởi bỏ chỗ quần áo còn thừa trên người cậu, cuối cùng cả hai người đều trần trụi cùng nhau.
Không khí trong phòng càng lúc càng tăng, Kim Taehyung rốt cuộc không còn chịu đựng được thêm nữa, nhanh chóng buông cậu ra với lấy lọ gel trên bàn, đổ đầy tay mình rồi mới tiếp tục nằm đè lên cậu.
"Jungkook..."
Nâng hai chân đang dần trở nên run rẩy của cậu lên, để tay cậu vòng lên cổ mình, bàn tay di chuyển tới nội bích nơi này đã sớm vì kích thích phía trên mà chảy ra thủy dịch, cố hết sức cẩn thận vì sợ người dưới thân sẽ đau, hắn kiên trì dùng ngón tay khuếch trương nội bích của cậu.
"Ưm... Đau..." cậu khẽ rên lên một tiếng móng tay bấu sâu vào vai hắn khi ngón tay của hắn di chuyển, làm dừng ngay động tác của Kim Taehyung.
Anh vội áp môi mình lên môi cậu mạnh mẽ hôn để làm cậu quên đi cơn đau dưới hạ thân mình, tay vẫn tiếp tục chuyển động. Một ngón, hai ngón rồi ba ngón, đến khi ba ngón tay có thể di chuyển dễ dàng.
Côn thịt cương trướng hết mức, nỗi đau này đàn ông nào có chịu được, chẳng phải đều hấp tấp muốn thật nhanh chóng giải quyết dục vọng của mình? Anh nhìn người dưới thân mình, nhìn cậu nhăn mặt đau đớn, trong lòng lại trở nên mềm nhũn nên mới hết sức nhẫn nhịn chậm rãi làm từng bước một.
Thay thế ba ngón tay bằng côn thịt trướng đau của mình, nội bích ấm nóng bao bọc lấy dương vật cứng rắn, anh muốn phát điên vì cậu.
Chần chừ đứng yên một chỗ không di chuyển và cậu biết anh đang nghĩ gì.
" Ưm... Động đi... " Cậu thật sự đã tới giới hạn rồi, cậu muốn anh.
" Đã muốn đến vậy sao?... " Anh giọng trầm đục
" Ưm..."
"Nói anh biết, em muốn gì nào, hửm?... " Cố tình rút dương vật mình ra ngoài, nhìn bộ dạng câu nhân của cậu lúc này làm anh có chút muốn trêu chọc.
" Muốn...ưm..."
" Hửm... Em muốn gì? "
"Muốn... Anh... "
" Anh làm sao? "
" Muốn anh...dùng thứ đó... Ưm...đâm em...ha...ưm... " Lý trí sụp đổ, cậu ăn nói lộn xộn
"thực sự ..... thực sự .... muốn anh."
" Gọi chồng yêu đi rồi anh làm theo lời em "
" Ưm... Chồng yêu à... Taehyungie... "
" Jungkook em làm anh điên mất... anh sẽ thỏa mãn em ngay đây... "
Nhận được kết quả tốt từ người dưới thân, anh mới bắt đầu di chuyển, ban đầu còn chậm rãi, về sau Kim Taehyung bắt đầu tăng tốc ra vào cơ thể cậu ngày một mãnh liệt. Những nhẫn nhịn ban đầu của anh hoàn toàn bay mấy, thay vào đó là khoái cảm không thể kiềm chế. Mặc kệ đối phương, mạnh mẽ đuổi theo khoái cảm của riêng mình. Con dã thú trong anh đã tỉnh giấc. JungKook giờ đây chỉ có thể ngửa đầu thở dốc, đôi tay ôm chặt lấy cổ Kim Taehyung, cả người dường như dính chặt lấy anh, nhận từ anh từng đợt khoái cảm
" Ưm... Tae... Taehyung...ưm... " Đau đớn thay thế hoàn toàn bằng khoái cảm, cậu muốn nhiều hơn nữa từ anh. Ép sát cơ thể mình vào cơ thể anh mong sao có thể giảm sức nóng trong cơ thể mình đồng thời càng làm địa phương đang bị điên cuồng tàn phá kia thêm chặt khít.
" Ưm hộc...đừng...Taehyung..."
"Nói cho anh biết, em có thích hay không?"
"Ưm...thích...arggg...rất thích... "
"Có muốn thích hơn nữa không?"
" C...có...ưm..Taehyung... "
" Được, cho em hết... " Kim Taehyung mỉm cười mị hoặc, tăng tốc độ từng đợt thúc mạnh vào hậu huyệt người dưới thân.
" Hư...thực mạnh...thực thích..." Jungkook thích thú nâng mông đưa đẩy phối hợp cùng anh.
" Jungkook..... em thật dâm đãng, ... "
Tiếng rên rỉ nỉ non của cậu cùng với tiếng thở dốc của cả hai làm nhiệt độ phòng tăng lên cao, mồ hôi của người đàn ông phía trên từng giọt từng giọt rơi xuống, mái tóc cũng vì mồ hôi mà bết lại, khuôn mặt ướt đẫm càng làm tăng thêm mị lực của anh
Nơi giao hợp kia sau mỗi lần anh rút ra là tràn theo một dòng tinh, bởi vì bên trong thực sự đã bị anh bắn đến đầy luôn rồi.
Hai thân thể điên cuồng mà quấn lấy nhau, khiến chiếc giường tội nghiệp vì không chịu được sức đưa đẩy của họ mà không ngừng phát ra tiếng kêu 'kọt kẹt' hoà cùng tiếng thở dốc của cả hai, tiếng rên rỉ của cậu kết hợp với tiếng 'bạch bạch' phát ra từ nơi giao hợp của hai người làm cho căn phòng vốn đã nồng mùi tanh tinh dịch của cuộc hoan ái nay càng thêm ái muội đến cực điểm. Khiến ai vô tình nghe thấy những âm thanh ấy cũng phải đỏ mặt tim đập.
" AAAArrgg..." Cậu run rẩy, đây là lần thứ năm cậu bắn thứ chất lỏng trắng đục lên cơ bụng hoàn hảo của anh, cơ thể hoàn toàn xụi lơ không còn chút sức lực chân vốn kẹp bên hông anh giờ đây không còn chút sức lực mà trượt xuống, đôi tay mệt mỏi cũng tuột xuống theo. Anh cũng đã bắn hai lần nhưng vẫn điên cuồng ra vào bên trong cậu, chẳng lẽ còn chưa mệt sao?.
" Dừ...dừng...cầu xin anh..."
" Ưm...dừng lại...nếu còn tiếp tục sẽ hỏng mất...ưm a... "
" Một lần nữa thôi .... nha Jungkook"
Không kịp để cậu trả lời anh đã cầm dương vật của mình đâm thẳng vào cậu.
Nhìn toàn thân cậu, làn da trắng mịn hơn phụ nữ từ chân, bắp đùi, bụng, ngực, vai, cánh tay, cổ,... của cậu chằng chịt hôn ngân càng khiến dục vọng của anh không những không giảm đi mà còn tăng lên cao hơn. Tay linh hoạt nhanh chỏng kéo lấy, đặt chân cậu lên vai mình.
"Aaaaaa... "
Cự vật vẫn giữ nguyên độ cứng ban đầu, thậm chí còn có phần to hơn lúc trước, khi rút hẳn ra ngoài còn có thể nhìn rõ từng mạch gân xanh nổi lên đến đáng sợ, anh rút ra rồi bất ngờ dùng lực lớn thúc mạnh vào trong khiến Jungkook kinh hãi hét to.
" Arrggg..." Gầm một tiếng, rùng mình bắn hết dòng dịch trắng đục vào trong cậu. Anh nhìn cậu ở dưới thân mình đã mệt mỏi ngất lịm đi từ bao giờ.
Ôm cậu vào bồn tắm đã xả đầy nước ấm. Sau đó cũng tự mình đi vào trong bồn kì cọ cho cả hai
....
Ngày hôm sau tỉnh lại, như thường lệ người bên cạnh sớm đã không có trong phòng, ngay cả giường chiếu cũng lạnh ngắt không có độ ấm.
Jungkook lê thân thể đau nhức ngồi dậy, trên người đau nhức như bị người trằn trọc chèn ép khiến cậu không nhịn được mà hung hăng mắng Kim Taehyung cả ngàn lần mới hơi hả giận.
Rửa mặt qua loa, thay quần áo ra ngoài, thì thấy Kim Taehyung đang nướng bánh mì trứng, nghe thấy cậu ra ngoài, anh xoay người, dịu dàng cười cười, nói "Ngồi xuống trước, bữa ăn sáng xong luôn bây giờ đây."
Nghe vậy Jungkook ngồi xuống trước bàn ăn, nhìn anh mặc đồ ở nhà đeo tạp dề đang vì mình mà bận rộn trong phòng bếp, trong lòng một chút oán giận và bất mãn cũng thoáng chốc tan thành mây khói.
Đặt bữa sáng ở trước mặt cậu xong xuôi, thấy cậu như có điều suy nghĩ, hỏi: "Sao thế, đang suy nghĩ gì?"
Jungkook lấy lại tinh thần, nhìn anh, nói: "anh nói xem có phải là em không xứng chức* rồi không?" (xứng chức: xứng đáng với bổn phận)
Đột nhiên lại cảm thấy có chút áy náy, đối với cuộc hôn nhân này, đối với bổn phận làm chồng nhỏ, dường như cậu có chút không xứng chức rồi, trừ lần làm mì rưới cà chua sốt và bữa sáng hồi đó, hình như cậu chưa chính thức vào bếp vì anh, mặc dù tài nấu nướng của cậu cũng coi là tạm được, nhưng đúng ra cậu thật không mấy xứng đáng với trách nhiệm của một người vợ.
Hơn nữa gần như tất cả những gì cậu nói trước khi cưới đều không làm được, cậu nói với anh, trong cuộc hôn nhân này cậu sẽ độc lập, cuộc sống độc lập, kinh tế độc lập, nhưng trong khoảng thời gian này, dường như chỉ làm phiền anh nhiều hơn, sớm tối đưa đi đón về, thậm chí một chút thực phẩm chức năng tặng cha mẹ cũng là anh lo liệu.
Cuộc hôn nhân này thật khác với tưởng tượng của cậu, cậu cho là bọn họ sẽ không dính dáng gì đến nhau, thậm chí ít trao đổi, nhưng tình hình lúc này cùng suy nghĩ trước kia hoàn toàn khác biệt, thậm chí còn giống như đôi vợ chồng mới cưới, hàng đêm cùng nhau triền miên, mặc dù không giống như trong tưởng tượng nhưng không thể phủ nhận, cậu thích cuộc hôn nhân như vậy.
Kim Taehyung nhíu mày, hỏi: "ví dụ như?"
"Dường như em không nấu ăn cho anh." Jungkook nói, vẻ mặt thật tình.
Kim Taehyung cười, lại hỏi: "còn gì nữa không? Mỗi cái này?"
"Hình như em làm phiền anh, mỗi ngày anh đều phải đưa đón." Jungkook nói như thế.
Kim Taehyung gật đầu có chút khó dò: "còn gì nữa không?"
"Ách, sau này mỗi ngày về nhà chuyện đầu tiên em làm sẽ là nấu cơm, sau đó quét dọn nhà cửa, đồ anh tắm rửa thay ra để ở kia, để em giặt." Hình như trừ những việc này ra, cậu không có kinh nghiệm gì, không biết người có chồng nên làm những gì, mẹ cậu hay làm những cái này, vậy hẳn là những việc này rồi!
Kim Taehyung gật đầu cười khẽ, hỏi: "Vậy em chuẩn bị làm sao bây giờ?"
Jungkook suy tư một lát, nhìn anh hỏi: "hôm nay có bận không, buổi tối có xã giao không?"
Kim Taehyung lắc đầu, nói, "Không có." Các cuộc kiểm tra cuối tháng đã ổn thỏa, tiếp theo là các hội nghị trong thị ủy, nhiều cái chỉ là thủ tục.
"Vậy, vậy buổi tối anh về sớm một chút, buổi tối em vào bếp, chúng ta ăn ở nhà?" Nói đến cũng thật xấu hổ, kết hôn với anh lâu như vậy, trừ bữa ăn sáng, bọn họ căn bản không mấy khi bật bếp trong nhà, hoặc là anh có tiệc hoặc là cậucó xã giao.
"Được." Kim Taehyung thẳng thắn đồng ý. Sau đó chỉ chỉ đồ ăn sáng trên bàn ăn, mặt khác đưa cho cậu sữa tươi, lại giơ tay nhìn đồng hồ một chút, bình tĩnh nói: "Bây giờ là 8h10, nếu như em không ăn thì anh có thể đi làm muộn."
Jungkook nhìn đồng hồ, khẽ kêu lên, vội vàng đẩy cái ghế ra, bữa sáng cũng chưa ăn đi về phòng ngủ, lấy balo đi làm, phải biết rằng, bọn họ lái xe đến công ty mất gần nửa tiếng đồng hồ, buổi sáng lại là giờ cao điểm, nếu bị kẹt xe giữa đường thì thật là gay go rồi.
Kim Taehyung nhìn bộ dạng vội vàng hấp tấp của cậu, lắc đầu bật cười, uống vài hớp sữa giải quyết bữa sáng của mình, sau đó đứng dậy cho bát đĩa vào trong bồn rửa, lại lấy ra cái túi từ trong tủ, cho bữa ăn sáng của cậu vào túi, rồi mở tủ lạnh lấy một hộp sữa, như vậy, đợi cậu ra ngoài, để cậu mang theo ăn ở trên xe.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro