Chương 220 Cung Khiếu đã đến
Edit: Tĩnh
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn cứ theo lẽ thường mà sống qua ngày, tin tức Cung Khiếu muốn tới đây được lan ra.
Tin tức một khi truyền ra đã nhanh chóng khiến cho mọi người ở Thiên Nhàn Đảo nhiệt nghị một phen, mà những người kích động nhất vẫn là thân nhân của các vị phu nhân của Cung Thần.
Cung Thần có tiền, nhưng Cung Thần chỉ là nhi tử, người chân chính có tiền vẫn là Cung Khiếu.
Cung Thần ra tay hào phóng, phụ thân Cung Thần ra tay hẳn là càng thêm hào phóng.
Thiên Hà hoa lâm.
“Sở thiếu, tin tức Cung Khiếu tiền bối muốn tới đây ngươi đã biết chưa?” Triệu Xuyên hỏi.
Sở Diệp gật đầu, nói: “Đã biết!”
Triệu Xuyên có chút sùng bái nói: “Cung Khiếu tiền bối chính là cao thủ số một số hai ở Thiên Hải Vực của chúng ta! Cũng lúc người có tiền số một hai ở Thiên Hải Vực.
Sở Diệp cười cười, nói: “Vậy thật là một nhân vật khó lường."
“Cung Khiếu tiền bối chính là người rất bận rộn rất khó rút ra thời gian tới đây, lần này hình như là bởi vì Thi Vân phu nhân hoài thai nên mới tới." Triệu Xuyên nói.
Sở Diệp cúi đầu, nói: “Cũng không hẳn đâu."
Triệu Xuyên cười cười, nói; “Cung Thần cưới nhiều phu nhân như vậy, Thi Vân phu nhân vẫn là người thứ nhất mang thai, Cung Khiếu tiền bối nhất định sẽ thật cao hứng."
Sở Diệp: “.....” Nhi tử bị đội nón xanh, Cung Khiếu chưa chắc đã cao hứng.
Triệu Xuyên lắc đầu, nói: “Thi Vân phu nhân thật có phúc phần! Đảo chủ không nên thân, Thi Vân phu nhân nếu sinh hạ đứa nhỏ có tư chất ưu việt, hẳn là có thể được Cung Khiếu tiền bối trọng điểm bồi dưỡng.
Sở Diệp cắn môi, thầm nghĩ: Cung Thần bị người tính kế, tư chất bị hủy, Cung Khiếu nếu không biết chân tướng, thì hẳn là sẽ khuynh lực nuôi nấng một tôn tử, mà sau lưng không biết sẽ có bao nhiêu người cười đến rụng răng.
Triệu Xuyên nhìn Sở Diệp, có chút khó hiểu nói: “Sở thiếu, ngươi làm sao vậy?”
Sở Diệp lắc đầu, nói: “Không có việc gì, không có việc gì, ta chỉ là suy nghĩ là Thi Vân phu nhân thật sự là phúc khí tận trời."
Triệu Xuyên nhìn Sở Diệp, nói: “Sở thiếu, ngươi cũng biết ghen ghét sao? Nghe nói, mấy vị phu nhân khác của Cung Thần cũng đang rất ghen ghét."
Sở Diệp:"....." Đố kỵ, đố kỵ cái quỷ.
Triệu Xuyên rời đi không lâu, Tiểu Ngân bay đến bên người Sở Diệp tỏ vẻ Nguyên Sương phu nhân đã tới.
Sở Diệp có chút vô ngữ, Cung Thần thích tới tìm hắn nói chuyện phiếm, Nguyên Sương phu nhân cũng thích tới tìm hắn nói chuyện phiếm, như vậy sẽ rất kỳ quái đấy.
“Phu nhân đã tới!” Sở Diệp nhẫn nại hô một tiếng.
Nguyên Sương phu nhân cười cười, nói: “Sở lão bản không chào đón ta sao?"
Sở Diệp cười cười, nói: “Sao có thể."
“Cung Khiếu tiền bối sẽ tới, Sở lão bản có muốn gì không, có thể nói cùng ta, ta có thể chuyển đạt cho đảo chủ."
Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Tạm thời không cần cái gì, làm phiền đảo chủ quan tâm.”
“Đảo chủ đang làm gì vậy?"
“Hắn muốn đang bồi Thi Vân muội muội.” Nguyên Sương phu nhân chua lòm nói.
Sở Diệp sửng sốt một chút, thầm nghĩ: Diễn trò, Cung Thần cũng không dễ dàng!
“Thi Vân muội muội gần đây đạt được không ít ban thưởng, ăn uống càng lúc càng lớn, gần nhất nàng cư nhiên muốn đảo chủ lấy về Thiên Hà hoa lâm đưa cho nàng."
”Ánh mắt Nguyên Sương phu nhân chuyển động, ánh mắt ẩn chứa một chút gió mạnh.
Sở Diệp có chút kinh ngạc nói: “Thi Vân phu nhân muốn Thiên Hà hoa lâm?”
Nguyên Sương phu nhân gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Bất quá, Sở lão bản ngươi yên tâm, đảo chủ cũng không có đáp ứng nàng, ở trong lòng đảo chủ vẫn là Sở lão bản ngươi có phần lượng lớn."
Sở Diệp: "......" Nguyên Sương phu nhân nói lời này, cứ nghe thấy lạ lạ làm sao á.
Cung Khiếu ngồi trong thuyền rồng của Hải Long Cung, thuyền rồng vô cùng khổng lồ, giống như một tòa hành cung di động.
Cung Khiếu tới, không ít người ở Thiên Nhàn Đảo đến xem náo nhiệt.
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn lưu tại cửa hàng, không đi xem náo nhiệt.
“Sở huynh, ngày hôm qua Cung Khiếu tiền bối tới, ngươi như thế nào lại không đi xem.” Triệu Xuyên nói.
Sở Diệp nhìn Triệu Xuyên liếc mắt một cái, nói: “Nhiều người như vậy nên ta không đi.”
Triệu Xuyên ánh mắt lượng lượng nói: “Sở thiếu, ngươi không đi thật là quá đáng tiếc, Cung Thần đem tất cả phu nhân đi theo tiếp đoán, mỗi vị phu nhân của Cung Thần đều là xinh như hoa như ngọc, chỉ cần ngắm thôi là đã thấy vui.
Sở Diệp mắt trợn trắng, Triệu Xuyên thật là, mấy ngày hôm trước khi nghe Cung Khiếu tiền bối sẽ tới, thì liền thập phần kích động, nói là muốn chiêm ngưỡng một chút phong thái của Hồn Vương cường giả, kết quả người ta thật sự tới, gia hỏa này lại chuyển sang đi ngắm phu nhân của Cung Thần, thật là.
Sở Diệp ngó Triệu Xuyên một cái, giội nước lã nói: “Dù đẹp, thì cũng là nữ nhân của người khác."
Triệu Xuyên gật gật đầu, nói: “Ta biết, bất quá có thể nhìn cũng đã là rất tốt.”
Sở Diệp: ".......”Triệu Xuyên đúng là không có tiền đồ.
“Sở thiếu, ngươi là không có nhìn thấy đấy, Cung Khiếu tiền bối ngồi lâu thuyền, có bao nhiêu xa hoa.”
Sở Diệp cười cười, thầm nghĩ: Hắn gặp được. Tuy rằng hắn không có tự mình đi tra bờ biển, nhưng có phái ra Ngân Sí Ong đi xem xét tình huống, xác thật là một con thuyền thật lớn, giống như một cái hành cung di động vậy.
“Ta nếu là có một cái thuyền như vậy, thì có thể ở trên biển hoành hành không cố kỵ, mặc dù là mấy cái vùng cấm, hẳn là cũng có thể đi đến.” Triệu Xuyên tràn đầy khát khao nói.
Sở Diệp nhìn Triệu Xuyên mặt mày hớn hở nói: “Ngươi nếu có một chiếc thuyền như vậy, thì không quá mấy ngày đã bị đoạt mất."
Thứ tốt, còn phải là do người có thực lực mới có thể giữ được.
Phủ thành chủ.
Cung Khiếu hiện tại đang ngụ ở phủ thành chủ, nên thường xuyên có người tới bái phỏng Cung Khiếu, sau khi tin tức từ Cung Thần thì khiếp sợ dị thường, căn bản vô tâm để ý tới những người kia.
Cung Khiếu nhìn Cung Thần, nghiêm túc nói: “Con xác định Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn không có vấn đề?"
Cung Thần gật gật đầu, nói: “Bọn họ không phải là người ở Thiên Hải Vực, xác thật là người từ ngoại vực tới, hẳn là sẽ không bị các thế lực ở Thiên Hải Vực ảnh hưởng."
Một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, đối với Lâm Sơ Văn cùng Sở Diệp, Cung Thần cũng không phải hoàn toàn tín nhiệm.
Sau khi nghe hai người nói về Âm Sát Mị Thể Cung Thần cũng không hoàn toàn tin bọn họ, nên đã cho người điều tra thân phận của bọn họ.
Cung Thần đã phát hiện một cái Truyền Tống Trận ở phụ cận một cái thôn, nên Cung Thần mới chắc chắn bọn hòa ở ngoại vực.
“Cái Truyền Tống Trận kia vốn đã lâu năm mà cũng chỉ mới bị khởi động gần đây, nhưng sau khi khởi động không lâu thì đã bị phá hư." Cung Thần nói.
Cung Khiếu híp mắt, trầm ngâm một chút, nói: “Phá hủy Truyền Tống Trận?”
Cung Thần gật gật đầu, nói: “Đúng vậy.”
“Nhìn dáng vẻ, Truyền Tống Trận bên kia hẳn là có địch nhân của bọn họ, mà hai người hẳn là chạy nạn lại đây."
Cung Thần gật gật đầu, nói: “Nghĩ hẳn là như thế.”
"Khả năng luyện dược của Lâm Sơ Văn xác thật cao minh, tuổi trẻ như vậy chính là Địa cấp Dược Tề Sư, có thể nói là tiền đồ vô lượng, người như vậy bị buộc chạy trốn tới nơi này, lại phá hư Truyền Tống Trận, vậy người bọn họ đắc tội hẳn là có lai lịch không nhỏ, phỏng chừng là Hồn Vương." Cung Khiếu gật đầu, nói.
“Nếu là đúng như con nói, thì phụ thân đã lây dính phúc khí của con."
Cung Thần cười cười, nói: “Phụ thân người nói gì vậy.”
Thiên Nhàn Đảo nơi này có điều kiện tu luyện không bằng Thiên Khôi Đảo, nhưng Cung Thần đến nơi đây, ngược lại là bởi vì họa mà được phúc, thứ phụ thân cầu mua nhiều năm như Duyên Thọ dược tề, cư nhiên cũng đã tới tay.
“Phụ thân ở đây có Duyên Thọ dược tề, chuyện thọ nguyên xem như đã giải quyết xong.” Có Duyên Thọ dược tề, phụ thân hẳn là có thể thêm ba mươi năm tuổi thọ, nhiều thêm ba mươi năm tuổi thọ, thì rất nhiều chuyện đều có thể làm.
Cung Khiếu nhìn Cung Thần liếc mắt một cái, thở dài, nói: “Phụ thân có thể sống bao lâu không quan trọng, quan trọng là con."
Cung Khiếu đã sống mấy trăm năm, đã sớm ẩn ẩn phát hiện, có người không hy vọng hắn sống lâu, mấy thế lực lớn cũng đã liên hợp lên, ngăn cản hắn duyên thọ.
Cung Khiếu đã âm thầm thử vài lần, phát hiện không thể đột phá khỏi vòng vây của được mấy thế lực lớn, làm bộ không biết, dần dần từ bỏ chuyện duyên thọ, ngược lại toàn lực bồi dưỡng Cung Thần, nào biết đâu rằng thể chất Cung Thần xảy ra vấn đề, vô luận bồi dưỡng như thế nào thực lực đều không thấy dâng lên.
Cung Khiếu dò hỏi Liễu Trần, nghe Liễu Trần nói là bẩm sinh thể chất xảy ra vấn đề, tức khắc liền cảm thấy vô vọng.
Cung Khiếu híp mắt mắt, nghĩ đến Cung Thần nói Liễu Trần đã phán sai thể chất, trong mắt hàn quang liền bắn ra bốn phía.
Liễu Trần khi vừa mới trở thành Huyền cấp Dược Tề Sư, liền đã được Cung Khiếu trọng dụng, Cung Khiếu vì hắn cung cấp không ít tài nguyên, nếu bằng vào Liễu Trần cũng không dễ dàng như vậy mà đã tấn chức thành Địa cấp Dược Tề Sư.
Có thể nói, Liễu Trần là do Cung Khiếu một tay bồi dưỡng, Cung Khiếu đã hoài nghi qua rất nhiều người tính kế chính mình, lại không nghĩ đến Liễu Trần.
Cung Khiếu thầm nghĩ: Nếu Liễu Trần thật sự bị người thu mua, vậy không thể để lại, mặc dù đối phương là Địa cấp Dược Tề Sư, nhưng vì sợ đánh rắn động cỏ nên hắn mới không ra tay.
Cung Thần cúi đầu, thở dài, nói: “Phụ thân, chuyện của con cứ thuận theo tự nhiên đi."
Cung Thần từ khi nghe Lâm Sơ Văn nói về Cửu Dương dược tề, thì đã âm thầm truyền tin nhờ Cung Khiếu âm thầm thu thập dược tề theo phối phương mà Lâm Sơ Văn đưa.
Sợ Cung Khiếu biết được chân tướng sẽ quá mức kích động, nên Cung Thần thậm chí còn không có đem chân tướng nói cho Cung Khiếu.
Thẳng đến khi Thi Vân nói mang thai, Cung Thần mới nương cớ, đem Cung Khiếu thỉnh đến Thiên Nhàn Đảo.
“Chuyện linh thảo sao con không nói rõ ràng cho ta.” Cung Thần cũng đã nhờ Cung Khiếu thu thập linh thảo đã được một đoạn thời gian.
Sợ để lộ tiếng gió, Cung Thần bảo Cung Khiếu khi bắt được linh thảo thì hãy mua thêm không ít loại linh thảo khác để che mắt.
Cung Khiếu cũng không biết công dụng của mấy loại linh thảo ngàn năm kia, chỉ tưởng là nhi tử tâm huyết dâng trào, tuy rằng cũng có thu thập, nhưng lại không quá để bụng.
Cung Thần cau mày, nói: “Con là lo lắng rút dây động rừng.”
Cung Thần cúi đầu, hắn lo lắng rút dây động rừng chỉ là một phần, về phương diện khác, là bởi vì Cửu Dương dược tề quá khó luyện, bởi chính Lâm Sơ Văn đã nói với hắn Cửu Dương dược tề còn khó luyện hơn Duyên Thọ dược tề rất nhiều, nên hắn cũng không ôm hy vọng quá lớn.
Gần nhất, Cung Thần thật ra lại nhiều ra vài phần hy vọng, phụ thân có thể duyên thọ thêm vài thập niên, hắn liền có nhiều thêm vài thập niên, có thể nghĩ cách giải quyết thể chất vấn đề.
Mà trình độ luyện dược của Lâm Sơ Văn thì chỉ cần trong vài năm là có thể chắc chắn luyện được Cửu Dương dược tề.
Cung Khiếu đen mặt, nói: “Đám hỗn trướng đó, sớm muộn gì ta cũng sẽ đem bọn họ một đám bắt tới bóp chết hết, con yên tâm, phụ thân nhất định sẽ mau chóng giúp con gom đủ dược liệu. Luyện chế ra thành phẩm."
“Phụ thân cũng không cần quá nóng vội, Cửu Dương dược tề cũng không dễ luyện chế, gom đủ tài liệu, cũng không phải là có thể luyện được thành phẩm."
Cung Khiếu cau mày, nói; “Thần Nhi sao có thể nói những câu nhụt chí như vậy, trước mắt cuối cùng cũng đã biết mấu chốt thân thể con ở chỗ nào thì tự nhiên sẽ có biện pháp."
Cung Thần hít sâu một hơi, nói: “Vậy nhờ phụ thân vậy, nếu là gom đủ dược liệu, chỉ sợ còn cần tìm Lâm Sơ Văn để luyện chế dược tề."
“Ngươi hình như rất xem trọng người tên Lâm Sơ Văn, không phải con nói hắn còn rất trẻ tuổi sao?” Cung Khiếu nói.
Cung Thần gật gật đầu, nói: “Đúng Lâm dược sư còn rất trẻ, nhưng thực lực lại phi phàm.”
Những dược tề mà Lâm Sơ Văn nhờ hắn bán ra đều là Huyền cấp dược tề cao cấp.
“Lâm thiếu tương đối điệu thấp, nếu bằng không đã sớm thanh danh truyền xa.” Cung Thần nói.
Cung Khiếu thở dài, nói: “Nếu Lâm Sơ Văn thực sự lợi hại như con nói, vậy chúng ta phải hảo hảo mượn sức."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro